Cả Pháp Ấn giới là một công trường lớn, mọi người bắt đầu công tác khôi phục lại Xiêm La Pháp Ấn tông. Có rất nhiều người lục tục chạy tới gia nhập giới này, ngoại trừ là dân chúng Pháp Ấn giới trước kia chạy nạn, còn có người ở những giới khác trà trộn tiến vào, bọn họ muốn sinh sống ở một vùng trời đất mới.
Tên Thanh Ấn kia cũng có vài phần năng lực tổ chức, bắt đầu xây dựng lại Xiêm La Pháp Ấn tông. Y tự cho mình là Chấp Sự, Chưởng tông tự nhiên là Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành thấy hết thảy đã đâu vào đấy, bèn gọi Thanh Ấn tới, khẽ động thân hình, lập tức hai người đã truyền tống tới một đỉnh núi.
Núi này cao tận trong mây, là đỉnh núi cao nhất trên Pháp Ấn giới. Dư Tắc Thành nhìn Thanh Ấn:
- Thanh Ấn, ngươi hãy nói thật, rốt cục chuyện gì đã xảy ra với Xiêm La Pháp Ấn tông? Rốt cục Ngũ Hành Thiên Diễn quyết kia ở nơi nào?
Thanh Ấn nghe vậy biến sắc:
- Chưởng tông, lời Thanh Ấn toàn là lời thật, không có nửa câu giả dối, chuyện này mọi người đều biết. Ngay cả Đại Như tiên sinh cũng biết tiểu nhân không nói dối, tiểu nhân không giấu diếm bí mật nào cả...
Y còn đang đặt điều nói dối, không biết rằng sau lưng mình có một bộ xương khô rất lớn xuất hiện. Tiếng thở độc khí vang lên, chính là Thiên quỷ, Thanh Ấn hoàn toàn có thể cảm nhận được đối phương rất thèm muốn được nuốt chửng mình. Thiên quỷ này thấy mình quả thật nhỏ dãi ròng ròng.
Thanh Ấn vội vàng quỳ sụp xuống kêu lên:
- Chưởng tông, Chưởng tông, ta nói, ta nói hết... Thật ra nguyên nhân khiến cho Xiêm La Pháp Ấn tông ta sụp đổ trước kia cũng không phải là do nội đấu, mà vì chúng ta đánh chết Thượng sứ Quang Thần tông tới đây. Trận chiến ấy cuối cùng lưỡng bại câu thương, Giới chủ tử vong, Kim Đan Chân Nhân chết hết!
Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng sửng sốt, đánh chết Thượng sứ Quang Thần tông, chuyện này quả thật khó mà tin được, không ngờ Xiêm La Pháp Ấn tông này dám xử lý Thượng sứ Quang Thần tông, rốt cục là vì nguyên nhân gì?
Sắc mặt Dư Tắc Thành vẫn không thay đổi, bình thản nhìn Thanh Ấn:
- Xem ra ngươi đã biết ta không phải là Thượng sứ Quang Thần tông gì cả. Đúng vậy, ta chỉ là khách qua đường, không để ý tới những chuyện này.
Thanh Ấn cắn môi nói:
- Chuyện là thế này, chúng ta chỉ nằm ở một góc hẻo lánh nhỏ nhoi của bảy mươi hai giới, của cả Tam Thiên giới, thậm chí ngay cả Tinh môn đi tới Tam Thiên giới cũng không có. Cho nên Thượng sứ Quang Thần tông giám sát chỗ chúng ta trăm năm mới thay đổi một vòng. Kẻ đến đây cũng chỉ là nhân vật nhỏ nhoi bị xa lánh ở Quang Thần tông.
- Ba ngàn năm gần đây, Quang Thần tông càng ngày càng suy sụp, không còn khả năng mở thế giới mới. Hơn nữa Thượng sứ Quang Thần tông càng ngày càng ít, càng ngày càng yếu, lại càng ngày càng tham lam.
- Xiêm La Pháp Ấn tông chúng ta vẫn là môn phái đầu lĩnh ở bảy mươi hai giới này, Thượng sứ Quang Thần tông tới đây đều ghé chỗ chúng ta trước hết. Hai mươi ba năm trước, Thượng sứ Quang Thần tông cũ rời khỏi, Thượng sứ mới tới thay. Không biết vì sao tên Thượng sứ này biết được bí mật của chúng ta, bắt chúng ta phải giao ra Thiên Địa Ngũ Ấn mà chúng ta luyện chế đã nhiều đời.
- Xiêm La Pháp Ấn tông chúng ta luyện chế sáu ngàn năm bất quá chỉ mới luyện chế được ba ấn nhưng y lại muốn chúng ta giao ra năm ấn, đó là chuyện không thể được. Chúng ta cầu xin hết cách nhưng y vẫn không đáp ứng, y còn ỷ mình là Thượng sứ Quang Thần tông tỏ ra vô cùng kiêu ngạo. Chưởng tông bèn hạ lệnh liều mạng cùng y.
- Tên Thượng sứ Quang Thần tông này quả thật khó chơi, sau một trường đại chiến, chúng ta chết mất mười bảy Kim Đan Chân Nhân, ngay cả Chưởng tông Giới chủ cũng trọng thương. Không ngờ sau khi giết chết tên khốn kia. Đại Yêu Ma lập tức tập kích, làm cho Xiêm La Pháp Ấn tông ta hoàn toàn tiêu diệt.
Dư Tắc Thành nghe xong lại nói:
- Hãy nói vào điểm chính, phương pháp luyện chế Thiên Địa Ngũ Ấn, thuật làm biến đổi thuộc tính của Tiên Thiên Linh Bảo, trên tấm bia đá không ghi, vậy các ngươi học được ở đâu?
Thanh Ấn đáp:
- Một trong những tác dụng của công pháp Xiêm La Pháp Ấn tông ta là có thể chế tạo pháp ấn giải khai kết giới, cố định kết giới. Từ khi chúng ta lập tông tới nay, Quang Thần tông vẫn thường hay triệu tập đệ tử phái ta làm nhiệm vụ cho bọn chúng.
- Tới một ngàn năm gần đây, không còn nhiệm vụ nữa, chúng ta phục vụ cho Quang Thần tông bảy ngàn năm, trong đó có sáu mươi bảy vị tiền bối ra ngoài chấp hành nhiệm vụ không thấy trở về.
- Vào sáu ngàn năm trước, trong một lần thi hành nhiệm vụ, nghe nói là thăm dò động phủ tiên gia, Chưởng tông chúng ta lén lút mang về một chiếc ngọc giản, trên đó có ghi vài môn tiên thuật, có cả Ngũ Hành Thiên Diễn quyết.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, lại nói:
- Ngươi hãy kể lại tỉ mỉ, không được giấu diếm, hãy nói ra hết thảy.
Bí mật chôn trong lòng bấy nhiêu năm, hôm nay có cơ hội, Thanh Ấn bèn kể ra hết:
- Nghe nói Ngũ Hành Thiên Địa Ấn này là tiên thuật vô thượng do Đại Thần Uy Sĩ Đại Hồng vào thời Hiên Viên Hoàng đế lưu lại. Nếu luyện thành Ngũ Hành Thiên Địa Ấn, có thể điều khiển sức mạnh của thiên địa, khí Ngũ Hành, duy ngã độc tôn.
- Không nói xa xôi, muốn luyện chế Ngũ Hành Thiên Địa Ấn này cần phải có năm món Tiên Thiên Linh Bảo đủ Ngũ Hành làm tài liệu, từ đó có thể thấy được uy lực của bảo bối này tới mức nào, cho nên môn phái chúng ta bắt đầu luyện chế.
- Vào thời hiện tại, Tiên Thiên Linh Bảo hầu như rất khó tìm, còn phải tìm đủ năm món Ngũ Hành, quả thật chẳng khác nằm mơ. May là trong Ngũ Hành Thiên Địa Ấn còn có Ngũ Hành Thiên Diễn quyết, có thể thay đổi thuộc tính của Tiên Thiên Linh Bảo, giải quyết vấn đề giúp chúng ta.
Dư Tắc Thành nghe tới đây lại nói:
- Làm sao ngươi biết được những chuyện này?
Thanh Ấn đáp:
- Thật ra Giới chủ trước kia là ông nội của ta, sau khi người trọng thương đã nói cho ta biết. Ta còn chưa kịp kế thừa chức Giới chủ, Đại Yêu Ma kia đã đánh tới, ông nội vì bảo vệ ta đã tử trận...
Dư Tắc Thành nói:
- Hãy bớt bi thương, chuyện đã qua rồi... Đúng rồi, ngươi hãy giao bảo tàng Xiêm La Pháp Ấn tông ra đây.
Thanh Ấn nghe vậy biến sắc, ấp úng nói::
- Ta... chúng ta làm gì có bảo tàng?
Dư Tắc Thành lại nói:
- Lấy được bảo tàng ta sẽ ra đi, lúc ấy ngươi sẽ là Giới chủ thống lĩnh Xiêm La Pháp Ấn tông. Nếu ta không lấy được bảo tàng, kết cục của ngươi thế nào, ta không cần nói, ngươi cũng có thể tưởng tượng được...
Thanh Ấn nói:
- Ta nói, nhưng nếu ngài nói không giữ lời thì ta phải làm sao?
Dư Tắc Thành nói:
- Chuyện này ngươi phải thử một lần, nếu không thử, coi như ngươi chết chắc.
Sắc mặt Thanh Ấn biến hóa liên hồi, Dư Tắc Thành lại nói:
- Đại Yêu Ma tìm ở đây hai mươi ba năm qua vẫn không tìm được, nói cách khác bảo tàng kia ắt không có ở Pháp Ấn giới này. Vậy nó có thể ở đâu...
Thanh Ấn nghiến răng một cái, sau đó quả quyết nói:
- Ta nói, ta nói, ta sẽ dẫn ngài đi, chúng ta tới chỗ Tinh môn đi.
Dư Tắc Thành nắm lấy Thanh Ấn, khẽ động thân, phi hành tới chỗ Tinh môn. Thanh Ấn nói:
- Thật ra pháp trận phòng ngự nơi này cũng không chỉ là vì phòng ngự địch nhân tới tập kích chúng ta thông qua Tinh môn. Trong kết giới này còn ẩn giấu một truyền tống trận, ở nơi mọi người đều có thể nhìn thấy nhưng không thể ngờ được, đó mới là nơi an toàn nhất.
- Chưởng tông, ngài có linh thạch hay không, cần có mười tám viên linh thạch thượng phẩm. Tiền bối Xiêm La Pháp Ấn tông trước kia tuyệt đối không thể ngờ rằng hiện tại, hậu bối của họ không thể tìm được mười tám viên linh thạch thượng phẩm, cho nên ta vẫn không có cách nào tới được bảo tàng trong mật thất.
Dư Tắc Thành lấy mười tám viên linh thạch đưa ra, Thanh Ấn bắt đầu đặt từng viên vào hệ thống pháp trận phòng ngự. Dư Tắc Thành điểm ra một cái, lập tức một con Thiên quỷ xuất hiện, hóa thân nhỏ lại bằng móng tay, sau đó chui vào trong lỗ tai Thanh Ấn. Dư Tắc Thành nói:
- Thiên quỷ này rất thích ăn người, ngươi không nên chọc giận nó, bằng không nó sẽ ăn ngươi trong vòng một trăm năm.
Đây là không thể không đề phòng người khác, nếu chẳng may Thanh Ấn lợi dụng bẫy rập trong pháp trận truyền tống công kích. Dư Tắc Thành sẽ trở tay không kịp, cho nên hắn phải hạ cấm chế trước, để phòng vạn nhất.
Thanh Ấn nở nụ cười khổ, tỏ ra ngoan ngoãn vô cùng. Y kích hoạt mười tám viên linh thạch, những vị trí đặt linh thạch này được bố trí cực kỳ xảo diệu, ẩn tàng trong cấm chế phòng ngự của trận pháp, trong trận có trận, chẳng trách Đại Yêu Ma kia không tìm được.
Linh quang chợt lóe, lập tức truyền tống trận được kích hoạt, Dư Tắc Thành và Thanh Ấn bị truyền tống tới một chỗ hết sức thần kỳ.
Nơi này là một đình viện, có một tấm bia bằng tử ngọc cao ngất, trên có bốn chữ vàng thật to bay múa: Pháp Ấn biệt viện.
Tấm bia tử ngọc này hào quang sáng chói, trên đó có khắc địa hình rừng núi sông ngòi, sinh linh vạn vật trên Pháp Ấn giới, trông vô cùng sống động, nhìn qua quả thật có ba phần tiên khí.
Hai người vừa tới, lập tức vô số hào quang pháp chú tập trung vào thân thể bọn họ, dường như đang kiểm tra gì đó. Dư Tắc Thành mơ hồ đoán ra, bèn vung tay lên sử dụng lực Giới chủ, lập tức hào quang biến mất. Thì ra tiến vào nơi này, nếu không thể chứng minh được mình là Giới chủ Pháp Ấn giới, ắt sẽ bị pháp chú phòng ngự nơi này công kích.
Sau khi tấm bia chứng thực xong, lặng lẽ chui xuống đất, để lộ ra hình dạng chân chính của biệt viện. Nơi này không lớn, chỉ chừng năm mẫu, ở giữa có một hồ nước rộng một mẫu. Nước trong hồ trong suốt thấy đáy, trên mặt hồ có một ngôi thủy tạ, có hành lang uốn khúc dẫn từ bờ hồ ra. Hoa sen nở khắp trong hồ, cá vàng bơi lội tung tăng, hương hoa tỏa ngát khiến người mê thích.
-o0o-