Mục lục
[Dịch] Huyền Thiên (Huyền Thiên Tà Tôn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt Nguyễn Hi Vũ vui mừng và hâm mộ, nàng là nữ nhân của Dương Thiên Lôi, cho nên nàng hiểu được địa vị của Trương Tử Hàm trong nội tâm của Dương Thiên Lôi. Trương Tử Hàm, là nữ nhân đầu tiên của Dương Thiên Lôi. Tuy Nguyễn Hi Vũ tự tin dung mạo của mình, nhưng không thể làm ảnh hưởng đến địa vị của Trương TửHàm, Nguyễn Hi Vũ biết, kể cả nàng, trong chúng nữ không có ai có thể làm lay chuyển địa vị của nàng. Nếu như có thể so sánh, chỉ sợ chỉ có Nguyễn Hi Vũ nàng mới có khảnăng so sánh một chút. Nhưng mà, Nguyễn hi vũ không ghen ghét. Thứ tự đến trước và sau, nhất là đến đầu tiên, đối với bất kỳ người nào, đều là trọng yếu nhất. Nàng vôduyên trở thành nữ nhân đầu tiên của Dương Thiên Lôi, chuyện này không thể nghịch chuyển, cũng không thể sửa đổi, chỉ cần Dương Thiên Lôi yêu nàng, cần gì phải so đo bên nhẹ bên nặng?

Dưới tình huống Nguyễn Hi Vũ luân hồi muôn đời, cho rằng mình còn rõ phương diện này hơn Trương Tử Hàm, nhưng bây giờ, phát hiện chuyện ở Ngân Tuyết thành, nàng đãđánh mất ưu thế này.

- Tiểu Vũ, đột nhiên ta cảm giác được, ngươi nói đúng, hiện tại, hình như đã vượt qua khả năng can thiệp của chúng ta, ta làm mẫu thân, bản thân cho rằng mình là cao thượng, muốn điều khiển quỹ tích của hắn, không nghĩ tới, cuối cùng ta vẫn đánh giá thấp con của mình...

- Vận mệnh của hắn, không ai có thể điều khiển! Ta khẳng định!

Nguyễn Hi Vũ nói, kiên định dị thường, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Kỷ Nhạ Yên, nói:

- Mẫu thân, ta muốn đi cùng hắn!

- Mẫu thân sẽ trở về, sau khi lịch lãm rèn luyện xong, nhắc nhở Thiên Lôi cẩn thận một chút, ngươi đi đi...

Kỷ Nhạ Yên nói.

- Ân. Mẫu thân, ngươi yên tâm đi, không có việc gì đâu.

Nguyễn Hi Vũ nói, nói xong hai người nhìn nhau, liền biến mất trong hư không.

Một ít mãnh vỡ quần áo màu đen, bay lả tả ở trên hư không, từ từ rơi xuống.

Rốt cuộc, Nguyễn Hi Vũ khôi phục chân thân.

Thân ảnh khuynh quốc khuynh thành!

Dung nhan tuyệt mỹ, hai con mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, toàn thân tản khí tức siêu nhiên, tản ra khí tức bất kỳ cường giả Thần Đạo nào cũng không thể phá ra được!

Thời điểm nàng bước vào khách sạn Ngân Tuyết, liền hấp dẫn ánh mắt của vô số người trong đại sảnh. Mỗi người nhìn về phía nàng đều kinh ngạc và rung động.

Đẹp, không phải phong độ tư thái và dung mạo tuyệt thế, mà là cái đẹp siêu nhiên, cái đẹp thoát tục, giống như thiên thần hàng lâm!

Tất cả nữ nhân, khi nhìn thấy nàng, đều sinh ra một tia cảm giác tự ti và mặc cảm!

Tất cả nam nhân, khi nhìn thấy nàng, hô hấp dừng lại, ánh mắt ngốc trệ, đầu óc trống rỗng!

Thần sắc của nàng lạnh nhạt, tùy tiện tìm một cái bàn không có ai, liền ngồi xuống, từ từ nhắm mắt lại!

Cả đại sảnh đều lâm vào trong tĩnh lặng, ánh mắt của mọi người đều ngơ ngác nhìn về vị ”Nữ thần” vừa mới xuất hiện!

Nguyễn Hi Vũ, vốn đã đẹp đến mức khuynh quốc khuynh thành!

Vào lúc này, tuy quá trình luân hồi muôn đời hoàn thành viên mãn, nhưng nàng vẫn chưa khôi phục tu vi, nhưng lại có trí nhớ và tâm tình của Chân Thần cảnh, điều này làm cho khí tức của nàng phát sinh biến hóa kinh người.

- Thiên Lôi, ta đã đến!

Theo Nguyễn hi vũ chậm rãi nhắm mắt lại, tâm tình của nàng lúc này rất khẩn trương.

Thời gian hơn bốn nắm, trải qua vô số kinh nghiệm thời không pháp tắc, trên người nàng, phát sinh biến hóa kinh tâm động phách hơn chúng nữ gấp nghìn lần.

Có thể khôi phục chân thân, trở thành Chân Thần Cảnh, nàng vẫn muốn lưu lại với Dương Thiên Lôi.

Vì Dương Thiên Lôi mà buông tha cho chính mình!

Vì Dương Thiên Lôi mà bước vào Mộng Huyễn Tinh!

Trơ mắt nhìn nam nhân đã làm mình buông tha tất cả, luôn giấu kín mình ở nơi bí mật nào đó, tâm tình đó như thế nào?

Nàng không thể không kích động.

Vừa mới cùng chúng nữ đi vào phòng, đang chuẩn bị đêm nay ”Cày cấy” một phen, ngày mai Dương Thiên Lôi sẽ bất đầu hành trình tu luyện mười năm, bỗng nhiên tâm thần khẽ động.

Trong ánh mắt tràn ngập hưng phấn!

- Các ngươi đợi chút!

Dương Thiên Lôi nói xong, không để ý tới chúng nữ đang kinh ngạc, liền khoanh chân ngồi xuống, tâm thần dung nhập vào thể nội!

- Mẫu thân?

Dương Thiên Lôi mang theo một tia kinh hỉ.

Hắn không ngờ, ở chỗ này vẫn có thể cảm nhận được chấn động thần niệm do mẫu thân lưu lại, tuy đã hoài nghi hai người bịch mặt chính là lão nương và Mộng Mộng lưu lại, nhưng cuối cùng lại không thể chứng minh. Nhưng bây giờ lại cảm ứng được mẫu thân đang kêu gọi, phải biết rằng đây không phải là hiện thực, đây là Mộng Huyễn Tinh, Dương Thiên Lôi lúc này chỉ là tánh mạng lạc ấn, thế nào mà không khiếp sợ chứ?

Nhưng mà, điều này cũng làm Dương Thiên Lôi khẳng định, mẫu thân lưu lại ấn ký khí tức, đã lưu lại trên tánh mạng lạc ấn của mình, nếu không như thế thì không thể nào kêu gọi được hắn.

Nhưng mà, làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cảm thấy một cảm giác quen thuộc, nhưng không phải là giọng nói của mẫu thân!

- Thiên Lôi, là ta...

Âm thanh của Nguyễn Hi Vũ rơi vào trong óc của Dương Thiên Lôi, nói:

- Ta đang ở trong đại sảnh...

- Mộng Mộng? Đúng là ngươi?

- Ân!

- Đợi ta!

Đột nhiên Dương Thiên Lôi chặt đứt liên hệ, hắn hưng phấn nhảy lên, nói:

- Tiểu Vũ, ta đến đây!

Nói xong, liền lao tới đại sảnh.

Trong nội tâm chúng nữ cả kinh, làm sao Nguyễn Hi Vũ tới được đây? Không phải nàng không tới sao? Trong lòng mỗi người đều cảm thấy nghi hoặc, bởi vì các nàng không biết Nguyễn Hi Vũ đã tới, thời điểm các nàng lịch lãm rèn luyện trong Mộng Huyễn Tinh, mẫu thân chỉ phải tới một cao thủ thần bí. Thời điểm ở Ngải Tuyết thành, đúng là cómột cao thủ thần bí bảo các nàng đổi chuyển ra khỏi khách sạn Ngải Tuyết, hơn nữa còn mang mặt nạ bảo hộ, đồng dạng cao thủ thần bí kia bảo các nàng không thể tiết kiệmđan dược. Trừ hai lần đó ra, cao thủ thần bí không còn liên hệ với các nàng.

Hiện tại, tại sao Nguyễn Hi Vũ lại xuất hiện?

Tuy trong lòng chúng nữ cảm thấy nghi hoặc, nhưng vẫn đi theo Dương Thiên Lôi ra ngoài.

Nhân vật mới như Trần Thiến, đã sớm biết sự tồn tại của Nguyễn Hi Vũ, chỉ chưa gặp nhau mà thôi. Trong khoảng thời gian lịch lãm rèn luyện trong Mộng Huyễn Tinh, Trần Thiến đã hòa cùng chúng nữ, chưa bao giờ xuất hiện tình cảnh chèn ép và xa lánh như trong tưởng tượng của nàng.

- Tiểu Vũ, Mộng Mộng!

Thời điểm Dương Thiên Lôi dùng tốc độ nhanh nhất lao ra đại sảnh, nhìn thấy dung mạo khuynh quốc khuynh thành, Nguyễn Hi Vũ đang ngóng nhìn hắn.

Dung nhan như trước, nhưng khí tức trên người nàng, đã làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy không thể tin được!

Cả đại sảnh tĩnh lăng, bị Dương Thiên Lôi xuất hiện đánh vỡ, tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn theo thần sắc kích động của Nguyễn Hi Vũ, nhìn về phía Dương Thiên Lôi!

Chương 539: Nữ thần. (Hạ)

Làm cho tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi, giống như không ăn khói lửa nhân gian, “Nữ thần” bàng quang, lại ngóng trông Dương Thiên Lôi đi tới, càng làm cho tất cả nam nhân ghen ghét và tiếc hận, hai người ôm lấy nhau!

- Ân!

Thời điểm chúng nữ muốn đi qua, bỗng nhiên Dương Thiên Lệ vươn hai tay ra, ngăn cản mọi người, nhẹ giọng nói:

- Đêm nay, thuộc về đệ đệ và Hi Vũ! Tử Hàm, chúng ta về phòng thôi!

- Ân!

- Là ngươi, thật sự là ngươi?

Dạng Thiên Lôi và Nguyễn Hi Vũ gặp nhau rất xúc động, ôm nhau trước mặt mọi người. Dương Thiên Lôi không có gì, nhưng một lát sau, Nguyễn Hi Vũ giống như thiên thần hạ phàm, khuôn mặt tuyệt mỹ nhỏ nhắn đỏ ửng, nhất là khi nhìn thấy sau lưng của Dương Thiên Lôi, chúng nữ đang mỉm cười nhìn mình, Nguyễn Hi Vũ càng không có ý tứ, tách ra khỏi Dương Thiên Lôi, cũng vào lúc này, Dương Thiên Lôi nhẹ giọng hỏi.

Đương nhiên Nguyễn Hi Vũ biết Dương Thiên Lôi hỏi cái gì, gật đầu.

- Mẫu thân đâu?

Dương Thiên Lôi hỏi lần nữa.

- Mẫu thân đã trở về.

- Không ma luyện ca sao?

- Mẫu thân nói, ngươi quá biến thái, không cần người can thiệp...

Nguyễn Hi Vũ nhìn gương mặt hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi, khóe miệng nhếch lên, nói.

- Ngươi nói đi, tiểu Mộng Mộng?

- Được, ở đây không tiên, vào phòng nói sau!

Nguyễn Hi Vũ truyền âm.

Chúng nữ vây quanh Nguyễn Hi Vũ và Dương Thiên Lôi cùng trở lại một gian phòng.

Trần Thiến có kiến thức rộng rãi, vừa nhìn Nguyễn Hi Vũ đã biết chỗ khác biệt của Nguyễn Hi Vũ, tuy nàng không rõ có chuyện gì đang xảy ra, khí tức của Nguyễn Hi Vũ, tuyệtđối không phải là Thần Đạo cảnh có thể phát ra. Loại khí tức này, nàng chỉ cảm nhận được trên người mẫu thân và cao thủ Chân Thành Cảnh mà thôi. Chẳng lẽ Nguyễn Hi Vũ chính là cao thủ Chân Thần Cảnh? Điểm này chính là điểm khác biệt với chúng nữ, hơn nữa, cao thủ Chân Thần Cảnh tới đây làm gì? Lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo?

Trừ nguyên nhân này ra, Trần Thiến không nghĩ ra lý do khác.

- Tiểu Vũ, đây là Trần Thiến, có lẽ ngươi đã biết a?

Dương Thiên Lôi nhìn Trần Thiến đang ngẩn người, liền giới thiệu cho Nguyễn Hi Vũ.

- Ân, tiểu Thiến!

Nguyễn Hi Vũ mỉm cười gật đầu với Trần Thiến.

- Vũ tỷ!

Trần Thiến mang theo một tia thẹn thùng nói ra, dù sao chúng nữ đều đến trước nàng, hơn nữa từ khí tức của Nguyễn Hi Vũ cũng làm Trần Thiến mang theo kính ý, trực tiếp gọi là Vũ tỷ.

- Gọi Hi Vũ là được rồi, có thêF̉ xưng tỷ, thì gọi ta là nhị tỷ!

...

Dương Thiên Lệ đắc ý nói nói:

- Hảo hảo, đêm nay đệ đệ thuộc về Hi Vũ, chúng tỷ muội, chúng ta tránh ra! Hi Vũ, ngươi nhớ nhỏ giọng một chút, cách âm của gian phòng không được tốt lắm...

Mặt mũi Nguyễn Hi Vũ lập tức đỏ bừng, nhưng lại mỉm cười, duỗi bàn tay nhỏ bé ra, tóm lấy vạt áo của Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Lệ mỉm cười bắt lấy bàn tay nhỏ bécủa Nguyễn Hi Vũ.

- Không cần đi! Nhìn xem đây là cái gì?

Dương Thiên Lôi đắc chí, vừa nói, trên tay hắn xuất hiện một đạo bạch quang, thứ trên tay hắn là một cái bình.

- Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình?

Chúng nữ lập tức khiếp sợ.

- Hắc hắc... Bộ dáng mà thôi, chỉ là Đạo khí bình thường, nhưng mà, nó cũng có dung nhập thời không pháp tắc!

Dương Thiên Lôi nói liền kéo Nguyễn Hi Vũ đi vào một gian phòng tu luyện cực lớn, thần niệm khởi động Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nó nhanh chóng biến lớn, xuất hiện một cái cửa lớn!

- Sau khi đi vào, có động thiên khác!

Dương Thiên Lôi đắc chí nói.

Thần sắc chúng nữ lập tức biến thành hưng phấn ,tuy Nguyễn Hi Vũ đến, chúng nữ đều cam tâm tình nguyện đem đêm nay nhường lại cho nàng và Dương Thiên Lôi, nhưng dù sao, ngày mai bọn họ phải tách ra để đi tu luyện, thời gian quý giá như thế, ai không muốn ở cùng Dương Thiên Lôi chứ?

Bây giờ, có Đạo khí này, đương nhiên chúng nữ rất cao hứng.

Một không gian cực lớn xuất hiện trước mặt mọi người, phương viên trừng mấy trăm trượng, thiên địa linh khí trong này rất dày đặc, bốn vách tường và đỉnh, đều phủ kín phùvăn rậm rạp, tuy không thể nào so sánh với Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nhưng lịch lãm rèn luyện trong Mộng Huyễn Tinh, có Đạo khí như thế này là rất trâu bò, rất khó có được.

- Một ngày bằng một năm một tháng, thời gian cả đêm, chúng ta có thể ngây ngốc trong này cả nửa năm, tốt rồi, các ngươi đều tu luyện trước đi! Ca muốn ôn chuyện với Hi Vũ... Hắc hắc...

Dương Thiên Lôi là gia hỏa hèn mọn bỉ ổi, ôm trọn vòng eo nhỏ bé của Nguyễn Hi Vũ, hơn bốn năm không thân mật với Nguyễn Hi Vũ, làm cho Dương Thiên Lôi rất hưng phấn, nhất là lúc này, Nguyễn Hi Vũ biến hóa quá nhiều, khí tức trên người, đã làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy kinh ngạc, chẳng khác này “Thần nữ” cả!

là Thần nữ mà không có bất cứ nam nhân nào dám khinh nhờn.

Nhưng mà, Dương Thiên Lôi lại ngoại lệ! Hắn là gia hỏa vô sỉ, ngay cả Thần nữ hoàn mỹ không thể khinh nhờn của Nguyễn Hi Vũ, hắn cũng dám khinh nhờn!

Dương Thiên Lôi lên tiếng, chúng nữ một hóa thành một đạo lưu quang, cách ly với Dương Thiên Lôi ra, tiến vào tiểu không gian.

- Tiểu Mộng mộng, vì sao trên người của ngươi lại phát sinh biến hóa nhiều như vậy?

Sau khi chúng nữ tách ra, Dương Thiên Lôi ôm trọn vòng eo nhỏ bé mê người của Nguyễn Hi Vũ, nói.

- Có sao? Biến hóa ở đâu?

Nguyễn Hi Vũ ngẩn đầu mỉm cười nhìn Dương Thiên Lôi gần trong gang tắc, hắn là kẻ đã làm cho nàng buông tha tất cả, nói ra.

- Khí tức! Thân thể có biến hóa hay không, ca phải kiểm tra rồi mới biết!

Dương Thiên Lôi vừa nói, móng vuốt hèn mọn bỉ ổi đặt lên đạo bào của Nguyễn Hi Vũ, đụng chạm da thịt trắng nõn nà như mở dê.

- Không thay đổi, ta vĩnh viễn là Tiêu Như Mộng trong lòng ngươi, là Nguyễn Hi Vũ...

Đột nhiên thân thể của Nguyễn Hi Vũ run rẩy, ôm chầm lấy Dương Thiên Lôi, nói:

- Lần này... Ta... Có thể... Hoàn toàn thuộc về ngươi...

- Cái ... Cái gì?

Dương Thiên Lôi hoài nghi mình nghe lầm, điều này sao có thể? Bí mật trên người Nguyễn Hi Vũ, vẫn chưa được phá bỏ, hơn nữa Chân Thần Cảnh như mẫu thân cũng không thể, chẳng lẽ hiện giờ đã cởi bỏ?

Duyên Thiên Lôi nắm lấy hai vai của Nguyễn Hi Vũ, kích động nói:

- Mộng mộng, ngươi nói thực?

- Ân! Cấm chế... Thời điểm ta tấn thăng lên Thần Đạo Lục cấp, đã cởi bỏ!

Khuôn mặt tuyệt mỹ của Tiêu Như Mộng đã đỏ ửng, nhưng hai con ngươi vẫn nhìn thẳng vào Dương Thiên Lôi, nói ra.

- Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra?

- Cái cấm chế kia... Chính là cấm chế mà bất kỳ nữ nhân nào bắt đầu Bách Thế Luân Hồi đều làm...

- Bách Thế Luân Hồi?

Trong mắt Dương Thiên Lôi lóe lên một tia tinh quang lóng lánh, khiếp sợ nói:

- Mộng Mộng, ngươi... Ngươi là thân thể Bách Thế Luân Hồi?

- Ân.

- Ngươi... Có phải cũng giống như mẫu thân...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK