Hàn Tinh chặn đứng Bất Diệt Ma Quân, lập tức cảm nhận vô số thần thức từ Ngũ Thai Tinh, Cửu-Nguyên Tinh, Thiên Tuyền Tinh, Khảo Nhục Tinh.... quét đến dò xét chàng thầm nhủ "Không ngờ Tu Chân Giới cao đỉnh tu sĩ không ít, không ra mặt tranh đấu lại thích xem náo nhiệt." Trong số thần thức chàng nhận ra được một vài tia quen thuộc, đồng thời ba tia cực mạnh từ Cửu-Nguyên Tinh, chàng đoán ra ngay ba tiên quân mới nghe bọn lão Hằng mới kể trong tửu lâu.
- Thằng lỏi to gan, đã tru diệt căn cơ Thiên Ma giáo của bản ma quân còn dám chặn đường ta.
Hàn Tinh không khách sáo chỉ thẳng mặt lão ma thốt:
- Nói nhảm! Diệt ma trừ ác là bổn phận của bổn thiếu gia, can đảm đương nhiên có thừa có gì gọi là to gan. Lão Ma cụ già kia sao không ở Ma giới hưởng tuổi thọ còn lại cho sướng, đến đây quậy phá làm gì cho khổ thân già.
Bất Diệt Ma Quân nghe vậy cũng không giận, bình thản lạnh lùng nói:
- Hay cho kẻ Diệt Ma Trừ Ác. Mấy vạn năm nay rồi ta chưa được nghe ai chỉ vào mặt ta mắng như vậy. Để ta xem thằng lõi ngộ được bao nhiêu thần thông mà dám lớn lối. Nếu kém quá, ngươi phải hiến dâng nguyên anh và máu huyết cho bổn quân nhấm nháp.
Bất Diệt Ma Quân đột nhiên trở nên sắc bén, sát khí bộc lộ hoàn toàn, hai mắt chiếu ra tinh quang lệ khí quỷ dị, nửa khinh thị, khóe miệng đọng lại nụ cười chế diễu, bề ngoài lại toát ra khí thế uy áp chí cực, thái độ như một thần ma nhìn xuống một sinh linh con mồi bé nhỏ. Bàn Tay phải lão ngưng đọng khẽ đưa ra phía trước người, trong tức khắc bốn phía ma khí kình phong điên cuồng gào thét tựu tập, năng lượng, mây khói, cùng tro bụi trong không gian trùng trùng cuồn cuộn chạy chồm về đây, cường hoành khí đãng lấy bàn tay làm trung tâm bao phủ quyền đầu càng lúc càng đậm đặc, trong chớp mắt bàn tay trở lên đen kịt.
Bàn tay đen khẽ rung lên, một hắc chưởng từ bàn tay đi ra biến lớn dần như một cây cổ thụ um tùm cành lá đen đủi quỷ dị, cương cứng lại đen bóng như gương.
Mọi người trên các tinh cầu phụ cận bỗng thấy trời đất tối sầm lại, nhìn lên chỉ thấy trời bị bao trùm hoàn toàn mây đen, không còn một điểm sáng nào, ai nấy sợ hãi run lên chạy trốn, trẻ con vốn vô lo trong lòng mẹ cũng bị bóng tối đe dọa khóc thét lên, khiến khắp nơi rối loạn.
Các cao thủ tu sĩ dùng thần thức quan sát, bị ma khí tuy không bị áp bách nhờ màn khí bình chướng che đậy bảo vệ, nhưng vẫn đánh giá được uy áp của ma khí trùng thiên che lấp bầu trời kỳ tuyệt cường bạo không khỏi nuốt mấy ngụm nước bọt thầm than "Đây mới là chí cường my uy, khí thế lực lượng có thể hủy thiên diệt địa."
- Tiếp ta một chưởng xem nào.
Chưởng ảnh hợp với cuồng phong áp bách không gian phóng lại, trong khi Hàn Tinh đã chuẩn bị sẳn sàng. Khi vừa thấy đối phương hội tụ ma khí chàng cũng vận chuyển chân nguyên khí dồn ra quyền tay phải, chàng lại theo cổ long quyết lấy quyền đầu làm trung tâm tạo thành chín vòng khí xoắn, hội tụ ngũ hành linh khí trong thiên địa, trong khi lão ma quân hội tụ ma khí năng lượng, chàng hội tụ ngũ hành linh khí với tốc độ nhanh hơn trước kia khi còn ở Tu Chân Giới gấp mấy trăm lần.
Vừa thấy hắc chưởng khổng lồ của đối phương đồng hành vời cuồng phong vũ bão phóng lại, nắm đấm của chàng cũng vừa đủ phát ra một quyền ảnh, quyền ảnh vừa rời khỏi nắm tay liền hấp thu thêm năng lượng biến lớn, đồng thời ngưng thành quyền cương cứng rắn như thép không ngớt phóng ra những tia thanh quang, sau đó thành một thanh quyền mờ nhạt. Thanh quang quyền tuy không to lớn bằng hắc chưởng của đối phương nhưng cũng không kém nhiều lắm, quyền ảnh lại được cuồng phong cơn lốc vòng xoắn bao bọc hộ tống đồng hành đi ra nhanh nhẹn chặn lại đường tiến của cự hắc chưởng đang nhanh như chớp áp lại.
- Oành!
Hắc Chưởng, Thanh Quang Quyền chạm nhau, cả hai đều vỡ ra thành bụi, ma khí, ngũ hành linh khí hỗn loạn gặp nhau một chỗ, vặn vẹo rồi nhanh chóng cuốn vào cơn lốc cuồng phong bắn dựng thẳng lên trời cao biến mất.
Hàn Tinh cả người bị chấn bay ngược ra phía sau năm thước, cánh tay tê rần, chàng vận chân khí hồi phục mới trở lại bình thường, lại cảm thấy chân nguyên bị hoa tổn không ít, chàng thấy cuồng phong cơn lốc bay lên càng lúc càng xa hầu như mất hẳn khả năng khống chế của mình nên vội ngưng trọng dồn thêm một phần tinh thần lực vào ý niệm mới khiến cho vòng cơn lốc dừng lại yên ổn xoay trên trên trời cao. Giao thủ một quyền, thấy đối phương chỉ bị lùi về phía sau ba bước, rõ ràng lão ma quân này cường mạnh hơn mình một bậc.
Trong khi đó Bất Diệt ma quân định thân, khoé miệng cười nửa vời lạnh lùng tán:
- Không tệ!
Hàn Tinh thấy khí thế lão ma không giảm, ngược lại có phần tăng lên làm hơi thở khó khăn, tâm thần bất an. Chàng thầm lo lắng phỏng đoán cơ hội thắng của mình rất ít:
- "Lão ma quân này rõ ràng là một thượng cổ tu ma giả, phỏng chừng mấy ngàn tuổi, trải qua bao nhiêu cuộc chém giết đẫm máu, kinh nghiệm phong phú tột cùng. So về khí thế mình càng thua xa, chỉ nguyên nhân lão ma mới hấp thụ mấy vạn nguyên anh cùng tinh huyết năng lượng cũng đủ để đè bẹp khí thế của Hàn Tinh."
Hàn Tinh càng phân tích càng thối chí, một thoáng chàng lại tính đến khả năng vốn liếng của mình, Hồng Mông Linh Châu giới, Xuyên Nguyệt ngũ chỉ, Nỏ Thần, Cổ Loa thạch, các yêu thú của mình... Ta không thể thua hắn, nếu không bao nhiêu sinh linh trên các tinh cầu, trong đó không ít thân nhân bạn hữu của mình cũng bị tru diệt hết.
Nghĩ đến đây chàng ổn định tự tin trở lại, "Dù ta có thảm bại nhưng cũng vẫn có thể chạy thoát vào Hồng Mông Linh Châu giới được. Vậy không cần phải quá lo sợ, nghĩ đến Hồng Mông Linh Châu giới chàng nhớ đến Thần Di thần thông với sự hỗ trợ của Hồng Mông Linh Châu mới lãnh ngộ ra, ta nên đem ra sử dụng đã." Nghĩ đến đây chàng hoàn toàn khôi phục chiến ý.
Bất Diệt Ma Quân thấy đối thủ bị khí thế của mình áp chế thì mừng rỡ thầm nghĩ:
- "Thì ra thằng lõi bản lãnh chỉ có thế, vừa rồi khiến ta có đánh giá hắn quá cao. Thôi ta đập cho nó mấy chưởng rồi thu hoạch chiến lợi phẩm là vừa!"
Trên các tinh cầu sau một tiếng nổ vang dội rung động, ánh sáng quay trở lại sinh linh vạn vật lấy lại bình tĩnh nhanh chóng ổn định.
Trong khi đó các cao thủ dùng thần thức quan sát trận đấu, nhận ra khí thế lão Bất Diệt Ma Quân còn cường thịnh hơn, không ngừng áp bách đến Hàn Tinh. Mọi người biết rõ tai họa sẽ giáng xuống các tinh cầu. Một khi Bất Diệt Ma quân thắng trận, không ai có thể ngăn chặn được bước tiến lão ma quân trừ khi có tiên nhân thượng giới cao thủ, nhưng họ nhận định, ngoại trừ Cửu-Nguyên tinh có ba vị tiên nhân các tinh cầu khác không có.
Ngọc-Hà lão tổ, Triển-Hùng... Sương Sương tiên nữ thấy tình trạng trước mắt đều run sợ, Sương Sương chợt nhìn sang Ngọc-Trinh cùng Mai Hoa Bà Bà thấy họ vẫn bình thản xem, nàng không nhịn được hỏi:
- Xét theo khí thế cùng lực lượng bây giờ hắn sắp nguy rồi... chúng ta có trợ giúp không, tiểu muội cũng không thể thắng được tên Ma Quân này.
- Sương muội yên tâm, vừa rồi chúng ta vừa trao đổi "Tuy lúc này, hắn đang ở hạ phong, nhưng chưa chắc đã thua nhanh như vậy, ngay cả tảng đá kỳ là kia hắn cũng chưa đem ra sử dụng thì chúng ta không cần phải vội vã nhúng tay vào"
Nàng vừa nói đến đây đã thấy chiến ý của Hàn Tinh bừng dậy tương đương đối thủ so với lúc đầu còn kiên cường hơn nhiều thì mỉm cười nói:
- Sương muội xem đó...
Bất Diệt ma quân vừa định làm thịt thu thật kẻ thù bỗng khí thế kẻ thù khôi phục, chiến ý trùng thiên, hai mắt chiếu tinh quang chói lọi. Khi vừa chạm vào ánh mắt tinh quang này, lão rùng mình thốt:
- "Ủa! Sao lại thế được, sao tinh quang của hắn giống như ánh mắt thiên thân thần sứ giả. Chẳng lẽ hắn có liên quan"
Bất Diệt ma quân đã bao phen chiến cùng thiên thần sứ giả, lần nào cũng phải chạy trối chết, lúc đầu còn bị trói, nhốt, hành hạ, cũng may sau đó được tha, dường như đối phương chỉ muốn hành hạ, nhục mạ mình nhưng với bản lãnh của mình thì vô phương chống đỡ, nếu muốn yên thân, khỏi bị nhục thì khi gặp họ nên tránh đi thì hơn.
Bất Diệt ma quân vừa thấy vậy liền cẩn thận thay đổi kế hoạch chiến đấu, phất tay áo mấy cái, mười ba hình bóng chó sói đen thùi gào thét từ phía sau lão xông ra, tất cả đồng một loại, mắt đỏ như máu, nhe răng, giương móng đe dọa trong tiếng gầm gừ hù dọa không ngớt.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=20