Nhưng chuyện trộm lấy Luyện Yêu Hồ trong tay Câu Trần Đại Đế như lời muội muội đã nói, Dư Tắc Thành lại không tra được tin gì.
Dư Tắc Thành nhìn những ghi chép này, có cảm giác như không phải Vô Hình Ám Ma tông không có tin về chuyện này, mà là đã giấu đi, không công bố ra ngoài.
Xem ra nếu mình muốn xem tư liệu này, vậy phải trở thành vô thượng trưởng lão hoặc Tông chủ của Vô Hình Ám Ma tông.
Nghĩ tới đây, Dư Tắc Thành chấm dứt việc tìm kiếm, đi nhanh ra khỏi trung tâm tin tức.
Dư Tắc Thành đi thẳng tới đại điện Ám Ma. nơi tổ chức hội nghị năm xưa. Vô Hình Ám Ma tông quả nhiên suy sụp, đại điện hội nghị vô cùng quan trọng trước kia, hiện tại không thấy bóng một người nào, thậm chí không có một đệ tử bảo vệ nào cả.
Dư Tắc Thành tiến vào trong điện, thầm nghĩ không biết làm sao tụ tập tất cả các đệ tử Vô Hình Ám Ma tông trở lại.
Thình lình đại điện lóe linh quang, xuất hiện ba chiếc chuông rất lớn, là chuông triệu tập Trưởng lão hội, Hộ Pháp đoàn và các đệ tử bình thường.
Chuông này xuất hiện hết sức ly kỳ, dường như đại điện Ám Ma ủng hộ những gì Dư Tắc Thành đang làm, cho nên tự động xuất hiện.
Không cần biết, Dư Tắc Thành sử dụng Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, đập vang ba chiếc chuông triệu tập các đệ tử Vô Hình Ám Ma tông bấy lâu nay vẫn bỏ hoang phế đầy bụi bặm.
Boong... boong... boong...
Trong Vô Hình Ám Ma tông, có ba loại thế lực, thứ nhất là Trưởng lão hội. Phàm là đệ tử Vô Hình Ám Ma tông trở thành Phản Hư Chân Nhất, sẽ là thành viên của Trưởng lão hội.
Dưới Trưởng lão hội chính là Hộ Pháp đoàn, do các Nguyên Anh Chân Quân ẩn trong khắp các môn phái tạo thành, cuối cùng chính là các đệ tử bình thường.
Chuyện Vô Lượng tông năm xưa. đại biến ở Thiên Mục tông, Trưởng lão hội và Hộ Pháp đoàn được triệu tập hội nghị khân cấp. Sau Dư Tắc Thành cũng trở thành một thành viên Hộ Pháp đoàn, có điều hắn chưa từng tham gia hành động của Hộ Pháp đoàn lần nào.
Mấy năm nay, thế hệ trước đã rời khỏi, Côn Bằng Yêu Vương bỏ mặc mọi chuyện, bọn Phong Đô Đại Đế ác ý cướp đoạt, dần dần cái gọi là Trưởng lão hội, Hộ Pháp đoàn trở nên hoang phế.
Hôm nay Dư Tắc Thành đập vang tiếng chuông triệu tập Trưởng lão hội, Hộ Pháp đoàn cùng các đệ tử bình thường, lập tức vô số tiếng chuông vang vang chấn động.
Tiếng chuông lần này vang lên mạnh mẽ hơn trước không biết bao nhiêu lần. Dường như đã rất lâu không được gõ qua, nên giờ phút này nó muốn bù lại trước kia vậy.
Tất cả đệ tử Vô Hình Ám Ma tông, tất cả tu sĩ có được cửa Hắc Ám lập tức cảm ứng được tiếng chuông của Dư Tắc Thành.
Trong các thượng môn, trung môn, hạ môn khắp thiên hạ. vô số Phản Hư Chân Nhất, Nguyên Anh Chân Quân. Kim Đan Chân Nhân thình lình sững sờ ngây dại, ngừng mọi chuyện đang làm, ngừa đầu nhìn trời. Sau đó ai nấy tìm đủ mọi cớ nghỉ ngơi.
Ngoại trừ đệ tử Vô Hình Ám Ma tông không ở trong phạm vi Lục Vực thế giới Thương Khung, tất cả đều trở về đại điện Ám Ma.
Tiếng chuông vang vọng khắp đại điện Ám Ma, trong thế giới vĩnh viễn không có ánh mặt trời này, hiện tại dường như có thêm một tia hào quang ngũ sắc.
Theo tiếng chuông vang, những viên thủy tinh quay xung quanh đại điện Ám Ma lần lần phát sáng, có nghĩa là chủ nhân của chúng đã trở về.
Nhưng những viên thủy tinh này cũng chỉ lóe sáng. lại có rất ít người xuất hiện, chỉ ở trong đó mới là địa phương an toàn nhất, tất cả mọi người đều ở trong đó nhìn ra.
Những năm gần đây, các quy củ của Vô Hĩnh Ám Ma tông trước kia dần dần hoang phế. Trong Vô Hình Ám Ma tông, quan hệ giữa các đệ tử trở nên lạnh nhạt, thỉnh thoảng xảy ra chuyện lấy mạnh hiếp yếu, các cửa hàng mỡ trong Vô Hình Ám Ma tông đều tổn thất không nhỏ.
Sau tình thế ngày càng xấu đi, thậm chí xảy ra đủ chuyện cướp bóc trộm cắp. Còn có người thông qua các loại bí pháp truy tra thân phận thật của đối phương bên ngoài, đê tống tiền.
Đệ tử Vô Hình Ám Ma tông ai nấy lòng dạ xấu xa đen tối, không ai ngu ngốc cả, lập tức đóng cửa hàng của mình, nhân tiện cướp sạch cửa hàng của người khác. Ngươi độc, ta còn độc hơn...
Cứ như vậy, lòng người hỗn loạn, đường đường thượng môn hùng mạnh Vô Hình Ám Ma tông dần dần suy sụp. Thời gian vài chục năm qua dần dần đi tới tình cảnh như hiện tại.
Hôm nay Dư Tắc Thành gióng lên ba chiếc chuông này, vô số đệ tử tụ tập trở lại. Thật ra lòng người đã biến, thiếu đi người cầm đầu.
Tiếng chuông vang lên, Dư Tắc Thành cảm thấy cũng đã tới lúc, gần như có mặt đông đủ, hắn bèn bước nhanh ra ngoài đại điện, cao giọng quát lớn:
- Các vị đồng môn Vô Hình Ám Ma tông, năm xưa tu vi ta bất quá chỉ mới Trúc Cơ, thức tinh huyết mạch Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, trời xui đất khiến đưa đầy ta gia nhập Vô Hình Ám Ma tông.
- Năm xưa có một Nguyên Anh Chân Quân chỉ vì cảm thấy ta không vừa mất, vì chuyện nhỏ đắc tội với nàng, nàng muốn giết chết ta như giết một con kiến. Ta vào Vô Hình Ám Ma tông treo thường, ám sát Nguyên Anh Chân Quân kia, nhờ vậy mới có thể sống tới bây giờ.
- Sau ta tu luyện dần dần kết thành Kim Đan. Nguyên Anh. rốt cục trở thành Phản Hư Chân Nhất. Có thể nói nếu không có Vô Hình Ám Ma tông trợ giúp, hiện tại e rằng ta đã là một nắm xương tàn.
- Ta bế quan đã sáu mươi năm. vừa trở thành Phản Hư Chân Nhất, vui mừng trở lại Vô Hình Ám Ma tông.
- Nhưng thật không ngờ hiện tại Vô Hình Ám Ma tông đi tới cảnh này, tiểu nhân lộng hành, suy sụp vô độ, cửa hàng hoang vắng, giữa các đồng môn không còn tin tường lẫn nhau, đây còn là Vô Hình Ám Ma tông ngày trước sao?
- Không, đây không phải là Vô Hình Ám Ma tông năm xưa có thể quyết định đại thế Tu Tiên Giới, có thể làm cho thượng môn hùng mạnh nhất phải diệt vong, có thể làm cho Chân Nhất Thần Quân mạnh nhất phải chày tới giọt máu cuối cùng, có thể bảo vệ chấn hưng Nhân tộc chúng ta.
- Vì sao lại như vậy?
- Quá khứ cứ để cho nó trôi qua, nhưng tương lai sẽ không như vậy. Ta quyết định phải chấn hưng Vô Hình Ám Ma tông, phải làm cho nó tỏa sáng trở lại, trở thành một trong bảy đại môn phái trong truyền thuyết như xưa. trở thành môn phái vô thượng. Phải làm sao chỉ một quyết định của chúng ta, có thể thay đổi cả một thế giới.
- Nhưng bằng vào năng lực một mình ta, ta không làm được, cho nên ta mới gióng lên tiếng chuông của Vô Hình Ám Ma tông, triệu tập các vị. Chúng ta hãy cùng nhau hợp sức xây lại Vô Hình Ám Ma tông.
Dư Tắc Thành nói xong những lời này, lập tức bốn phía trở nên yên tĩnh, sau đó vô số tiếng bàn tán xôn xao vang lên.
Đột nhiên có người kêu lớn:
- Ngươi cho rằng mình là ai, thiên hạ đệ nhất nhân ư? Ngươi nói xây lại là xây lại, có làm được không?
Dư Tắc Thành cười nói:
- Ta thật sự chính là thiên hạ đệ nhất nhân...
Trong lúc đang nói, thân hình Dư Tắc Thành bắt đầu biến hóa, trở lại dung mạo thật của mình, không hề ngụy trang chút nào.
Hắn lại nói tiếp:
- Ta là chưởng môn Hiên Viên kiếm phái, Diệt Độ Thần Quân Dư Tắc Thành, được Bất Ngôn tông ưu ái xưng là thiên hạ đệ nhất nhân.
Mọi người thấy Dư Tắc Thành hiện nguyên hình như vậy không khỏi sững sờ kinh ngạc. Mấy năm qua tình thế Vô Hình Ám Ma tông bất ổn, bại lộ thân phận của mình cũng đồng nghĩa với tử vong.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Năm xưa Kim Tâm Đại Trưởng lão, Tử Kim Tiên, Côn Bằng Yêu Vương hoàn toàn để lộ thân phận thật của mình, để cho vô số đệ tử Vô Hĩnh Ám Ma tông tin tường. Như vậy bọn họ mới tin rằng trong này hết sức an toàn, có thể mua bán được hết thảy những gì mình muốn.
- Hôm nay ta cũng noi theo bậc tiên hiền biểu lộ thân phận. Ta không sợ thân phận của mình bại lộ, ta muốn cho các đệ tử gia nhập Vô Hình Ám Ma tông trong tương lai thêm tin tường.
- Nhưng nếu ai tiết lộ thân phận của ta, vậy chớ có trách kiếm ta vô tình. Ta vẫn chưa thấy trên thế giới này, có ai có thể ngăn được kiếm ta.
Phong Đô Đại Đế là người đầu tiên đứng dậy:
- Hay lắm, Diệt Độ Thần Quân, ta ủng hộ ngươi, nếu ai còn giống như trước đây, ta sẽ là người đầu tiến giết chết y, luyện thành thi kỹ.
Thình lình bóng Trương Tông Đạo xuất hiện:
- Ta cũng ủng hộ đệ, quả thật thời gian qua Vô Hình Ám Ma tông trở nên quá đáng, tuy rằng trong thời gian này ta cũng nhận được rất nhiều lợi ích. nhưng ta vẫn muốn Vô Hình Ám Ma tông trở lại phong thái ngày nào, cho nên ta ủng hộ lão đệ.
Trương Tông Đạo, Phong Đô Đại Đế đều có tu vi Phản Hư Chân Nhất, thân thể là thật. Tuy rằng không ai biết thân phận thật của họ, nhưng đa số chuyện xấu xảy ra trong thời gian qua đều không tránh khỏi liên quan với họ. Đại đa số đệ tử Vô Hình Ám Ma tông thầm mắng trong lòng, lúc trước các ngươi làm toàn là chuyện xấu, hiện tại tầy đen hóa trắng, làm người tốt trở lại.
Hai người này vừa bày tô thái độ, lập tức tiếng bàn tán lại vang lên ầm ĩ. Dần dần có những người khác cũng xuất hiện thân hình, năm xưa Vô Hình Ám Ma tông tốt vô cùng, hiện tại đi tới tình cảnh như vậy, không ai muốn cả.
Đột nhiên có một giọng nói vang lên:
- Như vậy không phải rất tốt sao? Tiểu Dư tử, phải chăng ngươi hơi đa sự?
Giọng nói này hết sức trầm ổn, khiến cho thiên địa cộng hưởng, một bóng dáng rất lớn xuất hiện, chính là Côn Bằng Yêu Vương.
Côn Bằng Yêu Vương là một trong ba vị vô thượng Đại trưởng lão của Vô Hình Ám Ma tông. Lúc này ở Vô Hình Ám Ma tông, lão là già nhất, cũng vì lão không trị, dung túng người khác, cho nên mới tới nông nỗi này.