Mục lục
[Dịch]Hồng Mông Linh Bảo- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào cung chàng thấy hai tiên tử lạ mặt, Sương-Sương liền giới thiệu cho chàng:

- Vị này Nguyễn Ngọc-Trinh.

Minh nghe tên nàng này xong ngạc nhiên, nàng họ Nguyễn chẳng lẽ có liên quan đến giòng dõi Việt.. Chàng bất giác không để ý đến từ xưng hô của Sương-Sương theo thói quen đáp:

- Hân hạnh biết chị Ngọc-Trinh...

- Còn đây là Mai-Hoa tiền bồi.

- Kính chào Mai Hoa tiền bối.

- Đây là Hàn Tinh Ngọc-Trinh bạn hữu và Mai Hoa bà bà người chăm lo cho nàng.

- Ngọc-Trinh tiên tử thật là hạnh phúc luôn có người chăm sóc.. Vừa rồi chị Sương Sương nói hai vị tìm tiểu tử không biết vì chuyện gì?

- Chị Sương-Sương..

Hàn Tinh biết mình lỡ lời bèn sửa lại:

- À không, Sương-Sương tỷ..

Ngọc-Trinh, Sương-Sương, Mai Hoa bà bà nhìn nhau mỉm cười...

Sương-Sương cười nhẹ vui mừng:

- Tốt quá! thì ra Hàn Tinh nguồn gốc bách Việt cũng từ An-Nam..

- Gốc An-Nam đúng vậy, bây giờ là Việt-Nam. Nghe như vậy ba vị cũng là gốc Bách Việt..

Ngọc-Trinh thắc mắc hỏi:

- Đúng rồi, anh Hàn Tinh. Anh tên thật là Hàn Tinh hay sao, Bách Việt ta nhớ không có họ Hàn..

- Hàn Tinh là tên gọi giang hồ tại Tu Chân giới và Tiên giới. Bản gốc là Lã Thanh Minh.

Ngọc-Trinh bỗng đề nghị:

- Chúng ta nên dùng tên thật, tuổi thật mà xưng hô cho tiện không cần theo lý Tu Chân Giới hay Tiên giới gì đó. Ta năm nay 24 tuổi.

Sương-Sương tiếp lời:

- Ta 25.

Hàn Tinh cũng báo tuổi của mình:

- Ta 24, sinh tháng giêng âm lịch.

Ngọc-Trinh tiếp lời:

- Ta sinh tháng bảy, vậy chị Sương-Sương lớn nhất kế tiếp Thanh-Minh, ta đành làm nhỏ nhất.

- Tuy nhỏ nhất nhưng thực lực dường như lớn nhất như vậy làm em cũng thiệt thòi...

- Không sao ta bị người ta nâng cao nhiều quá rồi, cái gì luận theo thực lực xếp vai vế không đạo lý chút nào.

Minh không phản đối cũng không đồng ý, cách xưng hô mà thôi, khiêm nhường một chút chưa chắc đã thiệt thòi. Bị người ta tâng bốc dễ trở nên cao ngạo có khi không tự chủ được đi vào cực đoan, càng nguy hiểm khó thọ.

Ngọc-Trinh lại tiếp lời:

- Anh Minh có nghe đến Bích Đào hay Từ Thức động bao giờ chưa.

Minh nhớ lại một hồi mới trả lời:

- Khi trước ta có nghe trong truyện Cổ Tích, có động Bích Đào, nơi Từ Thức gặp tiên, nàng tên Giáng-Hương... Ngọc-Trinh hỏi chuyện này làm gì?

- Lần này chúng ta tìm anh là muốn mời anh nhập bọn giúp phá cấm phá phong ấn thông đạo đến Bích Đào giới.

- Cái gì! Ngọc-Trinh nói là có Bích Đào giới, liên quan đến Động Bích Đào ở huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hóa.

- Xưa kia Động Bích Đào có thông đạo đến Bích Đáo giới, nhưng từ sau khi Từ Thức chia tay Giáng-Hương, thông đạo đã bị phong ấn. Chúng ta không muốn phá phong ấn ở phàm giới mà là ở Bách Giới Thông Thiên Bí Cảnh.

- Trước đây mười bốn năm khi ta mười tuổi, lúc đó ta tu luyện Cửu Thần Nhu Thủy Quyết đạt đến tầng hai, muốn chứng nghiệm pháp lực nên cùng Mai Hoa bà bà đi lịch lãm ai dè đi qua thông đạo đến Bách Giới Thông Thiên Bí Cảnh sau đó lạc vào Tiên giới. Rủi thay khi chúng ta muốn quay trở lại thì thông đạo về Bích Đào giới bị phong ấn khiến chúng ta không thể quay về, đành ở Tiên Giới cho đến nay.

Minh nghe nàng nói vậy thắc mắc:

- Ngọc-Trinh cùng Mai Hoa bà bà thực lực còn hơn ta gấp mấy lần còn không phá được thì ta chắc cũng chẳng làm nên trò gì.

- Chưa chắc, anh Minh chẳng phải có mấy chục viên đá bạch ngọc thần kỳ đó ư? Nếu anh đem ra sử dụng thì chúng ta có cơ hội phá phong ấn thành công.

Minh nhớ lại Hắc Lôi Long Hồn kể cho mình nghe chuyện Bách Giới Thông Thiên Bí cảnh, nếu ta biết đường đến đó thì cơ hộ kiếm Hồng-Linh tăng lên ba phần. Chàng mừng thầm hồi hộp hỏi:

- Ngọc-Trinh biết đường đến Bách Giới Thông Thiên Bí Cảnh không?

- Không những biết còn biết đường đến tận cửa thông đạo nữa.

- Vậy được, ta đồng ý. Khi nào chúng ta lên đường?

- Một tháng sau chúng ta gặp nhau tại Thiên Tuyền Tinh, Khâu Vân thành.

- À, còn một thắc mắc, lão Bất Diệt Ma Quân cuối cùng ra sao rồi, hắn chết chưa?

- Hắn tự bạo, thân thể chết, đáng tiếc để hắn chạy thoát một phân nguyên thần. Tên này không hổ danh bất diệt, một tia nguyên thần chạy thoát, sau này gặp lại hắn thì nhất định diệt tận.

Ba người ở lại nói chuyện một vài giờ sau đó rời khỏi Thanh-Hà Cung. Chàng vào gặp Ngọc-Hà, nàng chuẩn bị sẵn sàng lập tức lên đường đến điểm chuẩn bị đón độ kiếp.

Đông-Duyến Châu một trăm dặm về phía đông, cảnh đồi núi chập chùng từ trên cao nhìn xuống thật nên thơ. Một ngọn đồi trọc được bao bọc chung quanh ba ngọn đồi khác, nơi đây từ trước đến nay không biết đã có bao nhiêu cao thủ chọn làm nơi độ kiếp. Thanh-Hà Cung đệ tử đã chuẩn bị sẵn sàng, khi Hàn Tinh cùng Ngọc-Hà đến đã có mấy ngàn cao thủ tụ tập xem độ kiếp. Đây là cơ hội hiếm có để cảm nghiệm và học hỏi để chuẩn bị cho con đường tu luyện của mình. Đông-Duyến châu đã năm năm không có cao thủ độ kiếp nên lần này các tông phái lớn nhỏ, các gia tộc cao thủ đến xem. Thanh-Hà cung mời một số bạn hữu, ngoài ra ai muốn đến xem Thanh-Hà cung cũng không ngăn cấm. Mọi người đến dự khán tản ra bốn ngọn đồi chung quanh. Hàn Tinh và Ngọc-Hà bay thẳng đến ngọn đồi chính giữa, chàng đem mười tám viên Cổ Loa Thạch kết lại thành một kiện Kim Tự Tháp đưa cho nàng nói:

- Em cho chị mượn kiện Kim Tự Tháp này, khi nào thấy nguy hiểm thì đem nó ra bố trí, nó sẽ bao bọc và ngăn cản được sáu phần thiên lôi lực, riêng tử thiên lôi chuyên phá tâm thần, tháp chỉ cản được ba phần. Lúc đó em sẽ dùng thanh vân tiêu trợ giúp chị chống Tâm Ma. Chúc chị thành công.

Thấy Ngọc-Hà ngồi yên khẽ gật đầu, chàng bay đến đỉnh ngọn đồi trước mặt ngồi xuống.

Cao thủ trên đồi thấy Hàn Tinh có người nhận ra chàng ngạc nhiên hô:

- Ủa! Vị vừa ở bên cạnh Ngọc-Hà lão tổ trông giống Hàn Tinh tiền bối lắm!

- Thì Hàn Tinh tiền bối chứ còn ai. Lần này độ kiếpp có Hàn tiền bối hỗ trợ thì cơ hội thành công tăng lên chín phần.

Hàn Tinh dùng thần thức quét một lượt, thấy đầy đủ các đại tông phái ở Đông-Duyến Châu, trong đó có cả Thanh Phong trưởng lão của Ngọc-Huyền đan tông, cao thủ Lạc Anh tông, Thiên Kiếm Tông vv... chàng lại thấy có cả bốn người Luyện Bảo Tông... Người quen thấy chàng ngồi yên trên đỉnh đồi cũng không đến làm phiền.. Những người đang bàn về Hàn Tinh bỗng thấy một đạo thần thức cường bạo áp đến khiến họ giật mình không dám tiếp tục nói nữa. Họ nhìn lên đồi thấy chàng vẫn ngồi yên tĩnh, tự hiểu đạo thần thức kia là của ai, và có ẩn ý gì.

Triệu Kinh Nghiệp, mấy trưởng lão Luyện Bảo Tông, Thanh Phong các trưởng lão Ngọc-Huyền đan tông, các người quen khi nghe tin tức Hàn Tinh chiến đấu với Bất Tử Ma Quân, tưởng chết khiến ai cũng đau buồn, sau đó lại có tin Hàn Tinh xuất hiện ai nấy mừng như điên. Không ngờ khách khanh của bản tông, đại trưởng lão của bản tông đánh bại Bất Diệt Ma Quân, thực lực ít nhất cũng Kim La Đại Tiên chứ không tầm thường... Hôm nay lại tận mắt thấy chàng bình an, đến hỗ trợ Ngọc-Hà lão tổ độ kiếp khiến nhiều người thắc mắc, tự hỏi. Hàn Tinh với Thanh-Hà Cung có liên quan gì?

Một giờ sau trên bầu trời khí quyển ba động, mây tuôn kéo về đen nghịt kèm theo Thiên Uy áp đảo sinh linh vạn vật, mọi người xem trên ba quả đồi da đầu run lên, sợ hãi cùng cực. Ba phút sau một đạo lôi quang đánh thẳng xuống đầu Ngọc-Hà, nàng đứng lên đổ hết chân nguyên một chiếc dù màu trắng, chiếc dù bật ra phóng đại phát ra bạch sắc diễm quang mang che đầu nàng. Đàng xa nhìn vào tưởng như một tiên tử che dù đi mưa, bị thiên lôi đánh vào. Tình cảnh đen tối chung quanh xen lẫn lôi quang trông thật quỷ dị.

- Ầm...

Thiên Lôi đánh trúng dù, lôi điện xanh lè như những con rắn bao trùm cái dù một số chạy xuống thân người Ngọc-Hà, bốn năm giây rồi ngưng hẳn. Cây dù cũng được gấp lại, lộ ra dáng người vẫn đứng thẳng đầu tóc buông rũ, cái trâm cài tóc không biết đã biến đi đâu...

Có người lên tiếng nhỏ bên sườn đồi bên trái, tuy nhỏ nhưng lọt vào tai tất cả người nơi đây:

- Đệ nhất thiên kiếp... Ồ, cực phẩm bảo khí cái dù, hiếm có, hiếm có.. Có thể chống đỡ được một đạo thiên lôi mà không tổn hại gì..

- Ai bảo không tổn hại gì? Bề ngoài nhìn không tổn hại thật ra khí chất bị hư hại hai phần. Cây dù này tối đa chịu được bốn đạo thiên lôi như vừa rồi.

- Ầm..

Đạo Thiên Lôi thứ hai đã nhanh chóng đánh xuống...chưa đầy năm phút đạo thứ ba cũng đáng xuống. Cây dù quả nhiên bị đánh tả tơi không còn manh giáp, chịu đựng được đúng ba đạo thiên lôi.

Hàn Tinh quan sát mọi hành động cử chỉ của Ngọc-Hà, nàng cất cây dù đi, thân người đã bị thương nhẹ, nàng lấy một viên bổ nguyên đan nuốt vào sau đó ngồi xuống chữa thương. Chàng thấy thiên kiếp tạm ngưng, chờ khoảng hai tiếng đồng hồ Lôi Vân lại ngưng tụ ầm ầm kéo về.

Đạo thiên lôi thứ bốn giáng xuống, mọi người thấy Ngọc-Hà tung lên một tấm thảm đỏ đón đỡ, hiệu quả cũng giống cây dù kia, cực phẩm bảo khí..

Sau đạo thiên lôi thứ năm bỗng nàng cất tấm thảm đỏ đi đem ra một ngọn Kim Tự Tháp. Hàn Tinh thấy vậy biết ý nàng vội dùng ý niệm ra lệnh „biến“. Kim Tự Tháp phóng đại bay lên bầu trời biến sắc diễm quang đủ các màu sau đó vô hình vô thanh chụp xuống Ngọc-Hà... Mọi người chỉ còn thấy Ngọc-Hà đứng yên tại đỉnh đồi không hiểu vô hình Kim tự tháp đã biến đâu mất.

- Ầm Xẹt....

Thiên Lôi đạo thứ sáu đánh xuống, mọi người chỉ thấy khi thiên lôi đánh xuống, khi còn cách đỉnh đầu Ngọc-Hà lão tổ một thước bỗng chia ra phủ dạt chung quanh như một cái lồng điện xà hình kim tự tháp.. Nhiều người ồ một tiếng, thấy Ngọc-Hà không hề hấn gì.. nàng ngồi xuống chữa thương.

Ngọc-Hà thấy Kim Tự Tháp của Hàn Tinh cản hầu hết thiên lôi lực, chỉ trừ một vài tia rất nhỏ đánh vào thân người khiến nàng yên tâm ngồi xuống chữa thương.

Còn ba đạo thiên lôi nguy hiểm nhất là thông qua, nàng nắm chắc tám thành.

Trong lúc nàng ngồi xuống chữa thương, người bên ngoài lại bàn tán...

- Ngươi đánh giá xem kiện Kim Tự Tháp kia thuộc cấp bậc nào. Ta nhìn không thấu giá trị của nó.

- Ta cũng nhìn không ra, nhưng ta đoán ít nhất cũng là một kiện Tiên khí trung cấp.

- Tại sao ngươi đoán là trung cấp mà không đoán hạ cấp, thượng cấp, hay cực phẩm cấp.

- Bởi vì ta mới chỉ nhận thức một kiện Tiên khí hạ cấp, kìện này thần kỳ hơn nhiều nên ta nói trung cấp trở lên...

Bỗng một âm thanh từ xa vọng lại.

- Wau!! Một kiện Thần Khí Bảo Tháp. Hôm nay gặp chí bảo rồi.

Mọi người nghe vậy giật mình, không biết siêu cấp cao thủ nào đang rình rập kiện Kim Tự Tháp, lại đánh giá là một kiện Thần Khí.

- Thần Khí?

Tu chân giới ngay cả cực phẩm tiên khí cũng không thấy, một số là hạ phẩm tiên khí trung phẩm và thượng phẩm cũng rất hiếm, không dễ dàng thấy được một kiện.

Nhiều người tự hỏi:

- Chẳng lẽ kiện Kim Tự Tháp kia thực sự là một kiện Thần Khí.. Nếu đúng như vậy thì hôm nay ta được sáng mắt ra rồi. Thần Khí, Thần Khí cấp bậc... Bảo vật ah, chí bảo..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK