Ra khỏi quán nhậu đến chỗ gửi xe thì Minh nhìn nàng chợt hỏi:
- Em có muốn vào thăm chỗ ở của anh không.
- Dạ! Có phải chỗ ở năm trước không?
- Đúng rồi, chúng ta đi.
Hai người vào Hồng Mông Linh Châu giới, cả cái xe Piaggio Liberty cũng được đưa vào. Như Xuân đứng trước cổng một cung điện ngơ ngác hỏi:
- Ủa, đây là đâu?
Minh mỉm cười:
- Em không nhận ra à? Đây vẫn là nơi cũ đó chỉ là có chút thay đổi.
- Anh nói cung điện to lớn này, anh mới xây dựng lên?
- Không phải xây, anh cũng phải đi học hằng ngày thì giờ đâu mà xây. Đó là anh thu nhặt được.
- Nhặt được? Cung điện, lâu đài cũng có thể lượm được ư?
- Đúng là nhặt được, chúng mình vô xem đi.
Minh thấy nàng còn ngơ ngác liền nắm tay nàng lôi vào đi qua cổng. Thấy nàng để tay trong tay mình chàng vẫn không buông đi qua vườn cảnh, vườn hoa, hồ nước, hồ cá cảnh giới thiệu chi tiết. Nàng thấy cái gì cũng thích sờ cây, cúi xuống ngửi bông, thấy vậy chàng buông tay nàng ra để cho thoải mái xem. Xem phía ngoài xong chàng dẫn nàng vào cung điện thì gặp Dì Hoa.
- Cháu mới về dẫn ai đi theo thế?
- Dì không nhận ra nàng à?
- Chào Dì Hoa, dì vẫn mạnh khoẻ?
- Vẫn tốt. À Như Xuân, cháu đã trưởng thành trở thành một thiếu nữ xinh đẹp thế này thật là không ai có thể tưởng tượng nổi. Gần một năm rồi còn gì? Mọi sự đều được như ý chứ?
- Cám ơn Dì, mọi sự đều tốt lành.
Dì Hoa quan sát Như Xuân rồi lại nói:
- Gần một năm qua cháu tu vi vẫn ở cấp I luyện khí kỳ, thời gian vừa qua cháu không có bỏ sức ra tu luện à?
- Dạ không, cháu tu luyện rất ít nên mới không có tiến bộ.
Minh thừa dịp này nói:
- Em để anh xem, may ra giúp em được một chút.
Minh tụ khí thành một quả ngũ sắc cầu nhập vào đỉnh đầu nàng, thân nàng liền có phản ứng hiện lên hai màu đỏ và xanh.
- Thuỷ hoả lưỡng linh căn. Có phải em luyện Ngự Hỏa quyết không?
- Dạ!
- Vậy để cho anh tặng truyền cho em một môn quyết khác thích hợp hơn.
- Anh truyền môn này cần bao lâu?
- Trong nháy mắt thôi nhưng sau đó em phải luyện một lần cho anh quan sát xem có ổn không. Vậy chừng một ngày một đêm thì xong.
- Vậy không được em phải về cho kịp.
Minh cười nói:
- Em không nhớ ở đây thời gian gia tốc gấp mười hay sao. Bây giờ ở ngoài là 13 giờ. Một ngày đêm chỉ là hai tiếng rưỡi là 15 gìờ rưỡi, em ở lại chơi thêm nửa ngày nữa cũng là thêm hơn nửa tiếng nữa là 16 giờ. Vậy em chịu chưa?
- Dạ!
Vậy em mau theo Dì Hoa vào phòng ngồi xuống tĩnh tọa chẩn bị đi. Anh đến ngay sau đó. Minh lấy Thanh Vân Tiêu ra thổi nhờ Ngũ Sắc điểu kiếm cho chàng một ít thảo dược cần thiết, và bắt một con Hoả Ngư. Sau đó vào phòng, lúc này Như Xuân đã tĩnh tọa bỏ hết tạp niệm. Chàng suy nghĩ đắn đo một lúc truyền vào mi tâm nàng một môn Hỏa Thuỷ Âm Dương quyết. Môn này năm trước sau khi nghiên cứu môn Ngự Hỏa và Thanh Mộc quyết cho Lê Tuân những lúc rảnh rỗi nghiên cứu ngũ hành sinh khắc, phối hợp âm dương theo nguyên lý trong Kinh Dịch thành hòng khi cần dùng. Đặc biệt môn Hỏa Thuỷ Âm Dương quyết này người tu luyện nó sẽ hình thành trong đan điền một giòng khí xoáy giống như đan điền của mình khi bắt đầu luyện Hồng Mông Ngũ hành quyết, người tu luyện nó tăng tiến rất nhanh, khi tu luyện đến khi kết Đan hai dòng khí thủy hoả âm dương sẽ giao hoà hợp nhất một cách kỳ diệu vô cùng.
Trong đầu Như Xuân phảng phất như một tiếng nổ vang lên thì nàng đã thấy trong đầu hiển hiện những dòng chữ lạ, nàng chưa từng thấy bao giờ. Nàng tìm hiểu thì ngạc nhiên thấy mình có thể đọc hiểu được thì nghe tiếng Minh vang lên nhắc nhở „em theo Thuỷ Hoả Âm Dương Quyết này tu luyện đi, đừng lo ngại đã có anh ở bên hỗ trợ“.
Nghe vậy nàng bắt đầu theo chỉ dẫn vận khí thu nạp thì trong tình trạng hỏa thịnh thủy suy, Minh thấy đã đến lúc nàng cần hỗ trợ liền dồn Thuỷ khí vào thân nàng, trong chốc lát thuỷ khí tăng nhanh đến thuỷ hoả tương đương. Lúc đầu Hỏa khí không ngừng mạnh mẽ lấn áp Thủy khí, sau đó thủy khí được Minh hỗ trợ nhanh chóng phân ra biên giới rồi trở thành tương đương, nàng kiên trì theo công quyết khống chế vận hành hai luồng khí âm dương vừa tương đương thì bắt đầu chậm chậm chuyển động theo quỹ tích xoay tròn. Minh thấy lưỡng khí chuyển động vận hành thành vòng tròn như ý mình thì quan sát một hồi rồi rút lui trở ra khách sảnh. Lúc này khách sảnh trên bàn đã chuẩn bị sẵn những thảo dược và một con hoả ngư. Tất cả đã được Dì Hoa rửa sạch chuẩn bị kỹ càng. Trong cung điện Dì Hoa đã bố trí một phòng phía sau dùng để luyện đan. Chàng đem tất cả vật liệu đến phòng luyện đan thì Dì Hoa đang ở đó, bên cạnh là một lô đỉnh màu tím của Minh đặt sẵn.
- Dì dùng thử lô đỉnh này chưa?
- Thử rồi nhưng không có phản ứng gì cả.
Minh hiểu ngay ra vấn đề, mỉm cười nói:
- Vậy để hôm nào cháu luyện riêng cho Dì một lô đỉnh khác. Bây giờ để cháu luyện một lò hạ phẩm Hoả Nguyên Đan.
Minh không chờ Dì Hoa trả lời lập tức nâng lô đỉnh lên xuất hỏa khí đánh vào thành đỉnh. Đỉnh lô nhanh biến thành lớn lăng không trước mặt, chàng dùng thần thức kiểm tra độ nóng trong lẫn ngoài lô đỉnh, chờ cho đều đặn phân bố mới lần lượt nhẩn nha bỏ dược thảo và Hỏa Ngư vào lô đỉnh, khi tất cả tài liệu được hoàn toàn hoá giải thành thể lỏng, Chàng tăng thêm hai thành hỏa khí và làm cho lô đỉnh khẽ xoay tròn, trong khi dược chất trong lô đỉnh chuyển động xoay ngược lại, những tạp chất dần dần bị đẩy ra phía ngoài bị độ nóng đỉnh lô đốt cháy hết thì chàng cho lô đỉnh từ chậm lại, qua thần thức cho biết chất thuốc đang dần quánh lại chàng liền thu hỏa khí, vừa hoàn thành thu hỏa ba chục giây thì đã nghe một tiếng nổ nhỏ „bùng“ bất giác mùi thơm từ trong lô đỉnh tỏa lan ra, thì đã thấy trong lô đỉnh khoảng ba chục viên Hỏa Nguyên Đan. Chàng thu vào sáu lọ, đưa tặng cho Dì Hoa một lọ rồi thu lô đỉnh vào trữ vật nhẫn, trở lại phòng thì thấy Như Xuân vẫn còn chăm chỉ tu luyện hấp thụ linh khí chung quanh chàng khẻ nói:
- Em mau mở miệng ra!
Như Xuân đang còn chưa tỉnh nghe láng máng, vô ý thức mở miệng ra thì Minh đã đem một viên Hoả Nguyên Đan bỏ vào miệng nàng.
- Hoả đan vừa vào miệng liền chảy ra thành chất lỏng trôi xuống bụng, bắt đầu nóng lên.
- Em ráng kiên trì chịu đau một lát, đừng buông thả. Bất cứ chuyện gì xảy ra cũng đừng lo lắng để anh hỗ trợ cho.
Như Xuân vừa nghe xong lời này, hỏa khí trong người đã tăng lên thập bội, thúc đẩy lưỡng khí trong đan điền xoay nhanh rồi chân khí mãnh liệt như sóng trào theo kinh mạch chạy chồm khiến nhiều kinh mạch trong người bị phá hư. Minh đã chuẩn bị sẵn sàng thấy kinh mạch nàng sắp chịu không nổi đã đưa chân khí của mình vào thân nàng chữa trị tái lập lại những kinh mạch bị phá hư. Phá hư, chữa trị quá trình lập đi lập lại năm bảy lần lưỡng khí vận chuyển trong kinh mạch mới trì hoãn chậm lại. Minh nội soi kinh mạch của nàng thì thấy kinh mạch nàng đã lớn lên gấp ít nhất hai chục lần, lại thêm vững mạnh kiên cố hơn trước rất nhiều.
Phần Như Xuân mỗi khi kinh mạch bị phá hư nàng đau đớn muốn chịu thấu, đang định kêu hết lên thì nhớ tới lời Minh vừa dặn vội cắn răng chịu đau mồ hôi khắp thân đổ ra như tắm, chưa bao lâu thì đã thấy một luồng khí lạ mát lạnh làm dịu vết đau rồi kinh mạch được chữa trị, sau lại thấy lưỡng khí vẫn còn chạy chồm không sao khống chế nổi, kinh mạch lại bị phá hư, tái lập nhiều lần khiến nàng cảm thấy lúc này đã trải qua cả năm... Sau cùng lưỡng khí vận chuyển ôn hoà thì cảm thấy cả người thoải mái, thư sướng từ ngũ tạng lục phủ đến các lỗ chân lông chưa từng thấy, khiến nàng vô tình rên lên mấy tiếng động lòng người. Nàng tỉnh dậy xả công thì thấy Minh đang nhìn mình mỉm cười lại nhìn trên thân thể quần áo nhơ nhớp thì xấu hổ ngượng ngùng.
Thấy vậy Minh nói:
- Để anh đưa em đi tắm.
Nàng chưa kịp nói gì đã thấy cảnh chung quanh biến đổi nhìn lại thì chỉ có một mình trong một phòng lát gạch men, một tấm kiếng lớn trên một bồn rửa trắng tinh, mọi vật trông sạch bóng như gương, lại thoang thoảng mùi thơm cực kỳ xa xỉ sang trọng, bồn tắm bông sen nước ấm đã mở sẵn, xà bông khăn tắm bên ngoài còn có một bộ quần áo để sẵn. Nàng không suy nghĩ đắn đo vội cởi bỏ hết quần áo xuống vừa bước mấy bước đã nghe thấy phía sau có tiếng „ù ì“ nàng nhìn lại đã thấy một con người máy màu trắng cao chỉ nửa thước trông thật dễ thương thu lấy hết quần áo của nàng bỏ vào một cái máy giặt gần đó, sau đó khởi động máy giặt. Nàng thấy vậy ngạc nhiên vô cùng, không ngờ trong phòng tắm còn cất giấu người máy để phục vụ người. Đây là chuyện hết sức bất ngờ không nghĩ tới cũng chưa nghe ai nói đến.
Nàng vui vẻ vào bồn tắm vừa hưởng thụ những tia nước đấm bóp lớp da đẹp, vừa ngâm nga hát nhỏ mấy bản tình ca quen thuộc quên cả thời gian. Cuối cùng không biết ngâm nga được bao nhiêu bản rốt cuộc tắm xong trên người sạch sẽ thoải mái dễ chịu, cảm thấy khí lực mạnh hơn trước rất nhiều, mọi động tác của mình trở nên trầm ổn khác hẳn lúc trước. Nàng nội soi thì thấy trong đan điền đang có hai luồng chân khí vận chuyển xoay tròn, kinh mạch lớn hơn gấp bội thì lẩm bẩm „Cấp II Luyện Khí kỳ“, nàng cả mừng ra khỏi bồn tắm định chạy ra cám ơn Minh thì thấy mình thân thể trần truồng chưa mặc quần áo, nàng đang định lại máy giặt xem thì đã thấy con Robot đang đem quần áo của nàng lại, để trên một cái kệ.
Nàng lấy quần áo mình lên xem thì thấy quần áo thẳng băng không một nếp nhăn,lại tỏa ra thoang thoảng mùi thơm lạ, được gấp xếp gọn gàng. Nàng thay quần áo xong ra ngoài thấy Minh thì vội chạy lại ôm cổ chàng, hai chân cong lên. Minh thấy nàng bất chợt từ phòng tắm chạy ra ôm chầm cổ mình, mùì hương thơm từ người nàng không ngớt bay vào mũi khiến Minh tham lam hít mạnh một hơi, một tay cũng đỡ lấy eo lưng nàng.
Như Xuân thấy Minh ôm chặt eo lưng mình thì ngửng đầu thấy mặt chàng gần kề bất giác vô ý hôn vào má chàng mấy cái thật mạnh. Minh cảm thấy thân nàng trong vòng tay mình mềm nhũn như bông dường như nơi nào cũng có tính đàn hồi lại quay mặt nhìn vào mắt nàng lúc này mặt nàng ngửa ra sau, Minh thấy đôi mắt lông mi dài cong lim dim, đôi môi nàng đỏ tươi nhỏ xinh mọng ướt át vạn phần hấp dẫn nhịn không được vội hôn khẽ vào môi nàng một cái, rồi lại một cái nữa lâu hơn, sau đó bốn vành môi dán chặt, đôi chân nàng không ngớt hết co lên bỏ xuống rồi lại co lên.....tay còn lại chàng dùng sống ngón tay nhẹ nhàng sờ má nàng, tai, sau đó bàn tay di chậm di chuyển cổ, lưng, mông, sau cùng xuống đùi nàng.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123