Nhất thời vẻ mặt Vân Dao đỏ bừng, đừng nói nàng không biết Công pháp song tu, cho dù sẽ, sao có thể không biết xấu hổ mà dạy Dương Thiên Lôi? Nhưng lúc này, Vân Dao đâu thể nói những lời không biết xấu hổ này, hơi trầm ngâm sau đó, nói:
- Công pháp Song Tu đối với hai người các ngươi mà nói đã không có lợi gì. Giới tu luyện, thông thường dưới tình huống thuộc tính thân thể cùng giao hòa tương hỗ, do đó mới trợ giúp cho đối phương trong quá trình tự lĩnh ngộ thuộc tính năng lượng. Mà ngươi và Tử Hàm, đều đã lĩnh ngộ thuộc tính thủy diễn sinh. Công pháp song tu cũng không có giúp ích được bao nhiêu. Bất quá... Ngươi đã cùng... Ngươi phải đối xử với Tử Hàm cho tốt, nghìn vạn lần đừng phụ nàng.
- Mong sư phụ yên tâm. Ta có thể phụ người trong thiên hạ, nhưng tuyệt đối không phụ Tử Hàm!
Dương Thiên Lôi nói như đinh đóng cột, đồng thời, trên người hắn tản mát ra một khí tức vững như bàn thạch.
Ngay cả Vân Dao cũng cảm thấy hơi kinh ngạc.
Bởi vì thực lực của Trương Tử Hàm được tăng lên, Vân Dao mang theo hai người trực tiếp tiến sâu vào Ma Vực để rèn luyện.
Bảy ngày sau, cuối cùng Trương Tử Hàm đã không chịu nổi âm sát khí nhập thể, đạt được trạng thái cực hạn, ba người liền quay lại Thiên Châu Thành.
Khi ba người vừa ra khỏi Ma Vực, mới đến cửa lớn, ngoài ý muốn của Dương Thiên Lôi, đúng lúc đó, Chung Khuê vừa vặn tiến vào phòng khách. Hơn nữa, liếc mắt liền nhìn thấy hắn. Biểu tình của Chung Khuê dường như có chút kinh ngạc, vội vàng bước nhanh về phía Dương Thiên Lôi.
- Lão đệ! Làm lão ca ta lo lắng muốn chết. Thật không ngờ khi ngươi đi vào trong Ma Vực tự nhiên lại có Thiên Ma lẫn vào. Cũng may là ngươi chiến thắng trở về, chúc mừng chúc mừng!
Chung Khuê thân mật nói, ánh mắt lại chuyển hướng nhìn Trương Tử Hàm và Vân Dao:
- Hai vị này là...
- Sư phụ ta, Vân Dao. Đây là... Trương Tử Hàm, cùng lão đệ ta là cái kia cái kia... Hắc hắc.
Dương Thiên Lôi nói. Khi giới thiệu Trương Tử Hàm, có chút cuống quýt như vậy. Tuy rằng bản thân hắn rất muốn nói, đây là nàng dâu của ta nhưng chung quy có chút quá đáng, chỉ có thể dùng một loại vô sỉ, nhưng chỉ cần không phải là kẻ ngu si đều có thể nghe hiểu rõ để nói.
- Sư phụ, Tử Hàm, đây là Chung lão ca Chung Khuê, của Tinh Diệu thương hội. Lần trước, ta đến Ma Vực đã quen biết, lần này cũng giúp ta không ít nên ta có thể tìm được các ngươi. Toàn bộ cũng là nhờ Chung lão ca hỗ trợ.
Dương Thiên Lôi nói.
- Ha ha. Đâu nào, đâu nào, lão đệ khách khí rồi. Vân tiền bối, đệ muội, lần đầu gặp mặt, ta thấy các ngươi đều cần luyện hóa âm sát khí, không bằng đến phòng tu luyện của Tinh Diệu chúng ta làm khách quý? Coi như lễ gặp mặt đệ muội, coi như là cảm kích trước công ơn dạy dỗ của Vân tiền bối đối với lão đệ và đệ muội.
Nhìn Chung Khuê dường như có chút cung kính như vậy khiến Vân Dao và Trương Tử Hàm ngạc nhiên không hiểu được.
Vân Dao liền dứt khoát nhận lời. Tuy rằng tu vi của Chung Khuê không bằng mình, nhưng cũng bước vào Tiên Thiên cấp bảy, bất luận như thế nào cũng nên xưng hô ngang hàng với mình. Nhưng hắn tự nhiên lại gọi mình là tiền bối. Càng kỳ quái hơn chính là, vì sao Dương Thiên Lôi lại quen thân với Chung Khuê như vậy? Xưng hô là lão ca lão đệ còn chưa tính, nhưng đặc biệt trực tiếp đưa ra lời mời tới phòng tu luyện làm khách quý như vậy quả thật là lễ dầy rồi.
E rằng Trương Tử Hàm cũng không rõ ràng lắm, thì Vân Dao sao có thể biết được? Chỉ có thành viên của Thương hội Tinh Diệu mới có tư cách tới phòng tu luyện khách quý, nhưng lại là cần có phụ phí. Nhưng chỉ bằng vào thể diện của Dương Thiên Lôi khiến Chung Khuê không chút do dự đưa ra đại lễ như vậy.
Trương Tử Hàm thì còn không tính đi. Với tu vi Tiên Thiên cấp năm, mặc dù đã rèn luyện âm sát khí xong, muốn vào đó cũng cần hơn vạn viên Thuần Dương mà thôi. Nhưng nàng có tu vi Tiên Thiên cấp bảy Đỉnh phong, tuy rằng chưa hấp thu âm sát khí đạt đến cực hạn, nhưng muốn rèn luyện xong chí ít cũng phải mấy trăm vạn thậm chí hơn nghìn vạn viên Thuần Dương đan. Cái này mới chỉ là phụ phí.
- Cái này...
Vân Dao đang muốn cự tuyệt, nhưng Dương Thiên Lôi lại quả quyết ngăn Vân Dao lại trước, vẻ mặt mỉm cười cầm tay Chung Khuê, nói:
- Lão ca, ngươi đúng là người bạn tâm giao của ta! Nếu tiểu không tiếp nhận tình cảm này, thì có phần quá đáng rồi... Sư phụ, Tử Hàm, các ngươi đừng khách khí. Nếu lão ca đã nói, chúng ta phải nhận lấy tấm thịnh tình này!
- Ha ha ha...
Chung Khuê cười lớn một tiếng nói:
- Lão đệ nói đúng. Vân tiền bối, đệ muội, đi theo ta!
Chung Khuê nói xong, liền đi về phía trước.
Vân Dao lại chặn Dương Thiên Lôi kéo lại, thấp giọng nói:
- Tiểu tử thối, chuyện gì xảy ra thế này? Vô công bất thụ lộc, ba người chúng ta luyện sẽ phải tiêu hao hơn một nghìn Thuần Dương đan một ngày!
- Sư phụ, người cũng đừng lo lắng. Chỉ cần thản nhiên tiếp nhận là được rồi. Đệ tử sẽ không để Chung lão ca chịu thiệt đâu.
Dương Thiên Lôi thản nhiên nói. Trong ánh mắt lấp lánh một tia hào quang mà Vân Dao cũng nhìn không thấu.
Trương Tử Hàm có cảm giác khó hiểu, bị Dương Thiên Lôi lôi kéo, vừa đi theo Chung Khuê vừa thấp giọng hỏi:
- Thiên Lôi, phòng tu luyện khách quý là cái gì?
- Cũng không khác Huyền Hoàng Kỳ là mấy, dung nhập thời không pháp tắc, trong phòng tu luyện một tháng, tương đương với một ngày đêm bên ngoài.
Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói.
- Thiên Lôi, ngươi cùng Chung... Chung lão ca rất quen thuộc sao?
- Cứ xem như vậy đi, ta cùng hắn vừa thấy đã hợp. Nàng đừng lo lắng nhiều như vậy làm gì, chỉ cần đi vào tu luyện là được.
Dương Thiên Lôi hàm hồ nói.
Nhưng lúc Chung Khuê dẫn theo ba người đi tới phòng tu luyện của khách quý, theo yêu cầu của Vân Dao, nàng và Trương Tử Hàm bước vào một phòng tu luyện. Dù sao là sư phụ, nàng sợ khi Trương Tử Hàm rèn luyện âm sát khí, sẽ xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Lúc hai người tiến vào, Chung Khuê lại lôi kéo Dương Thiên Lôi tới phòng làm việc mới tinh của hắn. Khi Dương Thiên Lôi đến tìm Trương Tử Hàm, bởi vì vội vội vàng vàng, cũng không có lưu ý, nhưng giờ phút này, khi ngồi xuống, lại cảm thấy rõ ràng, phòng làm việc này xa hoa hơn nhiều so với phòng làm việc lần đầu tiên khi bọn hắn gặp mặt. Hai người vừa mới ngồi xuống, liền có nhân viên phục vụ xinh đẹp tới pha trà.
- Lão ca, thăng chức rồi sao?
- Ha hả, tấn cấp đến Tiên Thiên cấp bảy, cho nên chức vị cao hơn một chút. Lão đệ, ánh mắt không tồi hả. Đệ muội tuổi còn trẻ đã tấn cấp đến Tiên Thiên cấp năm, có phải cũng nên giới thiệu cho thương hội Tinh Diệu chúng ta?
- Ách... Lão ca, ta ở đây không phải Tử Hàm cũng ở đây sao?
- Nói vậy cũng phải. Ha hả. Thế nào, trong Ma Vực... Có gặp phải Thiên Ma hay không?
Trong ánh mắt Chung Khuê dần hiện ra một tia chờ mong, hỏi dò không thể phát hiện được.
Chung Khuê tò mò như vậy, kỳ thật, cũng bởi một nguyên nhân, Dương Thiên Lôi là quý khách. Vũ Văn Tinh Diệu cũng rất coi trọng Dương Thiên Lôi. Chỉ điều đó cũng đủ để hắn quan tâm tới như vậy. Nhưng trọng yếu hơn chính là, hắn đã thu được được tin tức từ mười đại cao thủ Ám Dạ Tiêu Hồn. Thiên Ma Vương đã chết ở trong tay Dương Thiên Lôi.
Điều này nghĩa là gì? Nghĩa là Dương Thiên Lôi chiếm được vật phẩm do Thiên Ma Vương lưu lại. Đương nhiên, tuy Vân Dao không có truy cứu về điểm này, nhưng Chung Khuê lại rất rõ ràng, trong vật phẩm do Thiên Ma Vương lưu lại, rất có thể tồn tại "Ngưng Huyết đan" đan dược cực phẩm có một không hai trong giới tu luyện!
- Ha ha... Lão ca, ngươi nói gì vậy?
Dương Thiên Lôi lại mỉm cười, hỏi ngược lại. Thật ra trong lòng hắn đã sớm có quyết định.
Tuy rằng, bề ngoài Dương Thiên Lôi hèn mọn, hơn nữa lại có vẻ rất thích chiếm tiện nghi. Nhưng trong thâm tâm hắn tôn thờ nguyên tắc, thu ân một giọt nước, báo đáp cả thùng. Cả thùng hay không cả thùng, hắn không nhất định làm được. Nhưng tuyệt đối sẽ không làm hại tới người đã giúp hắn. Cho nên Thương hội Tinh Diệu đã để hắn làm khách quý, đó là coi trọng giá trị của hắn. Đây là một loại đầu tư. Nếu như chỉ có mình Dương Thiên Lôi, hắn đương nhiên sẽ thản nhiên tiếp nhận, không có chút hổ thẹn. Nhưng Chung Khuê lại đặc biệt đưa đại lễ cho Trương Tử Hàm và Vân Dao như vậy, hắn liền không thể không công tiếp nhận.
Cho nên, khi để Vân Dao và Trương Tử Hàm đáp ứng Chung Khuê, hắn đã quyết định, xuất ra một viên Ngưng Huyết đan mà hắn cho rằng rất có giá trị, xem như là bồi thường. Một là, từ Chung Khuê hiểu được giá trị đích thực của Ngưng Huyết đan, hai là, còn đáp lại mối ân tình.
- Có thấy?
Mắt Chung Khuê nhất thời hiện ra vẻ vui mừng, hỏi.
- Không sai. Không chỉ thấy, còn may mắn giết chết.
Dương Thiên Lôi đắc ý nói.
- Giết chết? Ngươi giết chết?
Chung Lỗi cũng giả vờ kinh ngạc nói.
- Đương nhiên. Bất quá chỉ là may mắn mà thôi. Hắc hắc. Đúng lúc con Thiên Ma đó bị mười đại cao thủ và sư phụ ta đánh cho bị thương nặng, trốn cũng không thể trốn, muốn giết chết ta, kết quả... Thế nhưng không nghĩ nó lại yếu đuối như vậy!
Dương Thiên Lôi nói.
- Lợi hại!
Chung Khuê hưng phấn nói, trong lòng vô cùng hài lòng trước sự thẳng thắn của Dương Thiên Lôi. Hắn đã biết về tình hình cụ thể từ lâu, mặc dù hỏi đến, đơn giản là tạm thời không muốn Dương Thiên Lôi biết về sự tồn tại của mười đại cao thủ. Điều này cũng chính là lần đầu tiên hắn và Dương Thiên Lôi nói chuyện. Nếu như Dương Thiên Lôi giấu diếm không nói, Chung Khuê tự nhiên cũng sẽ không truy hỏi. Nhưng trong tình cảm của hai người khẳng định sẽ có cảm giác khác hẳn.
- Lão ca, lão ca xem nhìn cái này là vật gì vậy? Đây là thứ ta lấy được từ trong Càn Khôn giới do Thiên Ma Vương lưu lại.
Dương Thiên Lôi nói xong liền đưa ra một viên Ngưng Huyết đan Tiên Thiên cấp năm.
Trong nháy mắt, khi nhìn thấy viên Ngưng Huyết đan này, hai mắt Chung Khuê liền tản mát ra hai đạo tinh quang, giọng nói có một chút run rẩy:
- Ngưng Huyết đan! Ngưng Huyết đan do cao thủ Tiên Thiên cấp năm cô đọng ra! Lão đệ, giàu to rồi! Chỉ một viên sao?
- Ách... Còn có mấy viên nhỏ, rất quý sao?
- Quý vô cùng! Ngưng Huyết đan, vô giá trong toàn bộ giới tu luyện. Bởi vì con người căn bản không thể chế luyện thành, bất luận là cấp bậc gì, chỉ cần xuất hiện, tuyệt đối sẽ bị tranh đoạt! Thông thường đều được bán đấu giá. Nếu như người tu luyện thuộc tính tốt bị Thiên Ma chế luyện thành Ngưng Huyết đan, thì giá lại càng tăng lên gấp bội. Lão đệ phải biết rằng, Ngưng Huyết đan là do Thiên Ma vận dụng thiên phú thần thông đại pháp Thiên Ma ngưng huyết chế luyện mà thành, tương đương với việc trực tiếp cô đọng người tu luyện thành đan dược. Trong đó ẩn chứa tinh nguyên và năng lượng sinh mệnh. Người tu luyện dùng luyện hóa, có thể kéo dài thọ nguyên, chỉ bằng vào điểm ấy cũng đã vô giá. Còn chưa nói tới, trong đó còn ẩn chứa năng lượng!
- Lão đệ, tin lão ca, lão ca đề nghị với lão đệ một việc có được không?
Chung Khuê nói đến chỗ này, bỗng nhiên nói.
- Đương nhiên là tin. Lão ca nói đi.
Dương Thiên Lôi nói.
- Ta thấy lão đệ hẳn cũng không thiếu năng lượng thuộc tính trên. Hơn nữa lão đệ có niên kỷ rất nhỏ, thiên phú tu luyện cực kỳ cao, bước vào cảnh giới Tiên Thiên, liền có hai trăm năm thọ nguyên. Mỗi lần tấn chức, thọ nguyên sẽ tăng thêm một giáp, cũng chính là sáu mươi năm. Hiện tại lão đệ là Tiên Thiên cấp bốn Đỉnh phong, chừng ba trăm tám mươi năm thọ nguyên. Nói cách khác, lão đệ căn bản không cần quan tâm tới vấn đề thọ nguyên và thuộc tính năng lượng.
- Ngươi chỉ cần không ngừng cô đọng pháp lực và tăng niệm lực. Nếu như trực tiếp dùng Ngưng Huyết đan, tuy rằng pháp lực của ngươi có thể tăng rất nhanh, nhưng chung quy vẫn là quá lãng phí. Cho nên, lão ca kiến nghị ngươi hãy đưa nó ra bán đấu giá. Đổi lấy nội đan của yêu thú có giá thấp hơn nhiều, nhưng hiệu quả tăng pháp lực lại không ít. Chí ít một viên Ngưng Huyết đan có thể đổi được trăm viên nội đan yêu thú ngang cấp. Nếu là Ngưng Huyết đan ẩn chứa thuộc tính tốt, có thể đổi lấy ngàn viên cũng tương đương với việc ngươi có thể hấp thu pháp lực gấp trăm nghìn lần.
Chung Khuê trầm giọng nói.
Chung Khuê vừa bàn bạc với Dương Thiên Lôi là điểm mấu chốt. Hắn thực sự chỉ thiếu pháp lực. Thể chất của hắn biến thái, yêu cầu đối với pháp lực quả thực đã tới trình độ khủng bố rồi. Hắn đã hoàn toàn lĩnh ngộ được các loại năng lượng thuộc tính. Hắn căn bản không cần. Về phần thọ nguyên, Dương Thiên Lôi tự tin với cảnh giới của mình đang tăng không ngừng, thọ nguyên cũng sẽ tăng theo, căn bản không cần phải lo lắng.
Thế nhưng Dương Thiên Lôi lại nghĩ tới đám người Trương Tử Hàm. Thân thể Trương Tử Hàm thuộc hệ thủy, cũng lĩnh ngộ được hoàn thành hệ thủy, cũng không cần thuộc tính năng lượng. Sở Hương Hương có thân thể ngũ hành, nhưng bây giờ nàng còn không nắm trong tay bất kỳ thuộc tính diễn sinh nào, nhưng lại cần đến. Mà đám người Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi, Phong Mã Ngưu cũng cần.
Sau khi hơi trầm tư một chút, Dương Thiên Lôi nhìn vào Chung Khuê nói:
- Chung lão ca, làm sao phân biệt được thuộc tính năng lượng ẩn chứa trong ngưng huyết đan?
- Cái này thì đơn giản, chỉ cần dung nhập niệm lực vào trong đó liền có thể cảm ứng được.
Chung Khuê nói.