Về học ở nhà lúc chiều Minh thấy có người vừa vào trong căn nhà thanh niên bị quỷ nhập kia, từ khi chia tay hai thầy trò Nguyễn Tâm Thiện và Nguyễn Thái Duy đã được một tháng Minh thần thức thường hay quét đến xem sinh hoạt của hắn và ai vào đó, mỗì ngày có người đem đồ ăn qua cánh cửa rồi rời đi, không ai dám gặp hắn, hắn có khi ăn khi không, ban đêm lại có những bóng đen đến gặp mặt hắn, không biết họ trao đổi những gì. Chàng cảm tưởng ngôi nhà bây giờ trở thành thế giới của bọn ma quỷ.
Hai người bước vào nhà một già một trẻ, trên tay cầm tuợng, thánh giá được che kín bởi miếng vải tím. Hai người vừa mở cửa bước vào đã nghe thanh niên áo xanh giận dữ hét to:
- Các ngươi vào đây làm gì, mau cút đi khỏi nhà tao.
Hai người không nói gì đến thẳng phòng thanh niên mà vào, trên đường từ cửa nhà tới phòng hai người miệng không ngừng nguyện kinh, người già hơn cầm một cái dùi nhúng nước phép nhẩn nha vảy hai bên, người trẻ cầm một cây thánh giá giơ lên cao khỏi đầu.
Lúc này Minh đã dùng ẩn thuật bay đến rồi độn vào phòng đứng xem diễn biến.
Bây giờ chàng nghe rõ vị vảy nước phép trong miệng liên tục niệm:
- „Lạy Chúa, bằng nước phép này và qua Máu Thánh Cực Châu Báu Chúa Giêsu,xin hãy ra lệnh cho mọi thần ô uế ra khỏi đây: xin hãy xua đuổi khỏi môi trường này tất cả mọi hiểm ác và mưu mô của ma quỷ. Đừng để quyền lực kẻ thù lẫn lộn vào nước này. Đừng để quyền lực ấy lai vãng chung quanh nước này và âm thầm lẻn vào nước này để quấy phá và làm cho nước này hư hoại. Xin cho tạo vật thánh này tránh được mọi tấn công của kẻ thù, được tinh khiết vì mọi hiểm ác đều bị xua đuổi...“
- “Nhân danh Chúa, ta ra lệnh cho ngươi lập tức ra khỏi người này!”
Thanh niên áo xanh bị nước phép vảy vào người vặn vẹo cố né tránh nhưng miệng vẫn kiêu ngạo nói:
- ‚Này ông đạì diện ông Giêsu! Tôi không sợ ông đâu! Ngay cả thượng đế ta cũng không sợ... Chính chúng ta là chủ tể ở đây!... Ta là chủ tể thế giới, chủ tể vũ trụ càn khôn !...’
Vị tuổi trẻ nâng cây thánh giá cao hơn nữa niệm:
- “Nhân danh Chúa Giêsu Kitô vì công nghiệp cứu chuộc nhân loại, máu thánh ccực báu đã đổ ra, xin nghe lời chúng con thiết tha cầu khẩn xua đuổi tên quỷ nhơ nhớp hiểm ác này khỏi người này.”
Bằng một nụ cười quỷ quái thanh niên mặt xanh nói:
- Chỉ bằng vào ‚Con Rối ở trên thập giá!... Tên Tử tội trên cây gỗ!...’ này ư, làm gì được ta. Ha ha...
Lúc này vị lớn tuổi ngừng vảy nước phép, vị trẻ tuổi trao thánh giá cho vị lớn tuổi lấy ra một cái dây dài bất thình lình quăng về phía thanh niên áo xanh vừa nhanh vừa chính xác, so với lasso của phim cao bồi còn thần kỳ hơn không biết bao nhiêu lần.
Minh thấy kỹ thuật lasso thần kỳ hai mắt sáng lên, nhìn kỹ thủ pháp lẫm bẫm “Trói người cũng cần kỹ thuật nữa.”
Thanh niên áo xanh đang tập trung đối phó vị lớn tuổi không ngờ khinh địch trong chớp mắt bị trói nằm thẳng cẳng trên mặt đất giẫy giụa cũng không được.
- Tha ta ra, mau thả ta ra! Các ngươi dám phạm thượng, ta là chủ tể thế giới này.
- “Ừm!”
Một tiếng gầm lên giận dữ , toà nhà rung động, như gặp phải động đất, âm thanh rõ ràng đổi hẳn, không giống giọng nóì lúc nảy nữa.
Vị trẻ tuổi vừa tróì thành công vội lấy cây thánh giá đè lên ngực thanh niên áo xanh.
- Xẹt, xẹt.....
- Ah, ah...
Một tràng tiếng xèn xẹt xen lẫn tiếng la đau đớn từ miệng thanh niên áo xanh, từ cây thánh giá vừa để trên ngực hắn liền phát ra ánh sáng xanh trắng mãnh liệt khiến Minh đứng xem cũng giật mình kinh hãi, không ngờ cây thánh giá tiềm tàng ánh sáng như thế.
Vị lớn tuổi lại tiếp tục vảy nước phép trên người thanh niên áo xanh, mỗi giọt nước phép làm cho hắn đau đớn vặn vẹo thân người, rên rỉ đau đớn kêu gào rùng rợn không dứt, bỗng hắn hét một tiếng lớn trong phòng bỗng nhiên như có gió rít không khí ba động, thân người hắn bỗng lăng không lên cao hai thước, khuân mặt biết đổi xanh như lá chuối, hai mắt đỏ như lửa, tóc dựng xù ra như cái mâm lớn, trông thật dọa người.
Hai vị kia dường như đã quen tình trạng này vẫn bình tĩnh không sợ, vẫn ôn hoà kiên nhẫn khu ma trừ quỷ, còn Minh may mà lần trước đã chứng kiến từ xa một lần nếu không đến nỗi bị dọa đến chân run, tay rụng rời.
- Uòa!
Lại một tiếng lớn hét lên, Minh thấy giây trói đứt ra từng đoạn thì cả kinh, vội vàng quyết định trợ giúp hai vị khu ma quỷ này một phen vội xông lại bố trí tiểu không gian trận trên người thanh niên mặt xanh, khống chế không cho hắn nhúch nhích được mảy may.
- Ah ah a. Tổ mẹ mày! Thằng cha đểu cáng nào đánh lén, dùng trận pháp trói buộc tao.
Hai vị kia nghe vậy ngạc nhiên vô cùng, không dè có người đến trói buộc hắn giúp mình. Chưa hết ngạc nhiên đã thấy tiếng như trăm ngàn chân con thú chạy từ ngoài hành lang chạy lại, chẳng khác gì âm thanh đàn dã thú chạy trong rừng Phi Châu.
- Để tôi ngăn chận, mời hai vị tiếp tục công viiệc.
Minh ra khỏi phòng thì thấy một đàn heo đen cả ngàn con, và những con khỉ cưỡi trên chúng ào ạt như một đoàn quân xông lại, chàng vội bố trí ảo trận lồng lôi hỏa sát trận đón đầu đàn heo, đàn heo và khỉ đen thấy chạy mãi không tới cửa phòng thì nghi ngờ, một tên hỏi:
- Quái lạ, hành lang đến cửa chỉ bảy tám thước sao chạy hoài không tới.
- Tìểu hầu quỷ này nói đúng, có lẽ chúng ta bị trận pháp ngăn chận rồi.
- Lần này không biết Tiểu quỷ vương gặp đối thủ nào lợi hại mà kêu gọi chúng ta gấp rút như vậy.
Một con heo đen đáp:
- Trước đây hai tiếng chúng ta thấy hai vị linh mục cầm thánh giá vào nhà rồi đi thẳng đến phòng Tiểu Quỷ Vương.
- Hai tên đó cũng không thể gây nguy hiểm cho Tiểu Quỷ Vương, bằng vào năng lực hai tên đó muốn làm khó dễ Tiểu Quỷ Vương phải cần năm bảy ngày, song nếu Tiểu Quỷ Vương phản công sớm thì ba bốn tiếng hai tên đó phảì đuối sức mà rút lui.
- Đáng tiếc trời đang còn sáng chúng ta không thể trực tiếp bay đến hỗ trợ được đành phải trốn nhập trong lũ khỉ và heo này.
Lúc này Minh nghe xong bọn này nóì chuyện liền vỡ lẽ, thì ra bằng đó con vật bị bọn quỷ quân xâm nhập, bọn chúng vẫn âm thầm quanh quẩn nơi đây hỗ trợ tên Tiểu Quỷ Vương đang nhập trong thanh niên mặt xanh kia. Minh vội quyết định diệt sát hết bọn ác quỷ này cho dân được an bình liền phát động sát trận.
- Xẹt, Vụt, Ầm.....
- Ahhh!
Những tiếng sấm sét cùng những luồng lửa xanh lè bay đánh xuống bọn heo đen và khỉ đen, mười lăm phút thì diệt không còn một con, Minh dùng thần thức tìm tòi xem còn sót gì không thì thấy một con rắn hổ đen thật hung dữ, phù mang dọa người. Con rắn vừa thấy Minh liền phóng lại trong miệng phun ra một tia hắc hỏa, chàng vội vận băng thuẫn đó lấy, tay trái đồng thời vận lôi băng đánh tới, băng lôi đánh trúng con rắn, nó văng ra biết thành bộ xương, một bóng đen bay ra định chạy trống đã bị một chiêu băng lôi nữa đánh trúng biến mất, thấy bộ xương rắn còn đó Minh vận Xuyên Nguyệt chỉ lực đánh xuống khiến nó tan thành bụi. Minh thu pháp trận xong trở về phòng thì thấy hai vị dùng thánh giá và một bức tượng mặt nhật áp đảo thanh niên mặt xanh. Lúc này thanh niên mặt xanh bị hành hạ khí lực giảm xuống gần hết như ngọn đèn hết dầu, hai vị linh mục cũng mồ hôì như tắm uể oải chứng tỏ cũng hao hết tinh lực và thần khí, Minh quan sát kỹ bức tượng mặt nhật thì thấy ánh sáng chói lọi màu trắng, so với tia sáng mặt trời còn sáng hơn từ trung tâm chiếu rọi thẳng vào mặt thanh niên. Minh đứng bên thanh niên để một chút ánh sáng chiếu vào mình thì cảm thấy ấm áp dễ chịu, thánh thai trong thức hải chợt mở mắt ra, như vui mừng rộn rã, trong khi Minh cảm thấy thánh thai như được tắm gội trong một nguồn suối ánh sáng kỳ diệu.
Trong lúc không ai biết việc lạ xảy ra, thanh niên áo xanh lúc này mới chịu phép nói:
- Được rồi, xin dừng tay, cho tôi ra đi.
- Ngươi trước tiên khai ngươi là ai đã.
- Ta chính là Tiểu Quỷ Vương gia.
- Tiểu Quỷ Vương gia? Vậy ngươi còn có mấy anh chị em.
- Chúng ta có tất cả năm mươi hai anh chị em.
- Cái gì, đông như vậy! Ngươi đứng thứ mấy.
- Thứ bốn mươi tám.
Vậy các ngươi có tất cả bao nhiêu vị Vương gia?
- Mười hai vị.
Trên chức Vương còn có cấp nào nữa?
- Cấp Đế rồi đến chí tôn.
- Cấp đế có bao nhiêu vị? Chí Tôn tên gọi là gì.
- Sáu vị, Tên của đấng chí tôn ta không dám xưng ra.
- Ngươi không nói ta cũng biết rồi. Ngươi đi ra thôi.
Nói xong vị linh mục lớn tuổi thu Tượng Mặt Nhật lại, vị linh mục trẻ cũng thu cây Thánh Giá lại. Trong chốc lát chung quanh lại có gió động rồi một bóng đen hình người hai mắt sáng đỏ như máu xuất hiện trước mắt rồi theo gió biến mất. Thanh niên nằm dưới đất lúc này nằm thoi thóp, tiêu hao hết huyết khí cùng sức lực song tính mạng còn cứu vớt được.
Minh thấy hai vị linh mục khử ma quỷ thành công thì mừng thầm, chàng thu ẩn thân thuật đến chào hỏi:
- Chúc mừng hai vị khu trừ ma quỷ thành công.
- Phải chăng anh là người vừa giúp chúng tôi trói lại hắn và đánh đuổi bọn quỷ quân đoàn?
- Đúng vậy! Vừa rồi thấy hắn thoát khỏi dây trói, sợ công sức của hai vị mất toi nên ra tay nhúng vào, hy vọng hai vị đừng trách.
- Trách thế nào được, chúng tôi cám ơn vô cùng, vả lại khu trừ ma quỷ là nhiệm vụ của mỗi người, nếu có khả năng.
Việc ở đây đã xong, Cha Ninh mời cha liên lạc với gia chủ để họ đem con trai về chăm sóc. Linh mục trẻ tuổi lấy điện thoại di động ra gọi, chẳng mấy chốc thanh niên được gia đình đem đi nhà thương cấp cứu.
Thấy Minh muốn rời đi Linh mục lớn tuổi hỏi:
- Cậu bạn trẻ, anh có hứng thú với việc khu trừ ma quỷ không? Có thể cho tôi số điện thoại không, khi nào chúng ta có thể trao đổi kinh nghiệm và tin tức.
- Vâng!
Hai người trao đổi số điện thoại rồi Minh lặng lẽ rời khỏi nơi đây trong lòng vẫn cứ thắc mắc về ánh sáng từ Tượng Mặt Nhật, rõ ràng ma quỷ thấy ánh sáng này liền sợ hãi muốn lập tức chạy trốn tránh xa, trong khi mình vừa tiếp xúc thì cảm thấy như nhận được một nguồn suối mát, thật không hiểu ra sao cả.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123