Mục lục
Thần Long Ở Rể - Hồ Cửu (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn cũng biết, đây là loại phòng để cho những kẻ thỏa mãn thú vui biến thái. 

“Em xem... hôm trước quá kích thích. Anh rất nhớ..” 

Trần Giai Linh sợ hãi từng bước đi lại. 

Khi tới gần Trình Vũ, cô ta thấy rõ sau lưng hắn ta còn có hai người đàn ông khác. 

“Kia." 

“Cởi đồ!” 

Khi cô ta còn đang muốn chất vấn, đã bị Trình Vũ dùng giọng điệu ra lệnh. 

“Nhưng...” 

“Em dù sao cũng là... tiểu thư Trần gia, sao có thể để... người khác.” 

Vừa nói Trần Giai Linh vừa nhìn ra phía sau Trình Vũ, cả người run lên. 

Trình Vũ cũng cảm nhận được sự sợ hãi của cô ta, cười đều giả. 

Hắn hiện tại muốn được có cảm giác làm vua, mà Trần Giai Linh là tự đưa vào, hắn nguyện ý tận dụng. 

Nơi này hắn thường tiếp các bà lớn tuổi, lừa một khoản tiền rồi biến mất. Mà những người kia thú vui rất biến thái, lâu ngày hắn ăn cũng quen. 

Giờ lại có một tiểu thư sắc nước hương trời, lại tự nguyện cho hắn cảm giác vua chúa. 

Hắn phải tận lực hành hạ! 

“Em từng nói... vì tôi chuyện gì cũng làm” 

“Aizzz... hay em chỉ nói cho có?” 

“Trần gia... hình như phiếu tín nhiệm... ừm... có lẽ nên xem lại.” 

Trình Vũ làm ra vẻ suy nghĩ. 

Nhìn Trần Giai Linh, hắn ta lại lên cơn thèm thuồng, hắn cố ý đánh vào tâm lý của cô. 

Mà Trần Giai Linh lúc này nghe tới phiếu tín nhiệm, cả người run lên. 

“Anh nghe em nói... Chiến thần, Ngài xem, nhờ Ngài mà Trần gia có phiếu tín nhiệm cao nhất, em đội ơn Ngài không hết. Ngài không cần nghĩ, chỉ là em muốn là của riêng Ngài. 

Trần Giai Linh vội vàng lên tiếng, cũng thoát bớt áo khoác ngoài để lộ một thân hình nóng bỏng cùng váy đỏ chói mắt. 

“Ngoan, nghe tôi. Em muốn gì cũng được... em chỉ cần ngoan ngoãn, tôi dám chắc em là duy nhất.” 

“Em xem, Vinh Y Tiếu kia còn dâng cả Vinh Thúy Hà... nhưng tôi vì em mà từ chối... Có phải nền đền cho tôi xứng đáng?” 

Trình Vũ nghe ra Trần gia đã đạt phiếu tín nhiệm cao nhất, xem ra sự trùng hợp này có lợi cho hắn ta rồi. 

“Bọn họ sao? Em lo gì? Tôi không ngại, tôi chỉ muốn tìm cảm giác chỉ có ở em... em không muốn sao?” 

Trần Giai Linh nghe xong thì tức giận không thôi, nhưng làm sao nói ra chứ, cô ta làm sao muốn cái kiểu thế này. 

“Nếu em không muốn... có thể đi.” 

“Cậu gọi Vinh thiếu cho tôi đi, bảo tôi đồng ý” 

Trình Vũ khẩy tay, để cho tên đàn ông bên cạnh lấy điện thoại cho mình, tỏ ý muốn đồng ý với Vinh Y Tiếu điều gì đó. 

Lòng Trần Giai Linh run lên, Vinh Thúy Hà? 

Nếu Vinh gia đồng ý chuyện kinh Thúy Hà đi theo Trình Vũ, điều đó khẳng định, điều kiện bọn họ muốn đạt được từ Chiến thần không phải tầm thường. 

Mà còn có “phiếu tín nhiệm” kia. 

“Đừng! Em.. đồng ý” 

Trần Giai Linh khổ sở lên tiếng. 

Trình Vũ rất hài lòng, thật ra hắn ta chỉ định để hai tên phục vụ kia trợ hứng, nhưng khi nghe Trần Giai Linh nói bản thân là tiểu thư danh giá. 

Hắn ta lại lóe lên ý khác. 

“Cởi đi.” 

.. 

“Như đêm đó, em cởi sạch sẽ, bò lại đây với tôi.” 

Trình Vũ dùng ánh mắt cổ vũ, miệng nở nụ cười tà dâm nhất có thể. 

Nghe yêu cầu kia, Trần Giai Linh cắn răng, ép xuống cái tôi của mình, từng lớp y phục rơi xuống đất, cô ta ngượng ngùng, bò lại vô cùng cứng ngắt. 

“Có thể để cho hai người kia đi đi không.” 

Khi Trần Giai Linh bò lại ôm chân Trình Vũ thì cô ta nũng nịu lên tiếng. 

Cô ta cho rằng chỉ cần bản thân nũng nịu một chút sẽ làm cho Trình Vũ nghe theo. 

Chỉ là... 

“Tình nhân bé nhỏ, em nói xem.” 

“Thật ra cái tôi muốn là sự kích thích hơn.” 

Trình Vũ nói xong nhìn hai người đàn ông đứng sau mình, cười một chút, ra hiệu bằng ánh måt. 

Trần Giai Linh còn chưa hiểu chuyện gì đã bị hai tên kia thô bạo kéo tay ra sau đè ép sát đất. 

Tư thế vô cùng khó coi, Trần Giai Linh cảm giác bị sỉ nhục VÔ cùng, nước mắt cô trào ra. 

“Không!” 

Trình Vũ cảm thấy bản thân quá mức kích thích, cũng đứng bật dậy, mà bây giờ ánh mắt Trần Giai Linh chỉ kịp nhìn thấy chân hắn ta. 

Trước mắt nhòe đi! 

“Nào!: 

Sau đó là một màn thô bạo, chỉ là Trình Vũ cảm thấy có chút chán ghét, chỉ xem Trần Giai Linh là công cụ phát tiết. 

Hắn ta xong việc ngồi về chỗ cũ, như một ông hoàng cười ha hả. 

Trần Giai Linh chỉ nghĩ rằng như thế đã xong, xem như chịu bị người ta nhìn thấy thân thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK