Sở Vân Thăng tắt máy tính, hắn đoán là tình hình sẽ ngày càng tồi tệ, nhưng hắn chẳng còn tâm trí cũng chẳng có thời gian mà đi tìm hiểu mấy chuyện này nữa, bây giờ việc hắn phải làm là phải học được cách chế phù theo đúng như cách tu luyện mà sách cổ đã viết. Trên thực tế, khi hắn đã đọc hiểu được khoảng hơn 300 chữ trong đó, hắn đã biết là hắn có thể chế tác Nguyên phù, vì thế hắn chú tâm dựa vào sách cổ chế tác thêm mấy tấm Nguyên phù khác, nhưng đều không hiệu quả gì, nhưng sau đó hắn lại càng thấy hứng thú hơn.
Kể từ sau khi xảy ra chuyện mặt trời biến mất vào buổi sáng đến nay, hắn bỗng nhiên phát hiện ra rằng trong số đống Nguyên phù mà hắn chế tác, có một tấm giống hệt như tấm phù Quang Mang được chế tác thành công mà trong sách cổ đã viết.
Sở Vân Thăng đoán là việc mặt trời biến mất vào buổi sáng đã dẫn đến sự bắt đầu của cái gọi là Vạn pháp quy chỉnh, tấm nguyên phù này được một sức mạnh thần bí nào đó kích hoạt, bỗng nhiên lại có thể dùng được.
Hắn lại tiếp tục nghiên cứu cặn kẽ nguyên tắc chế phù trong sách cổ, cuối cùng cũng hiểu ra rằng hoá ra phù nãi của Nguyên phù chính là con đường chỉ dẫn thiên địa pháp tắc, là con đường bắt buộc phải qua để dẫn nguyên khí của trời đất vào trong tấm nguyên phù mà sách cổ đã viết. cho nên lúc hoạ phù yêu cầu người chế phù phải dùng nguyên khí với một nguyên tắc nhất định nhập mình vào trong đó, như vậy thì sau khi việc chế phù hoàn thành, tấm phù mới có thể sinh ra con đường nối với pháp tắc thiên địa, kích hoạt Nguyên phù.
Mà tấm nguyên phù ngẫu nhiên được kích hoạt đó lại nằm ngoài tầm hiểu biết của Sở Vân Thăng, bởi vì khi đó hắn không hề có tấm phù dẫn nguyên khí trời đất, sở dĩ tấm phù đó được kích hoạt, hắn đoán là do đêm đó khi tấm phù phát sáng, tấm Nguyên phù đó được Sở Vân Thăng dùng làm cáu kẹp sách, kẹp vào giữa quyển sách cổ, có thể là bằng một cách không thể lý giải nào đó, quyển sách cổ đã cải tạo lại tấm Nguyên phù giả của hắn.
Sở Vân Thăng không biết lần sao cuốn sách cổ sẽ phát sáng vào lúc nào, việc lợi dụng ánh sáng của cuốn sách cổ để cải tạo Nguyên phù rõ ràng là chuyện không đáng tin cậy cho lắm, nên hắn quyết định phải tu luyện được nguyên khí trời đất trước.
Loại năng lượng đầu tiên giữa thiên và địa do quyển sách cổ biến ra, trong năm nghìn năm qua lại được một quy luật thần bí nào đó bài xích ra khỏi chu vi của cả Thái Dương hệ, điều đó cũng có nghĩa là trong năm nghìn năm nay, trên trái đất không hề nhận được bất kỳ loại nguyên khí nào, mà theo cách nói trong sách cổ là Thiên quỹ đã bị phong bế.
Sau sự kiện mặt trời buổi sáng biến mất, sự hoạt động bất thường của Nguyên phù khiến cho trực giáo của Sở Vân Thăng luôn cảm nhận được sự tiếp cận của Thiên quỹ trong không gian vô biên, có lẽ không ít nguyên khí của trời đất đã được tiết ra và nhập vào địa cầu, vì thế buổi tối hắn bình tĩnh trở lại và luyện nguyên khí theo đúng cách trong sách cổ.
Giai đoạn này trong sách cổ gọi là luyện khí, hay nói đơn giản hơn là đem nguyên khí có tính vô thuộc giữa trời và đất luyện thành nguyên khí của cơ thể mình.
Quá trình này có một điểm rất khó là làm thế nào để dẫn được nguyên khí đó vào trong cơ thể, cũng chính là cửa ải khó nhất, nguyên khí giữa trời và đất là thứ không màu không mùi và vô hình, năm giác quan bình thường của con người không thể cảm nhận được.
Cách đơn giản nhất là dựa vào sự giúp đỡ của Nguyên phù thiên địa, trực tiếp dẫn nguyên khí vào cơ thể qua Nguyên phù, sau đó dùng nguyên khí tồn tại trong cơ thể xoá bỏ ý thức của bản thân, mở ra thế giới nhận thức thứ tư, mà Sở Vân Thăng tự hiểu là cái gọi là giác quan thứ sáu, từ đó đạt được sự cộng hưởng kết nối giữa ý thức và nguyên khí trời đất của thế giới bên ngoài.
Sở Vân Thăng không có loại Nguyên phù này, tấm Nguyên phù duy nhất được kích hoạt là tấm Nguyên phù ly hoả dùng để thôi thần hoả, như vậy rõ ràng là cách đơn giản nhất này không thể thực hiện được, vậy thì chỉ có thể dùng cách nguyên thuỷ nhất, cũng chính là dựa vào pháp quyết trong sách cổ, trong lòng thầm nghĩ, phải không ngừng dựa vào pháp quyết trong sách cổ để điều chỉnh ý thức tư duy, đạt đến mức mở ra được thế giới tư duy thứ tư, điều kiện cần thiết là bên cạnh phải có đủ nguyên khí thiên địa và tư chất của người thi pháp.
Sở Vân Thăng sớm đã biết tư chất của mình không có gì nổi bật, cứ theo những giới thiệu của sách cổ, hắn đã dựa vào tình hình của bản thân để tính toán, bản thân hắn và cái gọi là thiên tài còn cách nhau rất xa, hắn cũng chỉ là một kẻ tầm thường, điều này khiến cho hắn vô cùng chán nản, nhưng có sách cổ trong tay, cuối cùng hắn vẫn cảm thấy mình thật là may mắn.
Sở Vân Thăng ôm chặt lấy cuốn sách cổ, ngồi trên sàn nhà, bắt đầu thử luyện khí. Trước đây đọc tiểu thuyết, hắn luôn thấy mấy thứ này dường như rất đơn giản, đến khi hắn tự mình thử nghiệm, mới biết quả thật không hề đơn giản!
Không biết là tại nguyên khí trời đất quá ít hay là tại tố chất của bản thân quá kém mà suốt cả một đêm liền, Sở Vân Thăng dùng hết sáu giờ đồng hồ để tu luyện mà vẫn không có chút cảm giác nàom ngày tu luyện đầu tiên của hắn không xuất hiện kỳ tích, hắn hiểu rằng muốn thành công thì cần phải bỏ ra nhiều công sức hơn nữa, ngày ngày đều phải kiên trì bỏ ra nhiều thời gian hơn nữa thì mới thành công được.
Suốt một đêm lăn lộn, cảm giác thất bại của Sở Vân Thăng vô cùng mãnh liệt, nên dứt khoát là sẽ ngủ một giấc no nê, nhưng kết cục lại bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Là điện thoại của đồng nghiệp Dư Tiểu Hải, hắn có quan hệ rất tốt với Sở Vân Thăng, hai ngày trước hắn còn nghi ngờ đầu óc Sở Vân Thăng có vấn đề, Sở Vân Thăng lấp tức nghe điện thoại, liền nghe thấy tiếng Dư Tiểu Hải đầy kích động hét lớn trong điện thoại:
“Anh Sở, lần này xảy ra chuyện lớn rồi, anh quả là lợi hại, anh phải giúp đỡ anh em mới được…”
“ Ừm. Anh nói chuyện mặt trời hôm qua biến mất à? Trên ti vi không phải đã giải thích là….” Sở Vân Thăng cẩn thận nói, hắn quả thật là có đôi chút sợ hãi khi bị các bạn khinh miệt.
“ Anh, đến lúc này mà anh còn giấu tôi, khi nãy mặt trời lại biến mất rồi, biến mất nửa giờ đồng hồ cơ đấy! Lẽ nào anh lại không biết? Mẹ kiếp, bây giờ tất cả mọi người trên trái đất này đều điên hết cả rồi, anh lên phố mà xem, tất cả đều phát điên hết rồi!”
“Lại biến mất à?” Sở Vân Thăng quả thật vẫn không biết, sau khi hắn tu luyện bị thất bại thì liền thất vọng vùi đầu vào ngủ, nhưng dù sao việc mặt trời lại biến mất lần nữa cũng không làm cho hắn bị kích động lắm, hắn nghĩ hắn cũng đã đoán biết được kết quả cuối cùng rồi.
Trong sách cổ có ghi chép, bởi vì Thiên quỹ khôi phục lại trạng thái ban đầu, vạn pháp quy chỉnh, năng lượng trời đất sau khi bị kích động sẽ tạm thời hút các hạt như photon trong vũ trụ cũng chính là về cơ bản ánh sáng mặt trời sẽ không thể chiếu đến trái đất, Sở Vân Thăng không hiểu được những hình vẽ và văn tự phức tạp trong sách cổ nên không thể nắm được cách tính toán của quy luật này của nó, vì thế nên cũng không thể dự đoán được khoảng thời gian đen tối này sẽ kéo dài trong bao lâu.
“ Anh Sở, bây giờ phải làm thế nào? Rốt cuộc thì trái đất có bị huỷ diệt không? Chúng tôi đều lo lắng chết đi được đây!”
“Ông đây đã nói với các người từ lâu rồi, bây giờ mới chịu tin sao? Trước đây các anh đã mắng tôi thế nào, bây giờ thì thảm rồi chứ!” Sở Vân Thăng kích động như người bị kết tội oan nay được xử lại án, ba tháng nay, hắn dường như bị coi là một tên khùng, cái áp lực và nỗi sợ hãi đó cuối cùng cũng được phát tiết, hắn cảm thấy một niềm vui khó hiểu tràn ngập tâm trí.
“ Anh Sở, anh đừng chế giễu chúng tôi được không? Anh nói đi, chuyện này rút cuộc là thế nào? Chúng ta liệu có chết hết không? ”
“ Không. Tôi biết rất rõ tình hình, tôi biết là vào ngày 28, toàn cầu sẽ rơi vào bóng tối, đến lúc đó các anh nên chuẩn bị đồ dùng để tránh rét và thật nhiều lương thực, tôi cũng không biết là tình hình sẽ kéo dài trong bao lâu nữa!” Sở Vân Thăng thật thà kể hết những gì mà hắn nắm được cho đồng nghiệp nghe.
“Tất cả đều rơi vào bóng tối? Vậy thì mặt trời ở đâu? Nếu như mặt trời biến mất rồi thì trái đất sẽ quay quanh cái thứ gì chứ? Trái đất ngừng quay đâu phải trò đùa?”
“ Cậu đừng có nghĩ quá lên như thế, hoàn toàn không phải là mặt trời biến mất, có một điểm mà các chuyên gia trên ti vi nói không sai, nếu như mặt trời biến mất thì trái đất sẽ mất đi lực hút để chuyển động, chúng ta đã chết từ lâu rồi, yên tâm đi, mặt trời sẽ không biến mất đâu, chỉ là chúng ta không nhìn thấy mà thôi, có lẽ là qua một thời gian nữa tình hình sẽ được khôi phục lại thôi.” Sở Vân Thăng suy nghĩ một lát rồi giải thích lại như vậy, chứ nếu như cứ nói cho Dư Tiểu Hải đúng như cách giải thích trong sách cổ thì có lẽ nói ba ngày cũng không hết được.
“ Anh này, anh đừng có lừa tôi đấy, bây giờ anh là thần tượng của chúng tôi rồi đó!”
“ Ba ngày trước còn coi ông đây là một tên khùng, hôm nay lại trở thành thần tượng của chúng mày rồi sao, đám cháu nội này? ” Sở Vân Thăng đột nhiên có cảm giác như tiểu nhân đắc chí vậy.
“ Alo… Alo… ****… lại mất tín hiệu rồi!” Dư Tiểu Hải ở đầu dây bên kia tức giận tắt điện thoại đi, vội vàng rời khỏi công ty, bây giờ sóng điện thoại lúc có lúc không, càng khiến cho người ta bị khủng hoảng, các tầng của công ty cũng chẳng còn mấy người nữa, hầu hết mọi người đều không đi làm, đâu đâu cũng là cảnh hoảng loạn khi loài người phải đối diện với tai hoạ không thể lường trước được.