Minh nghe người hô hừ một tiếng, thần thức phóng lên nhận ra trên bầu trời phía xa hai người già một vận đạo bào tóc búi ngược một vận áo gấm tóc dài, râu quai nón ngự hành bay lại.
- Hai vị là ai, lấy tư cách nào xin tôi hạ thủ lưu tình?
- Bần đạo là Ngọc Dương, cùng đạo hữu Trung Hào cư sĩ, đối với chủ nhân hai tên này có chút quen biết nên đường đột mở lời xin tha cho chúng.
- Hai thằng này trụ ác dám ra tay với thân thân của tôi, chủ nhân của chúng là ai?
Ngọc Dương lão đạo nghe đối phương hỏi vậy, tưởng hắn sẽ coi trọng đại danh của người quen mình, nếu vậy ba tên kia may ra cứu được nên nói:
- Chính là Tiêu Dao Xuân Trường lão tiên.
- Xuân Trường lão tiên bằng của hai vị chẳng có gì tốt lành, sai khiến quỷ nô. Các vị lại là bạn của lão, vậy cả bè một lứa. Mau chịu trói đi!
Không gian lĩnh vực, Lôi điện lĩnh vực thu lại, hai đạo quang mang rực rỡ loé chớp mọi người đều nhìn thấy, bọn Chính Lộ năm đứa không bị ảnh hưởng mảy may, chỉ thấy hai huồng ánh sáng như đèn pha góc mở nhỏ bình thường, hai lão giả một đạo một cư sĩ như hai ngôi sao rơi xuống trước mặt mọi người nằm bất động, ba tên kia bị bắt trước trái lại có thể giẫy dụa, nhưng không thể thoát ra dường như còn bị một lực lượng khác trói buộc.
Nguyên lai ba người họ bị Minh không những dùng lĩnh vực không gian chế trụ còn bị chàng bố khốn trận giam hãm. Lần trước dùng lĩnh vực Minh đã rút kinh nghiệm, mỗi khi dùng rất hao tổn thần thức không thể dùng cả lĩnh vực một lúc nên nghĩ ra phương thức dtạm ùng trận pháp bổ sung thiếu sót để giải quyết.
Minh giương trảo cách không chộp khẽ, tên Schilo lập tức bị nhấc ra khỏi khốn trận. Schilo tỏ ra bình tĩnh đe dọa:
- Mau thả ta ra, nếu không các ngươi muốn hối hận cũng không kịp.
- Lời của mày không hù được tao, trái lại diệt trừ mày sẽ giúp ích cho rất nhiều người.
Chàng nói xong rồi truyền âm cho con gái út:
- Con vào trữ thú nhẫn của anh hai con, thánh anh xuất khiếp nhập thể cô Anh Thư dùng bạch hỏa của con đem ấn ký của hắn thiêu trừ. Con đem Công Hiếu nói nó ở bên hỗ trợ.
Khiết-Tâm và Công Hiếu vừa đi, Schilo cất giọng cười khặc khặc khả ố, lúc đầu không cảm thấy gì nhưng sau đó sóng âm sắc như đao kiếm đâm chép xoáy vào trong óc.
Minh khẽ hừ một tiếng phá tan âm sóng công kích.
- Ngươi tự lượng sức mình xem, nguyên thần chống nổi một trăm triệu linh hồn lực không?
- Thì ra đã hãm hại một triệu người, lộ ra bộ mặt quỷ ra rồi nhé!
Đang khi nói chuyện, đôi tay mười ngón dài thon trắng hếu quỷ trảo cưỡi trong gió lạnh thổi cuốn áo ào, nổi lên hơi khí quyển lạnh thấu xương. Thân hình đen dật dờ như gió hòa làm một, hướng Thanh Minh nhào tới.
Quỷ trảo đảo qua lật lại mang theo mảnh ánh sáng lân tinh trong bóng âm u, khó chịu áp bức trải rộng như chiếu cói giường lớn quanh bốn phía thân thể Minh cuộn lại, không ngớt cắn xé ăn mòn thân thể của chàng.
Minh tò mò to gan để cho hắn nhéo cắn ăn mòn vài chục giây, thân hình trụ cứng vận Cổ Loa quyết cuốn cả quỷ thể lẫn trảo ảnh của đối phương vào ba mươi sáu vòng xoắn Cổ Loa cơn lốc.
Âm thanh cười khả ố đắc ý của Schilo bỗng chuyển thành đứt quãng, cuồng phong âm lãnh bị cuốn vào Cổ Loa cơn lốc tiếng rít cũng bị tắt ngấm.
Khiết-Tâm cùng Công hiếu nghe lời ba vào trữ thú nhẫn của Chính Lộ kiếm cô Anh Thư, Khiết-Tâm ngồi xuống, thánh anh đột ngột xuất khiếu bay bay thẳng vào đôi mắt cô Anh Thư, nội soi hết thảy, tìm kiếm dấu vết. Cô Anh Thư không phải là người tu luyện khí nên thức hải chưa thành, nên nàng soi từ đỉnh đầu, não bộ, ngũ tạng lục phủ đn điền, đến bàn chân..nàng không thấy dấu vết gì lạ nên hơi sốt ruột.. Nàng trở lại não bộ canh giữ thiên đình, mi tâm và đôi mắt.
Bỗng bên ngoài một âm sóng chấn động vào tận thân thể cô Anh Thư, linh hồn giật mình phá thân bay ra, Khiết-Tâm thánh ánh nhanh như chớp khống chế trói buộc không cho cô chạy ra khỏi thân thể ...
- Mau buông cô ra! Chủ nhân của cô triệu hoán...
- Phải rồi mau buông ra, cô này là của ta...
Một khí tức quỷ nguyên thần quen thuộc lộ ra, Khiết-Tâm nhận ra đối phương tuy nói nhưng có vẻ sợ mình, không hung hăng giống lúc trước tranh đấu nơi bờ ao, trong lòng mừng thấm nàng vội bộc phát toàn bộ quang lực bao bọc cô Anh Thư linh hồn, cả quỷ ảnh nguyên thần cũng bao bọc nhốt trong đó, ngón tay phát chỉ nhỏ như năm sợi tơ trảo lấy.
Nàng học Hư Vô chỉ cùa mẹ, luyện đến tầng ba. Khi luyện ra bạch hỏa nên bỏ ngang luyện Xuyên Nguyệt Chỉ của ba cũng tiến đến tầng ba, Xuyên Nguyệt chỉ luyện ở tầng thấp khi công kích sức tàn phá mãnh liệt hơn cả Hư vô chỉ tầng thấp, vì Xuyên Nguyệt chỉ dựa theo hỏa lực của người thi triển.
Xuyên Nguyệt chỉ của thánh anh phát ra phá tan quỷ nguyên thần ảnh, đuổi theo tận nơi, quả nhiên là một dấu ấn hình chữ thập vẽ ngược. Thánh Anh vội dùng chỉ lực cẩn thận lau muời lần, mỗi lần lau là một lần dùng quang lực xoa dịu.
Cô Anh Thư gào thét thân thể quằn quại chịu được ba lần liền bất tỉnh.. Thánh Anh lau xong mười lần thấy không còn một dấu đen nào mới thôi. Khi nhìn lại nơi đó để lại dấu vết lau xoá sâu hoắm nhìn rất đáng sợ, linh hồn dù dấu ấn được xoá cũng vẫn đen tối đục ngầu. Khiết-Tâm dùng hết nghị lực ý chí của mình mới hoàn thành, mỗi lần nghe tiếng gào thét và cảm thấy nỗi quằn quại nàng nhịn không nổi, cũng đau tận đến tế bào...
Khiết-Tâm thương nghĩ đến cô Anh Thư càng giận tên quỷ Schilo, nàng ra ngoài báo tin cho ba thấy tên kia bị cổ loa cơn lốc quang lực cắn xé, phân giải cả quỷ nguyên thần. Chung quanh khiến nàng giật mình kinh hô, linh ma đầy không gian. Nàng còn chưa hiểu vừa rồi tên Schilo triệu hoán tất cả linh hồn bị hắn đóng lạc ấn, họ xuất hồn khỏi xác, ngay lúc đó cô Anh Thư bị nàng ngăn lại giải quyết lau đi ấn ký, nếu không cô Anh Thư bây giờ chỉ còn cái xác không hồn như bao nhiêu nạn nhân khác.Băng Đảng thiên thần đen hoan lạc, cuồng điên trong điệu nhạc hồn bị triệu hoán bất ngờ, nơi vui chơi bỗng trở thành một nhà xác gần ngàn người, các địa phương khác người bị Schilo đóng ấn linh hồn đi theo hắn về địa ngục, hay nơi nào không rõ, vì lúc này quỷ nguyên thần của hắn bị Cổ Loa Quyết cơn lốc vòng xoắn cắn xé chỉ còn lại một mảnh khí đen tan biến trong không gian vô hình vô sắc..
Minh thấy Lã Anh Thư linh hồn bị thương nặng như vậy sợ nàng tâm thần bị phá huỷ vội phong ấn hai lão, và hai tên còn lại cất dấu trong hắc tháp chờ giải quyết sau. Chàng đem mọi người vào Hồng Mông Linh Châu giới tầng hai, còn chưa biết nên chữa trị cô em như thế nào không ngờ may mắn gặp Hồng-Linh đóng cửa luyện đan mới xong. Nàng liền đưa cho một chai mười viên tiên Hoàn Hồn đan.
Lã Anh Thư tuy hồn chưa bị mất mát hay phân tán, nhưng bị quỷ ấn hành hạ năm sáu năm, bịnh hoạn suy nhược không chịu nổi. Vừa rồi vì tình thế bắt buộc phải lau xóa ấn ký đi bị thương tổn trầm trọng. Nàng vốn trước nay sống buông thả chiều theo sở thích, khoái lạc của thân xác, nên mặt tâm linh yếu đuối, còn rơi vào cạm bẫy của Schilo khiến nàng càng thêm thê thảm. Hoàn Hồn đan chuyên bổ sức linh hồn tâm thần, ý chí, tinh thần lại là cấp tiên đan nên sau khi dúng một viên một giờ Lã Anh Thư tỉnh dậy, nàng nhìn thấy Khiết-Tâm sợ hãi run lên cầm cập, tưởng nàng cố tình tự ý lau xoá ấn ký, khiến nàng kinh sợ hơn tất cả những gì đau khổ trên cõi đời này...
- Cô đừng sợ, tên Schilo mới là kẻ thù chân chính của cô, bị cháu xoá ấn ký trên linh hồn cô rồi. Xin lỗi cháu đã làm cô kinh sợ.
Nói xong nàng đi ra ngoài, tránh gặp mặt cô để chóng bình phục. Một màn vừa qua khiến Lã Anh Thư kinh sợ, để lại trong lòng một bóng ma, khiến tâm trí mỏng manh nhạy cảm vô cùng.
- Anh là Thanh Minh, còn đây là chị dâu, vừa rồi em không nhờ tiên đan của chị dâu chắc em không thể khôi phục nhanh như thế, có lẽ bây giờ vẫn nằm bất động. Mấy ngày tới chị dâu sẽ săn sóc cho em.
- Thì ra đây mới là anh hai, không ngờ ba giấu bí mật bây giờ mới lộ ra. Từ bé em bị thiệt thòi nhiều quá hy vọng sau này anh chiếu cố cho em một chút. Còn đây là chị dâu? Đẹp lắm! Cám ơn chị đã ban cho tiên đan.
- Chúng ta là người một nhà, cô đừng khách sáo.
- Đương nhiên, chỉ cần em muốn làm lại từ đầu anh chị sẽ ủng hộ, trợ giúp cho.
Văn Nhàn và Thanh Cảnh nghe Anh Thư đã tỉnh vội chạy vào hỏi thăm. Thấy ba Anh Thư giật mình hỏi:
- Đây là ba thật hay sao? Dường như trẻ ra rất nhiều.
- À, Không là ba thì còn là ai, may mắn nhờ con bé Hạnh Chi chữa cho ba đấy..
- Hạnh-Chi là ai?
- Nó là học trò của chị dâu con.
Anh Thư sửng sốt:
- Nhỏ đã có tài năng lợi hại như vậy...
- Còn anh Cảnh sao cũng có mặt ở đây?
- Chúng ta sắp xum họp gia đình, tại sao anh không thể có mặt?
- Anh trông vẫn như cũ, sao không xin cô bé Hạnh-Chi mấy viên tiên dược khiến cho người trẻ ra?
- Anh không có bệnh nên không cần uống thuốc.
Minh nghe vậy cười nói:
- Chưa chắc đâu, bệnh nặng không có nhưng cơ thể nhiều bộ phận bắt đầu suy yếu rồi đấy!
- Bộ phận nào suy yếu?
Lã Văn Nhàn nghe vậy chợt nhớ ra thằng con này, trước kia có không ít bạn gái, bạn gái thay đổi như chong chóng, hẳn là bồi tiếp bạn gái quá độ suy yếu sinh lý, tim, thận máu huyết đều bị ảnh hưởng nên cười:
- Mày tự kiểm điểm cho kỹ sẽ biết, còn phải nói ra mới chịu thừa nhận hay sao?
Thanh Cảnh nghe vậy hơi đỏ mặt ngượng ngùng không nói thêm..
- À, Tĩnh Minh về rồi, mau đến đây ra mắt ông nội, chú Cảnh và cô Anh Thư.
- Ba! Tĩnh Minh xin ra mắt..ông nội, chú Cảnh, cô Anh Thư. Lần này con về còn muốn xin ba cho phép con đem bạn gái đến.
Minh nhíu mày hỏi lại:
- Hoa Anh-Đài hay Tô Bích Quyên...
- Thì ra ba biết hai nàng.
Tĩnh Minh ngượng ngùng gãi đầu một lúc mới nói:
- Cả hai nàng, con muốn đem cả hai nàng đến một lúc.
Mọi người cười ồ, Chính Lộ khoái chí hỏi:
- Đâu hai chị dâu đâu, anh Tĩnh Minh này thật tài ba có thể cua hai em cùng một lúc mà không ghen nhau.
Minh không ngờ thằng con quẵm luôn cả hai mỹ nữ, chàng nghi ngờ, hai nàng này tu vi cách biệt chẳng lẽ có thể hòa hợp được với nhau đi cùng Tĩnh Minh. Thấy hắn đang còn chờ mình cho phép chàng nói:
- Được! Cho con đem hai nàng ta đến.