Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc có nguy cơ sống chết, Vương Lâm không cần nghĩ ngợi. Con mắt thứ ba ở mi tâm hắn trong nháy mắt điên cuồng lóe lên hồng quang, một luồng hồng quang hình quạt trong lúc hắn gian nan quay đầu mở ra ở phía sau hắn.

Hướng của luồng hồng quang này cũng không phải là hư không mà là Lý Nguyên!

Cảm giác ngưng kết ở bên ngoài thân thể Lý Nguyên trong khoảnh khắc hồng quang chiếu qua lập tức hơi chút lơi lỏng. Sắc mặt hắn tái nhợt, không chút do dự nâng tay phải lên đặt tại mi tâm.

Lập tức một đạo tơ đen to bằng cánh tay trẻ con trong chớp mắt bay ra từ mi tâm, ở trước người hắn hóa thành một đạo cấm chế lạc ấn. Nó vừa lóe lên, Lý Nguyên khẽ quát:

- Phá diệt tâm cấm!

Trong chớp mắt cấm chế này lập tức lóe lên, điên cuồng biến lớn, cuối cùng sụp đổ trong tích tắc hồng quang kia chiếu tới.

“Ầm!”

Tiếng động thật lớn bỗng nhiên vang lên quanh quẩn, sóng lớn dâng trào khiến cho trăm trượng bốn phía bị dồn nén có vẻ không ổn định. Đạo cấm chế tan biến kia vẫn chưa tiêu tán, mà hóa thành ngàn vạn tia hắc tuyến, lẫn nhau tạo thành các loại đồ án kỳ dị, nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.

Những cấm chế này có liên hệ kỳ dị với nhau, lúc nó tản ra, sắc mặt Lý Nguyên càng thêm tái nhợt. Hiển nhiên hắn thi triển Phá diệt cấm chân chính này chịu áp lực không nhỏ.

- Phong!

Một chữ nói ra, cấm chế này nhanh chóng bay đầy trời, đồng thời ngưng tụ mà đi trong lúc hồng ảnh xuất hiện tại bốn phía. Bóng dáng màu đỏ kia toàn thân bùng lên màu máu, giống như trong không trung xuất hiện một biển máu chợt lóe ra ngoài trong khoảnh khắc cấm chế kia ngưng tụ đến. Nhưng lập tức cấm chế đột nhiên tự bạo, trong không trung vang dội tiếng “ầm ầm” dữ dội.

Toàn bộ mảnh vỡ đại lục trong giây phút này có dấu hiệu không yên ổn, dường như muốn sụp đổ.

Trong lúc lực ép bốn phía lơi lỏng, Vương Lâm cầm lấy Lý Nguyên, chân phải trong nháy mắt bước ra tiến vào trong truyền tống trận sắp sụp đổ.

Hào quang lóe lên trên truyền tống trận, thân hình bọn Vương Lâm biến mất trong nháy mắt. Trong nháy mắt biến mất, tay trái Vương Lâm hung hăng vỗ về phía truyền tống trận. Trận này lập tức sụp đổ, hóa thành từng điểm sáng nhỏ, biến mất.

Trong phạm vi trăm trượng một mảnh yên tĩnh, thân hình màu đỏ như máu kia chậm rãi bước tới từng bước đứng ở nơi mà truyền tống trận biến mất, cả người chìm xuống dưới.

Hồi lâu, người này nâng chân phải lên, hung hăng đạp xuống đất một cái.

Một cái khe thật lớn từ dưới chân người này xuất hiện, giống như những con rồng điên cuồng lan tràn, điên cuồng vặn vẹo trên mặt đất. Trong tiếng “ca ca”, cái khe này từ giữa tách ra, rồi sau đó lại tách ra. Chỉ trong chốc lát, mặt đất gần như tràn đầy khe nứt dữ tợn.

Tu vi siêu quá Khuy Niết kỳ, xông phá điểm cực hạn của Lôi chi tiên giới, giống như gió lốc quét ngang trên kính phiến đại lục. Dần dần, khắp mặt đất đại lục đều là những khe nứt dữ tợn, ngay cả bầu trời lúc này cũng xuất hiện vô số không gian vỡ vụn.

Mặt đất sụp đổ!

Mảnh vỡ Lôi chi tiên giới nơi này, dưới một cái dậm chân của bóng đỏ như máu kia bị sụp đổ. Từng tảng lớn mặt đất tiêu tan tạo lên một loạt phản ứng dây chuyền.

Khe nứt không gian trên bầu trời càng lúc càng nhiều, giống như từng cái mồm to âm trầm không ngừng cắn nuốt hết thảy. Mặt đất vỡ vụn dung nhập vào hư vô, càng có một số bị những khe to trên bầu trời hút vào chẳng biết đi đâu. Sau nửa canh giờ, không còn bầu trời, mặt đất nơi này cũng thành hư vô. Mảnh vỡ Lôi chi tiên giới vĩnh viễn sụp đổ. Biến cố dữ dội này khiến cho đám tu sĩ ít ỏi của La Thiên Tinh vực ở trên đại lục này hoảng sợ kinh hãi. Từng người điên cuồng lao ra, muốn rời khỏi nơi này.

Sợ hãi cái chết, giống như mảnh vỡ Lôi chi tiên giới này sụp đổ khiến cho bọn họ mất hồn mất vía cùng chạy trối chết. Chỉ có điều, tại mảnh vỡ sụp đổ người có thể chạy ra không nhiều lắm.

Mảnh vỡ sụp đổ lại khơi lên một dòng xoáy dường như muốn hút tất cả. Xa xa có thể thấy được từng xiềng xích sấm sét trong lúc mảnh vỡ sụp đổ bị dòng xoáy tác động vào, ngưng tụ tại trung tâm dòng xoáy.

Những sợi dây xích bị kéo thẳng tắp, chúng nó vừa động lập tức khiến cho những nơi tiếp nối của đại lục cũng bị liên lụy, khiến cho toàn bộ Lôi chi tiên giới này chỉ trong phút chốc đều phát ra tiếng nổ “ầm ầm”, chậm rãi di động.

Chẳng qua, người làm ra tất cả những chuyện này căn bản cũng không thèm để ý. Chẳng sợ Lôi chi tiên giới toàn bộ sụp đổ như vậy hắn cũng sẽ không xúc động. Hắn muốn chỉ là con gái của hắn.

- Tiểu tử Vương Lâm! Lần sau ngươi chạy không thoát!

Thân hình màu đỏ xoay người, dậm chân một cái biến mất trong hư vô.

Người này đúng là Huyết Tổ. Từ sau khi đi vào Lôi chi tiên giới này, hắn không tìm bảo bối, không tìm tiên thuật, chỉ dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân chạy khắp nơi trên mảnh vỡ đại lục này.

Mỗi khi đi vào một mảnh vỡ đại lục hắn lập tức phát tán thần thức quét một vòng sau đó rời đi.

Bầu trời một mảnh u ám, khi thì có một chút ánh sáng cấm chế hiện lên. Từ trên mặt đất khô héo nhìn lên, bầu trời này cũng không cao. Những mảnh rậm rạp bao phủ xuống, làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách dữ dội.

Trên mặt đất, từng ngọn núi nhỏ nhấp nhô hình thành vài thung lũng cao thấp khác nhau, bốn phía một mảnh im lặng.

Chỉ có trên bầu trời chốc chốc vỡ ra từng cái khe hình cung, sau khi tràn ra một tia âm hàn lại chậm rãi thu lại. Tại trong quá trình này sẽ có những tiếng gào thét bén nhọn quanh quẩn.

Nólà tiếng động duy nhất ở nơi đây.

Một tế đàn cao khoảng mười trượng, thành màu nâu ở trên mặt đất. Phần lớn bậc thang cũng bị tàn phá, có rất nhiều cái khe, trong đó mấy cái thậm chí kéo dài lên tận đỉnh tế đàn.

Lúc này trên nóc tết đàn rộng mấy trượng lóe lên một trận hào quang, xuất hiện hai thân hình.

Vương Lâm bước ra trên mặt đầy u ám, trái tim đến tận lúc này đều đập dữ dội. Cảnh tượng vừa rồi khiến hắn lại một lần nữa cảm nhận được cái chết gần sát như vậy.

Nếu không có thần thông mắt thứ ba này sợ là vừa rồi sẽ gặp nguy hiểm. Đồng dạng, nếu không có Phá diệt cấm chế của Lý Nguyên, cho dù là truyền tống trận ngay tại trước mắt cũng không thể chạy thoát.

- Huyết tổ…

Vương Lâm nhíu mày.

Lý Nguyên lúc này cũng đi ra từ truyền tống trận. Hắn vừa mới xuất hiện lập tức khóe miệng chảy máu, lập tức khoanh chân ngồi dưới đất thổ nạp.

Vương Lâm trong lúc suy tư, khoanh chân ngồi xuống hộ pháp cho Lý Nguyên. Cùng lúc đó, thần thức hắn hơi tản ra quan sát bốn phía.

Ít lâu sau, hắn thu hồi thần thức, sắc mặt càng thêm âm trầm. Khe nứt xuất hiện trên bầu trời nơi đây có thể cắn nuốt thần thức, một khi thần thức tản ra lập tức sẽ hấp dẫn cái khe này tới.

“Tuy vậy nhưng nơi này cũng an toàn!”

Vương Lâm yên lặng nhìn thung lũng xa xa, trong lòng trầm ngâm.

“Huyết tổ không ngờ lại tới La Thiên Tinh vực này… Vừa rồi hắn xuất hiện căn bản không cho ta cơ hội nói chuyện, ra tay liền muốn bắt giữ ta. Hiển nhiên là hắn chuẩn bị lục soát hồn ta, tìm tung tích của Diêu Tích Tuyết…”

Vương Lâm sờ sờ túi trữ vật.

“Nếu ta giao Diêu Tích Tuyết ra, Huyết tổ này có thể tiếp tục đuổi giết hay không…”

Trong lúc Vương Lâm trầm ngâm, tiên vệ từ phía sau bước ra hộ pháp cho Lý Nguyên. Hắn vung tay lên ngăn cách bốn phía, sau đó vỗ túi trữ vật. Lập tức một vòng ánh sáng cấm chế bay ra, trong nháy mắt chạm đất thì biến lớn, đến khi cao khoảng tầm người thì tản ra như hoa sen.

Vòng ánh sáng cấm chế tản ra, Diêu Tích Tuyết tóc dài tới vai khoanh chân ngồi ở bên trong. Hơn trăm năm giam cầm khiến cho nàng có chút tiều tụy. Lúc này lông mày nàng nhếch lên hơi mở hai mắt, trong chớp mắt vừa nhìn thấy Vương Lâm thì hơi có hoảng hốt, nhưng lập tức được thay thế bằng sự trong sáng.

Không nhìn ra nàng giận hay mừng, chỉ bình tĩnh nhìn Vương Lâm. Hồi lâu khóe miệng nàng lộ ra một tia trào phúng, bình thản nói:

- Ở trên người ngươi ta cảm nhận được Huyết thuật của cha ta còn sót lại. Hơn nữa, ta còn cảm nhận được sự sợ hãi của ngươi…

Vương Lâm nhìn chằm chằm Diêu Tích Tuyết, không nói gì.

- Ngươi muốn thả ta sao? Hay là muốn cầu xin ta, giúp ngươi nói cho cha ta không nên giết ngươi…

- Vương Lâm, ta nói đúng chứ?

Vẻ trào phúng trên khóe miệng của Diêu Tích Tuyết càng đậm hơn.

- Ta có thể xin cha tha mạng cho ngươi, bởi vì ta sẽ không muốn cho ngươi chết dễ dàng như vậy…

Vẻ bình tĩnh trong mắt Diêu Tích Tuyết biến mất, lộ ra ý hận thật sâu.

Vương Lâm lại nhíu mày, bình thản nói:

- Nói như thế, bất kể thả hay không kết cục của Vương mỗ đều như nhau…

Diêu Tích Tuyết nhìn Vương Lâm, âm thanh lạnh lùng nói:

- Ngươi không dám giết ta. Giết ta chính là thả ta! Nếu là phong ấn ta ở nơi nào đó, ngươi phải đối mặt với sự đuổi giết không ngừng của cha ta. Cuối cùng sẽ có một ngày cha ta tìm được ngươi. Khi đó ta cũng có thể thoát thân.

Vương Lâm nhìn Diêu Tích Tuyết chằm chằm, vẻ lạnh lẽo trong mắt dần dần dày đặc. Tay phải hắn nâng lên lập tức đánh ra vài đạo cấm chế rơi lên người Diêu Tích Tuyết, vòng sáng cấm chế lập tức co rút lại tạo thành quả cầu ánh sáng, sau đó được Vương Lâm bắt lấy thu vào trong túi trữ vật.

Hắn đứng lên nhìn ra xa xa, trong mắt lộ ra vẻ suy nghĩ.

“Thả… hay là không thả… không phải ta quyết định mà là do Huyết tổ!”

Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ linh hoạt, sắc bén. Trong lòng hắn khẽ động lập tức hủy cấm chế ở xung quanh, nhìn về phía Lý Nguyên đang thổ nạp.

Lý Nguyên trầm ngâm, cười khổ nói:

- Hứa huynh! Tu vi người đó cũng không phải là tu sĩ bước thứ hai tầm thường. Phá diệt cấm của ta tuy là chỉ tu luyện tới tầng thứ tư nhưng không tiếc tâm cấm dùng ra vẫn bị người đó tránh thoát. Chỉ sợ người này không chỉ là Toái Niết kỳ, có khi là tu sĩ Tịnh Niết kỳ… Loại tu vi này hoàn toàn là đứng đầu ở La Thiên Tinh vực. Ngươi… ngươi làm sao lại trêu chọc người như vậy. Ài! Nếu là Phá diệt cấm của ta có thể đạt tới tầng thứ bẩy, thì có lẽ sẽ phong ấn được người này.

Vương Lâm vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi nói:

- Lý huynh. Chúng ta trước tiên tìm đường ra khỏi nơi này trước, sau khi rời khỏi hãy tính tiếp.

Lý Nguyên thở dài, trầm ngâm một lát nói:

- Người này tu vi mặc dù cao nhưng chúng ta tránh né mà không đi trêu chọc thì cũng không phải không có cách nào. Thôi được rồi! Việc này sau này tính, trước tiên nghe lời ngươi tìm đường ra đã.

Hắn nói xong đứng lên nhìn quanh bốn phía.

- Nơi này không thể tản thần thức ra, nếu không sẽ bị khe nứt không gian cắn nuốt!

Vương Lâm chậm rãi nói, ánh mắt dừng ở thung lũng xa xa.

Trong mắt Lý Nguyên lộ ra vẻ kỳ dị, thân hình khẽ động cầm lên một nắm bùn đất ở trên tế đàn. Hắn cẩn thận nhìn, sau đó bước lên mấy bước lấy một nhánh cây ở trên cây đặt trong miệng nhấm nháp một chút, vẻ kỳ dị trong mắt càng đậm.

- Hứa huynh. Cho ta mượn con rối của ngươi dùng một chút!

Thân hình Lý Nguyên chậm rãi bay lên, trong không trung lập tức xuất hiện khe nứt không gian, dường như muốn cắn nuốt.

Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe. Xem cử động của Lý Nguyên dường như có phát hiện gì ở nơi đây. Tâm niệm của Vương Lâm khẽ động, toàn thân con rối tiên vệ lập tức lóe lên kim quang, đột ngột mọc lên từ mặt đất, đi tới bên cạnh Lý Nguyên.

Nếu là có khe nứt xuất hiện, tiên vệ lập tức đánh một quyền lên hư không hình thành lốc xoáy khiến cho cái khe tản ra. Hiệu quả tuy không tốt lắm nhưng cũng có tác dụng.

Theo Lý Nguyên càng bay cao lên, khe nứt không gian càng nhiều. Con rối Tiên vệ lập tức tạo nên một luồng gió xoáy màu vàng hình cung, không ngừng xoay quanh bốn phía Lý Nguyên, phát ra những tiếng vung nắm tay “ầm ầm”.

Lý Nguyên bay tới giữa không trung, ánh mắt hắn lóe lên nhìn về phía xa xa. Trong mắt hắn lộ ra vẻ khiếp sợ, trong lòng thậm chí còn có một tia không dám tin.

Đúng lúc này bỗng nhiên ở phía dưới xuất hiện một khe nứt không gian lớn gấp mấy lần. Sau khi nó xuất hiện bên trong truyền ra lực hút điên cuồng, giống như cái miệng âm trầm lập tức muốn nuốt lấy Lý Nguyên.

Lý Nguyên biến sắc, lúc này bên người hắn lại xuất hiện nhiều khe nứt. Khe hở vừa xuất hiện nhiều cho dù là Tiên vệ cũng lập tức trở nên rất bận rộn, trong thời gian ngắn lập tức lọt vào nguy hiểm.

Vương Lâm thân tiến về phía trước, lúc bay lên không sờ vào túi trữ vật một cái. Lập tức bình phong Sơn Hà Đồ xuất hiện hóa thành một mảnh núi sông mở ra trên không ngăn cản hầu hết các khe nứt. Nhân cơ hội này, tốc độ Vương Lâm như tia chớp, cách không nắm lấy Lý Nguyên lập tức kéo lại.

Trong nháy mắt cái khe nuốt tới Lý Nguyên, hai người và Tiên vệ đều về tới mặt đất.

Giờ phút này bức tranh trên bầu trời dường như bị chọc ra vô số lỗ thủng nhỏ, xuất hiện sự tổn hại. Vẻ mặt Vương Lâm ngưng trọng, tay phải thu lại, Sơn Hà Đồ trên bầu trời tiêu tan, bình phong rơi về tay của hắn, được đưa vào trong túi trữ vật.

- Hứa huynh! Ngươi có biết đây là đâu không?

Trên mặt Lý Nguyên lộ vẻ chấn động, trong mắt vẫn còn vẻ không dám tin. Hắn thở sâu, hưng phấn nói:

- Hứa huynh! Tiên nhân rất ít sử dụng túi trữ vật, mà thường thường đều tự mở ra một không gian riêng. Không gian này sau khi Tiên nhân chết, sẽ không sụp đổ nhưng rất khó mở ra lần nữa.

Vương Lâm ngẩn ra, lập tức lộ vẻ xúc động, trầm giọng nói:

- Ý của Lý huynh là nơi hiện tại chúng ta đang đứng, là trữ vật không gian của Tiên nhân?

Lý Nguyên cười ha hả, trong mắt càng nhiều hưng phấn, gật đầu nói:

- Đúng vậy. Nhất định là đã rất lâu năm, hơn nữa Tiên nhân mở không gian này cũng không kiên cố cho nên mới xuất hiện một ít cái khe nhưu vậy. Nếu không chúng ta cũng không có khả năng tiến vào.

- Bùn đất nơi đây căn bản là từ bên ngoài lấy vào, ngay cả cây cối, dãy núi cũng không phải vốn ở nơi này, mà là từ bên ngoài thu vào!

Ánh mắt Vương Lâm lộ ra ánh sáng kỳ dị, chậm rãi nói:

- Lý huynh. Nếu nơi đây bị sụp đổ, vậy có phải là tất cả mọi thứ ở đây đều bị tan nát…

Lý Nguyên giật mình, gật đầu nói:

- Đúng vậy. Nơi này cũng không phải là mảnh vỡ đại lục bên ngoài. Một khi sụp đổ lực lượng khổng lồ kia trong nháy mắt sẽ khiến tất cả nơi này đều tan rã, không còn lại chút nào. Tuy nhiên Hứa huynh yên tâm, nếu không có cái gì ở bên ngoài quấy nhiễu thì nơi đây sẽ không sụp… Ngươi… Có phải ngươi…

Lý Nguyên nói tới đây, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hít một hơi thật sâu.

Vẻ lạnh lẽo lóe lên trong mắt Vương Lâm, hạ giọng nói:

- Như thế, có lẽ… Ta có thể xếp đặt một cạm bẫy đối phó với Huyết tổ.

Trong mắt Lý Nguyên lộ ra vẻ kính nể, trong lòng đối với ý tưởng lớn mật này của Vương Lâm mà bị khiếp sợ. Dù sao tu vi hai bên chênh lệch quá lớn, nếu là đổi thành người khác, cho dù là bản thân Lý Nguyên gặp được việc này thì ý nghĩ đầu tiên đó là chạy thoát.

Chẳng sợ là chạy trốn tới chân trời góc biển, chẳng sợ là trốn ở một chỗ trăm năm, ngàn năm. Chỉ cần có thể tránh thoát tu sĩ đại thần thông kia đuổi giết thì tất cả đều đáng giá.

Hắn căn bản sẽ không nghĩ làm thế nào để phản kháng, bởi vì hai bên gần như là một trời một vực.

Kế hoạch này của Vương Lâm, tại Lý Nguyên xem ra đã gần như điên cuồng, nhưng đồng thời lại cực kỳ khéo léo. Nếu là tính toán thật tốt, nói không chừng có thể thực sự thành công.

Nghĩ đến đây, Lý Nguyên bỗng nhiên động tâm. Giết một vị tu sĩ đại thần thông tu vi thấp nhất cũng là Tịnh Niết kỳ, hấp dẫn của loại kích thích này khiến cho máu toàn thân hắn chảy nhanh hơn, tim đập nhanh hơn.

- Hứa huynh! Chúng ta đây có phải là thí Tiên không?

Theo như lời của Lý Nguyên, loại hành vi này gần như tương đương là thí Tiên. Sự mạnh mẽ của Huyết tổ kia, cho dù là trước khi Lôi chi tiên giới không bị hủy, cho dù không thể mạnh bằng Tiên quân, nhưng tuyệt đối có thể trở thành bá chủ một phương.

Tu sĩ hạ giới, không ai có thể chống cự!

Vương Lâm liếm liếm môi, trầm giọng nói

- Việc này vẫn cần Lý huynh trợ giúp một phần. Sau khi thành công, tại hạ sẽ có hậu tạ.

Lý Nguyên trầm ngâm một lúc. Sự kích thích của “thí Tiên” khiến cho hắn có chút miệng khô lưỡi nóng, lúc này ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, nói:

- Hứa huynh không cần phải vậy. Ân cứu mạng của ngươi không chỉ là Lý mỗ, mà Lý gia ta nhiều thế hệ đều cảm ơn. Không phải là “thí Tiên” sao, chuyện kích thích thế này làm sao Lý mỗ có thể bỏ qua!

Vẻ lạnh lẽo lóe lên trong mắt Vương Lâm, hắn chậm rãi nói:

- Huyết tổ kia cũng không phải là người dễ giết như vậy, phải chuẩn bị cho kỹ. Trước khi ra tay Lý huynh có thể dời đi trước.

- Việc này dễ làm. Nhưng mà Hứa huynh ơi, trước khi rời đi chúng ta phải sưu tầm trong trữ vật không gian này một phen, chớ để sót bảo bối gì. Lý mỗ cũng sẽ thiết kế vài cấm chế sụp đổ ở trong trữ vật không gian này!

Lý Nguyên mắt lộ vẻ trầm ngâm nói.

Hai người nhìn nhau cười, không hề nói thừa trực tiếp bước về phía trước.

Nơi đây không chỉ có bầu trời xuất hiện cái khe, ngay cả mặt đất cũng thi thoảng xuất hiện mấy khe nứt. Tuy nhiên dưới sự cẩn thận của hai người, quãng đường đi cũng là gió êm sóng lặng, chậm rãi đi về thung lũng ở phía trước.

Xung quanh thung lũng đều có núi đã, trên núi đá kia còn có không ít cây cối. Đang khi đi tới Vương Lâm bỗng dừng bước, nhìn về phía núi đá ở bên cạnh ánh mắt hắn lộ ra vẻ suy tư. Hắn tiến lên vài bước, tay phải đặt lên trên mỏm đá, thần thức tản ra, vừa đảo qua thì thu lại.

Lúc trước Lý Nguyên bay lên không nhìn thấy trong trữ vật không gian này có hai dãy núi, ba thung lũng. Lúc này Vương Lâm nhìn thấy dãy núi này, ở trên lại cảm nhận được ở trên này có một tia khí tức núi đá tiên giới trong túi trữ vật của mình.

Trong lòng có tính toán, Vương Lâm thu tay phải. Không bao lâu thung lũng thứ nhất hiện ra trước mắt hai người.

Lối vào thung lũng này rất lớn, ước chừng rộng vài trượng, đứng ở đây nhìn không sót một cái gì. Trong thung lũng cũng không có vật gì, mà chỉ tràn ngập một tầng sương mù mỏng manh, nhìn thì có cảm giác hư ảo.

Vương Lâm và Lý Nguyên dừng lại trước lối vào, cẩn thận quan sát.

- Nơi này có một cấm chế đơn giản, phá vỡ không khó!

Lý Nguyên hai tay bấm pháp quyết đánh ra vài đạo cấm chế. Những cấm chế này phát ra hào quang, rơi vào trong thung lũng, dung nhập màn sương mù kia.

Một hồi tiếng động sàn sạt vang vọng, chỉ thấy sương mù này nhanh chóng tiêu tan, trong nháy mắt liền biến mất không còn. Lý Nguyên khẽ mỉm cười đang định rảo bước tiến lên.

Đúng lúc này, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, giữ Lý Nguyên lại, trầm giọng nói:

- Lý huynh! Chậm đã!

Lý Nguyên ngẩn ra nhìn về phía Vương Lâm.

Vương Lâm vẻ mặt bình tĩnh, con rối Tiên vệ phía sau lắc mình ra không nghĩ ngợi bước vào trong thung lũng. Nhưng ngay tại khoảnh khắc Tiên vệ vào trong thung lũng, chỉ thấy trong thung lũng bỗng nhiên lại dâng lên sương mù. Sương mù này trong nháy mắt giao nhau ngưng tụ hóa thành từng mũi tên mang theo tiếng rít bén nhọn, dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng lao tới Tiên vệ. Mấy tiếng “bang bang” vang lại, với thân thể mạnh mẽ của Tiên vệ mà còn bị chấn động lùi liên tục, cho đến khi rời khỏi ra bên ngoài, sương mù bên trong mới yên tĩnh lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 22:23
nhân vật có ngoại hình chán òm : vẻ ngoài bình thường - tóc bạc trắng! 2.000 năm mang theo cái hòm để Lý Mộ Uyển nhạt như nước theo!
Nguyễn Quốc Bảo
19 Tháng chín, 2018 23:44
khoảng chương 440 lộn xộn tùm lum chương không theo thứ tự gì hết
Hưng Kế Lương
16 Tháng chín, 2018 09:04
Truyện hay
Hieu Le
13 Tháng chín, 2018 20:11
Bao nhiêu kỳ ngộ toàn là bị đánh sống dỡ chết dỡ
Thư Sũn
04 Tháng chín, 2018 14:33
Đề cử. Tần tổng thê nô
huynguyen365
21 Tháng tám, 2018 22:58
Đọc hơn 600 chap, cứ thấy xuất hiện nhân vật nữ xinh đẹp, dáng người xuất trần, thì tám chín phần mười toàn là bọn độc ác, gian xảo, .... Ôi, hình tượng nhân vật nữ trong truyện tiên hiệp của tôi!!!!!!!!!!!!!!!!
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 20:39
Tác phẩm khắc họa rõ nét Tu Chân. Phẩm chất tu sĩ là phải sẵn sàng Nghịch Thiên, tiến hành cải mệnh. Tu luyện là quá trình phải đấu tranh với Thiên, với Địa, với con người và với chính bản thân. Luyện trong khổ, luyện trong nhân sinh. Ta tu, nhưng ko hề quên bản thân mình. Ta tu là vì bản thân ta. Ta tu là vì cha vì mẹ. Ta tu là vì bằng hữu. Ta tu là vì người ta yêu thương . Hay, tu đơn giản bởi những thứ ta yêu quý
congtu_haohoa9983
13 Tháng tám, 2018 14:10
Mới đọc tới chương 1048 là thấy sai sai rồi. Tháp Sơn là bên Lôi Tiên Điện do Tiêu Dao Tử gì đó đưa đến ở trong U Minh Thú, Tiên Đế là Bạch Phàm. Còn ở vùng Yêu Linh này là bên Vũ Tiên Điện, Tiên Đế là Thanh Lâm... làm sao Phù Tổ Tộc gì đó bị Thanh Lâm gạt mà bị bên Tiêu Dao Tử đem vào U Minh Thú ??? Đạo hữu nào giải thích giúp với ???
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 14:58
hihi
casinhi
25 Tháng bảy, 2018 18:41
ngực Tần tổng bị trát một cây lại một cây đao
Marshmallows
25 Tháng bảy, 2018 13:21
Cám ơn nàng, cố gắng úp tiếp nhé :d cần hỗ trợ cứ nói :d
LYSANSAN828
25 Tháng bảy, 2018 06:43
Tác giả ko có drop, tại Mị ko mua Vip thôi baby
Marshmallows
24 Tháng bảy, 2018 22:36
Lại bị drop à, tangthuvien dạo này nhiều truyện drop quá :(
Snapcool
18 Tháng bảy, 2018 07:34
phẫn nỗ đích hương tiêu
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:44
hay lắm
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:43
ko phải ít người đọc mà đã đọc hết rồi =)).
h2olove
05 Tháng bảy, 2018 11:15
cực hay
definitelynotme
04 Tháng bảy, 2018 23:20
tác phẩm hay thế này mà có ít ng đọc quá. tội nghiệp họ :))
Lê Minh Dương
24 Tháng sáu, 2018 14:28
truyện này cực phẩm
Thien Duy Tran
31 Tháng năm, 2018 03:27
Truyen hay!!!
Vũ Tiến Dũng
29 Tháng năm, 2018 09:58
chuối tiêu là ông nào bạn ơi
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:08
đây là truyện đầu tiên mà main dùng tuổi và kinh nghiệm lâu năm để đè thiên tài như vậy ( nữa đầu truyên). Sáng cmn tạo ! truyện hay, đáng đọc!
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:00
hay ***, nhưng mà Cầu Ma vẫn đỉnh nhất
Phuong Pham
08 Tháng năm, 2018 05:36
mình cũng thấy thế. thiên hạ cứ bảo phàm nhân tu tiên hay, truyện này bắt chước.. mẹ, mình đọc hơn 1000c gần 2000c vẫn bỏ về cày truyện này.. đọc nhiều lần lắm lun
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
ko biết bên metruyen có dịch hay ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK