• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hóa ra dù biết trước kết cục là gì, nhưng khi tận tai nghe thấy hắn an ủi Phương Hâm, trong 

lòng cô sẽ vẫn đau. 

Vốn dĩ Phương Hâm không muốn bỏ qua cho Tổng Diểu, nhưng Sở Thiệu Ngôn lại nhỏ giọng an ủi cô ả vài câu và hứa điều gì đó mới có thể dỗ cô ả rời khỏi nơi này. 

Khi Phương Hâm đi rồi, Sở Thiệu Ngôn đi đến trước mặt Tống Diểu. 

Ngón tay của hắn gõ lên mặt bàn của cô vài cái, giọng điệu trái ngược với sự dịu dàng vừa rồi, 

mang theo chút mất kiên nhẫn, "Tối nay mẹ bảo chúng ta về, tan làm cô đừng đi vội." 

"Tối nay em có việc bận" 

Tống Diểu từ chối mà không cần suy nghĩ gì. 

“Việc gì?” Sở Thiệu Ngôn nhíu mày. 

Tổng Diểu dừng bút, nhưng không ngẩng đầu lên, "Anh không cần về với em, khi nào về đến nhà em sẽ giải thích với mẹ." 

“Giải thích cái gì?” Sắc mặt của Sở Thiệu Ngôn có chút khó coi, hắn híp mắt, Tống Diểu, chẳng lẽ cô giận rồi à? Tôi còn tưởng rằng cô không phải là kiểu phụ nữ làm mình làm mấy chứ". 

Làm mình làm mấy? 

Tống Diểu nhắm mắt lại, vậy phải thế nào mới là không làm mình làm mấy? 

"Chồng tôi phải đi mua quần áo với người tình rồi mới có thể đưa tôi về nhà. Sở Thiệu Ngôn, anh không thấy mình rất tàn nhẫn sao?" 

Biết rằng bây giờ mình cũng không thể tập trung vào bản phác thảo thiết kế được, Tổng biểu dứt khoát ném bút đi, nâng mắt lên nhìn người đàn ông vô cùng đẹp trai trước mặt. 

Hắn thực sự rất đẹp trai, sống mũi cao, đôi môi mỏng, một khi đôi mắt đó trở nên dịu dàng thì giống như trao cả thế giới cho người phụ nữ mà hắn đang nhìn vậy. Làm sao những người phụ nữ đó có thể không coi trọng người đàn ông như vậy được?! 

"Nếu không có chuyện gì nữa thì mời sếp Sở ra ngoài, tôi còn có việc phải làm, không thể tiếp đãi được." 

Tống Diểu ra lệnh đuổi khách. 

Sắc mặt của Sở Thiệu Ngôn vốn đã vô cùng khó coi, hắn liếc nhìn Tổng Diểu bằng ánh mắt lạnh như băng, cuối cùng hừ lạnh một tiếng rồi rời đi. 

"Tùy cô!" 

Tổng Diểu nhìn theo bóng lưng Sở Thiệu Ngôn rời đi, hít thở thật sâu hồi lâu mới có thể giải tỏa được cảm giác ngột ngạt trong lòng. 

Chuông điện thoại vang lên, cô liếc nhìn tên người gọi, sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng rồi từ chối cuộc gọi. 

Tùy tiện đặt điện thoại lên bàn, Tống Diểu nhìn bản phác thảo thiết kế trước mặt, ánh mắt dần trống rỗng. 

Sau khi tan làm, Phương Hâm trang điểm lộng lẫy, thu dọn đồ đạc và rời đi trước. 

Tống Diểu nhìn bóng lưng cô ả rời đi, ánh mắt có chút lạnh lùng. 

Cô tiếp tục ở lại công ty để sửa bản vẽ. 

Cô đã đọc hồ sơ về Hoắc Thiên Kình này rồi, bao gồm một số dự án bất động sản mà anh đã từng phụ trách nữa, cô muốn tìm hiểu một số thông tin hữu ích trong đó, chẳng hạn như anh thích phong cách kiến trúc nào, có thể tìm một số yếu tố trong đó để cho vào bản thiết kế của CÔ. 

Cô tình cờ thấy một đoạn video ngắn liên quan đến anh. 

Đoạn video được quay vào sáng nay. 

Anh mặc một bộ vest đen, dáng người cao ráo thẳng tắp, khuôn mặt tuấn tú không có chút biểu cảm nào, ngồi vắt chân, tư thế ngồi rất tùy ý. Ngay cả khi chỉ xem qua video nhưng cũng không thể ngăn cản được khí chất chỉ anh mới có. 

Mở đầu là một số câu hỏi liên quan đến phát triển sự nghiệp, đoạn sau người dẫn chương trình cười tinh quái, hỏi: "Câu hỏi cuối cùng liên quan đến cuộc sống riêng tư của anh Hoắc, đương nhiên là không chỉ một mình tôi muốn biết, tôi nghĩ rằng tất cả những cô gái còn độc thân trước ti vị đều muốn biết, đó chính là-- Bây giờ anh Hoắc có đang thích ai không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK