Một ngày này, kể cả Phong Vô Kỵ vì Lục Thanh Âm chọn ra một ngàn thiếu nữ có thiên phú âm ba, cộng với tất cả thiếu nam thiếu nữ có tư chất tuyệt hảo của các thế lực, còn có Vu Tiểu Ức, Phong Mã Ngưu, Dương Thiên Ngạo, Dạ Tư Không, Dương Thiên Lôi thu tất cả bọn họ vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.
Nhóm đầu tiên độ hóa Khương Thiển Khâu, Vũ Đạo Viễn, Nghê Dung, cộng thêm vừa độ hóa Long Cao Thiên và gần trăm tên cao thủ Thần Đạo Cửu cấp, tạm thời làm giáođầu cho đám thiếu niên thiếu nữ này, toàn bộ đều tiến vào Phiêu Miểu Tiên Cung, cùng sinh hoạt với thành viên của Thiên Nga Tộc.
Đương nhiên, Vu Tiểu Ức, Phong Mã Ngưu, Dương Thiên Ngạo, Vũ Đại Lãng, Tằng Cách La Mẫu và Hoàng Niếp Niếp do các lão bà của Dương Thiên Lôi dạy dỗ.
Được ngàn vạn tên tu luyện giả cung kính, Dương Thiên Lôi và chúng nữ xé rách hư không, rời khỏi Trảm Không Kiếm Phái, nhưng bọn họ vẫn không rời khỏi Thủy Nguyên tinh vực, mà lặng lẽ tiến vào thế tục, Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Ngạo, Sở Hương Hương, Mộc Tử Vi, đều trở về đoàn tụ với người nhà một hồi, Vũ Đại Lãng cũng trở về nhà mình ở vài ngày.
...
Trong lòng núi phía sau Cực Dương học viện.
Dương Thiên Lôi ngồi khoanh chân một mình, tâm thần từ từ dung nhập vào trong đan điền.
Niệm lực cường đại của Chân Thần Cảnh, một tia nguyên thần dung nhập vào bên trong, bắt lấy khí tức tánh mạng lạc ấn.
Một lát sau, Dương Thiên Lôi liền bắt được ấn ký mà mẫu thân lưu lại.
...
Vô Cực tinh vực, Càn Nguyên tinh, Kỷ gia, một sườn núi xinh đẹp tĩnh mịch rời xa khu vực trung tâm, từng đó hoa trắng nở ra, ẩn trong mây mù, một tiểu viện tao nhã lịch sựvà tịch mịch, tiểu viện được dựng lên sát rìa vách núi dựng đứng, vách núi bóng lưỡng như được người ta đánh bóng, trong tiểu viện chỉ có một bồ đoàn loàn nhỏ.
Một thân mặc đạo bào màu xám, đầu đội đạo quan, trang phục cho thấy người này là một người trung niên, chính là nữ tử có dung mạo mỹ lệ, khoanh chân ngồi ở đó, ngồi ở bên cạnh vách núi tùy thời có thể sụp đổ, giống như đang dung nhập vào thiên địa.
- Mẫu thân!
Đúng lúc này, tâm tình của nữ tử như nước hồ thu, bỗng nhiên bị đánh phá, một âm thanh quen thuộc xuất hiện trong óc nàng, trong nháy mắt, trên mặt nữ tử hiện ra một tia kinh hỉ và khiếp sợ.
- Chân Thần Cảnh?
Nữ tử này không phải người khác, chính là mẫu thân của Dương Thiên Lôi, Kỷ Nhạ Yên. Chuyến đi Mộng Huyễn Tinh, nàng đã có nhận thức rất sâu về con trai của mình, nhưng lúc này vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Mộng Huyễn Tinh mới chấm dứt bao lâu? Tại sao hiện giờ hắn đã tiến vào Chân Thần Cảnh?
Dù thiên phú Dương Thiên Lôi cường đại, Kỷ Nhạ Yên vẫn không ngờ Dương Thiên Lôi lại có thể bước vào Chân Thần Cảnh. Trong suy nghĩ của nàng, nhanh nhất cũng phải hơn mười năm, thậm chí vài chục năm. Dù sao, Đại Thiên Kiếp rất khủng bố, không có người nào dám thử.
Nhưng bây giờ, Dương Thiên Lôi lại thông qua lạc ấn liên lạc với nàng, đây là việc chỉ có Chân Thần Cảnh mới có thể làm được.
- Ân, mẫu thân, ta đã bước vào Chân Thần Cảnh!
Tâm thần Dương Thiên Lôi có chút kích động nói.
Vô Cực tinh vực, là tinh vực cường đại nhất trong Cửu Thiên.
Vô Cực, tên như ý nghĩa, vô biên vô hạn, không có cực hạn. Nó ẩn chứa số lượng tinh cầu vô cùng khổng lồ, khoáng thạch và thiên địa linh vật vô cùng vô tận, đồng thời cũng có vô số cao thủ và hiểm địa.
Vô Cực tinh vực trong thiên địa, có địa vị ngang với Hải Thiên Tinh, Mộng Huyễn Tinh và Huyễn Hải tinh vực, nó là tinh vực duy nhất không có chủ nhân tinh vực.
Không có chân trời, ngay bên trong Vô Cực tinh vực, muốn muốn đi ra thiên không, phải đi xuyên Vô Cực tinh vực. Có thể nói, Vô Cực tinh vực không có chân trời. Cũng chỉcó cao thủ Chân Thần Cảnh mới dám tiến vào hiểm địa để lịch lãm rèn luyện.
Dương Thiên Lôi và Kỷ Nhạ Yên trao đổi trong nháy mắt, Kỷ Nhạ Yên phát ra pháp lực và thần niệm vô cùng vô tận, lập tức xuyên qua vô số hàng rào không gian, một đạo Thiên Môn, hình thành trước mặt Dương Thiên Lôi!
Thiên Môn, dùng thần niệm của bản thân, hóa vô hình thành hữu hình, thần niệm ngưng tinh, quán thông không gian bích chướng, hình thành Thiên Môn cường đại hơn đường hầm tinh không vô số lần. Khoảng cách xa bao nhiêu, hao phí thần niệm và pháp lực càng nhiều. Nhưng mà, mặc kệ bao xa, cũng chỉ có Chân Thần Cảnh Địa giai mới có thểhoàn thành. Bởi vì, chỉ có bước vào Địa giai, mới có thể đem thần niệm ngưng tinh.
Nhìn Thiên Môn trước mặt, Dương Thiên Lôi hưng phấn hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong đó!
- Thiên Môn? Là ai tới?
Ba giờ sau, Kỷ Nhạ Yên vẫn thúc dục thần niệm như trước, chèo chống cho Dương Thiên Lôi nhanh chóng bước vào Vô Cực tinh vực, một đạo thân ảnh ngự không phi hànhđến tiểu viện Kỷ Nhạ Yên, trong ánh mắt toát ra vô cùng oán hận và tức giận, lạnh giọng nói ra.
Kỷ Thiên Xuyên, kẻ đã từng là đạo lữ của Kỷ Nhạ Yên.
Kỷ Nhạ Yên không phải là dòng chính Kỷ gia, mà là đại cao thủ được Kỷ gia bồi dưỡng từ nhỏ, được mang họ Kỷ.
Kỷ Thiên Xuyên là nhi tử trong số đông nhi tử của lão gia tử Kỷ gia. Hai người từng tu luyện cùng một chỗ, cùng kề vai sát cánh chiến đấu, cũng từng yêu nhau, cuối cùng trở thành đạo lữ, hơn nữa còn có bảy con trai, ba con gái.
Đương nhiên đây là chuyện của một vạn năm trước kia, thiên phú kinh người như Kỷ Thiên Xuyên đã bước vào Chân Thần Cảnh Thiên giai.
Chân Thần Cảnh chia làm Thiên Địa Nhân tam giai, Thiên giai cao nhất, Nhân giai thấp nhất.
Kỷ Nhạ Yên hiện giờ vẫn dừng lại ở Địa giai đỉnh phong, không có tiến thêm. Khi đó, thọ nguyên của nàng không còn đủ ba vạn năm.
Chân Thần Cảnh, khi tu luyện giả bước vào Chân Thần Cảnh, thọ nguyên sẽ đạt tới Nhất Nguyên, chính là mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm! Mà bước vào Chân Thần Cảnh Địa giai, tắc sẽ có được nhị nguyên thọ nguyên, chính là hai mươi lăm vạn chín ngàn lượng bách niên. Mà Kỷ Nhạ Yên không còn đủ ba vạn năm thọ nguyên. Điều này có ý nghĩa, Chân Thần Cảnh Địa giai đỉnh phong như Kỷ Nhạ Yên đã sống được gần hai mươi ba vạn năm.
Nếu Dương Thiên Lôi biết rõ, chắc chắn sẽ kinh ngạc. Bởi vì, hiện tại Dương Thiên Lôi vẫn chưa tới ba mươi tuổi, tổng thời gian tu luyện, chỉ hơn hai mươi năm mà thôi, nhưng đã là Chân Thần Cảnh Nhân giai!
Chẳng lẽ thiên phú giữa hắn và Kỷ Nhạ Yên chênh lệch như vậy sao?
Sự thật không phải vậy.
Tuy Kỷ Nhạ Yên không phải dòng chính Kỷ gia, nhưng cũng là thiên tài của Kỷ gia.
Trên thực tế, sau khi bước vào Chân Thần Cảnh, muốn tăng tiến rất khó khăn. Tu luyện chi đạo, trước dễ sau khó. càng về sau, tấn cấp chậm hơn. Hơn nữa, mỗi tu luyện giảđều có cực hạn cổ chai của mình, một khi đạt đến cực hạn cổ chai, rất nhiều tu luyện giả không thể nào tăng lên nữa. Chân Thần Cảnh Địa giai, đã là cổ chai của tất cả tu luyện giả.
Chương 551: Kỷ gia, Kỷ Thiên Xuyên. (Hạ)
Chỉ có những thiên tài đỉnh cấp, mới có thể thuận lợi vượt qua.
Mà Kỷ Thiên Xuyên chính là một trong những thiên tài đỉnh cấp đó.
Đại đa số người tu luyện, một khi gặp phải cổ chai này, trừ phi lựa chọn thủ đoạn cực đoan Bách Thế Luân Hồi, nếu không cả đời chỉ đạt tới Địa giai mà thôi.
Kỷ Nhạ Yên cũng không ngoại lệ.
Cho nên, dưới sự cổ vũ của Kỷ Thiên Xuyên, khi Kỷ Nhạ Yên chỉ còn ba vạn năm cuối cùng, bước vào Bách Thế Luân Hồi
Bách Thế Luân Hồi, phải nếm trải muôn màu của Luân Hồi, nếm nhân tình ấm lạnh, tôi luyện tâm tính.
Bách thế, chỉ là con số cơ bản. Trên thực tế, đại đa số tu luyện giả luân hồi nhiều hơn trăm lần. Khi đã tôi luyện tâm tính đến cực hạn, sau khi thỏa mãn yêu cầu, Bách Thế Luân Hồi sẽ đi vào khâu cuối cùng, thời điểm này, chỉ cần tu vi của người Luân Hồi đạt được năm sáu phần của tiền thế, thì có thể hoàn thành Bách Thế Luân Hồi.
Bách Thế Luân Hồi cần bao nhiêu năm? Đây là chuyện không thể nói rõ, đại đa số là cần thời gian ngoài ba vạn năm!
Mà Kỷ Nhạ Yên, bởi vì ngoài ý muốn sinh ra Dương Thiên Lôi, cho nên sớm hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, phá tan bích chướng, bước vào Chân Thần Cảnh Thiên giai!
Nhưng mà, Thiên Môn mở rộng, Kỷ Nhạ Yên mang theo tưởng niệm với mười nhi tử và Kỷ Thiên Xuyên nên trở về Càn Nguyên tinh, làm cho nàng không thể tưởng được, nam nhân chân thân nàng yêu, bởi vì nam nhân mà chân thân nàng yêu tha thiết, vốn hắn đang tràn ngập vui sướng và kích động, sắc mặt lại trở thành khó coi.
Không cho Kỷ Nhạ Yên bất cứ cơ hội giải thích nào, liền phẩy tay áo bỏ đi!
Càng làm cho trái tim Kỷ Nhạ Yên băng giá là, ngay cả những nữ nhi mà nàng âu yếm, cũng bị Kỷ Thiên Xuyên mang đi!
Bởi vì sao?
Bởi vì khi nàng từ Bách Thế Luân Hồi trở về không hoài bích (còn trinh)!
Mang tâm tình mừng rỡ kích động trở về, lúc trở lại Càn Nguyên tinh, phải thừa nhận đã kích rất lớn. Vốn nàng tin tưởng, nam nhân yêu mình, sẽ không chú ý, càng tin tưởng, hắn sẽ xem Dương Thiên Lôi như con mình, xem bọn Trương Tử Hàm như con dâu của mình.
Nhưng mà, dù có tưởng tượng cỡ nào cũng không thể nghĩ ra kết quả lại như vậy!
Kỷ Nhạ Yên cố gắng, giãy dụa, hô hào kỷ tên của Kỷ Thiên Xuyên, nói ra vô số lần “Nghe ta giải thích” . Nhưng trả lời cho Kỷ Nhạ Yên chính là bóng lưng phẫn nộ của Kỷ Thiên Xuyên, cộng với thần niệm phong tỏa đầy lạnh lùng.
Vì sao nàng lại để bọn Trương Tử Hàm rời đi?
Bởi vì trái tim của Kỷ Nhạ Yên đã băng giá, sau khi nàng trờ về, liền thu hưu thư(bỏ vợ) của Kỷ Thiên Xuyên! Nếu không phải lão gia tử Kỷ gia ra mặt, lúc này, Kỷ Nhạ Yên đãbị trục xuất khỏi Kỷ gia.
- Ngươi tới làm gì? Ta tiếp ai quan hệ gì tới ngươi?
Kỷ Nhạ Yên nghe được âm thanh quen thuộc ôn nhu sủng nịch trước kia nhưng hiện giờ nó lại ẩn chừa đầy lạnh lùng và phẫn nộ, tâm thần xuất hiện chấn động mãnh liệt, gương mặt tuyệt mỹ xuất hiện vẻ quật cường, nhưng nước mắt lại rơi xuống, nhìn gương mặt phẫn nộ của Kỷ Thiên Xuyên, âm thanh run run nói.
- Ngươi... Kỷ Nhạ Yên đừng tưởng phụ thân ta che chở cho ngươi, ta sẽ không làm gì được ngươi! Ngươi ở lại Kỷ gia đã là sỉ nhục của ta! Ngươi còn muốn dẫn tên vương bát đản kia tới sao?
Sắc mặt Kỷ Thiên Xuyên phi thường khó coi, gần như điên cuồng, nói.
Kỷ Nhạ Yên chính là đạo lữ Kỷ Thiên Xuyên yêu nhất, chân ái, cũng là ngươi hắn yêu không hơn bất cứ thứ gì trên đời.
Thời gian hơn một vạn năm, không lúc nào hắn không ngóng trong lúc Kỷ Nhạ Yên hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, sớm ngày trở về. Nhưng mà, thời điểm nữ nhân mà hắn yêu nhất, lại không còn hoài bích. Trong nháy mắt đó, trong nháy mắt đó, hắn không thể nào hình dung tâm tình của mình. Trong mắt nam nhân không cho phép có bất cứ hạt cát nào, dù là nữ nhân mà mình thương yêu nhất, cũng không được phép có bất cứ khuyết điểm nhỏ nào. Dù là Kỷ Nhạ Yên thất thân, hắn vẫn không thể nào tiếp nhận được.
Bởi vì hắn tinh tường, Luân Hồi chi thân, trước khi hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, bất cứ kẻ nào cũng không thể phá vỡ phong ấn trinh tiết của nàng. Dù là chết, cũng không thể phá vỡ, thế tại sao Kỷ Nhạ Yên lại mất thuần âm chi thể?
Điều này nói rõ sau khi Kỷ Nhạ Yên hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, cũng không lập tức liên hệ với mình, mở ra Thiên Môn, mà sao khi biết rõ chân thân, đã cùng nam nhân làm chuyện đó!
Đây là sự phản bội toàn diện, cả thể xác và tinh thần!
Làm sao hắn có thể tiếp nhận?
Nhưng mà, thời gian Kỷ Nhạ Yên trở về hơn năm năm, Kỷ Thiên Xuyên cũng không cách nào quên được nàng, một tờ hưu thư, đã hóa giải sỉ nhục của hắn, nhưng không cáchnào hóa giải tình cảm gần hai mươi ba vạn năm với Kỷ Nhạ Yên.
Thời điểm lão gia tử lên tiếp cho phép Kỷ Nhạ Yên tiếp tục ở lại Kỷ gia, hắn đã nén giận rời khỏi Vô Thiên, cũng ở trong Vô Thiên vô cùng vô tận lịch lãm rèn luyện một cáchđiên cuồng, lúc này, sau khi trở về Càn Nguyên tinh mấy tháng, dù không tới tiểu viện của Kỷ Nhạ Yên một lần, nhưng lại có vô số lần đứng xem.
Đây là một cảm giác vừa yêu vừa hận, nếu khúc mắc này không được hóa giải, nó sẽ biến thành tâm ma.
Nhưng hắn vẫn chịu đựng, bởi vì khi hắn nhìn thấy Kỷ Nhạ Yên, hắn không thể khống chế cảm xúc của mình.
Nhưng mà, hôm nay, bỗng nhiên tiểu viện của Kỷ Nhạ Yên truyền ra chấn động cường đại, làm cho tâm ma của hắn bị giày vò. Hắn đến, nhìn thấy Kỷ Nhạ Yên khởi động Thiên Môn.
Nàng tiếp dẫn tên nam nhân đã phá vỡ thuần âm chi thể của nàng sao?
- Ngươi dám! Kỷ Thiên Xuyên, ngươi cút cho ta! Ta không muốn nhìn...thấy ngươi nữa! Lập tức cút! Kỷ Thiên Xuyên.
Kỷ Nhạ Yên nghe được lời nói của Kỷ Thiên Xuyên, nước mắt không thể khống chế được, rơi xuống không ngừng, tâm thần chấn động kịch liệt, gần như làm cho nàng sụpđổ, làm cho Thiên Môn xuất hiện chấn động, nhưng nàng phải khắc chế lại, nếu không khi Thiên Môn sụp đổ, Dương Thiên Lôi sẽ lâm vào trong thời không ngược dòng, đó làtồn tại khủng bố gấp trăm ngàn lần không gian hỗn loạn, dù Dương Thiên Lôi là Chân Thần Cảnh, cũng đừng mơ tưởng rời khỏi.
Loại thống khổ và áp lực cực lớn này, đầu tóc xanh trên đầu của Kỷ Nhạ Yên, lúc này phát sinh biến hóa kinh người, chỉ trong nháy mắt biến thành bạc trắng.
- Hai mươi ba vạn năm, ngươi không tín nhiệm ta, cũng bỏ đi, ngay cả cơ hội giải thích ngươi cũng không cho. Ha ha ha... Kỷ Thiên Xuyên! Cút đi.
Toàn thân Kỷ Nhạ Yên run rẩy, nhắm mắt lại.
- Tín nhiệm, ta làm thế nào để tín nhiệm? Phong ấn trinh tiết, không ai có thể phá vỡ! Rõ ràng đang hoàn thành Bách Thế Luân Hồi vì sao lại ngưng lại? Hơn một vạn năm, ta chưa bao giờ không ngóng trông ngươi về! Ngươi lại làm chuyện như vậy! Ngươi bảo ta làm thế nào để tin ngươi? Ngu ngốc sao? Tình cảm hai mươi ba vạn năm, ngươi cũng biết là tình cảm hai mươi ba vạn năm mà? Giết ngươi, ta làm không được! Nhưng ta muốn mời ngươi cút khỏi Kỷ gia! Cút càng xa càng tốt! Người tiếp dẫn trong Thiên Môn là hắn sao? Mang theo hắn cút đi! Nếu ta không gặp hắn thì thôi, nếu gặp ta sẽ giết chết hắn!
- Tốt! Tốt lắm! Kỷ Thiên Xuyên, ngươi đừng hối hận!
Kỷ Nhạ Yên nghe được lời nói của Kỷ Thiên Xuyên, nhất là nhắc lại chuyện cũ, tâm của nàng đã lạnh như băng.