Minh đem sáu con Huyết ngư về thử đưa cho Hoả Vũ và Kim Miêu ăn xem chúng có thích không thì thấy chúng ăn xong một con mắt lại nhìn Minh chờ đợi cứ không dám xin xỏ thì Minh nói:
- “Quả nhiêu như mèo thấy cá!” Sau đó lại hỏi:
- Ăn được không mùi vị vừa ý không?
- Ngon tuyệt! Không những mùi vị ngon, linh khí dầy, máu huyết cực dương lại còn tinh khiết. Ăn thêm mấy con nữa có lẽ sẽ tiến giai chứ không sai. Hỏa Vũ đáp.
Minh cho mỗi con một con nữa rồi nói:
- Chỗ đó còn nhiều, ở đây ta chỉ còn hai con để lão bà, Thạch-Khôn cùng ta ăn thử.
Minh đưa lão bà hai con cá dặn nấu ngay để ăn thử sau đó ra sân trước luyện tập quyền cước.
- Bữa cá quả nhiên ngon tuyệt. Ăn xong Minh cảm thấy một luồng hơi nóng trong máu huyết tỏa lan khắp người làm cho cả người ấm áp dễ chịu. Minh vội ra sân đánh một lát quyền cước cho luồng hơi nóng kích thích cực hạn, lan thêm ra tứ chi và các cơ bắp các tế bào mãi cho đến khi luồng hơi nóng biến mất mới dừng.
Lão bà tuy không tu tiên nhưng từ nhỏ cũng là con nhà võ nên thấy người có luồng hơi nóng bốc nên liền biết gặp được thứ tốt lại thấy Minh múa quyền cước vùn vụt thì cũng ra phía sau múa máy một hồi. Còn Thạch Khôn phản ứng ra sao thì không ai biết.
Ban tối Minh không tu luyện Hùng kê nội gia quyền như mọi khi ngày mà lấy Cuốn sách nhạc ra nghiên cứu căn bản sau đó học thuộc bản Lệnh Thú Quyết. Minh đem Thanh Vân Tiêu ra thổi chậm từng nốt nhạc tất cả cho ra âm thanh đến khi thành thuộc, sau đó mới thổi một từng đoạn một sau cùng thổi hết cả bài một cách chậm chạp. Khi thổi chậm thì lại gặp khó khăn khí lực có chỗ không đủ, có chỗ dư thừa, các ngón tay chuyển động thao túng trên các lỗ tiêu càng lúc càng vững vàng, sau đó vừa vững vàng vừa nhanh tự nhiên như nước chảy mây trôi. Minh luyện cho đến khi thổi được cả bài Lệnh Thú Quyết, các âm đều đầy thì dừng lại, Thấy giờ đã muộn nên cất sách và Thanh Vân Tiêu đi luyện Hùng kê nội gia quyền đến sáng thì còn một huyệt đạo cuối cùng là đột phát tầng sáu qua tầng bảy. Minh thu công ăn điểm tâm dặn dò Hỏa Vũ đi ra ngoài săn thú vật làm thực phẩm. Minh nghỉ một này không luyện tập thư giãn chuẩn bị đánh thông huyệt đạo cuối cùng để đột phá lên tầng bảy của Hùng Kê nội gia quyền, Minh vào Hồng Mông giới bay ra biên giới lục địa thấy Hải Dương rộng mênh mông bát ngát cảm giác được trong biển có một số loài tôm cá nhưng còn quá ít, Minh lại xem xét lục địa thấy thổ địa đã có sức sống tương đối, cây cối còn lưa thưa nhưng cũng có sức sống. Minh bay lên xem một hồi thì thấy núi đồi chập chùng, có sông ngòi, và hồ. Không ngờ mình làm chủ Hồng Mông Linh Châu lại biết quá ít không nắm hết những gì mình đang có. Minh cảm thán không thôi, trong thâm tâm nhất định phải tăng lên tu vi để mau nắm trọn Hồng Mông Linh Châu giới. Minh xem một hồ nước thì thấy rộng mấy trăm mẫu thầm nhĩ “ hồ thật lớn”. Mai kia phải nhanh kiếm ít loài cá vào đây nuôi mới được, nếu chỉ có hồ, không có sinh thực vật thì vẫn là hồ chết. Vào một khe núi Minh thấy một con suối chảy rất xiết, Minh xem thì nước khá lạnh thì nghĩ chỗ này có thể đem giống Huyết Ngư vào nuôi. Minh kiếm một cái hang gần suối nước lại kín đáo tối tranh sáng đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tập trung tinh thần đến cực đỉnh khẽ niệm:
- Ao lạnh! Thành.
Minh nhìn thấy một cái ao, nước lạnh rót vào ao rồi thấm qua đất đá thoát ra, mực nước trong ao giữ mức nhất định thì vừa lòng. “Thì ra Minh tự tin mình làm được, thì quả nhiên làm được.” Bây giờ ta muốn dời núi non cũng được vì ta là chủ ỏ giới này nhưng nếu làm vậy e rằng hao tổn hết Linh hồn lực. Chờ mình tu vi cao hơn vài bậc nữa cũng nên thử một lần.
Minh lại đi xem hoa cỏ các loại côn trùng đã được đem vào thì thấy nó bắt đầu sinh sôi nẩy nở. Minh liền đem Thanh Vân Tiêu ra thổi bản “Lệnh Thú Quyết” đồng thời tập trung tinh thần niệm “Tất cả tập trung lại đây cho ta” thì thấy bao nhiêu thú lớn nhỏ, côn trùng cả tổ ong Minh bắt vào hôm trước cũng vù vù bay đến như một đám mây dừng ở trước mặt Minh. Minh thấy có đến cả ngàn loài thú vật còn có cả chim muông chứ không phải Minh như trước đoán sức sống đã chết tiêu hết. Minh thấy phấn chấn sung sướng vui mừng vì được làm chủ bao nhiêu thú vật. Minh lại niệm “Tốt lắm! Các ngươi hãy sinh sản ra thật nhiều cho ta. Bây giờ hãy phân tán đi.”
Tất cả thú vật đang tập trung liền bỏ đi hết. Minh thổi bản “Lệnh Thú Quyết” một hai lần nữa mới dừng.
Minh ngồi xuống ngưng thần định khí bỗng chốc cảm thấy mình dung hợp với trời đất, chung quanh thấy rõ tất cả mọi sự những núi non, biển cả, muông thú đều hiển hiện trước mắt. Tổ ong trong hang đá, ong thợ bay ra ngoài kiếm mật, ong giữ cửa bò đi bò lại canh giữ, ong Chúa đang sản xuất biến chế mật...... Không biết bao lâu Minh tỉnh dậy thì thấy chung quanh như thường thì làm lạ. Vừa rồi Minh trong ngộ ý cảnh, thần thức ra ngoài nên có thể thấy chung quanh nhưng không nhận biết ra đó là thần thức của mình, hay đó gọi là thần thức.
Minh đang ở trong thế giới của mình lẽ dĩ nhiên dễ đi vào ngộ cảnh để tăng trưởng linh hồn lực hay tinh thần lực, linh hồn lực càng mạnh thần thức bao trùm càng xa, càng rộng. Đây là trường hợp đặc biệt Minh may mắn có được, đây tuy chỉ là bắt đầu từ trong thế giới của mình. Minh tò mò tự hỏi không biết khi ra ngoài ta còn có thể.
- Thần kỳ... thật là tốt.
Cuối cùng Minh cũng ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới về phòng mình ngồi xuống ngưng thần khí định thử lập lại một lần dung hợp với chung quanh thì cũng thấy tất cả mọi sự trong khu nhà của mình đến bên ngoài trận pháp thì hết chứ không xa rộng như trước.
- Cũng được chứ không phải không được chỉ đáng tiếc còn trong phạm vi nhỏ, khoảng cách mười mét.
Buổi tốì đến Minh ngồi xuống tu luyện Hùng kê nội gia quyền, lần này Minh chờ mong phá quan cuốì cùng đột phá qua tầng thứ bảy. Minh ngưng thần nội thị cơ thể mình thì ngạc nhiên thấy rõ ràng hơn trước nhiều, thì ra Linh hồn lực cảnh giới của mình mới tăng lên một bước lớn. Minh bắt đầu vận ngũ hành linh khí ba chục chu thiên sau đó mạnh mẽ đến huyệt đạo cuối cùng.
- “Bùng”. Thông!
Minh cảm thấy kinh mạch trên trong cơ thể rung động như những ngọn sóng lớn của ngũ hành khí xô tới, kinh mạch liền bị ép lớn ra nhiều lần, ngũ hành chân khí tự động tiếp tục vận hành ngũ khí hai chục chu thiên mới ổn định lại, Minh kiểm tra cơ thể một lần rồi thu công xả khí đứng dậy thử hoạt động cơ bắp thì thấy cả người khí lực sung mãn chưa từng có, mỗi cá nhấc tay, mỗi cái vỗ có đến ngàn cân.
Minh chờ Hỏa Vũ về liền đem nó vớì Kim Miêu đi đến thác nước bắt Hỏa Ngư. Trước tiên Minh dùng thần thức xem xét chọn bốn con trống bốn con mái khoẻ nhất thu vào Hồng Mông Linh giới để trong ao cho chúng tự sống tự diệt. Sau đó bắt hết chỉ để lại một đôi cá lớn và cá ấu nhi.
Khi về đến thì gặp Thạch-Khôn. Hắn hỏi:
- Các ngươi vừa đi đâu về đó?
- Đi bắt Hỏa Ngư, không biết ngươi có hứng thú với chúng nó không chúng ta đang định chia ra ăn dần đây.
Thạch-Khôn nghe vậy liền đến xem thì thấy không dưới trăm con liền giật mình nói:
- Hả, nhiều như vậy ăn bao giờ mới hết.
Lần trước hắn ăn cá này vào bảy ngày sau mới tiếp thụ hết sau đó tu vi đề thăng cấp năm, nếu có thêm mười con ăn thêm có lẽ thăng lên đến luyện khí mười tầng mất.
- Ăn không hết? Ta cứ chia đều ở đây có ba người hai thú, chúng ta có tất cả một trăm hai mươi con, vậy mỗi người được chia hai mươi bốn con. Nếu ai không kịp tiêu thụ thì để ta kiếm cách nuôi dùm cho.
Minh trước hết chia cho Hỏa Vũ và Kim Miêu thì thấy Hoả Miêu đã thăng tứ giai còn Kim Miêu nhị giai, Minh đưa mỗi con ăn hai con thấy chúng ăn xong còn muốn lại đưa thêm một con, ăn xong thấy chúng rời đi. Còn lại Thạch Khôi Minh hỏi, bây giờ ngươi muốn dùng mấy con?
- Ta mỗi lần chỉ có thể ăn được một con.
- Được rồi! Vậy ta đưa lão bà ba con nấu lên cùng ăn.
Minh thấy lão bà da dẻ hồng hào khoẻ mạnh và có vẻ trẻ ra hơn trước thì mừng thầm vì đoán có lẽ lần trước nhờ ăn Hỏa Ngư trở nên khoẻ mạnh. Minh buột miệng thốt:
- Cụ có vẻ khoẻ và trẻ hơn trước. Thật là điều đáng mừng.
Lão bà cười nói:
- Lần trước nhờ ăn Hoả Ngư của cháu mang về nên được hưởng phúc là nhờ cháu đó.
- Cụ lại khách sáo làm chi, thức ăn là để ăn chung mới vui vẻ chứ sao lại nói nhờ cháu.
- À hôm nay cháu bắt được tất cả 120 con hỏa ngư, chia đồng cho mỗi người và vật được 24 con, cụ cũng được hưởng 24 con. Bây giờ lại nhờ cụ nấu một bữa ba con, những con còn lại cháu giữ đem ra sau đó cùng ăn dần.
- Không biết cụ có tu luyện khí không vì thuộc tính của nó là hỏa rất mạnh nếu không tiêu thụ nó được thì nguy.
- Điều này cháu yên tâm, lão trước kia cũng có cơ duyên thu được một môn công pháp thích hợp.
- Vậy thì quá tốt rồi.
Ba người dùng bữa xong rồi về phòng. Minh trước hết thu hết số cá còn lại vào Hồng Mông Linh châu giới trong ao rồi ra sân luyện quyền cước, sau lại đem Thanh Vân Tiêu ra luyện Bát Quái Côn, đang luyện bất ngờ ngũ hành chân khí sôi trào cuồn cuộn Minh vội ngồi xuống ngưng thần tĩnh trí ổn định lại ngũ hành khí nhưng không thành công bất đắc dĩ đành vận hành ngũ hành khí theo Hồng Mông ngũ hành quyết thì linh khí thiên địa tụ tập cuồn cuộn kéo về đây, chẳng mấy chốc chung quanh Minh linh khí nồng đậm dày đặc biến thành sương mù chảy vào hai lỗ mũi theo đường xoắn ốc nhanh như thác lũ. Minh cả kinh, nếu cứ theo đà này thì kinh mạch làm sao chịu nổi, chưa kịp làm gì thì đã nghe trong người nhiều tiếng “Bùng”,”Bùng”... sắc mặt Minh bỗng trở nên tái mét, lại một dây chuyền tiếng Bùng”,”Bùng”... cả người đau đớn chịu không nổi. “Lần này chắc chết mất, không ngờ hy vọng về phàm giới gặp mẹ và ông ngoại bà ngoại lại dễ dàng tan biến...” Đang lúc thất vọng nghĩ lung tung thì lại cảm thấy một luồng khí mát lạnh nhanh tỏa lan khắp ngưòi, các kinh mạch bị phá vỡ lại được nhanh chóng tái tạo thành những kinh mạch mới so với trước rộng và bền chắc không biết bao nhiêu lần. Ngũ hành chân khí vẫn tiếp tục dồn dập như sóng lớn,như thác đổ, sự lưu thông kinh mạch mới tái tạo lại một lần nữa tặc nghẽn đến lúc một quá sức lại không chịu đựng được, kinh mạch lại bể vỡ một dây chuyền tiếng “bùng,... bùng” Minh kiên trì chờ đợi luồng khí mát lạnh từ Hồng Mông Linh Châu đến chữa trị. Cuối cùng được như mong đợi, Hồng Mông Linh Châu không hề để Minh thất vọng các kinh mạch bị bể vỡ lại một lần nữa thiếp lập tạo thành những kinh mạch rộng lớn chắc bền đến sáu bảy lần. Những luồng sóng linh khí dồn nhanh chuyển thành ngũ hành chân khí tuôn đổ vào đan điền nhập vào vòng xoắy lại vận chuyển phân chia ra các kinh mạch rồi lan toả ra tứ chi, qua các lỗ chân lông, cơ bắp, xương cốt máu huyết hấp thụ tinh hoa ngũ hành vào làm tăng trưởng, biến cường mạnh, Minh lại thấy các kinh mạch còn lại chưa được đả thông nay đã thông toàn bộ, tức là Hùng kê nội quyền đã qua tầng thứ tám.
Minh vẫn giữ tư thế ngồi luyện chờ ngũ hành chân khí cải tạo thân thể mình. Không biết thời gian trôi qua bao lâu Minh ngưng thần dùng thần thứcxem lại cơ thề thì thấy tất cả kinh mạch đã toàn bộ đả thông, những kinh mạch chính đã rộng lớn ra gần mười lần Minh lại muốn dùng thần thức xem ben ngoài bỗng Minh cảm giác mình tinh thần thể xác dần hợp một thể với thiên địa, một đạo tinh thuần thiên địa mang thuần tuý tiên thiên khí mãnh liệt quán nhập vào đỉnh đầu, tinh khí thần lúc này đang hợp nhất lập tức điên cuồng nhanh chóng tăng lên. Những chất đen, nâu từ trong người không ngừng bài tiết theo lỗ chân lông ra ngoài. Lần trước Minh trên đường đi học được Hồng Mông Linh Châu trợ giúp tẩy kinh phạt tủy, đến nay tạp chất trong người lại dần dần tích tụ. Nay nhờ tiên thiên chi khí nhập thể lại một lần nữa tẩy kinh phạt tủy hơn nữa quá trình mạnh mẽ hơn nhiều, thân thể Minh biến hóa thật lớn, tiềm lực trong người tăng trưởng to lớn lại cô đọng xong rồi lại tăng trưởng , cô đọng mấy lần lập lại, cuối cùng đạt thành một trình độ kinh người.
Trong đan điền chân nguyên khí đang ở dạng chất lỏng lạì điên cuồng khởi động vận chuyển xoay tròn làm trung tâm đan điền một vòng trống rỗng. Tiên thiên chân khí nhập thể tạì thời điểm này lập tức chảy vào khu trống rỗng tụ biến thành một viên không màu phát sáng châu. Khi không màu châu vừa thành hình ngũ hành chân khí đang vận động xoay tròn một lần nữa bị khởi động tốc độ trong nháy mắt gia tốc gấp mấy trăm lần, bất chợt hai dạng linh khí màu tím và màu chạm từ ngoài qua các lỗ chân lông chuyển thành chân khí tiến nhập vào kinh mạch dẫn đến vòng xoáy rồi cuộn vào vòng xoáy dung hợp với ngũ hành chân khí trong chốc lát ngũ hành chân khí và hai loại khí lạ chuyển dần thành không màu đồng dạng màu với viên cầu trong trung tâm vòng xoáy.
Ở phía ngoài trong lúc Minh đang chú tâm xem biến chuyển trong điền chung quanh dầy đặc linh khí, bỗng trên bầu trời mây kéo về một làn lôi điện đánh vào thân thể Minh, sau đó lôi điện bị thân thể Minh hấp thụ đúng lúc Minh nhận ra hai dòng khí lạ màu tím và chầm nhập thể chuyển thành chân nguyên. Sau đó lại thêm bốn thiên lôi lần lượt bổ xuống trong lúc Minh vẫn không nghe biết gì.
Trong quá trình Minh đột phá tiên thiên, những người chung quanh lập tức cảm giác được linh khí hội tụ về đây bao bọc chung quanh sân. Thạch Khôn, lão bà vội ngưng thần vận khí thu nạp, đến khi cảm thấy lực uy áp từ trên bầu trờì và nơi Minh thì vội vã tránh ra xa đứng xem. Hai con yêu thú cũng lợi dụng cơ hội này thu hấp linh khí sau cũng giật mình kinh hoảng nhìn thiên lôi đánh xuống người Minh trong lúc Minh vẫn còn vô ý thức ngồi ở đó tu luyện.
- Minh, coi chừng!!! Thạch-Khôn, và lão bà vội hét lên nhắc nhở.
- Xẹt, Ầm....
Thạch-Khôn tuy đã biết Minh không sợ Lôi nhưng thấy hắn cứ ngồi đó như không thèm quan tâm đến thì giật mình sợ hãi.
Sau cùng mọi người lại thấy Minh không việc gì thì ngạc nhiên mừng rỡ chờ Minh tỉnh lại.