Hai cánh cửa to tướng bằng huyền thiết bắt đầu đóng lại, trên tường thành phù văn bắt đầu lấp lóe. Dư Tắc Thành vẫn chậm rãi tiến về phía trước, nhắm ngay cửa thành đánh xuống một kiếm, tất cả huyết khí ngưng kết trên bầu trời đều dồn vào một kiếm này. Nháy mắt chém xuống một cái, cửa thành nổ ầm một tiếng, đã bị chém thành hai đoạn.
Dư Tắc Thành tiến vào cửa thành, một đạo bạch quang trước sau bay múa, chỉ cần có sinh linh xuất hiện trong tầm mắt hắn sẽ kêu phập một tiếng, thân thể chia lìa. Nháy mắt trên con đường lớn dẫn vào trong thành đã chết trăm người.
Dư Tắc Thành bước chậm trong thành, mở túi cho Kim Tàm Trùng bay ra. Dư Tắc Thành chỉ tay, trong lòng thầm truyền đạt mệnh lệnh:
- Gà chó bất lưu, nhổ cỏ tận gốc!
Lập tức đàn Kim Tàm Trùng chen chúc nhau phân tán khắp nơi, bắt đầu tìm người tấn công, toàn thành vang lên vô số tiếng kêu khóc thảm thiết.
Đúng lúc này, phía trước có một đám người bay tới. Trong đó có một người bay trước nhất trên đầu có bốn tai, trên trán lại có thêm một con mắt. Người này là cao thủ cảnh giới Kim Đan, phía sau y có khoảng chừng hai trăm người, trong đó người tu tiên Trúc Cơ có tới hơn năm mươi người, bọn chúng phi hành mà đến, dừng lại trước mặt Dư Tắc Thành.
Người nọ quát:
- Ta là Càn Ma Linh Tôn giáo Thiên Thính chân nhân. Ngươi là người phương nào. vì sao vô cớ xâm phạm gia viên của tạ tàn sát đệ tử giáo tạ rốt cục ngươi là...
Chữ ‘ai’ còn chưa kịp nói ra, một đạo kiếm quang đen ngòm dày đặc hiện ra, lập tức cả trời đất như tối sâm lại, đạo kiếm quang kia giống như thái dương mãnh liệt phóng xuất ra quang minh vô hạn. Đây là một kiếm của Địa Nguyên Huyền Võ kiếm, sử dụng ô Nhật Thiên kiếm thuật, một kiếm định sinh tử.
Lời của Thiên Thính chân nhân đột ngột ngưng bặt. Đôi mắt Thiên Thính chân nhản nhìn Dư Tắc Thành tràn đầy vẻ kinh ngạc, môi khẽ mấp máy. Mi Tâm xuất hiện một vết máu, vết máu này càng lúc càng to sau đó chỉ nghe phụt một tiếng, huyết quang phun ra như điên cuồng, lấy Mi Tâm làm trung tuyến, thân thể Thiên Thính chân nhân bị chia làm hai nửa chỉnh tề. Một chiêu chưa dứt đã bị chém chết!
Từ trong thi thể Thiên Thính chân nhân thoát ra một viên Kim Đan, đây là bản mệnh Kim Đan của Thiên Thính chân nhân, chỉ cần đan này không vỡ, là có thể chuyển thế tái sinh.
Kim Đan bay lên không định tìm phương hướng chạy trốn, lập tức bên ngoài Nhiếp Hồn Bình toát ra lực hút mạnh mẽ, Kim Đan phát ra một tiếng rên rỉ, đã bị hút vào trong bình.
Đám đệ tử ở phía sau không tin vào hai mắt của mình, giật mình nhìn lại nơi này. Sau đó lại thấy một đạo bạch quang chợt lóe, giống như thời gian đình trệ.
Mọi người chỉ thấy bạch quang chợt lóe tới, không có điềm báo hay cảm ứng gì, lập tức trong lòng kinh hãi. Trong Sát Na này, mỗi người đều thể hiện ra tu vi tố chất của riêng mình, hoặc điều khiên pháp khí, hoặc ngự kiếm hộ thể, hoặc thúc giục pháp quyết, hoặc hóa ma biến thân, hoặc dẫn linh nhập thể, lập tức trên thân từng người lóe ra hào quang đủ các sắc màu xanh vàng đỏ tím, các loại pháp quyết hiển hiện ra.
