Ngươi nói không sai, ta xác thực muốn đi nước Mỹ." Sở Vân Thăng tay phải nắm chặt Thiên Ích kiếm, tay trái để đằng sau, lặng lẽ dùng nhiếp nguyên phù khôi phục nguyên khí.
Đã là đàm phán, mà hắn lại ở thế yếu, để chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, dĩ nhiên cần kéo dài thời gian để khôi phục thực lực. Vì vậy, lời nói của hắn trở nên chậm dần, dừng một chút mới nói: "Nhưng ta tự có biện pháp, không cần hợp tác cùng các ngươi."
Có rất nhiều phương thức hợp tác, có "thả con săn sắt, bắt con cá rô" để đạt tới mục đích, có "phô trương thanh thế" để thực hiện ý đồ, nhưng những phương thức này đều cần phải có đủ trí mưu để đền bù cho thực lực. Sở Vân Thăng tự biết chính mình không có cái trí mưu kia, cho nên từ trước đến nay hắn đều lựa chọn hợp tác dựa trên sự cân bằng về thực lực, hoặc là dùng thế mạnh tuyệt đối của hắn để đảm bảo cho sự hợp tác.
Mà lúc này, thủy tinh y nhân cộng thêm khối lập phương đang quay tròn kia lại mạnh hơn hắn quá nhiều, tại trên lực lượng, dạng hợp tác này nhất định là bất bình đẳng. Vì vậy nhất định cần dùng trí tuệ để đền bù, nhưng ưu thế lớn nhất của hắn chỉ là trên phương diện lực lượng chứ không phải mưu trí, cho nên nếu như không có khả năng hợp tác bình đẳng, mà hắn lại không thích bị người khác khống chế, càng chẳng có hảo cảm gì với chúng, thì tốt nhất cứ dứt khoát cự tuyệt.
"Sở, ta tin rằng không có sự trợ giúp của chúng ta, ngươi cũng có thể đi tới Mỹ, nhưng thứ cho ta nói thẳng, ngươi đi Mỹ chỉ có hai con đường, một cái là theo đường biển, xuyên qua Thái Bình Dương mà chạy tới nước Mỹ, một đường khác là đi qua eo biển Bạch Lĩnh ở cực bắc, tiến vào đại lục Châu Mỹ, lại xuôi nam tới nước Mỹ.
"Mà hai con đường này, mức độ nguy hiểm của chúng, chúng ta hiểu rõ, dùng năng lực của ngươi bây giờ, trong vòng nửa năm đừng mong đặt chân đến được!" Ngữ khí của cô gái rất bình tĩnh, cũng chẳng vì Sở Vân Thăng cự tuyệt mà lo lắng. So với thời điểm Sở Vân Thăng nhìn thấy nàng lần đầu tiên tựa hồ càng thêm thanh tĩnh, tinh khiết, không biết nguyên nhân là vì khôi phục tuổi tác ban đầu, hay là nhờ bộ áo bằng thủy tinh long lanh kia?
Dừng một chút, thấy Sở Vân Thăng cũng không có lập tức đáp lại, cô gái ôm mũ giáp, bước lên hai bước, đạp lên một mảnh gạch ngói phế tích, trên thân là bộ quần áo hoàn mỹ cực kỳ giống với bộ quần áo công nghệ cao thánh mộc tinh y của "chiến binh tương lai" trong một bộ phim ở thời đại Dương Quang.
Khuôn mặt tao nhã, da thịt long lanh, lộ ra một tia ngưng trọng, nói tiếp: "Mà phi thuyền của chúng ta có thể cho ngươi trong một ngày, bỏ qua hết thảy uy hiếp chạy tới nước Mỹ."
Sở Vân Thăng nhìn qua đôi mắt trong suốt, nhu mì như nước của nàng, trong tâm khẽ động, không thể không nói, đề nghị của nàng thập phần mê người. Không nói đến chọn con đường nào để vượt biển, chính là để chuẩn bị vượt biển, ứng phó các loại nguy hiểm có thể gặp phải, hắn cần phải tiêu phí rất nhiều thời gian để chuẩn bị các loại vật tư chiến đấu, chứ đừng nói chi tới khi đã bước lên lộ trình, những sự tình mà hắn không ngờ tới có bao nhiêu? Mà thời gian thì sẽ bị kéo dài bao lâu?
Vô luận hải vực, hay là khu vực Bắc Cực, đều là nơi hắn không biết, đều tiềm ẩn cực lớn nguy hiểm, chỉ dự tính phải đi thời gian hơn nửa năm hoàn toàn chính xác không coi là nhiều.
Nhưng Sở Vân Thăng không có nhiều hảo cảm đối với Dị tộc, tuy rằng cũng không có thông tin về việc thủy tinh y nhân từng tham gia hành động đe dọa thành Kim Lăng, nhưng cuối cùng, trong mắt Sở Vân Thăng vẫn chỉ là Dị tộc, huống hồ, hắn đối với khối lập phương vừa tập kích tinh thần mình, trong lòng còn sợ hãi!
"Ta không có cách nào tin tưởng các ngươi, cũng không cần nói chuyện hợp tác, các ngươi lập tức ly khai, ta cam đoan nó an toàn." Sở Vân Thăng lắc đầu, kiếm chỉ vào thủy tinh y nhân nằm trên mặt đất, nói ra điều kiện của mình, cẩn thận là mấu chốt để hắn giữ mạng, có thể sống tới bây giờ, vũ lực ngược lại là xếp sau.
"Sở, đôi khi, có sự tình, cũng không nhất định phải hoàn toàn nắm chắc mới hành động, vì như vậy, ngươi có thể sẽ bỏ qua rất nhiều cơ hội. Cẩn thận chính xác là rất trọng yếu, nhưng đảm lược đồng dạng cũng không thể thiếu!" Cô gái thanh tịnh mà mỉm cười, trong giọng nói lại mang theo khí thế anh thư bừng bừng, nói: "Ta hiểu ngươi không tín nhiệm chúng ta, tuy rằng thời gian ta biết ngươi cũng không dài, nhưng những sự tình phát sinh khi ngươi ở rừng thực vật, đủ để ta có chỗ hiểu rõ ngươi.
"A." Sở Vân Thăng nội tâm hiện lên tia cảnh giác, hắn đã năm lần bảy lượt tỏ vẻ không tín nhiệm cũng như thái độ không hợp tác, đối phương lại vẫn như cũ không ngừng thuyết phục mình, khẳng định là có nguyên nhân, bởi vậy, lập tức đề cao cảnh giới, ánh mắt liếc qua động tĩnh của ba gã thủy tinh y nhân ở xa xa, tay trái càng là đẩy nhanh tốc độ hấp thu nguyên khí từ nhiếp nguyên phù.
"Nói như thế nào nhỉ? Thời điểm ngươi ở rừng thực vật, tuy mặt ngoài của ngươi lãnh khốc vô tình, nhưng mà nội tâm cùng hành động của ngươi lại hết sức mâu thuẫn, nếu như ta đoán không sai, ngươi vẫn thủy chung không ngừng day dứt, giãy giụa, mơ tưởng làm việc không thẹn với lương tâm, kiên trì đến mức cố chấp với cái mà ngươi gọi là thiện - ác... Cho nên ngươi nhất định không thể trở thành được một "Bá chủ" hoặc "Lãnh tụ", bởi vì trong lòng ngươi còn giữ cái sự cố chấp không người biết kia." Cô gái đi đến trước mặt Sở Vân Thăng, giáp y lóng lánh, khuynh quốc khuynh thành, ánh mắt trong sáng như sao Mai, nhìn Sở Vân Thăng nói:
"Đúng là ta cũng không biết rốt cục ngươi cố chấp cái gì? Nhưng có một điều, ta rất rõ ràng, ngươi sở dĩ không tín nhiệm chúng ta, chỉ bởi vì ngươi vừa nhìn thấy tộc nhân của ta mới giết sạch tất cả mọi người ở đây, xem tính mạng của bọn họ như cát bụi, cùng với Dị tộc trong miệng ngươi không khác gì, đúng không?"
Nàng cũng không chờ Sở Vân Thăng trả lời, thần sắc ngược lại trở nên nghiêm trang lên, mấp máy môi đáp: "Sở, có rất nhiều chuyện, ngươi chỉ thấy được một đoạn giữa, con mắt của ngươi cũng không thể cho ngươi biết tất cả chân tướng, tựa như chuyện ở đây, nếu thật là chúng ta chỉ muốn giết người mà nói, hoàn toàn không cần hao phí năng lượng gấp mười lần để phong bế không gian xung quanh nhằm làm cho ngoại giới không biết chuyện gì phát sinh! Mà là trực tiếp sử dụng chúng ta am hiểu nhất khống chế tinh thần, chỉ cần hao tổn bằng một phần mười, có thể làm cho toàn bộ Thân thành tự giết hại lẫn nhau mà chết!
Nhưng chúng ta không có làm như vậy, chúng ta vẫn lựa chọn phương pháp xử lý tiêu hao lớn, người chỗ này phải chết, trong bọn họ có một nhóm người là phản đồ của tộc chúng ta, mặt khác một bộ phận ta thừa nhận là người vô tội, nhưng bọn họ đã nhìn thấy hình dạng chân thật của chúng ta, vì có thể trả thế giới này về nguyên vẹn, cứu càng nhiều người nữa, bọn họ cần phải hy sinh. Bởi vì thực lực chúng ta còn chưa đủ để mà đối kháng với kẻ địch của ta và ngươi, một khi bọn hắn phát hiện sự hiện hữu của chúng ta, ngươi có lẽ không biết, chúng ta sẽ gặp phải sự truy giết gấp ngàn vạn lần lệnh truy sát ngươi, đó mới chính là cuộc chiến không chết không thôi!"
Từ trong ánh mắt sáng ngời của nàng, Sở Vân Thăng mặc dù không nhìn ra tia dối trá nào, nhưng hắn cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng một Dị tộc như vật, hừ lạnh nói: "Ngươi thật giống như đã quên, ngươi vừa mới nói các ngươi trợ giúp tiểu Hà thanh trừ Đông Vách Chủ, nói như vậy, nàng cũng coi như là thấy các ngươi rồi?"
Cô gái khẽ lắc đầu, tự giễu nói: "Tại rừng thực vật, ngươi cũng biết, ta chỉ là "hồ ly tinh" mà thôi, tiểu Hà cũng không biết thân phận chân thật của ta, thời điểm thanh trừ Đông Vách Chủ, tất cả bọn chúng đều bị nhốt trong khối lập phương, không còn ai sống cả!"
Sở Vân Thăng nghe vậy trong lòng chợt nhảy dựng... Nửa ngày sau đột nhiên nói: "Tất Phương Đình cũng đã chết?"
Trên mặt cô gái hiện lên dáng vẻ quả nhiên, tươi cười nói: "Không có, hắn là người ta thấy có khứu giác linh mẫn nhất, cũng là người chuyển phe nhanh nhất mà ta từng thấy."
"Được rồi, cứ nói thẳng đi, các ngươi muốn cùng ta hợp tác làm gì?" Sở Vân Thăng thu hồi Thiên Ích kiếm, bình tĩnh nói.
Đến lúc này, hắn biết mình lại sai rồi, thủy tinh y nhân cùng cô gái này có thể cùng minh đàm phán đến bây giờ, mục đích căn bản nhất không phải là vì con tin ở dưới kiếm của hắn! Nếu như không có nguyên nhân cực kỳ trọng yếu khác, cứ theo lời nói của cô gái này, hắn đã nhìn thấy hình dáng của bọn họ, vì có thể giữ bí mật, coi như là chết thủy tinh y nhân trước mặt, thì cũng sẽ đưa mình vào tử địa, vậy mà hắn còn có thể cho rằng có thể dùng con tin để ép buộc an toàn ly khai nữa chứ.
Thấy Sở Vân Thăng thu hồi kiếm, cô gái lộ ra một ánh mắt tán dương, nhìn thoáng qua thủy tinh y nhân bị trọng thương hôn mê dưới đất, lại ngẩng đầu, mắt lóe hào quang nói: "Sở, ngươi biết không, mạng nguyên của ngươi đã đạt đến trình độ cực kỳ hùng hậu, vượt qua người khác không biết bao nhiêu lần, cho dù là tộc nhân của ta bây giờ cũng không ai có thể khôi phục tới trình độ của ngươi! Mà ta vẫn đang một mực tiến hành một nhiệm vụ hạng nhất - tìm phương pháp giải phong cho Vương, mà trong đó có một điều kiện tối trọng yếu, cần một người có mạng nguyên hùng hậu như ngươi hỗ trợ!"
"Giải phong Vương?" Sở Vân Thăng nhướng mày, quả nhiên không phải là chuyện gì hay.
"Đúng vậy, Vương tộc của tộc ta, Hoàng Bắc Anh đại nhân trong trận chiến đã bị phong ấn." Cô gái lúc này không hề giống như tại Hoang Thành dấu dấu giếm giếm mà rất dứt khoát nói.
"Nếu như ta không đồng ý?" Sở Vân Thăng ngẩng đầu nhìn khối lập phương quay tròn trên bầu trời, nói.
"Sở, ta biết ngươi đang lo lắng điều gì, ta dùng chính tính mạng của mình bảo đảm, đối với ngươi mà nói, đây chỉ là tiện tay thôi, không có bất kỳ nguy hiểm gì. Hơn nữa, trước sau cũng chỉ làm chậm trễ của ngươi thời gian mười ngày, sau khi xong việc, chúng ta nhất định đưa ngươi đi nước Mỹ, về sau chúng ta còn có thể tiếp tục là đồng minh!" Cô gái nhẹ nhàng mà nói ra, đồng thời vươn tay, nâng một hào quang thể,đưa đến trước mặt Sở Vân Thăng nói: "Nếu không tin, ta đem nó đưa cho ngươi, nếu như ta nói dối, ngươi có thể lập tức hủy diệt nó, không có nó, ta rất nhanh sẽ già cỗi mà chết!"
Sở Vân Thăng nhìn qua hào quang thể đang tỏa ra ánh sáng, như là đang tự hỏi lời cô gái nói là thật hay giả, sau một lát, tự biết cũng không còn đường khác để lui, nếu như Minh còn có thể chiến, hắn có lẽ còn có thể đánh cuộc một lần, bởi vì hắn thực sự không muốn hợp tác cùng bất luận Dị tộc nào, cho dù là Dị tộc không tham dự đe dọa thành Kim Lăng!...
Cắn răng một cái, không hề khách khí cầm lấy hào quang thể của cô gái kia, lúc này có một thủ đoạn kiềm chế, tổng so với không có gì còn tốt hơn!
Đem hào quang thể nắm trong tay, Sở Vân Thăng mới phát hiện nó nguyên lai là một khối lập phương tinh xảo cực điểm, ngoại trừ màu sắc và tính chất không giống ra, ngược lại cùng khối lập phương đen kịt ở trên Thông Thiên trụ của Thần Vực có vài phần tương tự.
"Ta có thể hợp tác, bất quá cũng có điều kiện, cụ thể ra sao ta muốn cùng đầu lĩnh của các ngươi nói!" Sở Vân Thăng sau khi quyết định liên chạy tới phía ba gã thủy tinh y nhân khác.