Hơn hai giờ sau, Sở Vân Thăng đã ở trên căn phòng số tám của hoa viên nổi tiếng, thể xác và tinh thần mỏi mệt, dùng súng rỗng đốt nguyên hỏa, làm nóng một ít nước, tắm rửa rất nhiều lần. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Ly Hỏa Phù uy lực hơn hắn tưởng tượng, mặc dù cũng chỉ là hai phần sức mạnh nhưng cũng đốt con quái vật đó ra tro.
Hắn cũng biết quái vật ẩn nấp trong cơ thể mẹ, không có khả năng bị giết chết, chỉ bằng một mảnh thịt của quái vật mà hắn lấy về, đã cho thấy nó không cùng cấp bậc với xích bọ cánh cứng. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Nhưng mà về sau hắn không chút nguy hiểm rời khỏi khu nằm viện, không bị bất kì cái xúc tua nào truy kích, tối thiểu cho thấy cơ thể mẹ bị hắn đánh thương nghiêm trọng.
Sau khi đưa cho cô giáo ít thuốc dưỡng thương xong, hắn tạm thời nghỉ ngơi.
Hắn giờ đây thầm nghĩ ngủ một giấc ngon lành, không suy nghĩ gì nữa, không làm gì nữa.
Sở Vân Thăng lại làm một giấc mộng, trong mộng hắn bị một đám xích bọ cánh cứng đuổi giết, sau đó hắn nhảy vào một cái hố to, bên trong có rất nhiều nữ nhân, hắn thất kinh muốn nhảy ra, nhưng lại bị hai cái xúc tua cuốn lấy......
Sau khi tỉnh dậy hắn thấy toàn thân mồ hôi vã ra như tắm, hắn ngồi ở phía trước cửa sổ, đốt một ngọn nến, mở sổ ra, nghĩ nghĩ, cẩn thận ghi lại:
xích bọ cánh cứng
Thành trùng
Lai lịch: Không rõ
Đẳng cấp: Không rõ
Đặc thù: Dài ước chừng bốn thước, bề rộng chừng hai thước, cao chừng hai mét rưỡi.
Thủ đoạn công kích:Gọng kìm, chân đao, nướt bọt ăn mòn.
Phòng ngự: Giáp xác, phòng ngự tráo.
Đặc điểm: Thích bóng tối, não.
Địa điểm xuất hiện: Không rõ
Quái vật xúc tua
Cơ thể mẹ
Lai lịch: Không rõ
Đẳng cấp: Không rõ
Đặc thù: Cao chừng năm mét, đường kính khoảng bốn thước, hình trụ. Nhiều xúc tua, vật thể hình ống.
Thủ đoạn công kích: Xúc tua quấn quanh, chất nhầy hòa tan, miệng dạng ống cắn xé.
Phòng ngự: Có năng lượng phòng ngự, chủ yếu dựa vào xúc tua
Đặc điểm: Thông qua ký sinh loài người tiến hành sinh sôi nẩy nở
Địa điểm xuất hiện: Không rõ
Viết xong, Sở Vân Thăng gập sổ lại, hắc ám thời đại càng ngày càng nguy hiểm, chỉ cần xích bọ cánh cứng đã làm cho nhân loại ứng phó không nổi, giờ đây lại xuất hiện thêm loài quái vật khủng bố như thế, đúng là càng ngày càng đáng sợ.
Muốn sinh tồn trong thế giới này, phải biết rõ những quái vật này, cho nên hắn quyết định ghi lại những thông tin về chúng.
Có lẽ sẽ có ngày càng nhiều quái vật xuất hiện, thậm chí là càng mạnh hơn, nếu như mình không nhanh chóng tăng cường sức mạnh, thì lúc nào cũng có thể chết bất đắc kỳ tử!
Hành động lần này tuy thiếu chút nữa thì chết, nhưng mà cũng không phải không thu hoạch được gì, chẳng những đem tới nhiều loại thuốc, hơn nữa hắn còn biết thêm về một loại sinh vật, đây là động lực để hắn tu luyện tích cực hơn.
Mặt khác, từ miếng thịt của con quái vật, Sở Vân Thăng thu được bốn lượng nguyên khí, bổ sung cho số hắn đã tiêu hao, đồng thời cũng có thể thấy sức mạnh của con quái vật đó.
Tạm thời, hắn chưa đủ sức trêu chọc con quái vật này, đợi đến khi tu luyện thành công, hắn có thể đi giết nó.
Như vậy giờ đây, hẳn là phải đi thu thập bọ trước.
Sở Vân Thăng cần có một chiến giáp.
Thay một bộ đồ mới, khiến hắn cảm thấy thể xác và tinh thần thư thái hơn rất nhiều, xe máy một lần nữa khởi động, đi vào trong bóng tối.
Hắn càng ngày càng cảm thấy thời gian gấp gáp, khi ở khu vực nhỏ, hắn nghe người chung quanh nói quân đội có khả năng bỏ thành , giờ đây có lượng lớn quân đội chiến đấu với bọ, đa số xích bọ cánh cứng bị quân đội thu hút, nếu như một khi họ bỏ thành, những con bọ này tán ra, đến lúc đó, khả năng gặp ba con cũng không có nữa. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "
Hắn giờ đây trên tay chỉ còn lại một cái Nhiếp Nguyên Phù, thi thể bọ cũng đã có bốn mươi mốt cái, chỉ còn thiếu mười chín cái.
Số lượng cũng không còn thiếu nhiều, hắn phải nhanh chóng làm ra chiến giáp, cứ dựa vào Lục Giáp Phù bảo vệ, hắn càng ngày càng lo lắng!
Sở Vân Thăng lựa chọn địa điểm là một khu gần cái cầu nối giữa hai khu đông tây, bởi vì cầu lớn có quân đội đóng giữ, thỉnh thoảng còn có phi cơ trực thăng bay trên cao, bọ luôn muốn tấn công cầu lớn nhưng mà do quân đội dùng hỏa lực phản công nên chúng cũng không dám.
Bọ càng ngày càng nhiều, quân đội binh sĩ cùng súng ống đạn được thì lại càng đánh càng thiếu, những nơi này sớm muộn gì cũng bị đánh.
Sở Vân Thăng mai phục trong một căn nhà không xa, ngẫu nhiên có một hai con xích bọ cánh cứng đi ngang qua sau khi tấn công cầu không thành, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha, những con bọ bị thương là đối tượng tốt nhất.
Không có bọ đi ngang qua, hắn sẽ ở trong phòng, luyện bắng tên, kỹ thuật của hắn quá kém, đánh mấy con bọ cố định thì còn được, chứ một khi chúng hoạt động nhanh thì chỉ còn nhờ vào vận may.
Luyện tập bắn tên là chuyện nhàm chán, giữ thân thể vững vàng, trọng tâm ổn định, cánh tay thả lỏng, độ chính xác sẽ cao, nếu có một chỗ không ổn, bắn chệch là chuyện thường.
Cũng may xích bọ cánh cứng đều rất lớn, lại thêm hàn băng mũi tên chỉ cần trượt qua bên cạnh, thì sẽ lập tức phóng ra đóng băng nguyên khí, nên tỉ lệ thành công của hắn cũng cao.
Hao phí suốt năm ngày, Sở Vân Thăng mới góp đủ mười chín con, trung bình mỗi ngày gần bốn con.
Nhưng mà mười chín con cuối cùng này, hắn thấy rất vui vì hắn lập tức có thể trở về chế tác chiến giáp, sau đó, trình độ tu luyện của hắn nhất định sẽ nhanh hơn!
Trở lại phòng, Sở Vân Thăng khóa hết tất cả cửa sổ, nhìn sách cổ, cẩn thận chế tác chiến giáp phù, chiến giáp đầy đủ bao gồm thân thể, vai, cánh tay, chân, thậm chí còn có cả đầu, hai tay, hai chân, tóm lại từng bộ phận đều được chiến giáp bao bọc.
Chiến giáp này trường kiếm của hắn không đâm được giáp xác của xích bọ cánh cứng, chi bằng cho thêm Lục Thượng Bội Kiếm, hắn trông thấy trên sách cổ có tạo hình này, tuy không biết có thể thành công hay không hắn vẫn làm.
Làm tất cả công tác chế tạo các bộ phận mất của hắn gần tám lượng nguyên khí, xem ra lúc trước hắn lựa chọn tăng lên tới chín lượng cũng không sai.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, hắn đem nguyên khí trong cơ thể nạp đầy, sau đó kích hoạt chiến giáp phù, mang theo đồ hình bội kiếm bắn lên không trung, thong thả xoay tròn, khẽ chiếu sáng xuống phía dưới thành một khối hình tròn, hắn vội vàng đem một cái giáp xác ở phía dưới, một lát sau, giáp xác liền biến thành một điểm sáng, bị chiến giáp trên không hấp thu vào, nhưng cũng không có biến hóa gì lớn.
Sở Vân Thăng biết chiến giáp cần lượng lớn nguyên liệu, nên hắn không ngừng đưa giáp xác đặt phía dưới.
Ngày càng nhiều, chiến giáp trên không từ đỉnh đầu bắt đầu thực thể hóa, mãi cho đến khi hắn để xuống khoảng bốn mươi sáu cái giáp xác, thì cả chiến giáp mới toàn bộ thực chất hóa, nhưng mà bội kiếm mới chỉ thực chất hóa một bộ phận,hắn lại thử cho thêm hai cái giáp xác, chiến giáp vẫn có thể hấp thu, nhưng mà bội kiếm đã không cách nào hấp thu. Chuyện gì xảy ra vậy?