Đạo bạch quang này dài chừng trăm trượng, kiếm thế ảo điệu, góc độ linh hoạt, nháy mắt đã bao phủ tất cả mọi người vào trong. Bạch quang này vừa lóe lên, hào quang các loại pháp quyết của mọi người đã hoàn toàn tắt ngóm. Trên mặt ai nấy lộ vẻ khó hiểu và hoang mang, không biết vì sao bản mệnh pháp khí, phi kiếm hộ thân, pháp quyết tu luyện của mình lại mất đi hiệu lực...
Nháy mắt sau một tiếng bình trầm đục vang lên, tất cả những pháp khí, phi kiếm cùng thân thể những người này đều bị chia cắt làm hai đoạn, đứt ngang thân thể hóa thành đầy trời mưa máu, phun tung tóe giữa không trung.
Một kiếm vừa ra Kim Đan mất mạng, thương vong tổng cộng hơn hai trăm người. Giết sạch tất cả không buông tha dù chỉ một người, tất cả phi kiếm pháp khí đều bị chặt đứt. Thấy năng lực và kỹ xảo khống chế phi kiếm của con rối, Dư Tắc Thành lập tức trợn mắt há hốc mồm, kiếm thuật này, thần công này, trước kia hắn hoàn toàn không hề nghĩ tới.
Thật ra con rối sử dụng chân nguyên cũng không nhiều, nhưng chút chân nguyên này trong quá trình vận chuyển đã dẫn động thiên địa nguyên khí. Cho nên mỗi một đòn, mỗi một kiếm chém ra của nó đều khiến cho nguyên khí tụ hợp, dường như nó đại biểu cho trời đất, người làm sao có thể đổi kháng cùng trời đất?
Những người này chết rồi, Dư Tắc Thành tiếp tục chậm rãi tiến về phía trước. Phàm những người xuất hiện trong tầm mắt hắn cả trai lẫn gái, già trẻ lớn bé, thậm chí đứa nhỏ vài tuổi cũng bị một kiếm chém ngang.
Tất cả hành động đều xuất ra từ tay con rối, Dư Tắc Thành không ngăn cản được. Hắn chỉ máy móc về phía trước, không nói một lời, chậm rãi vững vàng, giết chóc không ngừng, không có gì có thể ngăn cản hắn.
Trong thành vang lên kêu tiếng kêu thảm thiết liên tục, đó là Kim Tàm Trùng đang cắn nuốt phàm nhân. Bất kể phàm nhân trốn ở nơi nào, cũng không thể trốn khỏi Kim Tàm Trùng phát hiện cắn nuốt.
Một ít người tu tiên còn đang khổ sở chống cự, nhưng đám Kim Tàm Trùng này hùng mạnh vô cùng, cho dù là cao thủ Trúc Cơ kỳ cũng không ngăn được vài con Kim Tàm Trùng tập kích. Dư Tắc Thành còn chưa đi đến trung tâm sơn môn, thanh âm la hét trong thành đã dần dần tắt, hàng vạn người bị cắn nuốt sạch sẽ.
Duy nhất ở phường thị còn có người trong cửa hàng, dựa vào trận pháp của cửa hàng tập trung chống cự. Trong đó có người hô to:
- Ta là đệ tử của Phiêu Miễu tông, không có quan hệ gì với Càn Ma Linh Tôn giáo, tiền bối thả cho chúng ta đi....
Nhưng Du Tắc Thành không thèm để ý, tựa như không hề nghe thấy. Những người này có Bổ Thiên Các cùng loại như người tu tiên những phái khác, cũng không phải là đệ tử Càn Ma Linh Tôn giáo. Nhưng bọn họ có phải là đệ tử Càn Ma Linh Tôn giáo hay không đã không còn quan trọng, chỉ có thể xem như bọn họ xui xẻo, bị kiếp nạn giết chóc.
Đám Kim Tàm Trùng rất nhanh tụ tập đến phường thị, nơi đó chiến đấu càng kịch liệt hơn nhưng bọn họ không chịu đựng được bao lâu, chuyện bọn họ diệt vong chẳng qua chì là vấn đề thời gian.
Dư Tắc Thành chậm rãi đi tới, rốt cục đi vào cung điện nội môn, có rất nhiều đệ tử Càn Ma Linh Tôn giáo trốn vào trong cung điện. Lúc này nơi đó đã xuất hiện một đội cường giả, tập kết chờ sẵn ở cửa cung điện. Ba người cầm đầu đều là cao thủ Kim Đan kỳ, phía sau bọn chúng là hai yêu quái thật lớn, một con là cự viên, một con là xà nhân. Hai yêu tinh này cũng là cảnh giới Kim Đan, bọn chúng đã biến hóa thành hình người, nhưng ở trạng thái chiến đấu vẫn có thể nhìn ra một ít dấu hiệu đặc thù.
Năm cao thủ Kim Đan kỳ này trên người toát ra khí thế ngút trời, hoặc là hàn khí dày đặc hoặc tiêu diêu như mây bay buổi sớm. Có kẻ nổi giận xung thiên, hoặc thâm trầm như nước. Trên thân mỗi người bọn chúng đều có dị tượng, đều đạt tới Kim Đan đại thành. Hơn nữa trên người bọn chúng đều có một tầng kim quang bao phủ bọn chúng vô cùng chặt chẽ, giống như kim thân. Ở phía sau bọn chúng là năm tòa đại trận xếp dày đặc. Năm tòa đại trận này được bày trí theo hình thức Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, tụ tập Tứ Tượng Bát Quái thuật. Mỗi trận do sáu trăm sáu mươi sáu con yêu quái tạo thành, mỗi trận là một loại yêu quái, bao gồm ma tinh, cự xà, sư thú, mã yêu, hồ tinh. Tu vi của những yêu quái này đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Luyện Khí kỳ, hơn trăm yêu quái đầu lĩnh đã đạt tới Trúc Cơ. Bọn chúng chính là pháp binh chiến quỷ do môn phái tu tiên nuôi dưỡng.
Mỗi một pháp trận có một cao nhân Kim Đan kỳ chỉ huy, tác dụng bày trận của những pháp binh chiến quỷ này chỉ có một, chính là thay cao nhân Kim Đan cung cấp nguyên khí, nhận chịu thương tổn vì y. Mỗi một lần Du Tắc Thành công kích cao thủ Kim Đan kỳ sẽ bị đại trận hình thành lồng kim quang hộ thể thu hút lấy, chia ra trên người pháp binh chiến quỷ trong trận gánh lấy. Nếu pháp binh chiến quỷ trong trận còn chưa chết sạch, vậy không thể nào đột phá kim quang hộ thể chạm được tới cao thủ Kim Đan kỳ bên trong.
Đây là mê trận Ngũ Hành Bất Diệt Kim Thân của Càn Ma Linh Tôn giáo, trong mỗi trận thật ra cũng không phải chỉ có sáu trăm sáu mươi sáu yêu ma. Trên người yêu ma đầu lĩnh nào cũng có túi linh thú, nếu có yêu ma bị thương không chịu đựng được, lập tức nó sẽ mau chóng thu hồi phóng thích yêu ma dự trữ trong túi. Như vậy trong mỗi trận, số lượng yêu ma đạt tới hơn hai ngàn.
Có pháp trận Bất Diệt Kim Thân che chở, năm tên cao thủ Kim Đan kỳ vừa nhìn thấy Dư Tắc Thành, một người trong đó quát:
- Yêu đạo, ngươi thân là cao nhân Nguyên Anh kỳ, vì sao đến đây mở ra sát giới, chúng ta đắc tội với ngươi từ bao giờ?
Dư Tắc Thành tiếp tục di chuyển về phía trước, cũng không đáp lời, hắn chỉ giơ tay ra chỉ xuống đất, lập tức đối phương biến sắc. Người nọ quát:
- Các huynh đệ, sự tình đã bại lộ. Nếu như việc này tiết lộ ra ngoài, chúng ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Vì Càn Ma Linh Tôn giáo, vì con cháu hậu duệ chúng ta liều mạng đi thôi. Cung thỉnh ma linh giáng thân, thi triển Khốn Tiên Toả Thần trận.
Lập tức thân thể năm người này bắt đầu run run lên, năm người bọn chúng biến hình, hóa thành hình thể năm yêu ma thiên linh rất lớn, sau đó ùa nhau xông lên một lượt. Tốc độ của chúng rất nhanh, chiếm cứ các phương vị sau đó phóng xuất chân nguyên, muốn hình thành một kỳ môn trận thế, dùng nó vây khốn Dư Tắc Thành, mượn chân nguyên sung túc của Bất Diệt Kim Thân để chậm rãi luyện hóa Du Tắc Thành.
Trong khoảnh khắc năm người vừa động, hình thành trận thế, Dư Tắc Thành cũng động, Tiên Thiên Nhất Khí Độn. Dường như hắn vẫn còn ở tại chỗ không nhúc nhích, nhưng chân thân đã nhảy vào trong bầy yêu ma.
Vốn bầy yêu đã có pháp trận Bất Diệt Kim Thản che chở muốn đi vào tuyệt đối không thể thoải mái được như vậy. Nhưng dưới Thần Nhãn Thông quan sát trong khoảnh khắc năm tên Kim Đan của đối phương hình thành Khốn Tiên Tỏa Thần trận, lúc mạnh nhất cũng là lúc yếu nhất.
Dư Tắc Thành sử dụng Tiên Thiên Nhất Khí Độn, nháy mắt nắm bắt thời điểm mà trận pháp sơ hở nhất, đột phá phập trận che chở của chúng, tiến vào bên trong bầy yêu. Sau đó Dư Tắc Thành há miệng giống như đang kêu gọi gì đó nhưng không ai có thể nghe thấy được hắn đang nói gì. Bất quá từ miệng hắn sinh ra sóng gợn mắt thường có thể thấy được, đây là Vô Âm Thần Lôi.
Lập tức pháp binh chiến quỷ xung quanh hắn có tên bịt chặt lỗ tai, có kẻ lớn tiếng la hét. nhưng cả đám bọn chúng lúc này giống như pháo, nổ tung ầm ầm. Đây là phản ứng dây chuyền lan tỏa không ngừng, vốn chân nguyên của những pháp binh chiến quỷ nối liền cùng nhau, không ai có thể né tránh được năng lượng này truyền tới. Ngay cả năm tên cao thủ Kim Đan kỳ nối liền chân nguyên cùng bọn chúng cũng phải chịu đựng năng lượng chân nguyên truyền tới.
Vốn Bất Diệt Kim Thân báo vệ bọn chúng không bị thương hại nhưng hiện tại bởi vì năng lượng truyền qua rất lớn, lồng kim quang hộ thể trên người bọn chúng giờ đây ngược lại trở thành gông xiềng áp chế phong tỏa bọn chúng.
Dư Tắc Thành ngậm miệng, kiếm quang chợt lóe tập trung vào lồng kim quang hộ thể của năm người. Một kiếm này không chứa nhiều năng lượng, nhưng góc độ xảo diệu, vừa khéo đâm trúng vào điểm bất ổn nhất trên vòng bào vệ này, không cầu đánh tan vòng bảo vệ, ngược lại gia tăng năng lượng cho vòng bảo vệ, vừa trúng lập tức lui.
Nhưng gia tăng năng lượng chính là đòi mạng năm người này, chính là cọng rom cuối cùng chất lên lưng con lạc đà vốn đã chở quá sức. Lập tức toàn bộ lồng kim quang hộ thể Bất Diệt Kim Thân vỡ nát, năm tên Kim Đan đại thành này chưa xuất được chiêu nào đã bị luồng năng lượng hỗn loạn đè ép khiến cho cả người vỡ nát. Thậm chí có hai người ngay cả Kim Đan cũng không kịp bay ra, đã vỡ nát ngay tức khắc.
Ngoài ra có hai người Kim Đan rời khỏi thản thể, nhưng cũng chưa kịp chạy trốn đã bị Nhiếp Hồn Bình hút lấy bắt được. Bất quá có một người rất là hùng mạnh, bạch quang lóe lên chỉ phá nát được một con rối gỗ chết thay. Người này chạy thoát khỏi tình huống ắt hẳn phải chết, sau đó ngự kiếm bay lên không chạy trốn.
Dư Tắc Thành ra một đòn đã hoàn toàn dọa cho tâm thần y khiếp hãi, chỉ có một ý niệm trong đầu đó chính là trốn.
Thường thì lúc người ta liều mạng, kỳ tích rất hay phát sinh. Nháy mắt y đã chạy ra xa mười dặm có hơn, trước kia chưa bao giờ y phải sử dụng tới tốc độ nhanh như vậy. Y há miệng thở phào, có thể xem như đã chạy ra khỏi phạm vi truy sát của vị ôn thần kia, đó là cao thủ Nguyên Anh, quá mạnh mẽ, không ai là đổi thủ.
Trốn, trốn, trốn....
Không ngờ y ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy mình đang bay trở về phía đại chiến mới vừa xảy ra khi nãy. Dư Tắc Thành vẫn đang đứng trước mặt y cách đó không xa, đây là diệu dụng của Ngũ Hành Na Di Mê Ma Chướng. Cao thủ Kim Đan kỳ, Ngũ Hành Na Di Mê Ma Chướng không thể giết được, chỉ có thể di chuyển y ngược trở về.
Nhìn thấy ánh mắt Dư Tắc Thành lạnh như băng trước mặt, tên cao thủ Kim Đan kỳ kia tự biết chắc chắn phải chết, nghiền răng một cái muốn tự bạo Kim Đan, cùng Dư Tắc Thành đồng quy ư tận.
Chỉ trong khoảnh khắc, ở vị trí Bắc Đẩu trên không đột nhiên có một vì sao băng hạ xuống, cao thủ Kim Đan kỳ này còn chưa kịp tự bạo, đã bị sao băng đánh trúng, nháy mắt hóa thành một luồng lửa đó, chết không kịp ngáp.
Lại từng vì sao băng thi nhau hạ xuống, bầu trời trên đầu bọn chúng bắt đầu xuất hiện mưa sao băng. Những sao băng này đều do kiếm quang của Dư Tắc Thành biến thành, có khoảng hàng trăm vì sao băng như vậy. Đây là Bắc Đẩu Trảm Tinh quyết.
Từng đợt sao băng rơi xuống vô cùng vô tận, sao băng lướt qua nơi nào không có gì kiên cố mà không phá nổi. Những sao băng này đánh trúng vào cung điện ở trung tâm sơn môn lập tức trong cung điện phòng đổ nhà sụp, vạn vật ngã nghiêng, phạm vi ngàn thước hóa thành vùng đất khô cằn.
Trên mảnh đất hoang vu khô cằn này, ngay cả lối vào nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo trong Linh Tôn động cũng đã xuất hiện. Thật ra không phải là xuất hiện, mà là toàn bộ không gian thứ nguyên che giấu, đã bị một kiếm này của Dư Tắc Thành đánh vỡ lộ ra.
Chỉ thấy một ngọn núi thật lớn xuất hiện trên đầu Dư Tắc Thành, đỉnh núi này chính là Thiên Chích sơn bị gọt bỏ sau đó xoay ngược xuống dưới, hình thành một bình đài bên trên.
cho phép người cư trú.
Không gian nội môn này có một lồng bảo vệ thật lớn bao trùm, đồng thời phía trên lồng bảo vệ này xuất hiện vô số phù triện chú văn màu nâu, đang chậm rãi hiện rõ bộ dạng. Những phù triện này tầng tầng lớp lớp hóa thành vô số cấm chế, trên cấm chế bắt đầu ngưng kết một loại hỏa diễm màu tím toát ra khí tức hủy diệt, trải rộng khắp không trung, giống như một biển lửa mênh mông. Đây là Phần Thiên Diệt Thế trận.
Ngay sau đó ở dưới biển lửa một luồng hơi nước màu xanh nhạt chậm rãi trào ra. Luồng hơi nước màu xanh nhạt này giống như sóng biển chặp chùng trong biển cả mênh mông, không ngừng quay cuồng, mang nét đẹp giống như trong ảo mộng. Trong những đợt sóng này, có rất nhiều điểm xanh lấm tấm, thật ra sóng biển này chính là vô số âm khí biến ảo mà thành, những điểm âm khí kia lại hóa hợp mà thành Bích Hải Âm Lôi vừa va chạm liền lập tức dẫn tới bùng nổ vô hạn. Đây là Bích Hải Âm Lôi trận.
Tầng cấm chế thứ ba cũng phóng xuất ra, dưới biển lửa và sóng xanh, vô số thần quang màu vàng bay đầy trên không, chúng hóa thành rừng đao biển kiếm, mang theo khí tức hủy diệt, tạo thành chín mươi chín tầng cấm chế chia cắt, đây là Kim Kiếm Ma Đao trận.
Tầng thứ tư cấm chế cũng đã phóng thích, từng tảng đá lớn màu đen bay lên không trung rồi rơi xuống như mưa, đây là Thiên Thạch Lôi Đình trận.
Tầng thứ nhất là Hỏa, tầng thứ hai là Thủy, tầng thứ ba là Kim, tầng thứ tư là Thổ, tầng thứ năm hẳn là Mộc. Ngũ Hành hóa hợp, tương sinh tương khắc. Nhưng chúng còn chưa kịp phóng xuất, Dư Tắc Thành đã lấy ra một món pháp bảo chính là Cửu Thiên Nguyên Dương Xích, chỉ vào những tầng cấm chế này.
Cửu Thiên Nguyên Dương Xích là pháp bảo nguyên dương, pháp bảo chí dương chí cương, lấy thước đo thiên địa, dùng lực Cửu Thiên tụ tập năng lực nguyên dương, sở trường về đánh tan cấm chế pháp trận, đây là lợi khí dùng phá trận.
Lập tức thiên địa nguyên khí tụ tập lên trên thước, hóa thành một đạo hào quang rất lớn bắn mạnh ra, đánh trúng cấm chế đang hình thành. Ẩm một tiếng nổ vang, tầng cấm chế thứ tư hoàn toàn bị hủy diệt. Ngũ Hành cấm chế lập tức bị phá hư, tầng thứ năm Kinh Cức Sâm Lâm trận hệ Mộc lập tức không thể hình thành.
Sau đó Dư Tắc Thành lại chỉ ra một cái, Nguyên Dương Xích này hấp thu thiên địa chân nguyên hùng mạnh, điều động lực Cửu Thiên, dùng năng lượng rất lớn tấn công.
Loại năng lượng tấn công này đối với trận pháp cấm chế là tiên thiên khắc chế, có câu là ‘thước đo thiên hạ’.
Hỏa diễm đầy trời cùng những tiếng nổ rền như sấm vang lên, toàn bộ bị Cửu Thiên Nguyên Dương Xích kích hoạt, chúng tự động bùng nổ, sinh ra uy năng rất lớn sau đó xung đột với nhau, cuối cùng hoàn toàn tiêu tan.
Trận pháp phòng ngự Linh Tôn động nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo bị Dư Tắc Thành dùng lực phá xảo, hoàn toàn phá hủy.
Dư Tắc Thành tiếp tục cất bước tiến về phía trước. Trong quá trình chiến đấu. Dư Tắc Thành không nói một câu gì cũng không dừng lại một bước, vẫn lững thững tiến về phía trước, xuất ra hết chiêu này đến chiêu khác giết địch. Không ngờ đối phương không thể kịp xuất ra một chiêu nào bản thân hắn không hề hứng chịu một chút thương tổn nào cả, chuyện này quả thật khiến cho Dư Tắc Thành không thể hiểu nồi, chẳng lẽ đây là cảnh giới cao thủ Nguyên Anh sao?
Thật ra đây cũng là lẽ tất nhiên, về phương Diện vũ khí, Dư Tắc Thành sử dụng là phi kiếm cửu giai, các loại pháp bảo quý hiếm, đối phương là phi kiếm cấp thấp, pháp khí lựa thưa vài món, chênh lệch quá xa. Về phương Diện công pháp, Dư Tắc Thành sử dụng Vô Âm Thần Lôi, Huyết Hà Thần kiếm quyết, Ô Nhật Thiên kiếm thuật, Bắc Đẩu Trảm Tinh quyết, cao hơn công pháp của đổi phương hàng chục lần.
về phương Diện tu vi, một bên là Nguyên Anh, một bên là Kim Đan. Càn Ma Linh Tôn giáo muốn làm ra chuyện tày trời như vậy cũng chính vì muốn trở thành cường giả Nguyên Anh, về mặt thực lực chênh lệch rất xa, về phương Diện khống chế chân nguyên, pháp quyết, phi kiếm, lại càng cách biệt một trời một vực.
Nhưng Dư Tắc Thành cho rằng quan trọng nhất chính là chiến pháp của con rối Nguyên Anh, không để cho đối phương chút cơ hội nào cả. Không vì bọn chúng nhỏ yếu mà xem thường, mỗi lần công kích đều dốc hết toàn lực đối phó, không chết không thôi. Cho dù đối phương là một đứa trẻ con rối Nguyên Anh cũng sẽ chém xuống một kiếm, không để cho đối thủ một cơ hội phản kích nào cả.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang cân nhắc, thân thể hắn đã bay vọt lên không, bay về phía nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo Linh Tôn động, sau đó đột phá phá nát không gian ngăn cách, tiến vào trong nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo.