Mục lục
[Dịch]Hồng Mông Linh Bảo- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Grừ.....

Thanh Lang Vương ngửng đầu hưng phấn nhe răng gừ một tiếng, khí thế hung bạo bộc phát hướng lên trời, ba đệ tử Vô Cực môn hét lên ba tiếng hãi hùng, cảm giác mình trở thành con mồi trước miệng sói, trong khi toàn thân bị khí thế của nó dọa sợ.

Hai huyền tiên đệ tử đều ở khoảng cách quá xa, dù thuấn di đến cứu cũng chậm một bước. Trong khi Tĩnh Minh không ngờ ba mũi tên của mình cứu va vị đồng môn ra khỏi móng Huyết Biển Bức tình cờ lại đem họ trước mõm sói, kết quả sắp xảy ra còn thảm khốc hơn nhiều.

Tĩnh Minh thấy tình thế quá cấp bách, phản ứng tự nhiên thuấn di đến gần trăm thước, niệm ý cấp động:

„Đi!“

- Gr...ừ... ào

Thanh Lang Vương phi thân nhảy lên hoành thân há miệng rộng táp mồi...

Nhưng không ngờ táp vào không khí, mục tiêu bỗng nhiên biến mất ngay trước mõm. Thanh Lang Vương hai mắt đỏ ngầu, ánh mắt đảo chiếu qua một vòng...

Hắn phát hiện ba con mồi dời ra phía sau mình, nơi đây chỉ có vỏn bẹn ba con thanh lang quảnh quẩn canh chừng. Thanh Lang Vương tru lên một tiếng rung động không gian đồng thời lăng không bay về hướng con mồi không tha.

- Tinh, tình, tang... tang

Bỗng nhiên lúc đó có tiếng đàn cầm vang vẳng từ xa truyền đến, tiếng đàn trong trẻo thánh thúy truyền vào tai người nghe như tiếng chuông cảnh tỉnh, tăng cường chiến ý, đẩy lui nỗi sợ hãi. Lang Vương đang hung dữ điên tiết đang xông về phía ba con mồi, bỗng nghe thấy tiếng đàn, lập tức trên thân bị bảy tám cầm âm sát khí chém vào trúng thân thể khiến khí thế hung hãn đang xông lên lập tức bị đánh chận lại, tuy không đến nỗi bị thương nhưng không sao tiến thêm về phía trước được một bước.

Thấy ba đệ tử đồng môn thoát nạn, cùng có người dùng tiếng đàn ngăn chặn Lang Vương, vị huyền tiên đệ tử Vô Cực Tông vội thuấn di đến bên ba tên đệ tử, túm lấy ném quăng họ về phía trận pháp.

Không ngờ trước khi quăng bầu trời vắng lặng không một bóng chim, nhưng hắn vừa quang ba đệ tử lên, một đàn Huyết Biển Bức lại xuất hiện một cách quỷ dị, nhanh đến độ khó tin, chớp mắt đã tới...

Tĩnh Minh ngạc nhiên thấy có cao thủ tinh thông âm luật sử dụng cầm âm sóng khí sát ngăn chặn Lang Vương, chàng nhẹ nhàng thở phào, nhưng lại cảm ứng được không gian từ phía xa chấn động, nhận ra ngay đàn Huyết Biển Bức đang bay xông vào. Chàng không khỏi thầm hô may mắn mình vừa ngộ ra âm ba chấn động trong không gian, nếu không sẽ khó lòng phát hiện kịp thời đàn Huyết Biển Bức này.

Đàn Huyết Biển Bức còn cách ba tên đệ tử năm thước, liền Chít chít kêu lên mấy tiếng như bị ai bóp cổ họng, thân xác lập tức bạo nổ tan xác một lúc người tám con. Đồng thời mấy trăm mũi tên từ các hướng bay vọt đến đàn Huyết Biển Bức còn lại phía sau, cuối cùng trọn một đàn Huyết Biển Bức gần trăm con bị bắn chết và ba đệ tử Vô Cực Tông cuối cùng thoát nạn vào trận pháp ẩn trú. Thì ra Tĩnh Minh dùng cung tên giải quyết mười tám con, các đệ tử khác có trang bị cung tên cũng cảnh giác phát hiên trễ hơn một chút nhưng cũng giải quyết số huyết biển bức còn lại.

Tĩnh Minh dùng thần thức nhận ra đó chính là những mũi tên của các cao thủ huyền tiên đứng ngoài cuộc chiến với Thanh Lang.

