Sở Vân Thăng không chút do dự, lập tức thu hồi cung nỏ, hoán tay đổi súng.
Kinh nghiệm bao nhiêu lần tìm được đường sống trong chỗ chết cho hắn biết, mặc dù nguy hiểm, khủng bố, cho dù là long trời lở đất, mình cũng không thể sợ, hoảng hốt cũng không có ích gì!
Giờ đây vật này ngăn trở đường đi của mình, chỉ có liều chết một trận, bất luận đối phương là quái vật gì, muốn sống, nhất định phải huyết chiến.
Cung nỏ đối với nó sức uy hiếp không lớn, không chỉ nói rất khó bắn trúng, mặc dù bắn trúng , nó dài như vậy, chưa chắc có thể đóng băng toàn bộ được.
Súng ngắn cũng chưa chắc có thể bắn trúng, nhưng mà viên đạn có hỏa nguyên khí có thể thiêu đốt hết thảy, hy vọng có thể ngăn cản nó một lúc.
Không chờ con quái vật động thủ trước, Sở Vân Thăng lập tức mở súng, hắn tuyệt đối sẽ không cho rằng con vật này hữu hảo gì.
Các xúc tua của nó linh hoạt tránh né đạn của Sở Vân Thăng, nhanh chóng giãy dụa lui trở về, đồng thời trốn vào thông đạo, từ trong bóng tối duỗi ra hai cái xúc tua vây lấy hắn.
Sở Vân Thăng lúc này cũng không có cách nào, tiêu hao một lượng nguyên khí, bốn phía xạ kích, hắn định dùng nguyên hỏa đốt những cái xúc tua.
Đối mặt với viên đạn đầy uy lực của Sở Vân Thăng, ba cái xúc tua lập tức phân ra làm hai, vây lấy thân thể, ngăn cản viên đạn của Sở Vân Thăng, mặc dù Sở Vân Thăng ngửi thấy được mùi khét, nhưng vẫn còn một cái xúc tu không sợ hãi cản trở viên đạn của hắn.
Xúc tua rất linh hoạt, nhất là cái đã được bảo vệ, cái chân đảm nhiệm tiến công, cơ hồ giống như một con rắn nước linh hoạt, rất nhanh chóng quấn lên thân thể của Sở Vân Thăng.
Sở Vân Thăng dựa vafp phòng ngự của Giáp Nguyên Phù, cùng với nguyên khí, mấy lần giãy, rồi lại bị quấn chặt.
Đợi cho đến khi cái xúc tu thứ tư thứ năm xuất hiện Sở Vân Thăng thiếu chút nữa tuyệt vọng, hắn toàn thân bị quấn chặt, đạn cũng bắn hết rồi, bị tóm chặt hai tay căn bản không có biện pháp thay đạn.
Mấy cái xúc tu thấy Sở Vân Thăng đã không có năng lực phản kháng nữa, bèn kéo hắn về phía khu nằm viện.
Sở Vân Thăng nén sự kinh hoảng, đại nãosuy nghĩ tìm biện pháp.
Khu nằm viện chỉ có bốn tầng, độ rộng lại rất lớn, Sở Vân Thăng vừa bị bắt đi vào, thì thấy ba tầng đã bị đả thông, tường bốn phía đều dính chất lỏng, phát ra ánh sáng lục quang, giống như một sơn động bị rêu xanh che phủ
Trên tường chằng chịt những nữ nhân trần truồng, khiến hắn giật mình không khép miệng được, thậm chí một số người còn lưu lại dấu vết quần áo y tá và bệnh nhân.
Sở Vân Thăng nhớ tới cảm giác bất an trong đại sảnh, hóa ra vì thế mà bệnh viện sạch sẽ đến nỗi không có một thi thể!
Xích bọ cánh cứng chỉ ăn não người, đối với các bộ phận khác chúng không để ý, cho nên hiện trường phải có rất nhiều thi thể mới đúng, nhưng mà một cái cũng không có!
Sở Vân Thăng hít vào một luồng lương khí, hóa ra thi thể đều ở nơi này, nhưng mà xem ra cũng không phải đã chết hết!
Đột nhiên, hắn nhìn thấy một vật nhỏ bằng đầu ngón tay, cắm ở sau đầu một thiếu nữ, giống như cô gái hắn gặp khi nãy, bị thao túng , tiến đến trước mặt hắn, Sở Vân Thăng có thể nhận ra ánh mắt trống rỗng đó.
Thì ra là bị loại vật này khống chế , khó trách khi nãy hắn cảm thấy nàng như u linh bay tới, và cái mũi tên mà hắn bắn ra và tiếng kêu cuối cùng đó là của con quái vật.
Sở Vân Thăng lúc này trong nội tâm vô cùng ngạc nhiên. Đây rốt cuộc là quái vật gì?
Giữa phòng hình thành một cái bọc, bên trong dường như có huyết nhục, thỉnh thoảng lại khẽ chuyển động, bên ngoài như niêm mạc trong suốt, bên trong thi thể đang hòa tan ra, như là cái kén.
Mỗi kén người đều có một cái ống nhỏ, đại bộ phận đều nối đến một chỗ nhô ra cao khoảng năm thước cao, đầy chất nhầy, cổ quái giống như một cái cây, có nhiều cành.
Cái hình trụ to nhất đường kính tối thiểu ba đến bốn mét, cái con vật toàn thân đều là xúc tua, quấn lấy Sở Vân Thăng chính là một trong những con đến từ đó.
Tất cả các xúc tu của quái vật đều hoạt động, Sở Vân Thăng bị bắt tới gần mới phát hiện,hạ thể của nữ nhân đều cắm cái ống của quái vật, bên trong chất lỏng đang chảy, bụng của nữ nhân phồng lên, có người thì có một cái lỗ lớn ở giữa bụng, rất nhiều quái vật hình trụ chui ra, nhanh chóng dùng xúc tua xơi tái thi thể nữ nhân.
Hắn đang sinh sôi nẩy nở! Sở Vân Thăng mở to mắt nhìn.
Chất nhầy phía dưới hắn đoán là để nuôi quái vật.
Đây rốt cuộc là cái quái gì?
Sở Vân Thăng trong nội tâm sợ hãi, giãy dụa, nhưng không ngăn cản được mình bị kéo vào chất nhầy, một cái xúc tua xuất hiện ở trước mặt hắn, tạo thành một cái miệng lớn, một miếng nuốt chửng lấy hắn,ống của xúc tua vô cùng kiên cố, càng ngày càng lớn, mãi đến khi Sở Vân Thăng bị khóa lại bên trong, hình thành một nhân hình.
Xúc tua tuôn ra một lượng lớn chất nhầy, dính hết lên người hắn, hắn có thể cảm giác được Lục Giáp Phù rung động, đưa hắn và cả dụng cụ nhìn ban đêm bảo vệ trong nguyên khí, chỉ có điều không cách nào hô hấp khiến cho Sở Vân Thăng như đến gần cái chết.
“Nhé” một tiếng, Sở Vân Thăng bị xúc tua phun ra, lập tức có một cái ống từ đỉnh đầu đâm xuống, nhưng mà bị nguyên khí của hắn nhẹ nhàng đẩy ra!
Sở Vân Thăng mặt đỏ bừng vì thiếu khí, lập tức ý thức được cơ hội chạy trốn !
Dưới sự bảo vệ của Lục Giáp Phù, ngoại trừ việc khiến hắn không cách nào hô hấp ra, tạm thời cũng không có thương tổn gì. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Giờ đây có thể lấy trường kiếm ra, phá vỡ kén, nhưng mà hắn hiểu như vậy hắn chạy chưa xa thì đã bị những xúc tua kia bắt về. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Hắn giờ đây chỉ có cách tiếp cận cái con to nhất, hẳn là cơ thể mẹ, trọng thương nó, sau đó đào thoát!
Cơ hội này đã tới rồi, cái ống bị Lục Giáp Phù bắn hạ, co lại, chậm rãi tới gần cơ thể mẹ.
Những cái kén đang hòa tan thi thể không ngừng tiến về phía hắn.
Sở Vân Thăng bị nghẹn khí, may mắn có nguyên khí nên hắn có thể gắng gượng được.
Hai tay ở dưới nhanh chóng thay đạn, đạn đã không còn nhiều lắm , chỉ còn lại không tới ba mươi viên.
Sau đó, vội xuất ra nguyên khí bổ sung cho Nhiếp Nguyên Phù, hắn không dám bổ sung theo cách bình thường, sợ bị quái vật phát hiện, vậy thì sẽ thất bại trong gang tấc .
Gần một chút, lại gần một chút nữa!
Mãi đến khi gần sát đến cơ thể mẹ, tựa hồ nó còn không có cảm giác thấy có gì khác thường.
Một, hai, ba!
Sở Vân Thăng tinh thần ngưng tụ, đúng là lúc này đây.
Trong cơ thể đã có sáu lượng nguyên khí, hắn không chút khách khí liền bắn ba phát, mỗi phát một lượng nguyên khí!
Kén trong nháy mắt bị phá rách, viên đạn mang theo nguyên hỏa xì xì bắn về phía cơ thể mẹ.
Đồng thời, Sở Vân Thăng hít sâu một hơi, vừa rồi thiếu chút là chết ngạt.
Quái vật có năng lượng bảo vệ, Sở Vân Thăng cũng đã đoán được, đến xích bọ cánh còn có, thì cái con quái vật này chắc chắn cũng có.
“Hô!...... Ô!......” Quái vật bị tấn công bất thình lình tức giận gầm rú. Vô số xúc tua điên cuồng tiến về phía Sở Vân Thăng.
Viên đạn xoay mạnh trong tần phòng ngự của quái vật, nguyên hỏa điên cuồng thiêu đốt, phòng ngự của quái vật yếu kém dần, Sở Vân Thăng thừa lúc xúc tua chưa đánh tới, lập tức dùng súng đánh vào chỗ yếu nhất của nó, liên tục hai viên đạn bắn ra!Mỗi viên một lượng nguyên khí.
Nguyên khí viên đạn không ngừng va chạm vào bên trong cơ thể tràn ngập năng lượng của quái vật, cháy bùng lên, nguyên khí thiêu đốt nổ tạo ra một cái lỗ, chất nhầy bắn tứ tung.
“Ô!...... ô!......” Quái vật kêu sợ hãi cơ thể quái vật gục xuống, Sở Vân Thăng phỏng chừng hẳn là hắn đắc thủ rồi, ít nhất cũng đã làm cho nó bị thương, bây giờ là lúc hắn chạy trốn.
Một khối thịt quái vật theo tiếng nổ bắn ra đập trúng đỉnh đầu của hắn, qua dụng cụ nhìn ban đêm, Sở Vân Thăng lập tức cảm thấy từ miếng thịt mấy con bọ đang bò xuống. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Lúc này hắn cũng không kịp suy nghĩ gì,con quái vật đã gục điều động tối thiểu mười cái xúc tua bao vây hắn, bên ngoài còn có rất nhiều tiểu quái vật theo mấy cái xúc tua lớn đi tới, hé miệng điên cuồng mà kêu gào .
Trong lúc sống chết cận kề, Sở Vân Thăng không dám do dự, xuất ra tLy Hỏa Phù.
Cái này là nguyên phù tam cấp công kích, với cảnh giới Nhất Nguyên Thiên của hắn thì có thể sẽ phanh thây nó thành hai, rất lãng phí, nhưng mà hắn giờ đây không thể không dùng cái này bảo vệ tánh mạng!
Nhìn sang mấy cái xúc tua chen chúc cùng lũ tiểu quái vật, Sở Vân Thăng kích hoạt Ly Hỏa Phù!
Một luồng nguyên khí lớn bắn ra từ thể phù vây quanh nguyên phù, càng lúc càng nhiều, vút! một tiếng, nguyên hỏa như mưa rơi xuống nhân
gian!
http://luongson/forum/images/misc/noiquy_06.png