Mục lục
[Dịch] Tiên Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Tắc Thành chạv đuổi theo phía bóng người kia biến mất. Khắp nơi toàn là người, biết đến nơi nào tìm tiểu muội của mình đây... Trước mắt có một người giống như tiểu muội Dư Tĩnh Hân, Dư Tắc Thành kéo lại nhìn xem, không phải, vội vàng tiếp tục chạy về phía trước tìm kiếm, giữ lại một người, vẫn không phải, chỉ có thê lo lắng kêu to:

- Tiểu muội, tiểu muội

Thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng Dư Tĩnh Hân đâu, giữa biển người đông như nước thủy triều này làm sao tìm cho được? Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên trên bầu trời phường thị tìm kiếm khắp trên đầu đám đông, tìm mãi một khắc, mãi đến khi Kim Đan Chân Nhân của Cực Nguyên Vân Hà tông duy trì trật tự phường thị ngăn hắn lại, lúc ấy Dư Tắc Thành mới chậm rãi đáp xuống, tâm thần hoảng hốt.

Từ mười năm trước, muội muội sử dụng Vạn Lý Phi Độ Phù hoàn toàn biến mất, chuyện này mẫu thân hắn vẫn canh cánh bên lòng, cũng là chuyện khiến Dư Tắc Thành cảm thấy tim minh nặng trĩu. Nếu không phải vì mình đêm mua trộm sách, không thể không giết Lý đại quan nhân, tiểu muội cũng sẽ không gặp được sư phụ của nàng, cũng không phải rời nhà đi xa như vậy.

Lúc mình rời nhà ra đi mẫu thân đã năm lần bảy lượt dặn dò phải tìm cho được tiểu muội, phái giúp đỡ nàng, đừng để người khác khi dễ nàng. Thế nhưng biển người mênh mông biết tìm đâu, quả thực là mò kim đáy biển, căn bản không có một chút tăm hơi.

Chẳng lẽ tiểu muội đến làm đệ tử ở Cực Nguyên Vân Hà tông này, nghĩ đến những lời đánh giá bên ngoài đối với môn phái này, nghĩ đến biểu hiện của bọn Cố Thính Vân, Dư Tắc Thành lập tức lắc đầu, không có khả năng, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Nếu suy nghĩ lại thật kỹ, quả thật là không có khả năng, muội muội sử dụng Vạn Lý Phi Độ Phù, loại phù lục này mình từng lục tìm ở Hiên Viên kiếm phái, thuộc về cực phàm siêu cấp phù lục, dù cho Hiên Viên kiếm phái cũng không có được mấy tấm. Cực Nguyên Vân Hà tông này, hừ hừ... Dư Tắc Thành lắc đầu, tuyệt đối không có khả năng.

Mặt khác lúc tiểu muội ra đi khi đó nó chỉ mới chín tuổi, hiện tại có lẽ đã là mười tám, chín tuổi rồi vì sao dáng người không có chút biến hóa nào cả, hẳn phải sớm trưởng thành đại cô nương rồi, nhất định là mình hoa mắt sinh ra ảo giác, ảo giác, ha ha, thì ra là ảo giác...

Dư Tắc Thành cố nghĩ ra lý do như vậy để tự an ủi mình, tự mình lừa gạt mình, xin lỗi vị Kim Đan Chân Nhân ngăn trở hắn, bất kể thế nào mình cũng đã gây rối loạn trật tự phường thị. Thấy tâm thần Dư Tắc Thành có vẻ không được tập trung, thấy hắn đúng là tìm kiếm thân nhân, thái độ xin lỗi thành khẩn, vị Kim Đan Chân Nhân kia cũng không nói gì nữa, chuyện này coi như xong.

Dư Tắc Thành không còn lòng dạ nào đi dạo phường thị, bèn chia tay mọi người, tự mình vội vàng trở lại trụ sở, muốn tìm kiếm sư phụ, khẩn cầu sư phụ hỗ trợ tra xét xem thử trong hàng đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông mười năm trước mới gia nhập có cái tên nào là Dư Tĩnh Hân hay không.

Dư Tắc Thành trở lại trụ sở, sư phụ cùng Cấp Thủy Chân Nhân đều không có ở trụ sở. Dư Tắc Thành đành phải ngồi trong phòng lặng lẽ chờ đợi trong lòng cuộn lên muôn vàn cảm xúc, không biết tiểu muội mình rốt cục thế nào rồi, nàng có bị người khi dễ hay không, có thể ăn đủ no hay không, nghe lòng đau như dao cắt.

Thời gian trôi qua, dần dần Dư Tắc Thành bình tĩnh lại, việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích, đi bước nào hay bước ấy. Chỉ cần tiểu muội không chết, vậy hết thảy mọi sự tốt lành, cho dù ở Cực Nguyên Vân Hà tông này hết thảy cũng có thể làm lại từ đầu. Mình là người tu tiên, nếu ngay cả tiểu muội cũng không bảo vệ được, còn tu tiên làm gì nữa, đi chết cho rồi.

Thời gian dần trôi qua, lúc này Cố Thính Vân đã trở về. Đối với nàng Dư Tắc Thành cũng không có lòng dạ nào để ý, tâm thần hắn đang đặt hết vào tiểu muội mình, Cố Thính Vân lấy trong túi trữ vật ra mấy chục quả giồng như anh đào lặng lẽ rửa sạch sẽ, bày lên mâm đưa đến trước mặt Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành liếc nhìn số hoa quả này đây là Tiên Linh Vân Hà quả xem ra Cố Thính Vân thấy mình không còn lòng dạ nào mua sắm loại quả này bèn dùng linh thạch hôm qua mình cho nàng mua số Tiên Linh Vân Hà quả này về cho mình.

Cố Thính Vân đứng bên cạnh nhìn Dư Tắc Thành, Dư Tắc Thành dùng thân thức quét qua, Tiên Linh Vân Hà quả này có tổng cộng trăm quả, hai viên linh thạch một quả, xem ra Cố Thính Vân không dám ăn một Tiên Linh Vân Hà quả nào cả. Tuy rằng thiếu nữ này nghèo khó nhưng biết nhớ ơn, tính tình hào phóng, có can đám nắm lấy cơ hội, thiếu nữ này đáng được giúp.

Dư Tắc Thành gạt chuyện muội muội mình sang bên cầm lấy một Tiên Linh Vân Hà quả lên cắn thử một miếng, quả nhiên miệng đầy hương thơm, linh lực tràn trề, thật sự là bảo vật.

Việc đã đến nước này Dư Tắc Thành không nôn nóng nữa, lặng lẽ chờ đợi sư phụ trở về. Đến chiều, sư phụ, Cấp Thủy sư bá lục tục trở về, Dư Tắc Thành gặp sư phụ bẩm báo chuyện của mình, sư phụ hắn lập tức đáp ứng, đến tiệc buổi tối nhất định hỏi thăm giùm Dư Tắc Thành một phen.

Lúc chạng vạng tối, tiệc tối của Cực Nguyên Vân Hà tông bắt đầu, đèn đuốc sáng choang. Bọn sáu người Dư Tắc Thành tham gia tiệc tối, được bốn đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông vô cùng Diễm lệ cầm đèn lồng dẫn dường, sáu người xuyên qua một tòa lầu các, thông qua hành lang đi vào một đại điện.

Nơi này chuyên dùng để thiết yến cho nên đại điện vô cùng rộng lớn, trong đại điện tiên nhạc du dương, đồng thời hai bên bài trí đầy những tiên tửu hoa quả, thức ăn ngon, tùy ý khách nhân hưởng dụng.

Nơi này được tạm thời dùng làm chỗ chờ đợi nghỉ ngơi, quý khách đến đây nghỉ ngơi chờ đợi một hồi, bên trong chánh điện còn đang bố trí.

Mọi người nghỉ ngơi một hồi, chính yến bắt đầu, mọi người nhao nhao tiến vào đại điện giữa tiếng tiên nhạc du dương.

Đại điện này chia làm nội ngoại lưỡng điện, nội điện là nơi dành cho Nguyên Anh Chân Quân tiền bối cùng đại biểu tất cả thế lực lớn các môn phái. Ngoại điện là những khách nhân từ khắp nơi đến đây chúc mừng.

Chỗ ngồi của mọi người đã sớm an bài rõ ràng, cứ theo tên ngồi vào vị trí là được, một bàn có thể ngồi tám người, đều được xếp theo quan hệ gần xa, thân mật nhiều ít mà khéo léo an bài, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện cừu gia ngồi chung một bàn.

Sư phụ cùng Cấp Thủy Chân Nhân vào nội điện dự yến, bàn của Dư Tắc Thành ngoại trừ bổn đệ tử Hiên Viên bọn họ ra, còn có bốn đệ tử Trúc Cơ của Kỳ Thuẫn môn.