- Cám ơn, vị đạo hữu này cảnh giác kịp thời phản ứng sắc bén...

- Không có gì! Đều là Vô Cực Tông đệ tử, hỗ trợ cứu giúp đồng môn là trách nhiệm của mọi người.

- Thì ra là anh em đồng môn, ta gọi Từ Đồng không huynh đệ biết xưng hô thế nào, sao chúng ta không nhận thức ra?

- Tiểu đệ Tĩnh Minh mới đột phá hôm qua, mới có chút năng lực. Còn trước đó chỉ là một đệ tử hạng bét đương nhiên các cao danh đệ tử không thèm để ý nên không ai nhận thức kẻ hèn này.

- Thì ra mới đột phá huyền tiên cấp, thật đáng mừng, chúng ta có thể thoát được đại nạn thanh lang và huyết biển bức.

- Còn hai đại tộc yêu thú Bạch Hồ, và Trúc Hồn còn chưa thấy chúng.

- Phải rồi, hồ tộc tinh ranh, hành động cẩn thận, ta phỏng đoán chúng đang ẩn nấp theo dõi đại cuộc chờ thời cơ hưởng lợi đóng vai ngư ông.. May mắn chúng ta hợp tác với các tông môn khác bố trí ra bổn môn phòng ngự âm dương đại trận.

- Thì ra Âm Dương đại trận. Còn thông hiểu cầm âm luật cao thủ kia không biết là ai?

- Chính là Cổ Ngọc Đảo đệ nhất đại mỹ nữ Tô Bích Quyên tiên tử, chuyên dùng bảo cầm làm vũ khí chiến đấu và tiêu khiển hằng ngày. Thôi Tĩnh Minh tiểu đệ cẩn trọng, ta tiếp tục hỗ trợ giúp bọn sư đệ.

Tĩnh Minh trở về tàng cây ngồi xuống theo dõi, cảm ứng không gian chấn động nhất là của cầm âm. Âm sóng phát ra lực chấn khống chế tụ lại thành những kiếm khí theo gió mà đi, bao vây Thanh Lang Vương, khiến cho nó bị nhốt trụ một nơi.

Bao nhiêu thanh lang hộ vệ chạy theo bảo vệ chạy đến ra sức, nhưng không chịu nổi độ sắc bén của âm kiếm, bị đâm chém chết gần phân nửa.

Tô Bích Quyên rất ít khi ra tay, lần này vào Tiên Thú bí cảnh mang trọng trách bảo vệ các sư đệ muội bổn đảo. Nàng cùng đa số đệ muội may mắn thoát nạn Bạch Hồ, Trúc Hồ nhân bắt bớ. Nàng đang ẩn trong Âm Dương tiên đại trận quan sát trận chiến với Thanh Lang, cùng vói sự công kích đột ngột của Huyết Biển Bức, nàng vẫn chưa thấy thời cơ cần phải ra tay, đến khi vô cực môn đệ tử bị Huyết Biển Bức Trảo, rơi xuống phạm vi của thanh lang vương, nàng muốn ra tay nhưng đã trễ, không ngờ ba vô cực tông đệ tử được một cao thủ thuấn di chuyển ra khỏi phạm vi nguy hiểm, nàng mới kịp thời ra tay ngăn cản Thanh Lang Vương.

Vốn tưởng rằng chỉ cần vài âm sát kiếm là có thể cắt đầu thanh lang vương ai dè Thanh Lang Vương thân thể cứng như sắt thép ngay cả cái lông cũng không rụng một cái. Thanh Lang Vuơng tuy không bị thương nhưng khó chịu còn hơn bị thương da thịt, nhưng bị giam hãm khiến uy nghiêm bị tổn thương, sau này lấy đâu phục chúng thanh lang. Quả nhiên thanh lang thấy Thanh Lang vương bị uy hiếp liền chạy đến hỗ trợ..

Tô Bích Quyên đang bực mình chưa biết làm sao giải quyết lang vương, gặp bọn thanh lang xông vào liền chém giết thẳng tay. Nàng muốn lấy lại phong độ vừa bị giảm bởi thất bại đánh giết tên thanh lang vương cường mãnh kia. Trong lòng muốn tỏ ra cho nhân vật vừa cứu ba tên đệ tử Vô Cực Tông kia biết năng lực của mình.

Không ngờ lúc này tiếng kêu rít của đàn Huyết Biển bức xông đến, nàng phát hiện chín mũi tên nhanh như tia chớp bay đi bay lại giải một lúc mười tám con, mũi tên chấn động phá tan xác thân huyết biển bức khiến đánh giá lực đạo khủng khiếp của người bắn ra, hẳn là của cao thủ vừa chuyển ba tên kia khỏi mõm lang vương. Bầy huyết biển bức gần trăm con được giải quyết chớp nhoáng, nàng vẫn phải dây dưa với thanh lang vương, không bao lâu nàng lại cảm thấy bầu trời đen nghịt, thần thức liền thấy đen nghịt những đầu huyết biển bức vương khiến nàng rung động... Hơn ngàn đầu thanh lang chưa giải quyết xong, nay lại phải đối đầu với mấy ngàn huyết biển bức...

Tô Bích Quyên định bỏ mục tiêu thanh lang vương, chuyển sang mục tiêu huyết biển bức bỗng tiếng tiêu vang lên từ xa truyền lại... Huyết Biển Bức bị tiếng tiêu ảnh hưởng bay càng nhanh, hung tính phát ra cực hạn khiến nàng kinh sợ... Tại sao lại dùng tiêu âm kích thích chúng, như vậy chẳng phải tự tìm khổ...?

Nàng vừa nghĩ vừa kinh sợ, bỗng thấy trong đàn thanh lang hỗn loạn, tiếng cắn xé gầm gừ vang lên. Tiếp theo đàn huyết biển bức cự trảo điên cuồng đâm đầu bay xuống đám thanh lang không thương tiếc, ngược lại thanh lang gặp đâu cắn xé đó, điên cuồng bất kể gặp nạn nhân ở gần, trong mắt chúng đều là kẻ thù nhân loại đệ tử.

Đệ tử đang tranh đấu nghe tiếng tiêu vội tìm cách tránh đi, len lỏi rút lui.. Thỉnh thoảng bị thanh lang đuổi đánh lại được huyền tiên cao thủ hỗ trợ giải quyết lui ra..

Tô Bích Quyên lúc này mới biết rõ mục đích của tiêu âm kia không khỏi than thở người này tính kế hoạch độc ác, ra tay dứt khoát nhưng ngoài phương cách này chẳng còn cách nào có thể thu thập cho nhanh chóng lại còn khiến bao nhiêu đệ muội chịu tử nạn.. Nàng thấy Thanh Lang vương cũng nổi điên nên buông tha hắn, dùng tiêu âm sát kiếm giết tiên thú hỗ trợ các đệ muội.

Bạch hồ, Trúc hồ hơn ba ngàn con quả như Tĩnh Minh dự đoán ẩn náu trong rừng cách đó bốn mươi dặm. Hai tên đứng đầu chưa đạt đến hóa hình kỳ đã nhanh chóng lên ngôi thay thế cho Bạch Hố vương, và Trúc Hồ vương đã bị giết chết trong Tiên Thú cung điện. Hai tên thấy thanh lang, huyết biển bức tự nhiên trở mặt giết nhau nên nghi ngờ có người dùng thủ đoạn thao túng xui khiến...

- May mắn chúng ta kiên trì lập kế chờ đợi, không ra tay ngay. Nếu không cũng vướng vào bãi đầm lầy mất hết ý chí, một mực giết nhau rồi tự diệt.

- Thằng ranh kia, chúng ta nên lén giải quyết nó không?

- Có thể thử một lần. Bạch Dã Lâm, Bạch Dã Sơn, các ngươi mau tìm cách thu thật tên kia.

- Trúc Diệu, Trúc Thông các ngươi cùng Bạch Dã Lâm, Bạch Dã Sơn cùng đi.

Bạch Trúc hai bộ thú tộc tuy hay hợp tác làm việc nhưng mỗi loài có tự hào tộc riêng của mình, luôn gìn giữ bảo tồn giòng tộc cho thuần khiết, không để muốn tạp lẫn nhau nên chưa có chuyện lai giống lẫn lộn...

Tĩnh Minh ngồi trên tàng cây cổ thụ, tâm chìm đắm say sưa trong tiêu khúc không biết bọn hồ tộc muốn đánh lén mình.

- Grào!!!

Vừa cảm giác cổ họng như bị mũi nhọn đâm vào Tĩnh Minh ngã ngửa ra phía sau, tiêu khúc lập tức bị ngắt, chàng giật mình thanh tĩnh phái hiện hai bàn chân trắng tám móng nhọn sáng bóng như gương phản chiếu ánh quang, đang hướng cổ họng mình... phất qua. Nếu vừa rồi mình phản ứng chậm một phần mười giây, cỗ họng mình chắc đã bị móc thủng..

Tĩnh Minh vừa sợ vừa giận hét lên, thân bay vọt lên không tránh một chiêu nữa. Bổng bốn tiếng gào thét lên, khi định thân nhìn lại thấy trước mắt bốn con chồn hay bạch hai xanh nằm chết rơi xuống. Rồi một giọng ôn nhu trong trẻo truyền đến:

- Mau tiếp tục thổi tiêu, bọn thanh lang và huyết biển bức muốn thanh tỉnh trở lại...

Tĩnh Minh nghe vậy vội tiếp tục thổi tiêu, thần thức phát ra tìm quả nhiên phát hiện bọn bạch hồ, trúc hồ số lượng vô cùng đông đang ẩn núp trong rừng cách đây năm chục dặm. Nội tâm chàng khẽ hừ một tiếng thân lập tức bay đi dừng lại giữa khoảng cách chúng và thanh lang, trong khi ngọc tiêu vẫn không rời bờ môi...

Tô Bích Quyên vừa rồi thấy tiếng tiêu bị ngắt, tưởng Tĩnh Minh gặp chuyện bất tường nên thần thức thăm dò vừa lúc thấy chàng tránh thoát hai sát chiêu của bạch hồ trúc hồ, nàng biết tiêu khúc của chàng rất quan trọng trong trận chiến này nên lập tức giải quyết bốn con hồ thú đánh lén..Thấy Tĩnh Minh rời đi, thân pháp bao bọc một luồng cơn lốc khí xoáy mang đi, trong khi tiêu âm vẫn vững vàng không bị đứt đoạn tự nhiên trôi chảy như cũ.

- Hắn định làm gì?

Bỗng hình bóng Tĩnh Minh tiêu thất, tiêu âm bỗng thanh đổi, đồng thời cách nàng bốn chục dặm không gian ba động truyền lại.. nàng dùng thần thức mới phát hiện có vô bạch hồ, trúc hồ đang tụ tập nơi đó. Chúng bắt đầu bị tiêu âm khúc lũng đoạn gây ảnh hưởng tâm trí, rồi chẳng mấy chốc dùng trảo và răng giết nhau.

- Hách!! Tiểu đệ này tinh thần lực còn mạnh hơn mình lại có thể phân tiêu âm thành nhiều luồng âm sóng... Thật là chờ mong, sau này mình nên kiếm hắn hợp tấu tiêu cầm cho thỏa thích.

Tô Bích Quyên ở Cô Ngọc đảo trước nay nổi danh về môn đàn cầm, tính tình cô độc không muốn tiếp xúc ai, cũng tại vì không tìm ra người đồng chí hướng, thông hiểu âm luật. Biết bao nhiêu thanh thiếu niên tài tuấn cầu nàng nhìn đến đều thất vọng, bị nàng cự tuyệt và nếu có kẻ lỳ lợm dai dẳng, nàng không khác sáo dùng cầm âm sát đánh đuổi.

Kẻ nào chống được câm âm sát kiếm, nàng dùng cầm âm nguyên thần công kích, có khi cầm khúc của nàng công kích cả nguyên thần lẫn tiên thể. Hôm nay nàng phát hiện có người thổi tiêu không những công kích nguyên thần còn khống chế thao túng cho tiên thú khiến chúng nhìn đồng bọn là kẻ thù rồi giết lẫn nhau, phạm vi này nàng chưa từng nghe đến nên trong lòng hứng thú, tò mò, đầy chờ mong.

Tĩnh Minh thổi tiêu đến sáng, tinh thần hao tổn không ít, chàng thấy hồ hộc hai nhà chỉ còn vỏn vẹn hai chục liền ngưng hướng công kích về phía chúng, chàng vọt lại thu thập tiêu thú đan, trên ba ngàn quả, hai con thú vương mới cũng bị chàng diệt sát... Nếu chàng không nghĩ đến nếu mình tiếp tục bọn hồ tộc sẽ bị giệt chủng trong Tiên thú bí cảnh thì đã không tha.

Bên kia thanh lang, huyêt biển bức thú trái lại còn gần trăm con mỗi loại..Thanh Lang Vương cũng vẫn còn sống... Chàng chưa biết tính ra sao đã nghe Từ Đồng lên tiếng hỏi:

- Chúng ta sắp đến giờ bị tryền tống trở về. Ta định báo cho bọn kia thu thập tiên thú đan Tĩnh Minh đệ nghĩ sao?

- Phải! Vậy cứ báo họ biết, mau thu đại trận để mọi người đi ra thu hoạch..

Nói xong chàng xuất hiện trước thanh lang vương, thu nó vào trữ vật thú rồi ngưng thổi tiêu..

Mọi người còn chưa thu thập thỏa mãn đã bị truyền tống ra ngoài.

Bên ngoài Dư Bảo Bình, Hạ Hoành Kỳ, Kha Mạc Khương và Từ Nguyên Phụng thấy một Cổ Ngọc đảo nữ tử, tuy che mặt nhưng xem dáng vẻ yểu điệu, phong thái bề ngoài rõ ràng là một đại mỹ nữ, so với Hoa Anh-Đài mỹ nữ trong lòng mình còn đẹp hơn. Dư Bảo Bình thấy nàng tiến đến nơi Vô Cực tông đệ tử tiến lên đón tiếp hỏi thăm:

- Vị tỷ tỷ này, tiểu đệ Dư Bảo Bình kính chào tỷ tỷ.. không biết tỷ tỷ muốn tìm gặp ai?

Vừa ổn định một mùi hương bay vào mũi Tĩnh Minh kinh ngạc nhìn lại, một nữ tử thanh y, mặt che khăn mỏng, tay trái ôm trước ngực một cây đàn cổ thao màu lam, tiến đến gần không chờ Tĩnh Minh hỏi đã lên tiếng:

- Cám ơn vị đạo hữu Tĩnh Minh này đã dùng tiêu âm diệu tiên hung thú bảo vệ vô số đệ muội đệ tử.

- Tiên tử biết tên tôi?

- Phải, ta cũng mới được Từ Đồng quý tông cho biết. Thật là hân hạnh Bích Quyên được quen Tĩnh Minh đạo hữu.

- Hân hạnh nhận thức tiên tử. Cám ơn tiên tử đã trợ giúp giết bốn tên hồ tiên thú kia.

- Chuyện nhỏ không đáng nhắc. Không biết đạo hữu có hứng thú không đến làm khách Cổ Ngọc đảo một lần.

- Bây giờ không được, có thể sau này tôi cũng muốn du lịch đến Cổ Ngọc đảo một phen.

- Vậy thì tốt quá, đạo hữu tạm thu tấm thẻ bài thân phận này. Khi nào đến đó ta sẽ có người tiếp đón.

Dọn Dư Bảo Bình không ngờ Cổ Ngọc đảo mỹ nữ này khinh người đến thế, không hiểu sao lại đi kiếm thằng Tĩnh Minh kia hỏi chuyện, còn nghe nàng tự động mời nó đến Cổ Ngọc đảo nữa càng lạ.

Thấy nàng đến nói mấy câu với Tĩnh Minh rồi trở về Dư Bảo Bình chận nàng lại hỏi:

- Vị tỷ tỷ này, khoan hãy đi. Không biết có thể cho biết mỹ danh...

Tô Bích Quyên nhìn Bảo Bình thấy mình bị hắn dây dưa lần thứ hai đã hơi bực mình, còn chân đường nữa khiến nàng đem toàn huyền tiên khi thế bức ra...

Dư Bảo Bình lập tức bị khí thế đánh lùi lại mười mấy bước, choáng váng, mặt tái xanh lúc này bỗng thanh tỉnh nhìn thấy tay trái đối phương ôm cổ cầm trong lòng, liền biết mình tự tìm khổ, chọc giận mỹ nữ này, rõ ràng danh danh đại mỹ nữ Cổ Ngọc Đảo tuyệt cầm Tô Bích Quyên. Không ai không biết danh, tính tình cổ quái của nàng..

Kha Mạc Khương thấy Dư Bảo Bình bị đẩy lui, té xuống vội hỗ trợ lôi kéo hắn lên nói:

- Chúng ta cùng lên, không thể con nhãi này khinh dể Vô Cực tông đệ tử được..

Bỗng Từ Đồng hô:

- Hai tên rác rưởi kia câm miệng lui ra, chuyện bốn tên rác rưởi ngươi chờ chúng ta về tông môn sẽ tính sổ.

Cổ Ngọc Đảo tuyệt cầm Tô Bích Quyên không nói gì thu khí thế lại tiếp tục bước đi.

Trong khi Từ Bảo Nguyên hậm hực nhìn Tĩnh Minh trong lòng chửi thầm:

- „Cũng vì thằng ranh Tĩnh Minh này, khiến ta mất mặt trước đám đông. Còn bị Từ Đồng sư huynh trách mắng. Thù này không trả không thể làm người!“

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK