Dương Thiên Lôi nói đến chỗ này, ánh mắt bỗng nhiên tản mát ra hai đạo hào quang lạnh lùng, nhìn về phía Diêm Trung Thiên đã bị hoàn toàn khống chế mà lại tràn ngập hoảng sợ và ngốc trệ.
- Ngươi. . . Ngươi muốn làm gì?
Diêm Trung Thiên hoảng sợ nói.
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi..., Phạm Quang Nhật lập tức tràn đầy hận ý ngập trời, Nhật Thần Giáo, tuy rằng thành viên chủ yếu và cao thủ ở đây đều đã được cứu, nhưng trặm vạn đệ tử bình thường của hắn, đã sớm bị chém giết đến gà chó không lưu, những thứ này đều là do Diêm Trung Thiên ban tặng!
- Tất cả bọn hắn đều dính đầy máu tươi của đệ tử Nhật Thần Giáo chúng ta! Trăm vạn đệ tử. . . Cả trăm vạn đệ tử, đều bị bọn hắn chém giết, ngay cả thần hồn cũng bị bọn hắn luyện hóa! Ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu!
- Thiên Lôi!
Đúng lúc này, Trần Thiến bỗng nhiên đi tới bên người Dương Thiên Lôi bên nhìn nhìn cao thủ Thần Đạo cửu cấp đang khống chế Diêm Trung Thiên nói:
- Những chuyện này giao cho Trần hạo huynh đi, hắn sẽ xử lý tốt!
- Cũng tốt!
Dương Thiên Lôi lên tiếng.
Trần Hạo nhẹ gật đầu với Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên trầm giọng quát:
- Trần gia đệ tử nghe lệnh, bố ‘ Thiên Cương Luyện Thần Trận ’! Đệ tử Nhật Thần Giáo, thỉnh tụ lại cùng một chỗ!
- Thiên Cương Luyện Thần Trận?
Dương Thiên Lôi nhìn Trần Thiến hỏi.
- Ân. Trần gia đệ tử, chỉ khi nào gặp phải người có tội ác tày trời, mới sử dụng loại trận pháp này. Cái này sẽ trực tiếp luyện hóa bọn chúng thành năng lượng Thiên địa tinh khiết, ngay cả tính mạng lạc ấn cũng sẽ biến mất. Mà năng lượng luyện hóa ra thì có thể bị tu luyện giả hấp thu, có thể hấp thu bao nhiêu thì có quan hệ với tu vị bản thân của tu luyện giả. Nhưng thiên địa pháp tắc và thần niệm ẩn chứa trong đó thì không thể bị hấp thu được. Tựa như người khác thối luyện nguyên thần vậy, tuy rằng có thể tăng lên cảnh giới trong thời gian ngắn, nhưng cơ hồ đều bị các đại gia tộc cấm. Bởi vì dựa vào việc này để tăng lên cảnh giới, khi nào từ Thần Đạo bước vào Chân Thần Cảnh, muốn vượt qua ‘ Thần kiếp ’ thì càng xa vời!
Trần Thiến nói ra.
- Tiểu Thiến, ngươi biết không ít. . .
Trần Thiến trợn trắng mắt liếc Dương Thiên Lôi:
- Thương Viêm Phái tuy rằng bị diệt, nhưng Nhật Thần Giáo chỉ còn lại những người này. . . Ngươi định làm thế nào?
- Cái này đơn giản, đợi chút nữa bưng luôn cả hang ổ của Thương Viêm Phái trở thành tổng bộ của Nhật Thần Giáo, mấy người chúng ta ngây ngốc ở đây thêm hai này nữa, bảo Phạm Quang Nhật thông tri toàn bộ các môn phái ở Thương Viêm Tinh tới xem lễ một chuyến, tin rằng sẽ không còn người nào dám ý kiến nữa.
Dương Thiên Lôi nói ra.
Trần Thiến nhẹ gật đầu.
Đúng lúc này, Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi nắm tay đi tới bên người Dương Thiên Lôi và Trần Thiến, Phạm Linh Nhi sắc mặt ửng đỏ, nhìn xem Dương Thiên Lôi nói ra:
- Sư đệ, cám ơn ngươi!
- Không cần khách khí. Chuyện của sư tỷ, cũng là chuyện của ta.
Dương Thiên Lôi khẽ mĩm cười nói.
. . .
Sau nửa canh giờ, từng tiếng kêu thảm thiết trước sau vang lên, đệ nhất thế lực của Thương Viêm Tinh, trong chốc lát tất cả tinh nhuệ đều bị hủy hết, hóa thành năng lượng Thiên địa tinh khiết, mà cường giả Thần Đạo còn sót lại của Nhật Thần Giáo thì nguyên một đám tiến nhập vào trạng thái tu luyện, hấp thu những tinh nguyên bàng bạc kia và lực lượng thiên địa .
Sau khi hoàn thành xong hết thảy, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng một cái liền đi vào trong trận pháp, xuyên thẳng qua vô số pháp bảo còn lưu lại, bất quá hắn cũng không nhặt một kiện pháp bảo nào cả, chỉ là thu hồi một khối thạch đầu lóng lánh bạch sắc tinh quang, liền đi ra.
Ba ngày sau đó, Nhật Thần Giáo oanh động toàn bộ tu luyện giới Thương Viêm Tinh, hang ổ của Thương Viêm Phái dưới sự trợ giúp của Trần gia đệ tử và tu luyện giả Thủy Nguyên Tinh trở thành tổng bộ của Nhật Thần Giáo. Cũng chiếu cáo toàn bộ tu luyện giới, cử hành một hồi nghi thức long trọng. 2000 tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp trực tiếp uy hiếp toàn bộ tu luyện giới.
Sau khi Dương Thiên Lôi lại chúc mừng một hồi với tu luyện giả Thủy Nguyên Tinh cùng với Trần gia đệ tử liền dẫn theo Trần Thiến, Phong Linh Nhi cùng với Phạm Linh Nhi rời khỏi Nhật Thần Giáo.
Tất cả cao thủ cũng ly khai vào hôm sau
. . .
- Người của Trần gia, ngoại trừ Trần Thiến vẫn đi cùng với hắn ra, những người khác đều rời đi cả rồi!
Trên đỉnh một ngọn núi lửa đỏ thẫm ngoài Liệt Hỏa thành ngàn dặm, mấy tên tu luyện gia thu liễm tất cả khí tức, đứng trên đỉnh núi, một vị ở chính giữa, thu hồi thông tấn pháp bảo trong tay, cung kính nói với tu luyện giả đứng bên bờ vực, phảng phất đang dõi mắt nhìn về phía xa.
- Hắn không ly khai Thương Viêm Tinh?
Người rõ ràng là người cầm đầu của đám người, chậm rãi thu hồi ánh mắt, thanh âm lạnh lùng hỏi thăm.
- Không có, Hắn mang theo Trần Thiến, còn có sư tỷ của hắn Phong Linh Nhi cùng với người được gọi là Phạm Linh Nhi được bọn hắn cứu ra kia, đi về phương hướng‘ Tử Vong Hỏa Hải ’, xem ra hẳn là muốn đi vào trong đó lịch lãm rèn luyện. . . Trần Thiến không rời khỏi. . . Sư huynh, chúng ta sợ là không cách nào động thủ được!
- Hừ, Nhất Lang bị hắn phế bỏ bên ngoài trận đấu, có gì không dám? Chỉ cần không làm bị thương Trần Thiến là được. Huống chi, bọn hắn nếu là lịch lãm rèn luyện, thì không có khả năng lúc nào cũng ở cùng một chỗ được, tiếp tục theo dõi!
- Sư huynh, tên tiểu tử này rất có thể là người của Kỷ gia, hơn nữa còn có quan hệ với Trần Thiến. . . Chúng ta phải làm thật cận thận, tuyệt không thể để cho Trần Thiến phát giác mới được h. . . Nếu không chúng ta. . .
- Yên tâm, hết thảy hậu quả do ta gánh chịu, các ngươi chỉ cần để ý nghe mệnh lệch của ta là đủ.
- Được rồi.
. . .
- Tử Vong Hỏa Hải, là cửa vào đi thông vào Dung Nham Hỏa Vực dưới lòng đất, năm đó, sư tỷ vì muốn lĩnh ngộ ảo diệu của Thiên Hỏa nên mới đến nơi đây du lịch, trùng hợp ở trong Hỏa Vực gặp được đại cơ duyên với Linh Nhi, bị kéo vào trong di tích. . .
Quay mắt về phía Tử Vong Hỏa Hải đỏ thẫm giống như hỏa diễm, Phong Linh Nhi nhẹ giọng nói.
Nàng vốn là dùng luyện khí nhập đạo, nếu như có thể lĩnh ngộ ảo diệu của Thiên Hỏa, đối với nàng không thể nghi ngờ là có lợi ích cực lớn. Bất quá, đến bây giờ Phong Linh Nhi cũng không thể nào lĩnh ngộ được ảo diệu của Thiên Hỏa. Thiên Hỏa, là một loại hỏa diễm so Tam Muội Chân Hỏa còn cường đại hơn, có thể đốt cháy thiên hạ vạn vật, một khi khống chế, không chỉ có trợ giúp cực lớn với luyện khí, mà còn có thể ngưng tụ thành công kích vô cùng cường đại.
Phạm Linh Nhi ôm cánh tay Phong Linh Nhi, từ khi bốn người cùng rời đi, nàng liền không nói một tiếng, tựa hồ như đang thẹn thùng vậy. Dương Thiên Lôi tuy rằng biết rõ nàng và Phong Linh Nhi cũng không có phân chia "Công thụ", sở dĩ phá vỡ nguyên âm chi thân, hoàn toàn là do môn song tu công pháp kì lạ kia, nhưng Phạm Linh Nhi tương đối gầy yếu một chút kia nhìn thể nào cũng bị Dương Thiên Lôi cảm thấy cô gái ngốc Phong Linh Nhi là tiểu công, mà Phạm Linh Nhi chính là tiểu thụ..
Thông qua sự giải thích của Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi và Trần Thiến cũng đã sự nhận thức kha khá với Dung Nham Hỏa Vực.
Dung Nham Hỏa Vực, càng sâu nhập độ ấm liền càng cao. Ở bên trong hỏa vực giống như là nham thạch nóng chảy, tràn ngập vô số yêu thú hỏa thuộc tính cường đại và đại cơ duyên, đại khí vận, cũng là nơi lịch lãm rèn luyện tốt nhất của tu luyện giả Thương Viêm Tinh, rất nhiều thương hội cũng mở ra khu vực rèn luyện thích hợp với từng tu luyện giả đẳng cấp khác nhau lịch lãm rèn
Dương Thiên Lôi sở dĩ đến đây, hoàn toàn là vì hai lão già trong cơ thể này.
Khống chế Thương Viêm Tinh!
Dương Thiên Lôi lúc này đương nhiên không có loại thực lực này, càng không biết phải làm thế nào mới có thể khống chế một tinh cầu, nhưng hai lão già này, lại có được năng lực như vậy. Nhất là sau khi Dương Thiên Lôi hấp thu thạch đầu quang thuộc tính, thực lực của lão đầu thần bí kia càng cường hãn hơn rất nhiều, bởi vì Hiên Viên kiếm hồn rõ ràng không có khoa trương như trước kia
Hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng từ chỗ của lão đầu thần bí kia nhận được một chút tin tức.
Mười một khối thạch đầu các loại thuộc tính năng lượng, trên thực tế cũng không phải là tinh hạch gì cả, mà là bản thể của lão đầu thần bí kia bị phân liệt thành mười một khối tàn phiến, lưu lạc trong Nguyên Thủy Tinh Vực, nhưng cụ thể ở hành tinh nào, dù là hắn cũng không biết, chỉ khi nào ở khoảng cách không xa thì hắn mới cảm ứng được.
Mà muốn khống chế Thương Viêm Tinh, chỉ có thể tiếp xúc với tinh hạch của Thương Viêm Tinh, xóa tinh thần ấn ký trong tinh cầu đi.
Dương Thiên Lôi không biết là việc đó Hiên Viên kiếm hồn có thể đơn giản làm được. Nếu không Thủy Nguyên Tinh cũng sẽ không bị Dương Thiên Lôi khống chế rồi. Chỉ là, lão đầu thần bí kia không cho Hiên Viên kiếm hồn xử lý mà thôi.
Bởi vì lão đầu thần bí hiểu rõ, quỹ tích phát triển của Dương Thiên Lôi đã thoát ly khỏi sự khống chế của tất cả mọi người bọn hắn. Cho nên, hắn mới một lần tiếp một lần, liên tiếp ba lần ngăn cản lão gia hỏa não tàn Hiên Viên kiếm hồn.
. . .
Phù phù. . .
Bốn người Dương Thiên Lôi trực tiếp nhảy vào trong Tử Vong Hỏa Hải, rất nhanh đi xuống phía dưới.
Tử Vong Hỏa Hải, tuy rằng là trạng thái lỏng, nhưng vẫn là hỏa diễm ở trạng thái dịch, lập tức khi vừa tiến vào, Dương Thiên Lôi và Trần Thiến vốn là lần đầu tiên bước vào trong nội tâm hơi chút kinh hãi, chỉ là nhiệt độ ở mặt ngoài thì Tinh Giả bình thường liền tuyệt đối không thể nào thừa nhận được rồi, hơn nữa theo của bọn hắn không ngừng xâm nhập, nhiệt độ cũng tăng lên một cách nhanh chóng
Phong Linh Nhi bản thân vốn chủ tu hỏa thuộc tính ngược lại không hề có cảm giác, Phạm Linh Nhi là thân thể quang thuộc tính tinh khiết đối với hỏa diễm cũng có kháng tính trời sinh. Mà tu vị của Trần Thiến so với nhị nữ cao hơn rất nhiều, tuy rằng có chút kinh ngạc hỏa hải thần kỳ này, bất quá đối với nàng cũng không ảnh hưởng chút nào. Về phần tên biến thái Dương Thiên Lôi thì không cần phải nói nữa.
Cho nên bốn người sau khi tiến vào liền không dừng lại chút nào, rất nhanh lặn xuống phía dưới. Một ít yếu thú hỏa thuộc tính cấp thấp căn bản không thể ngăn cản bọn hắn chút mảy may.
Bất quá, theo không ngừng xâm nhập, tốc độ của bốn người cũng trở nên càng ngày càng chậm, thứ bọn hắn phải chống cự không phải chỉ là nhiệt độ ngày càng cao, mà còn có cả áp lực ngày càng khủng bố nữa.
Hơn nữa, đã bắt đầu xuất hiện một ít sinh vật hỏa thuộc tính cấp bậc thần thú.
Phạm Linh Nhi là người đầu tiên nhịn không được, mặc vào nhuyễn giáp, sau đó Phong Linh Nhi cũng bắt đầu không chịu nổi mặc nhuyễn giáp vào, tăng cường năng lực kháng áp của bản thân. Mà Trần Thiến và Dương Thiên Lôi vẫn trải rộng pháp lực quanh thân như trước, chỉ mặc đạo bào, chém giết những sinh vật quả ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Hai canh giờ sau.
- Sư đệ. . . Linh Nhi không được rồi, không thể vào sâu hơn. Nếu không. . . Ta và Linh Nhi liền lịch lãm rèn luyện ở độ sâu này, các ngươi tiếp tục lặn xuống, được không?
Sau khi bốn người lại chém giết một đầu thần thú cường hãn, Phong Linh Nhi truyền âm nói.
- Cũng tốt, ta và tiểu Thiến tiếp tục xâm nhập, hai người các ngươi cẩn thận một chút. Tùy thời giữ liên lạc!
Linh nhi lên tiếng, liền cùng ngừng lại với Phạm Linh Nhi.
Mà Dương Thiên Lôi và Trần Thiến tiếp tục lặn sâu xuống dưới.
. . .
- Sư huynh, có bắt các nàng không?
- Bắt! Làm việc cẩn thận, tuyệt không thể đánh rắn động cỏ!
- Yên tâm đi sư huynh! Phong Linh Nhi chẳng qua chỉ là Thần Đạo tứ cấp thôi, còn Phạm Linh Nhi kia cũng chỉ là Thần Đạo nhị cấp!
Tên kia tu luyện giả nói xong, liền rời đi như tia chớp.
Mà những người còn lại, thì dưới sự dẫn dắt của người cầm đầu tiếp tục ẩn nặc khí tức của mình, xa xa dán ở sau lưng Dương Thiên Lôi và Trần Thiến, chờ cơ hội.
Dương Thiên Lôi và Trần Thiến căn bản không nghĩ đến mình đã bị theo dõi. Mà đám người này, tổng cộng có mười một tên, tu vị thấp nhất cũng là Thần Đạo bát cấp, người cầm đầu kia lại là cường giả Thần Đạo cửu cấp. Người này không phải ai khác, chính là phụ thân của Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang, Khương Thiển Khâu.
Đến Vô Cực Tinh Vực một chuyến, Khương Nhất Lang bị Dương Thiên Lôi không chế năng lượng mới đả thương tâm thần nặng nề, gần như trở nên ngu ngốc rời đi Hỗn Loạn Tinh Vực. Đã từng là Kẻ đa mưu giờ không còn tồn tại nữa, hơn nữa khi được người của Mạnh gia, Long gia mang về Vô Cực Tinh Vực, vậy mà lại thúc thủ vô sách, đến giờ còn không thể khôi phục.
Nhìn nhi tử mình thương yêu nhất, hơn nữa ở Lưu Vân Điện còn rất được coi trọng biến thành bộ dạng như vậy, Khương Thiển Khâu há có thể không giận? Thân phận của Dương Thiên Lôi thần bí, Lưu Vân Điện không dám hành động thiếu suy nghĩ, cũng không có nghĩa là Khương Thiển Khâu đang tức giận không dám. Bởi vì, giải linh còn cần người hệ linh, Khương Thiển Khâu biết rõ, nếu muốn cứu trị cho con hắn, có lẽ chỉ có bắt lấy Dương Thiên Lôi mới có một đường khả năng.
Nếu như, Dương Thiên Lôi ngoan ngoãn cứu chữa cho Khương Nhất Lang thì cũng thôi đi, nhưng nếu không thể, thì cho dù có liều chết, cũng phải vì nhi tử mà báo thù.