Kỳ Thuẫn môn cũng là một trong thượng môn, bọn họ am hiểu phòng ngự, được xưng tường đồng vách sắt, kiên thuần bất phá, bị Tu Tiên giới đùa giỡn xưng Vương bát đản (con rùa) đánh mãi không chết. Bọn họ cùng Thánh Giáp Tông, La Sát Kim Cương tông đều lấy phòng ngự vang danh Tu Tiên giới.

Nhìn bề ngoài bốn tên đệ tử Kỳ Thuẫn môn ai nấy đều có dáng người thấp bé, đầu trọc, sau lưng cõng một cái lá thuẫn cực lớn quả thật chẳng khác rùa đen, nhìn qua có cảm giác kỳ quái, thật sự giống như rùa đen đứng thẳng hai chân, khó trách Tu Tiên giới đánh giá bọn họ như vậy.

Ở nơi này Dư Tắc Thành gặp lại Diệp Thiên, đám đệ tử Khiên Cơ tông chiếm hơn bốn mươi bàn. Lần này đệ tử Khiên Cơ tông đến chúc mừng khoảng hơn ba trăm người, trong đó có hai Nguyên Anh Chân Quân, mười ba Kim Đan Chân Nhân, đệ tử Trúc Cơ khoảng trăm người.

Trừ bọn họ ra còn có đệ tử Thần Độn Tông đến hơn một trăm người, có hai Nguyên Anh Chân Quân, mười bốn Kim Đan Chân Nhân. Còn có đệ tử Minh Vương Tông chừng hai trăm người, có ba Nguyên Anh Chân Quân, hai mươi bảy Kim Đan Chân Nhân, còn lại tất cả đều là đệ tử Trúc Cơ, có thể nói xuất động hơn phân nửa thực lực môn phái.

Tam đại thượng môn không đơn giản chỉ là đến chúc mừng, rõ ràng là tới trợ giúp Cực Nguyên Vân Hà tông dương oai. Mà đồng minh hàng ngàn năm của Cực Nguyên Vân Hà tông là Hiên Viên kiếm phái cũng chỉ phái ra hai Kim Đan Chân Nhân, bốn đệ tử Trúc Cơ.

Kỳ Thuẫn môn vốn vẫn một mực ủng hộ bọn họ chỉ phái đến một Nguyên Anh Chân Quân, hai Kim Đan Chân Nhân, bốn tên đệ tử Trúc Cơ đệ tử, điều này đã nói rõ vấn đề. Lập tức những môn phái nhỏ, gia tộc tu tiên, tán tu cường giả, cũng bắt đâu bàn tán xôn xao sau lưng.

Bên kia một vị Kim Đan Chân Nhân của Cực Nguyên Vân Hà tông bắt đầu chủ trì yến hội, thanh âm to rõ của y vang vọng toàn trường. Người này là người cầm quyền chính thức của Cực Nguyên Vân Hà tông, Đại đệ tử của Thần Hà Chân Nhân, Kim Hà Chân Nhân là chưởng môn tương lai của Cực Nguyên Vân Hà tông.

Kỳ thật Chân Nhất Thần Quân Thần Hà Chân Nhân trong ba trăm năm qua một mực bế quan, rất ít xử lý công việc, hết thảy sự tình của Cực Nguyên Vân Hà tông đều do vị Kim Hà Chân Nhân này cai quản. Chính y đưa ra kế hoạch dùng nữ đệ tử kết duyên, không cần tốn tiền của, dâng hiến nữ đệ tử khắp nơi, khiến cho Cực Nguyên Vân Hà tông trở thành đại kỹ viện nổi tiếng ở Tu Tiên Giới.

Tuy rằng thanh danh xấu nhưng thực lực của Cực Nguyên Vân Hà tông lại ngày càng trở nên hùng mạnh, ngoại trừ Thân Hà Chân Nhân ra Cực Nguyên Vân Hà tông còn có ba Nguyên Anh Chân Quân, trong đó có hai người là tán tu Chân Quân do Kim Hà Chân Nhân mời từ bên ngoài tới, mục đích của bọn họ chính là vì đám nữ đệ tử đông đảo của Cực Nguyên Vân Hà tông. Lô đỉnh tốt như vậy, nhiều như vậy biết tìm đâu?

Cũng vì sư phụ của Kim Hà Chân Nhân bước vào cảnh giới Chân Nhất Phản Hư, trong phái lại có ba Nguyên Anh Chân Quân cho nên chuyện Kim Đan hóa Nguyên Anh của Kim Hà Chân Nhân tương lai dưới sự trợ giúp của sư phụ thêm vào trọng bảo duy trì có thể nói là năm trong tầm tay. Lúc này Kim Hà Chân Nhân mới nổi dã tâm muốn gia nhập vào hàng ngũ của thượng môn, cho rằng gia nhập thượng môn có thể rửa sạch thanh danh ô nhục của môn phái mình trên Tu Tiên giới.

Kim Hà Chân Nhân bắt đầu cảm tạ thân bằng, cảm tạ hảo hữu, cảm tạ các vị bằng hữu có mặt, nói mãi không ngừng. Dư Tắc Thành cũng không có lòng dạ nào nghe y nói linh tinh, hiện tại yến tiệc đã bày mười bàn thức ăn, Dư Tắc Thành cầm lấy đũa bắt đầu ăn.

Những người khác cũng không khách sáo bắt đầu động đũa. Diệp Thiên ở xa xa thấy vậy hừ lạnh một tiếng, không có giáo dục, nhưng nhìn thấy sư huynh đệ xung quanh cũng bắt đầu động đũa y cũng vội vàng xuất thủ. Những lời nói kia hết sức nhàm chán, không ăn thì biết làm gì...

Kim Hà Chân Nhân nói một hồi phát hiện gần như không có ai đếm xỉa tới mình, đành phải nói qua loa cho xong việc, tuyên bố yến hội bắt đầu, lập tức vô số nữ đệ tử diễm lệ của Cực Nguyên Vân Hà tông bắt đầu mang thức ăn lên.

Rượu và thức ăn này là được nấu từ nguyên liệu ẩn chứa linh khí, ăn vào sẽ có tác dụng vô cùng bổ ích đối với tu luyện, lập tức quý khách bắt đầu ăn uống vui say.

Trong lúc vô tình Dư Tắc Thành chú ý thấy Diệp Thiên xa xa rời tiệc đi ra ngoài

yến hội. Dư Tắc Thành cảm thấy trong lòng hiếu kỳ, muốn biết y làm gì, thần thức khẽ động, lập tức kích hoạt ma niệm thần thức tiềm phục trong thần thức hải y, cảm ứng được rõ ràng hết thảy những gi Diệp Thiên nghe thấy, suy nghĩ.

Diệp Thiên làm ra vẻ muốn đi ngoài, đi đến khu vực nhà xí, bốn phía không người, nhưng một cỗ thần thức xuất hiện trong đầu y:

- Hiền điệt, lập tức trở về bẩm báo phụ thân con ta đã thăm dò nơi cất giấu thiên địa chí bảo của Cực Nguyên Vân Hà tông. Tuy nhiên Thần Hà lão thất phu canh chừng rất gắt.

- Lần này tên ngốc Kim Hà mớ tiệc chiêu đãi Minh Vương Tông Minh Thần Tử. Thần Độn Tông Hội Huyên Thượng Nhân, cùng tên ngụy quân tử Thuần Vân tông ta, định dựa vào thực lực của ba thượng môn đưa Cực Nguyên Vân Hà tông vào hàng ngũ thượng môn, từng lấy bảo vật ấy ra vài lần bị ta thăm dò tỉ mỉ. Xem ra Thần Hà lão thất phu chính là nhờ vào món thiên địa chí bảo này mới có thể nhanh chóng thăng lên Phản Hư kỳ như vậy.

Nghe thấy tin tức thiên địa chí bảo có thể giúp người nhanh chóng thăng lên tới Phản Hư kỳ, Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi, lập tức đũa trong tay rơi xuống đất. Hắn nhìn thoáng qua đám đệ tử Khiên Cơ tông, Thần Độn Tông, Minh Vương Tông phía trước, lại nghĩ đến thái độ của sư phụ cùng Cấp Thủy sư bá, hết thảv mọi chuyện chợt trở nên vô cùng sáng tỏ.

Đạo thần thức kia tiếp tục nói:

- Hiền điệt, con lập tức trở về nói với Đại ca chuẩn bị nhân thủ chạy tới đây đoạt thiên địa chí bảo kia.

Diệp Thiên nhó giọng nói:

- Nhưng... nhưng Thần Hà Chân Nhân là Phản Hư Chân Nhất, làm sao có thể đoạt thiên địa chí bảo trong tay lão được đây...

Đạo thần thức kia nói tiếp:

- Lão đã đạt tới Phản Hư kỳ, chí bảo kia hiện tại không còn nhiều ý nghĩa đối với lão, không còn quan trọng như trước. Con cứ trở về nói với Đại ca cho dù chúng ta không đoạt được chí bảo kia vậy cũng phải lan truyền tin tức này ra ngoài, phá hoại hành động của tên ngụy quân tử Thuần Vân kia, như vậy sẽ có ích rất nhiều cho việc cạnh tranh chức chưởng môn tương lai của Đại ca.

Diệp Thiên lại nói:

- Nhưng làm như vậy sẽ vô cùng bất lợi cho Khiên Cơ tông ta, không phải chúng ta sẽ mất đi đồng minh Cực Nguyên Vân Hà tông hay sao?

- Chuyện Khiên Cơ tông hưng thịnh hay đại bại, Cực Nguyên Vân Hà tông mạnh lên hay diệt vong, đó không phải là chuyện con có thể lo tới. Con bất quá chỉ là một tên đệ tử Trúc Cơ nho nhỏ, chuyện này không cần con lo lắng. Nếu để cho tên ngụy quân tử Thuần Vân kia thuận lợi, Đại ca không thể cạnh tranh chức chưởng môn con nghĩ rằng phụ tử con sẽ còn sống rời khỏi Khiên Cơ tông ư?

- Thà phụ người chứ không để người phụ mình, Cực Nguyên Vân Hà tông này đã thối nát tận gốc rễ. Ta nằm vùng ở đây đã năm mươi năm, đã cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng về bọn họ. Đúng rồi, con phải dặn dò phụ thân con đề phòng tên Tiêu Diêu Tử Kiến Duy Chân Quân. Người này bất quá chỉ là một tán tu nhưng Băng Viêm của y vô cùng kỳ quái, ta hoài nghi y là Nguyên Anh Chân Quân của Ma môn tới đây nằm vùng giống như ta.

- Được rồi, bây giờ ra sẽ truyền cho con bản đồ động phủ, pháp lệnh ra vào các cửa, pháp chú để xua đuổi Vân Vụ thủ vệ. Con mau truyền về cho Đại ca được biết, bảo huynh ấy chuẩn bị, nếu như không được, cứ bán cho Bất Ngôn tông với giá cao.

Dứt lời, một cỗ thần thức truyền tới, tên Diệp Thiên kia chậm rãi ghi nhớ lại, rốt cục đã ghi nhớ hoàn toàn cỗ thần thức kia. Y ghi nhớ xong xuôi, Dư Tắc Thành ngồi trên bàn tiệc gần đó cũng đã ghi nhớ hoàn toàn.

Diệp Thiên đi ra khỏi khu vực vệ sinh trở về đại sảnh yến tiệc. Dư Tắc Thành không dò xét y nữa, thuận miệng hỏi đám đệ tử Kỳ Thuẫn môn ngồi đối diện:

- Chẳng hay các vị có biết một người tên là Tiêu Diêu Tử Kiến Duy Chân Quân chăng?

Một tên đệ tử Kỳ Thuẫn môn đáp lại hết sức nhiệt tình:

- Biết, Cực Nguyên Vân Hà tông có ba vị Nguyên Anh Chân Quân, một người trong đó là đệ tử bản phái, một người nữa tên là Tiêu Diêu Tử Kiến Duy Chân Quân, là một tán tu. Người thứ ba tên là Lăng Tiêu Chân Quân, có lời đồn xuất thân từ Lăng Tiêu các nhưng là đệ tử Khiên Cơ tông. Hai người sau thật ra chỉ là phường hiếu sắc, gia nhập Cực Nguyên Vân Hà tông chỉ vì ở đây có rất nhiều mỹ nữ làm lô đỉnh mà thôi.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Sư huynh kiến văn quảng bác vô cùng, xin hỏi thêm một chuyện, lần này vị Chân Quân nào lãnh đạo Minh Vương tông, Thần Độn tông và Khiên Cơ tông vậy?

Tên đệ tử Khiên Cơ tông kia dương dương đắc ý đáp:

- Huynh đệ hỏi đúng người rồi, Minh Vương tông là Minh Thần Tử, Thần Độn tông là Hồi Huyền Thượng Nhân, Khiên Cơ tông là Thuân Vân Chân Quân.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Sư huynh quả nhiên lợi hại, xin hỏi quý tánh cao danh?

