Mục lục
[Dịch] Tiên Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộng Lưu Tiên Chủ đáp:

- Y ư, y đã chết rồi, tan biến vạn năm,, bỏ đi, chuyện quá khứ đừng nhấc nữa.

- Cảm tạ Diệt Độ Tiên Chủ tới đây hỗ trợ, thiếp thân cảm kích vô cùng. Lần này sở dĩ thiếp thân cầu tới Bối tỷ tỷ là vì lấy được một món bảo bối, nhưng không thể làm cho nó trở thành của mình, vốn định nhờ nàng ra tay phân giải, nhưng hiện tại chỉ có thể nhờ tới Diệt Độ Tiên Chủ.

Mộng Lưu Tiên Chủ chuyển đề tài, không đề cập tới chuyện quá khứ, khiến cho Dư Tắc Thành không thể nào dò hỏi.

Đề tài đã chuyển, Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, không hỏi nữa, bắt đầu tập trung vào việc phân giải.

Mộng Lưu Tiên Chủ dẫn theo Dư Tắc Thành đi tới trước mặt một chiếc chuông vàng rất lớn:

- Vật này là chiến lợi phẩm của thiếp thân, trải qua muôn vàn gian khổ mới lấy được vào tay.

- Chẳng hay Diệt Độ Tiên Chủ có thể phân giải nó được chăng, thiếp thân chỉ cần thành phần Lưu Ly Kim trong chuông này là đủ, những thành phần khác xem như thù lao, xin Tiên Chủ vui lòng nhận cho.

Dư Tắc Thành vừa thấy, không khỏi bị chuông này thu hút. Chuông này to chừng mười trượng, có màu vàng tím, phong cách cổ kính, vừa nhìn đã biết là vô thượng tiên bảo.

Dư Tắc Thành sờ vào chuông, nghi hoặc hỏi:

- Trong chuông Tiên Khí mênh mông, chẳng hay là bản ngã Tiên Khí của Tiên Chủ, hay là tiên bảo của người khác vậy?

Mộng Lưu Tiên Chủ cười nói:

- Đúng vậy, đây là tiên bảo của Thanh Sơn Tiên Chủ ở Bắc Phương Tiên Giới, bị thiếp thân thu hoạch.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Vậy vì sao Thanh Sơn Tiên Chủ không cắt đứt bản ngã Tiên Khí của y?

Mộng Lưu Tiên Chủ nói:

- Không biết được, y đã hóa thành tro bụi dưới Bắc Đẩu Thần Quyền của thiếp thân, cho nên không thể biết.

Dư Tắc Thành nghe vậy giật mình kinh hãi, nhìn kỹ chuông này. Dựa theo Tiên Đạo trên Tiên Giới, chuông này hẳn phải tan thành tro bụi theo Thanh Sơn Tiên Chủ mới phải, vì sao nó vẫn còn ở chỗ này?

Mộng Lưu Tiên Chủ nói tiếp:

- Thiếp thân là Tu La. đấu với trời, đấu với tiên, lấy đó làm vui.

- Sở trường dùng võ phá địch, cướp bóc người khác. Nếu như không có cách giải trừ pháp tắc cả người lẫn Tiên Khí đồng thời tiêu tan, vậy sao xứng làm Tu La?

- Diệt Độ Tiên Chủ, đôi khi ngươi phải có cách suy nghĩ thoáng hơn. Tiên Giới vô cực hạn. chuyện gì cũng có thể xảy ra, đừng nên dùng gông cùm trói buộc tư tường của mình, chuyện này không có lợi cho tu hành của ngươi.

Tới lượt Dư Tắc Thành nói:

- Cảm tạ Tiên Chủ chỉ điểm. Tắc Thành đã hiểu.

Đúng vậy, lối suy nghĩ của mình có hơi hạn hẹp, đặc điểm lớn nhất của Tiên Giới chính là vô cực hạn. hết thảy đều có thể.

Dư Tắc Thành nhìn chuông này, lặng lẽ vận khí. giơ tay chạm vào, thầm suy nghĩ cách phân giải chuông này.

Vốn chuông này hẳn phải tiêu tan. thế nhưng bị Mộng Lưu Tiên Chủ dùng bí pháp lừa gạt. bản ngã Tiên Khí của chủ nhân trước đây tưởng rằng chủ nhân của nó vẫn còn sống, cho nên không tiêu tan.

Dư Tắc Thành lặng lẽ chạm tay vào chuông, cảm nhận kết cấu trong chuông, đi xung quanh chuông hết vòng này tới vòng khác.

Trong chuông ẩn chứa bản ngã Tiên Khí của chủ nhân đã chết, nếu như không thể phân giải trong nháy mắt, lúc bản ngã Tiên Khí đột phá giam cầm, phát hiện chủ nhân đã chết, nhất định sẽ hóa thành tro bụi.

Điều này yêu cầu Dư Tắc Thành phải phân giải chuông này thật nhanh. Thế nhưng chuông này là do vô thượng tiên pháp tế luyện mà thành, ân chứa Lưu Ly Kim cứng rắn nhất Tiên Giới, vô cùng khó phá. Muốn phân giải nó chỉ trong thoáng chốc là chuyện muôn vàn khó khăn.

Nếu không phân giải nó trong nháy mắt, nó sẽ tự động tiêu tan, cho nên Mộng Lưu Tiên Chủ cũng không thể làm gì chiến lợi phẩm của mình.

Dư Tắc Thành bắt đầu đi quanh chuông này, cân nhắc biện pháp giải quyết. Sau khi đi như vậy khoảng chín mươi chín vòng, thình lình Dư Tắc Thành trợn mất thét lớn.

Hắn ra sức xuất một đòn. kiếm khí toàn thân bùng lên như triều, rót vào chuông, nháy mắt phá tan tầng tầng cấm chế do Mộng Lưu Tiên Chủ bày ra.

Trong khoảnh khắc cấm chế vừa bị phá. Tiên Linh trong chuông không còn cảm nhận được khí tức của chủ nhân, bản ngã Tiên Khí bạo phát, sắp sửa hóa thành tro bụi.

Trong khoảnh khắc nó sắp sửa hóa, kiếm khí Dư Tắc Thành lại chuyển, chấn mạnh một cái, hình thành trạng thái thời gian tạm ngừng trong một lần hô hấp.

Chỉ một lần hô hấp là đủ. lập tức tiên thuật phân giải của Dư Tắc Thành khởi động, tâm ngã hợp nhất, ý niệm duy ngã. Ý niệm này tiếp tục lừa gạt bản ngã Tiên Khí của chuông này đang định tự hủy mình.

Đằng nào cũng hủy, để ta hủy cho... Dư Tắc Thành lặng lẽ dẫn dắt Tiên Khí. mượn thế phát lực, chỉ cần một đòn đã hoàn toàn phân giải chuông này hóa thành mười loại tài liệu quý hiếm trên Tiên Giới như Lưu Ly Kim. Thanh Cương Thiết, Tinh Vân Đồng...

Thật ra không phải chính tay Dư Tắc Thành phân giải, mà hắn mượn lực tự hủy của chuông này, khéo léo dẫn dắt cho nó tự phân giải, hình thành các loại tài liệu mà mình muốn, sau đó chuông này hoàn toàn biến mất.

Dư Tắc Thành nhìn sang Mộng Lưu Tiên Chủ đang ở bên cạnh chờ đợi, cười nói:

- May mà không tới nỗi nhục mệnh.

Mộng Lưu Tiên Chủ chĩa ngón tay cái ngợi khen:

- Quả nhiên danh bất hư truyền, khâm phục, khâm phục.

Công tác hoàn thành. Mộng Lưu Tiên Chủ thu hồi Lưu Ly Kim. các tài liệu còn lại tặng hết cho Dư Tắc Thành, đồng thời còn trả thù lao thêm cho hắn hai khối tiên chuyên.

Dư Tắc Thành dốc hết toàn lực phát tán Tiên Khí. mỗi tháng chỉ có thể nhận được một vạn Tiên tệ. Mà hai khối tiên chuyên này tương đương với hai trăm vạn Tiên tệ, Dư Tắc Thành cần hai mươi năm mới được một số Tiên tệ nhiều như vậy, lần này cũng coi như có thu hoạch không nhỏ.

Đây là ích lợi của kỹ thuật cao siêu, nhất nghệ tinh nhất thân vinh.

Phân giải chuông xong, chuyện nơi đây coi như hoàn thành. Dư Tắc Thành ở lại mấy ngày, muốn hỏi thăm xem ‘y’ rốt cục là ai.

Người này chắc chắn không phải là người trong trí tường tượng của mình. Tiên Đế Đại Hồng, tiền kiếp của mình. Vào thời Đại Vũ Thần Đế, Đại Hồng đã biến mất, khi đó Tâm

Mục Tiên Chủ còn chưa thành tiên, vậy rốt cục người nọ là ai?

Đáng tiếc Mộng Lưu Tiên Chủ không bao giờ đề cập tới vấn đề này nữa. Bất kể thế nào Dư Tắc Thành cũng không hỏi được, rốt cục ‘y’ là ai.

Bất quá Mộng Lưu Tiên Chủ giới thiệu cho Dư Tắc Thành vài mối mua bán. Nàng đi theo ngã Tu La. một đôi Bắc Đẩu Thần Quyền đánh khắp thiên hạ, cướp bóc tứ phương.

Vốn ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Có rất nhiều bằng hữu của nàng đi theo ngã Tu La, bọn họ đều có một ít chiến lợi phẩm vì đủ các nguyên nhân mà không thể đạt được thu hoạch chân chính.

Lúc này Dư Tắc Thành xuất hiện, được xưng là có thể phân giải hết thảy. Được Mộng Lưu Tiên Chủ giới thiệu, trong vòng ba tháng hắn chạy khắp nơi, xử lý các nghi nan tạp chứng cho các vị Tiên Chủ.

Phương pháp phân giải của Dư Tắc Thành ngày càng tinh tiến, có thể nói rằng trên Tiên Giới này không có tiên bảo nào mà hắn không thể phân giải. Hắn càng đi tới nhiều Tiên quốc, thanh danh ngày càng vang dậy, truyền khắp Tây Phương Tiên Giới. Thậm chí Đông Nam Bắc Phương Tiên Giới cũng đều nghe thấy.

Ngoại trừ có thể phân giải vạn vật, Dư Tắc Thành còn có một điểm khiến cho người ta phải bàn tán xôn xao. Đó chính là Dư Tắc Thành chưa bao giờ xây dựng Tiên quốc của mình, không thèm để ý Tiên Khí của mình thất thoát.

Mọi người đều say chỉ mình ta tinh, hành động khác thường như hạc giữa bầy gà của Dư Tắc Thành khiến cho hắn trở thành đề tài bàn tán của rất nhiều Tiên Chủ trên Tiên Giới.

Cũng vì như vậy, ngày càng có nhiều Tiên Chủ tới mời hắn hỗ trợ hơn.

Cứ như vậy sau ba tháng, Dư Tắc Thành đã vang danh thiên hạ. thiếp mời hắn tới hỗ trợ nhiều không đếm xuể, đồng thời vô số Tiên tệ cũng chui vào túi hắn.

Dư Tắc Thành gật gật đầu, cũng đã tới lúc... Thanh danh của minh đã vang dậy, mình cũng đã đi qua rất nhiều Tiên quốc, cũng coi như đã quan sát gần hết Tiên Giới, đã tới lúc đi tới Ma Di Thiên ở Đông Phương Tiên Giới.

Bất quá trước đó, Dư Tắc Thành quyết định thuận đường chạy tới Hiển Định Cực Phong Thiên ở Nam Phương Tiên Giới một chuyến.

Hạ Lục Thiên của Nam Phương Tiên Giới bao gồm Hiển Định Cực Phong Thiên, Thủy Hoàng Hiếu Mang Thiên, Thái Hoàng ông Trọng Thiên, Vô Tư Giang Do Thiên, Thượng Thiệt Nguyễn Nhạc Thiên, Vô Cực Đàm Thệ Thiên.

Sở dĩ Dư Tắc Thành muốn đi tới Hiển Định Cực Phong Thiên, là vì nơi đó rất gần Đông Phương Tiên Giới. Chỉ cần tới đó là có thể thông qua Nam Phương Tiên Giới, đi tới Đông Phương Tiên Giới.

Nếu đi lộ tuyến Bắc Phương Tiên Giới, vậy phải đi qua Tam Thanh giới, Thái Thanh Cảnh Đại Xích Thiên, Thượng Thanh Cảnh Vũ Dư Thiên. Ngọc Thanh Cảnh Thanh Vi Thiên do Đế Thích Thiên khống chế. Tuy rằng Dư Tắc Thành không sợ đi qua địa bàn của địch nhân một lần. nhưng hắn cũng không muốn phiêu lưu mạo hiểm.

Quan trọng nhất chính là chuyện này có liên quan tới Bối Nương Tử. Bối Nương Tử cố ý nhờ Dư Tắc Thành đi hỗ trợ, nàng thật sự bận tới nỗi không thể thoát thân.

Tiên vực mà Dư Tắc Thành sắp đi tới ở Hiển Định Cực Phong Thiên, cũng là một thành thị giống như thành Thiên Phủ. ở đó có chín vị Tiên Chủ toàn là nữ, ý hợp tâm đầu cho nên cùng nhau thành lập một Tiên vực.

Thành thị Tiên vực ấy có tên là Tiêu Hồn Hương, cứ cách mỗi ngàn năm sẽ cử hành đại hội Cực Lạc một lần. Lần đại hội này, chính vị Tiên Chủ quyết định cùng nhau tế luyện Cực Lạc Tiên Đan, nghe nói đan này uống vào có thể giúp Tiên Nhân đột phá cảnh giới, đạt tới cảnh giới Phi Tiên.

Dư Tắc Thành nghe vậy thoáng động trong lòng, Tiêu Hồn Hương.. .Cực Lạc Tiên Đan...

Lúc này hắn chợt bừng tinh ngộ, thì ra đó là nơi ở của phi thăng tổ sư Cực Lạc Tiêu Hồn tông.

Năm xưa Dư Tắc Thành vì cứu chữa Nhã Hương, đã tới Cực Lạc Tiêu Hồn tông phá hoại đại hội Phượng cầu Hoàng, kết giao cùng Thủy Ngọc Tiên Từ, Thanh Y Chân Quân ở đó.

Dư Tắc Thành vẫn có hào cảm với Cực Lạc Tiêu Hồn tông, Thủy Ngọc Tiên Tử vì muốn Hương Mãn Y sống lại cho nên nỗ lực chuyên tâm tu luyện thuật Hồi Hồn, trở thành Phản Hư Chân Nhất, tô chức đại hội Phượng cầu Hoàng.

Thật ra dưới mỗi nụ cười của nàng là lệ nhỏ âm thầm lặng lẽ, đau thương khôn xiết. Mỗi đêm trời đầy sao, nàng lại nhớ tới y, lệ rơi đẫm áo.

Chỉ mộ uyên ương chẳng mộ tiên...

Cho nên Dư Tắc Thành yên tâm để Nhã Hương lại Cực Lạc Tiêu Hồn tông.

Đúng rồi, Nhã Hương tỷ, ôi, mình đã quên bẵng nàng đi. Cũng tại bọn Thích Đề Hoàn Nhân đáng ghét kia. khiến nàng không có chút cảm giác tồn tại nào, rất dễ bị người khác quên lãng.

Lần trước mình liên thủ với Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng lại hoàn toàn quên đi Nhã Hương, không hề hỏi thăm nàng lấy nửa lời. Hiện tại nhớ tới quả thật vô cùng tiếc nuối, không biết dạo này nàng sống ra sao...

Bởi vì Bối Nương Tử nhờ cậy, bởi vì ân tình mà Dư Tắc Thành nợ Cực Lạc Tiêu Hồn tông, cho nên Dư Tắc Thành mới quyết định tới Tiên vực này.

Mục tiêu đại hội Cực Lạc diễn ra ở Tiêu Hồn Hương, Hiển Định Cực Phong Thiên, Nam Phương Tiên Giới.

Nghe được tin tức này, bất kể là thuyền trường hay thuyền viên đều cao hứng không ngừng. Đại hội Cực Lạc tổ chức ở Tiêu Hồn Hương mỗi năm một lần. nổi danh đã lâu trong giới Tiên Nhân phổ thông, có thể nói là một trong những thịnh hội của Nam Phương Tiên Giới, vô số Tiên Nhân Tiên Chủ tụ tập nơi này.

Vì sao đại hội Cực Lạc lại thu hút người ta như vậy, Dư Tắc Thành hỏi thăm mới biết, không khỏi lắc lắc đầu. Mỹ nhân Tiêu Hồn Hương vang danh thiên hạ. nơi đó có tiên nữ đủ các tộc, ai nấy hết sức ôn nhu đa tình, khiến cho Thiên Tiên tiêu hồn. Phi Tiên vong ngã, Tiên Nhân phải chết.

Ôi, giang sơn dễ đổi, bàn tính khó dời, thì ra Cực Lạc Tiêu Hồn tông phi thăng Tiên giới cũng là như vậy.

Tiên luân bay rất nhanh, xuyên qua Giới Hài, tới Nam Phương Tiên Giới, sau đó vượt qua thêm mấy Thiên giới nữa, rốt cục đã tới Hiển Định Cực Phong Thiên.

Đặc điểm của Thiên giới này là núi nhiều gió lớn, lúc nào cũng có cuồng phong thổi ào ào.

Tiêu Hồn Hương nằm ở phía Đông Thiên giới này, nằm trong sơn mạch. Bên ngoài Tiên Giới này có ba mươi sáu ngọn đại phong và ba mươi sáu ngọn tiêu phong vây quanh.

Tiên luân phi hành không bị ngăn trở, trước mắt là núi non trùng điệp, cao tận mây xanh, uốn lượn quanh co, đứng sững giữa trời nhìn xuống đại địa.

Dọc đường, Dư Tắc Thành gặp vô số tiên luân, toàn là Tiên Nhân đồng đạo tới tham gia đại hội Cực Lạc này. Nhìn nụ cười bi ổi của bọn họ, có thể đoán được bọn họ mưu đồ tới đây để làm gì.

Núi kéo dài xa tít tắp, giống như một con rồng dài đang bay về phía chân trời, núi non trùng điệp, tầng tầng lớp lớp, giống như sóng biển nhiều đợt xô bờ. Quang cảnh hùng vĩ bao la. toát ra khí thế bức người dưới ánh dương quang, lại như ẩn như hiện qua lớp sương mù mờ mờ ảo ảo.

Trong đám núi này có một vùng đất chẳng khác nào miền Cực Lạc, chính là Tiêu Hồn Hương, vùng Tiên quốc này rộng bảy ngàn dặm.

Đi đến bên ngoài Tiên quốc, phải xếp hàng chờ đợi tiến vào. Muốn tiến vào Tiên quốc này cũng không phải chuyện dễ dàng. Tiên Nhân phổ thông xin mời nộp phí. Không có ư, vậy không có tư cách tiến vào, xin hãy đợi ở bên ngoài.

Dư Tắc Thành cầm thiếp mời trong tay, thuận lợi thông qua, tiến vào Tiên quốc.

Sau khi tiến vào lập tức có cảm giác ấm áp, bên trong Tiên quốc không có cuồng phong. Tuy rằng diện tích nơi này chỉ có bảy ngàn dặm. không rộng bằng thành Thiên Phủ, nhưng trong thành hết sức phồn hoa, khắp nơi toàn là đình đài lầu các vô cùng hoa lệ, già sơn tiểu kiều, lương đình thủy tạ, đâu đâu cũng là cảnh sắc tuyệt đẹp, khiến cho người ta lưu luyến không nở dời chân.

Thế nhưng tuy cảnh sắc nơi đây xinh đẹp, nhưng lại có vẻ nông nổi. Dư Tắc Thành hiểu sâu đạo phân giải, nhìn thấy Tiên quốc hoa lệ này lập tức có cảm giác kỳ quái. Dường như Tiên Chủ xây dựng Tiên quốc này chỉ tùy tiện mà làm, không coi đây là nhà của mình, là hết thảy của mình.

Bất quá đi quanh một vòng, rốt cục hắn cũng hiểu ra, đặc điểm lớn nhất của nơi này chính là tiên nữ thành đàn.

Hoặc táo bạo hoặc dịu dàng, hoặc xinh đẹp hoặc cao ngạo, hoặc thanh cao quý phái, hoặc hào phóng vô tư... Vô số tiên nữ làm đẹp bên trong tiên quốc, nhìn đâu cũng thấy, quả thật bô dưỡng cho tiên nhãn.

Vai gầy thon thà. cổ trắng cao cao, khí chất chẳng khác nào tiên nữ. Dung mạo tuyệt luân, chẳng khác nào hoa mới nở, đôi lông mày dài uốn lượn, hàm răng trắng muốt sau đôi môi e ấp. Bước đi như có như không, tựa mây thưa nhè nhẹ bao quanh minh nguyệt, hình tượng phiêu đãng bất định, như gió thổi làm hoa tuyết cuốn lên.

Mỹ nữ nhiều như vậy, nơi đây chính là thiên đường của nam nhân, ở đây có thể tìm thấy tất cả các loại mỹ nữ mà mình thích. Hơn nữa những mỹ nữ này cũng không phải loại liệt nữ trung trinh gì cho cam. chỉ cần nỗ lực một chút, ai cũng có cơ hội chiếm được trái tim người ngọc.

Đây có lẽ là bàn tính của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, khí chất nông nổi như vậy cũng không có chỉ là kỳ lạ.

Dư Tắc Thành đi vào trung tâm thành, đệ trình thiếp mời của mình. Chín vị Tiên Chủ đang luyện đan đến thời khắc mấu chốt, chờ đợi khoảng một canh giờ, lúc này mới thấy một vị Tiên Chủ tà tà bước tới.

VỊ Tiên Chủ này thân khoác một chiếc nhuyễn bảo màu trắng, toàn thân dường như phát ra một lớp hào quang nhàn nhạt, khiến cho xung quanh đắm chìm trong Tiên Khí óng ánh.

Giữa Tiên Khí này, sẽ thấy nàng toát ra vẻ bá mị thiên kiều, nàng chưa mờ miệng, đã có cảm giác như muốn làm nũng với đối phương. Dáng người nàng vô cùng cân đối, chỗ nên to thì to, chỗ nên nhỏ thì nhỏ, khiến cho người ta cảm thấy tim mình đập mạnh, có thể nói là bị nàng thu mất hồn phách.

VỊ Tiên Chủ này chính là đệ tam Tiên Chủ của Tiêu Hồn Hương, Ẩn MỊ Tiên Tử. Vừa thấy Dư Tắc Thành bèn lên tiếng nói:

- Xin lỗi, thật là xin lỗi, ôi... Phải trách tỷ muội chúng ta lòng tham không đáy, muốn luyện chế Cực Lạc Tiêu Hồn tông này. Kết quả sáu mươi năm khổ luyện vẫn chưa ra lò, ôi... Thật là có lỗi, không thể ra xa nghênh đón Diệt Độ Tiên Chủ được, tiêu nữ xin bồi tội với Tiên Chủ ngài vậy.

Miệng lưỡi Ẩn MỊ Tiên Tử quả thật vô cùng lưu loát, vẻ mặt quyến rũ mê hồn. đỏ ừng như hoa đào, làn thu ba ướt át, bắt đầu rót canh tiêu hồn cho Dư Tắc Thành, muốn biến hắn trở thành thần tử dưới váy.

Quả thật vẻ ngoài của nàng phong tình vạn chúng, dung nhan nguyệt thẹn hoa nhường, lúc giận như cười, tình tứ nũng nịu. ra sức câu dẫn Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành chỉ cười mà không nói, gặp chiêu đỡ chiêu, cuối cùng liếc xéo một cái suýt nữa lời tròng mất. Lúc này Ân MỊ Tiên Tử biết Dư Tắc Thành tâm cứng như sất đá. không phải loại người dễ dụ dỗ, bèn thu lại phong thái là lơi, bắt đầu nghiêm trang tiếp đãi Dư Tắc Thành.

Bất chợt có thủ hạ báo lại, công cuộc luyện đan xuất hiện nguy cơ. Hiện tại đúng là đang ở vào thời khắc mấu chốt, thật sự Ân MỊ Tiên Tử không còn thời gian mờ tiệc chiêu đãi Dư Tắc Thành. Nàng bèn sai phái thủ hạ an bày cho hắn đến Tiên Các Nguyên Sinh điện, là điện phủ tốt nhất ở Tiêu Hồn Hương, sau đó vội vàng rời đi.

Dư Tắc Thành được thủ hạ của nàng dẫn lối, đi tới Nguyên Sinh điện. Dọc trên đường đi trải qua biết bao cảnh sắc tuyệt trần, quà không hổ danh Tiêu Hồn Hương.

Trong Tiên quốc vô cùng hoa lệ này, lúc Dư Tắc Thành đi ngang qua một nhà thủy tạ, chợt thoáng thấy một lão nhân nô bộc đang khom lung quét rác.

Vừa nhìn thấy lão, Dư Tắc Thành giật mình kinh hãi, lão nhân quét rác kia không ngờ lại là lão bất tử. tổ sư của Hiên Viên kiếm phái năm xưa phi thăng Tiên giới.

Lão bất tử đang cầm chổi ti mỉ quét dọn nơi này, không biết vì sao lão lại ở đây...

Lúc hai người đi ngang qua nhau, bên tai Dư Tắc Thành chợt nghe bảy chữ:

- Gặp ở tửu lâu Thác Lam Trai.

Dư Tắc Thành và lão bất tử lướt ngang qua nhau rất nhanh, vẻ mặt cả hai hết sức bình thán, không thể nhìn ra giữa hai người có chút liên hệ nào.

Trong lòng Dư Tắc Thành vừa mừng vừa sợ.

Gặp lại lão bất tử. chuyện này có nghĩa là tương lai mình trở về Hiên Viên kiếm phái, về sau sẽ có mối liên hệ trực tiếp với nhiều vị tổ sư. Từ nay về sau sau lưng có chỗ dựa vững chắc, không còn một mình cô độc giãy dụa, cảm giác này khiến cho cho hắn thấy lòng vô cùng ấm áp.

Sợ chính là không biết Tiên quốc này sấp xảy ra đại sự gì, khiến cho lão bất tử phải hạ mình l

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK