Dư Tắc Thành xoay người rời đi không quay đầu lại. Cách biệt hôm nay, sau này hữu duyên ắt sẽ còn ngày tái ngộ.
Nháy mắt Dư Tắc Thành đã rời Hoa Đô, tới Phân Phương Giải Ngữ môn. Nếu đã tới đây một chuyến, cũng phải tới thăm Mộc Tư Y.
Nhưng khi còn cách Phân Phương Giải Ngữ môn chừng trăm dặm. Dư Tắc Thành cảm ứng trạng thái của Mộc Tư Y, phát hiện ra nàng đang chìm trong trạng thái tu luyện, đây là thăng tiến cảnh giới.
Dư Tắc Thành bèn quay đầu rời đi. Kim Đan Chân Nhân thăng tiến cảnh giới cần năm ba năm, thậm chí mười năm có hơn, xem ra lần này mình không thể gặp được nàng.
Dư Tắc Thành lại chạy tới Hỏa Vân tông, đây mới là mục đích chính hắn tới Lư châu. Hắn muốn tìm Phần Hỏa Chân Nhân, nhờ y vào đại điện Ám Ma mua giúp mình hai loại tiên thuật pháp quyết kia.
Dư Tắc Thành bay ra ngàn dặm, đã sắp sửa tiến vào lãnh địa Hỏa Vân tông, thình lình thân thể hắn chấn động mạnh một cái, toàn thân phát ra một tiếng nổ vang rền.
Chỉ trong thoáng chốc, một trụ khí xông thẳng lên trời, thiên địa tối sầm, mặt đất chấn động từng hồi. Vạn khí ngưng tụ, Ngũ Hành hỗn loạn, sinh ra thiên tượng kỳ dị.
Dư Tắc Thành hớn hở vui mừng, rốt cục thế giới Bàn cổ của mình cũng đại thành. Ngũ Hành hợp nhất, sinh ra thế giới mới. Lần này nó đã tiến hóa xong, có thể mở ra trở lại. Hắn lập tức thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, bay ra ngoài trăm dặm tìm một nơi kín đáo ẩn nấp. Vì trong khoảnh khắc vừa rồi đã có vô số thần thức quét qua, đại lục Lư châu cao nhân vô số, bọn họ muốn tra xét xem vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Dư Tắc Thành lặng lẽ tĩnh tọa, ngưng kết tâm thần trở vào thế giới Bàn cổ. Thế giới Bàn Cổ đã tiến hóa nhiều năm, không có nó mình cảm thấy không quen, dường như nó đã trở thành một phần sinh mạng của mình vậy.
Dư Tắc Thành tiến vào thế giới Bàn cổ, chỉ thấy mình đang lơ lửng giữa hư không vô tận, khắp nơi toàn là màn sương đen, thỉnh thoảng lại có những tia tử điện lóe lên, giống như là một thế giới Hỗn Độn.
Nhìn thế giới Hỗn Độn này, Dư Tắc Thành cảm thán không thôi, cho dù là thế giới Hỗn Độn nhưng trong mắt mình vẫn là thứ hết sức đáng yêu, lúc này mới biết thứ đã mất đi thật sự vô cùng quý báu.
Giữa thiên địa này hoang vắng trơ trọi, không hề có bất cứ đại lục nào, không có bất cứ kiến trúc nào, không có bất cứ sinh vật nào, chỉ có màn sương đen vô tận Hỗn Độn.
Dư Tắc Thành cau mày, vì sao lại biến thành bộ dáng này, chẳng lẽ hết thảy lại trở về hư vô?
Dư Tắc Thành quát:
- Lão Thất, Lão Thất, ngươi ở đâu?
Lúc này giọng Lão Thất vang lên:
- Xin chào Thống lĩnh Đại nhân, đã lâu không gặp, được nghe lại giọng nói của ngài, ta thật sự vui mừng, ủa, hiện tại ngài đã thăng cấp Hằng Sa Nam Tước, xin chúc mừng Đại nhân!
- Hoan nghênh ngài trở về thế giới Bàn cổ. Báo Thống lĩnh Đại nhân, hiện tại thế giới Bàn Cổ đã đầy đủ Ngũ Hành, có thể tiến hành xây dựng hình thái mạnh nhất ở Kim Đan kỳ, mời ngài xây dựng thế giới Bàn cổ cho mình.
Lão Thất nhiều năm không gặp, dường như càng thêm nhân cách hóa hơn trước, xem ra đây là một trong những ích lợi của tiến hóa đầy đủ Ngũ Hành.
Dư Tắc Thành hỏi:
- Hình thức chín tổ cung điện khuôn mẫu mà lúc trước ta tuyển chọn, hiện tại đâu không thấy?
Lão Thất đáp:
- Báo Đại nhân, lần này không cần khuôn mẫu gì cả, xin ngài cứ tự do xây dựng. Hiện tại đã đủ Ngũ Hành, thiên địa do tâm, ngài muốn thế nào là có thể xây dựng được như thế đó.
Dư Tắc Thành hỏi lại:
- Có phải không vậy, muốn sao được vậy ư, tất cả tùy ta ư?
Lão Thất đáp:
- Đúng vậy, Đại nhân, ngài có thể tự do làm theo ý mình, bất quá ta muốn nhắc ngài một điểm. Hiện tại giai đoạn này bất quá cũng chỉ là quá độ, bởi vì ngài sắp sửa hóa sinh Nguyên Anh. đó mới là cửa ải quan trọng với thế giới Bàn Cổ. Khi đó thể giới Bàn Cổ sẽ hình thành đại lục thứ nguyên, lúc ấy mới là hình dáng cố định cuối cùng.
- Hiện tại xây dựng thế giới này, tương lai Đại nhân hóa Anh lại phải xây lần nữa, cho nên ta đề nghị hiện tại ngài không nên bỏ quá nhiều công phu. Hy vọng ngài hãy thu thập thật nhiều tài nguyên, đến khi thế giới Bàn cổ hình thành hình thức cố định cuối cùng, tất cả tài nguyên của ngài sẽ trở thành một phần của thế giới Bàn Cổ, trở thành tài nguyên đặc sản của ngài.
- Thống lĩnh Đại nhân, dưới Nguyên Anh, thế giới Bàn cổ vẫn còn trong trạng thái hư ảo, vẫn còn trong giai đoạn đầu tư. Sau Nguyên Anh, hình thái của nó cố định rồi, khi đó mới là giai đoạn thu lợi, mới là thời điểm thu hoạch.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Ta đã hiểu, bất quá vẫn muốn thử xem. Thế giới này tối quá, ta muốn ánh sáng.
Ý niệm này vừa nổi lên trong đầu, lập tức giữa thế giới tăm tối này ánh sáng bùng lên, hào quang vạn đạo thình lình xuất hiện, chiếu sáng khắp nơi nơi.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Trời, đất, nhật, nguyệt, các vì sao, vạn vật trong tự nhiên, những gì mất đi lập tức trở lại cho ta!
Lập tức trong hư không nổ ầm ầm, dưới ánh hào quang, Ngũ Hành luân hồi, tất cả lực lượng tự nhiên Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ xuất hiện. Chúng tương sinh tương khắc lẫn nhau, hình thành vòng tuần hoàn hoàn mỹ.
Thình lình giữa hư không, lực lượng hệ Thổ bùng nổ ầm ầm, một đại lục chậm rãi hình thành giữa hư không.
Đại lục này vừa xuất hiện, lực lượng hệ Thủy bạo phát, hình thành biển cả trên đại lục kia. Lực lượng hệ Hỏa xuất hiện, tương xưng với lực lượng hệ Thủy, lập tức vô số hơi nước bốc lên mờ mịt, vây quanh cả đại lục vào trong, hình thành một thế giới của mình. Thế giới này được mây mù bảo vệ, rất giống thế giới hình trứng mà Dư Tắc Thành đã thấy ở Tự Tại Thiên.
Trên đất liền lại có biến hóa vô cùng, vô số lửa ngọn dâng lên, mưa trút xuống tầm tã, vô số sơn mạch sinh ra, thực vật sinh ra, tiếng kim loại chạm vào nhau vang lên.
Ngũ Hành biến hóa, nháy mắt thế giới hiện tại lại thay đổi. Trước mặt Dư Tắc Thành xuất hiện một thế giới kỳ lạ, nháy mắt hắn tiến vào trong thế giới này, đây là một đại lục rộng chừng trăm dặm.
Dư Tắc Thành chậm rãi tiến vào, ý niệm vừa thoáng này ra trong đầu, trên đại lục lập tức thực hiện. Vô số kiến trúc mọc lên, nhà cửa tự động xuất hiện, thôn trang thành thị, động phủ, cung điện, hoa viên... xuất hiện.
Quê nhà thành Lâm Hải của hắn. huyện thành Sơn Trúc, Thiên Đạo phong trên Hiên Viên kiếm phong, thế giới nước, thế giới lửa, cung điện trong mây trước kia trong thế giới Bàn Cổ, phàm những gì hắn nghĩ ra trong đầu, lập tức biến thành sự vật thật trên đại lục này.
Hơn nữa sau khi tất cả những sự vật này xuất hiện, lập tức tiến hành tối ưu hóa, trở nên thập toàn thập mỹ, đẹp không bút nào tả xiết.
Bên ngoài cung điện xuất hiện rất nhiều loại hoa rực rỡ, diện tích rộng hàng chục mâu, nơi nào cũng là cảnh sắc tuyệt đẹp. Tường trắng, cây xanh, ngói đỏ, cửa son, đình đài lầu các, kỳ hoa dị thảo, cảnh sắc tuyệt đẹp, dưới cầu nước chảy, hoa viên giả sơn, thủy tạ lương đình, hồ nước ao cá...
Cung điện huy hoàng rực rỡ, kiến trúc tinh xảo, mỗi một cảnh đều hài hòa tự nhiên, phối hợp với nhau khéo léo, cấu trúc sáng tạo, thật là một cảnh sắc thần tiên.
Nhìn tất cả sự vật mình vừa biến ảo chế tạo ra, Dư Tắc Thành gật gật đầu, nháy mắt tất cả bắt đầu sụp đổ, hết thảy tiêu tan không còn lại chút gì.
Lão Thất kinh ngạc hỏi:
- Thống lĩnh Đại nhân, vì sao ngài hủy bỏ hết thảy như vậy?
Dư Tắc Thành đáp:
- Đây chỉ là thời kỳ quá độ, không cần xây dựng làm gì cho lãng phí tài nguyên. Ngươi lập tức xây dựng kiến trúc mô phỏng suy diễn hoàn mỹ nhất cho ta, xây dựng diễn võ đạo tràng tốt nhất cho ta. Sau đó tập trung hết thảy tinh lực, nghiên cứu cho ta làm cách nào hình thành Giả Anh. Ta cần có biện pháp hóa sinh lực Sát Ma, lực Huyết Mạch, lực Lôi Kiếp, đạo Phân Phân Hợp hợp, lực Tinh Thần trở thành Giả Anh.
- Ta muốn sớm ngày hóa Anh, muốn cả thế giới này đều biết tới đại danh Nguyên Anh Chân Quân Dư Tắc Thành ta!
Lão Thất lập tức đáp:
- Tuân mệnh, lập tức chấp hành.
Lập tức đại lục nổ vang, sau đó từng tòa kiến trúc xuất hiện, bất quá những kiến trúc này toàn là diễn võ đạo tràng, tiến hành nghiên cứu thử nghiệm, để có thể sớm ngày suy tính ra thuật hóa Anh cho năm loại lực Thiên Đạo.
Dư Tắc Thành nói:
- Mở cửa Hắc Ám cho ta, ta muốn tới đại điện Ám Ma.
Lão Thất đáp:
- Tuân mệnh.
Lập tức cửa Hắc Ám xuất hiện, nhìn loại cửa giống hệt như Tinh môn này, đánh chết Dư Tắc Thành cũng không tin rằng giữa chúng không có liên hệ gì.
Dư Tắc Thành tiến hành quay số, kim chỉ trên đó quay không ngừng, chỉ vào chín trong ba mươi sáu ký hiệu. Sau khi chọn xong, lập tức hơi nước dâng lên, cửa Hắc Ám mở ra, Dư Tắc Thành bước vào trong, theo thông đạo dài vô tận đi tới đại điện Ám Ma.
Lập tức Dư Tắc Thành trở về gian phòng giành cho mình. Hắn quan sát cảnh sắc bên ngoài, cũng không có gì thay đổi so với trước kia, không vì thiếu bất cứ người nào mà thay đổi.
Trong phòng Dư Tắc Thành, có bảy mươi năm tin tức nhắn lại đang chớp sáng. Dư Tắc Thành chạm tay vào, lập tức bảy mươi năm đạo thần thức chui vào đầu hắn:
- Đệ tử Vô Hình Ám Ma tông số hiệu 4578, ngươi đã vượt qua thử thách. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính thức trở thành Hộ pháp của Vô Hình Ám Ma tông, số hiệu của ngươi cũng thay đổi, tạm thời gọi ngươi là số Bảy, nếu ngươi muốn đổi, xin hãy tự điều chỉnh.
- Số Bảy, mời ngươi tham gia hội nghị Hộ pháp lần thứ hai mươi ba năm nay, quyết định thái độ của Vô Hình Ám Ma tông ta trong đại lễ phi thăng của Hiên Viên kiếm phái, sẽ bắt đầu sau một canh giờ nữa, mời ngươi tham gia.
- Số Bảy, mời ngươi tham gia hội nghị Hộ pháp lần thứ hai mươi bốn năm nay, hưởng ứng Thiên Địa minh, tham gia hành động tiêu diệt Thương Khung hải, Bích Hải Long Cung, Thanh Khư cốc, Hồng Hoang Vệ, sẽ bắt đầu sau một canh giờ nữa, mời ngươi tham gia.
- Số Bảy, mời ngươi tham gia hội nghị Hộ pháp lần thứ hai mươi năm năm nay, bàn chuyện xung đột giữa Bách Mãng sơn và Huyền Âm giáo, sẽ bắt đầu sau một canh giờ nữa, mời ngươi tham gia.
- Số Bảy, mời ngươi tham gia hội nghị Hộ pháp lần thứ hai mươi sáu năm nay, bàn chuyện có cho phép Trường Thiên tông vừa mới thành lập ở địa vực Tuy Viễn phát triến hay không, sẽ bắt đầu sau một canh giờ nữa, mời ngươi tham gia.