Tên đệ tử Khiên Cơ tông đáp:

- Tại hạ Khương Tử Mộc. xin hỏi tiểu huynh đệ là...?

Dư Tắc Thành đáp:

- Tại hạ Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành.

Khương Tử Mộc hơi ngạc nhiên:

- A, hóa ra là Hiên Viên kiếm phái, Kiếm Phong tử.

Dư Tắc Thành cười ha hả:

- Tại hạ cũng ngưỡng mộ Khiên Cơ tông đã lâu...

Khương Tử Mộc lại nói:

- Tại hạ cũng vậy, người khác đều gọi chúng ta là mai rùa cả. Cực NguyênVân Hà tông này không biết xấu mặt là gì, lúc trước ôm chân các vị sau lại trở mặt, hiến dâng phái ta rất nhiều mỹ nữ để phái ta hậu thuẫn cho. Hiện tại xuất hiện một Phản Hư Chân Nhất, không còn dâng hiến một mỹ nữ nào, gạt hai phái chúng ta sang bên.

- Sớm biết bọn chúng trở mặt như vậy chúng ta cùng Vạn Thú Hóa Thân tông, Long Dương giáo đã cùng nhau đối phó chúng. Hiện tại đám khốn này đủ lông đủ cánh, chạy sang ôm chân Minh Vương tông, Thần Độn tông và Khiên Cơ tông, thật khiến người ta sinh lòng chán ghét.

Ngoài miệng Dư Tắc Thành nói chuyện đây dưa cùng Khương Tử Mộc, trong lòng âm thầm tính toán. Thì ra Cực Nguyên Vân Hà tông này có được thiên địa chí bảo cho nên Thần Hà Chân Nhân mới có thể đạt tới cảnh giới Phản Hư chỉ trong vòng tám trăm năm. Lão ta muốn rảnh tay bế quan tu luyện cho nên mới giao quyền lại cho đồ đệ của mình là Kim Hà Chân Nhân. Người này tham công lại bất tài, dùng nữ sắc làm vũ khí để mở đường thăng tiến cho phái mình.

Trước tiên y hiến mỹ nữ cho Kỳ Thuẫn môn, chờ khi thế lực của mình mạnh lên. Kỷ Thuẫn môn không đủ sức ủng hộ bọn chúng gia nhập hàng ngũ thượng môn y bèn quay đi giao hảo Minh Vương tông, Thần Độn tông, Khiên Cơ tông.

Tin tức về món thiên địa chí bảo này dần dần tiết lộ ra ngoài, tên Tiêu Diêu Tử Kiến Duy Chân Quân kia chính là nội gián của Ma môn.

Lăng Tiêu Chân Quân chính là đạo thần thức truyền âm liên lạc với Diệp Thiên khi nãy cũng là nội gián của Khiên Cơ tông. Hai tên Chân Quân này cũng là vì thiên địa chí bảo kia mà tới.

Tên Kim Hà Chân Nhân thấy tin tức đã bị tiết lộ bèn chuyển sang dùng món thiên địa chí bảo kia lập ra hiệp nghị bí mật với Mã Thiên Vũ, Thần Độn tông và Khiên Cơ tông, thuyết phục các môn phái này xuất ra rất nhiều đệ tử tinh nhuệ tới đây ủng hộ đại lễ Phản Hư của Cực Nguyên Vân Hà tông, ra sức ủng hộ Cực Nguyên Vân Hà tông gia nhập hàng ngũ thượng môn.

Lăng Tiêu Chân Quân truyền âm cho Diệp Thiên mục đích muốn phá hoại kế hoạch của Khiên Cơ tông do Thuân Vân Chân Quân làm chủ. Chuyện này sẽ vô cùng có lợi cho việc phụ thân Diệp Thiên tranh chấp ngôi vị chưởng môn Khiên Cơ tông trong tương lai cho nên mới diễn ra màn kịch này.

Hoặc là vì thiên địa chí bảo kia hoặc ba nhà sẽ ra tay quá mức gây náo động, dẫn tới phản ứng của Hiên Viên kiếm phái. Đây là chiêu rút củi dưới nồi, liên hệ với đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông nhất mạch cạnh tranh chức chưởng môn thất bại vào tám trăm năm trước chuẩn bị ngày mai soán đoạt chức vị chưởng môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK