Nhưng Phạm Linh Nhi lại giống như không hề nghe thấy, ánh mắt vẫn trong suốt như trước chậm rãi đảo qua những gương mặt quen thuộc đang bị nhốt ở trung ướng, giống như là đang muốn tìm kiếm người nào đó vậy..
Lúc nàng trông thấy Dương Thiên Lôi bên người Phạm Quang Nhật thì hơi dừng lại, liền chậm rãi thu hồi ánh mắt. Làm rất kin kẽ, dù là Diêm Trung Thiên cũng không nhìn ra gì khác thường.
- Là hắn sao?
- Linh Nhi, đúng vậy, ta đang ở trên người sư đệ, hắn chính là sư đệ ta!
- Phạm Linh Nhi, từ giờ trở đi, chỉ cần ngươi thú nhận người nọ là ai, ta có thể buông tha bọn hắn, nếu như ngươi không khai, ta sẽ ở trước mặt mọi người, chém giết nguyên một đám bọn chúng, khiến chúng thần hồn câu diệt! Thẳng đến ngươi chịu khai mới thôi.
Diêm Trung Thiên lạnh giọng nói.
- Chiêu! Sư tỷ, bảo nàng khai đi, cứ nói là ta!
Dương Thiên Lôi trong đầu nói với Phong Linh Nhi. Giờ này khắc này, Dương Thiên Lôi và mọi người dĩ nhiên bị nhốt trong tầng tầng kết giới được bày ra bởi thần niệm của trăm tên cao thủ, Dương Thiên Lôi tuy rằng có thể phá tan được, nhưng làm vậy sẽ khiến bọn hắn chú ý, chỉ có thể thông qua cảm ứng đặc thủ của hai người Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi để liên hệ Phạm Linh Nhi thôi.
- Sư đệ. . . Ngươi thật muốn thử?
- Yên tâm đi. . . Dương Thiên Lôi cực kỳ khẳng định nói. Dương Thiên Lôi tự tin mười phần như vậy là vì đã nhận được sự khẳng định của nhị lão
Bởi vì bọn hắn nói một câu:
- Chỉ bằng vào hai người bọn họ, cho dù có thi triển ra thần thông của Chân Thần Cảnh cũng mơ tưởng có thể luyện hóa được ngươi. Xem hai người chúng ta như không tồn tại sao?
- Nói đi. Không có chuyện gì đâu
Lăng Hi cũng nói.
- Ta khai!
- À? Tốt! Vậy mới đúng mà, nói, là ai?
- Ngươi thả ta xuống trước đã!
Phạm Linh Nhi nói.
- Không có vấn đề.
Diêm Trung Thiên vung tay lên, thần niệm lập tức sáp nhập vào trong xiềng xích, trong chốc lát xiềng xích hắc sáng lóng lánh móc vào trong xương bả vai của Phạm Linh Nhi tức biến mất, mà thân thể Phạm Linh Nhi thì chậm rãi tụt xuống cây trụ lớn.
Ánh mắt của Phạm Linh Nhi chậm rãi quét qua đám người bị trăm tên cao thủ vây quanh.
Cùng lúc đó, ánh mắt của đám người Diêm Trung Thiên cũng theo Phạm Linh Nhi nhìn sang, đúng lúc này, căn bản không cần Phạm Linh Nhi nói, Diêm Trung Thiên liền nhìn ra mánh khóe. Bởi vì đệ tử của Nhật Thần Giáo ở đây, đã sớm biết rõ người nọ là Dương Thiên Lôi. Chỉ là, trước khi Phạm Linh Nhi không muốn nói, bọn cũng sẽ không lộ ra mà thôi, dù sao, tất cả mọi người đều rõ, vô luận Phạm Linh Nhi khai hay không khai, bọn họ đều chỉ có con đường chết. Trước khi chết, việc gì phải làm "Tiểu nhân" chứ?
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt của mọi người tuy nhiên cũng hữu ý vô ý mà nhìn về phía Dương Thiên Lôi.
- Là hắn? Vậy mà ở chỗ này? Phạm Quang Nhật a Phạm Quang Nhật, thật không nghĩ đến ngươi lại chỉ dạy đệ tử lợi hại như vậy, thời gian vài năm cũng không lộ ra chút phong thanh nào. . .
Diêm Trung Thiên nói ra.
- Bẩm chưởng giáo, tiểu tử này chính là người vừa mới phản hồi Nhật Thần Giáo mấy hôm trước!
Thủ lĩnh của Thánh Quang chấp pháp đoàn, vội vàng cung kính nói.
- A?
Diêm Trung Thiên có chút ngoài ý muốn, nói:
- Nói như vậy, bọn hắn cũng là vừa mới biết được? Rất tốt! Dẫn tiểu tử này ra đây cho ta!
- Vâng, chưởng giáo!
Hai gã cao thủ Thần Đạo lục cấp, trực tiếp thần sắc âm hung ác đi về phía Dương Thiên Lôi, một trái một phải, dẫn Dương Thiên Lôi tới cạnh Phạm Linh Nhi.
Ánh mắt của Dương Thiên Lôi sáng ngời đối mặt với Phạm Linh Nhi cũng đang đánh giá hắn, tuy rằng đây là lần đâu tiền gặp được Phạm Linh Nhi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt thanh tịnh tinh khiết và vết thương đầy người của Phạm Linh Nh, nhất là xương tỳ bà lộ cả ra ngoài kia, khiến Dương Thiên Lôi trông thấy mà giật cả mình.
- Quỳ xuống!
Hai gã cao thủ Thần Đạo lục cấp, đột nhiên phát ra pháp lực bàng bạc, nói.
Nhưng khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc chính là, trên người Dương Thiên Lôi bỗng nhiên phát ra hai đạo năng lượng càng thêm cường đại, quỳ xuống, đích thật là quỳ xuống, nhưng lại không phải là Dương Thiên Lôi, mà là hai gã cường giả Thần Đạo cạnh hắn, không chút ngập ngừng liền phù phù hai tiếng, quỳ xuống với Phạm Linh Nhi.
- Muốn chết!
Trăm tên cao thủ gầm lên một tiếng, muốn đánh về phía Dương Thiên Lôi.
- Dừng tay! Thần Đạo lục cấp, lợi hại, thậm chí ngay cả ta cũng có thể dấu diếm! Thánh nữ, vây khốn hắn! Ta cũng không muốn để hắn chết dễ dàng như vậy!
Diêm Trung Thiên phát tay quát bảo ngừng tay, ánh mắt âm tàng dừng ở Dương Thiên Lôi nói ra.
Theo thanh âm của Diêm Trung Thiên, Thánh nữ mặt không chút biểu lộ của nhân loại, bỗng nhiên phát ra pháp lực và thần niệm như núi như biển, áp về phía Dương Thiên Lôi, từng đạo hào quang nhũ bạch sắc bàng bạc trực tiếp hoàn toàn bao phủ Dương Thiên Lôi!
Diêm Trung Thiên cũng không muốn Dương Thiên Lôi có một cái chết thống khoái, huống chi đã biết được Dương Thiên Lôi vừa mới trở lại Nhật Thần Giáo thì hắn phải hỏi cho ra bí mật này có bị bạo lộ hay không thì mới có thể chém giết Dương Thiên Lôi được.
- Chỉ một chút lực lượng này cũng muốn vây khốn ta? Thi triển ra Thánh Quang Phổ Chiếu của các ngươi đi, nói không chừng còn có chút hy vọng!
Dương Thiên Lôi ngang nhiên mà đứng, tản mát ra pháp lực vô cùng bàng bạc, vậy mà lại hoàn toàn chống cự lại lực lượng của thánh nữ, cuồng ngạo nói.
- Hừ!
Thánh nữ phảng phất như không có bất kỳ tình cảm nào kia, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, trong chốc lát vô số quang điểm sáng chói, theo đỉnh đầu Dương Thiên Lôi phiêu xuống, bên trong sáp nhập vào hào quang nhũ bạch sắc, trong nháy mắt, áp lực phảng phất bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ hơn gấp 10, gấp trăm lần, mặc dù thân thể của Dương Thiên Lôi vẫn đứng thắng, nhưng mặt đất dưới chân lại "Ầm ầm" một tiếng sụp đổ xuống.
- Chỉ chút uy lực thế thôi sao?
Chỉ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền từ từ bay lên, dừng ở Diêm Trung Thiên và Thánh nữ khinh thường nói:
- Trực tiếp cho ta thống khoái đi, yên tâm, ta còn chưa nói bí mật này có bất luận kẻ nào khác, các người dù có luyện hóa ta cũng không việc gì, trước khi chết, còn có thể kiến thức Thánh Quang Phổ Chiếu rắm chó của các người, cũng biết rõ các ngươi xem mạng người như cỏ rác thế nào!
Giờ này khắc này, Dương Thiên Lôi đã làm tốt chuẩn bị, cho dù có bất cứ dị biến nào, cũng có thể cam đoan người của Nhật Thần Giáo sẽ tuyệt không có chút nguy hiểm nào, mà người của Diêm Trung Thiên chỉ sợ còn chết nhanh hơn.
Bởi vì Trần Thiến đã truyền đến tin tức, Trần gia cao thủ, đã vô thanh vô tức tiềm nhập vào đây khi bọn người Diêm Trung Thiên còn chưa đến. Về phần lẻn vào bao nhiêu, Dương Thiên Lôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng Trần Thiến cam đoan người của Nhật Thần Giáo có thể an toàn..
- Nếu ngươi đã muốn chết như vậy, vậy thì hôm nay liền mượn người làm người hành hương thứ nhất! Luyện!
Diêm Trung Thiên lập tức phất tay.
Thánh nữ không có bất kỳ biểu lộ, bỗng nhiên kết xuất từng đạo nhũ bạch sắc phù văn huyền ảo, như thiểm điện đánh vào trong nhũ bạch sắc năng lượng vây quanh Dương Thiên Lôi!
Thân thể Dương Thiên Lôi lập tức bắt đầu vặn vẹo biến hình. . .
Phạm Linh Nhi, Phạm Quang Nhật cùng với Lăng Hi, Phong Linh Nhi đều mang theo một chút khẩn trương dừng ở thân ảnh Dương Thiên Lôi.
Một phút đồng hồ, hai phút. . . Năm phút đồng hồ. . .
- Giết --!
Lúc tiến hành trọn vẹn đến 10' đồng hồ, ánh mắt của thánh nữ trở nên càng ngày càng sáng, thủ ấn trở nên càng lúc càng nhanh, nhưng rốt cục cũng nhịn không được mà gầm lên. Diêm Trung Thiên sớm đã mở to hai mắt nhìn cơ hồ đồng thời với khi khi thánh nữ hét lên, đột nhiên xuất thủ!
Vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, Dương Thiên Lôi chỉ có Thần Đạo lục cấp, vậy mà thánh nữ không cách nào luyện hóa hắn. Cho nên, trong chốc lát hai người liền hợp hai làm một.
- Giết!
Nhưng lập tức ngay khi thánh nữ phát ra tiếng "Giết" Dương Thiên Lôi cũng quát lớn một tiếng!
- Rầm rập ầm ầm. . .
Trong chốc lát trăm đạo khí tức vô cùng cường hãn, trực tiếp bao phủ phạm vi vài dặm, tất cả mọi người, ngoại trừ Dương Thiên Lôi ra, trong nháy mắt liền bị một cổ thần niệm khủng bố như Thái Sơn áp đỉnh bao phủ, kể cả Diêm Trung Thiên cũng khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.
- Răng rắc răng rắc rầm rập --!
- Giết --!
- Giết --!
Cùng lúc đó, kết giới do Diêm Trung Thiên và thánh nữ bố trí ở Nhật Thần Giáo liền bị vô số đạo năng lượng vô cùng khủng bố oanh phá, từng tiếng "giết" vang vọng Thiên địa, phô thiên cái địa truyền đến!
Ngay cả Dương Thiên Lôi cũng sợ đến mức chân mềm nhũn, đột nhiên nhìn về phía bầu trời, ta kháo. . . Cái này là con mẹ nó khái niệm gì?
Liếc mắt, Dương Thiên Lôi liền thấy được trọn vẹn 2000 cao thủ giáng từ trên trời xuống như một đàn châu chấu, mỗi một đạo khí tức. . .
Tất cả mọi người sợ ngây người.
Cơ hồ trong nháy mắt, kể cả Diêm Trung Thiên và thánh nữ, toàn bộ cao thủ của Thương Viêm Phái đều bị cao thủ siêu việt hơn xa bọn hắn khống chế!
- Điên rồi. . .
Dương Thiên Lôi trong thấy Phong Vô Kỵ, Vu Nhân Kiệt, Lâm Vô Kị, Vũ Văn Tinh Diệu v... v vô số tu luyện giả đên từ Thủy Nguyên Tinh cùng với nguyên một đám đệ tử Trần gia cường đại đến không có giới hạn mang theo Trần gia huy chương, Dương Thiên Lôi có một loại xúc động muốn thổ huyết, ta kháo, có điên cuồng như vậy sao? Ca nói với Phong lão đầu là chỉ cần mang đến trăm tên cao thủ ngoài Thần Đạo ngũ cấp là đã đủ để đối phó với Thánh Quang chấp pháp đoàn rồi. Mà bên phía Trần Thiến, hắn lúc ấy chỉ muốn hai gã Thần Đạo cửu cấp. . .
Sau khi khiếp sợ ngắn ngủi, Trần Thiến và Phong Vô Kỵ đã chậm rãi rơi xuống bên người Dương Thiên Lôi.
Trần Thiến nhìn nhìn Phạm Linh Nhi đã ngã xuống đất, lại nhìn Dương Thiên Lôi một chút, nhếch miệng, nói:
- Những người này làm sao bây giờ?
- Để sau hãy nói!
Dương Thiên Lôi dùng sức nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Trần Thiến, cũng không nói thêm gì liền đi về phíaPhạm Linh Nhi. Hắn đương nhiên nhìn ra sự khác thường trong mắt lúc Trần Thiến nhìn về phía Phạm Linh Nhi.
Phạm Linh Nhi kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi đi đến cạnh nàng. Dương Thiên Lôi không nói gì, chỉcau mày, nhìn xương tỳ bà bị lộ cả ra ngoài của nàng, bỗng nhiên duỗi bàn tay lớn ra, trực tiếp đặt ở đỉnh đầu Phạm Linh Nhi, nói:
- Nhắm mắt lại, buông lỏng bản thân!
Theo thanh âm của Dương Thiên Lôi trong chốc lát, năng lượng thần bí trong cơ thể hắn liền chậm rãi chảy ra, trào vào trong cơ thể Phạm Linh Nhi!
Lúc này, toàn bộ diễn võ trường, ánh mắt của mọi người đều đang ngó chừng Dương Thiên Lôi. Cao thủ của Thủy Nguyên Tinh đương nhiên là thần sắc kích động dị thường, nhìn tuyệt thế thiên tài đến từ Thủy Nguyên Tinh đã hoàn toàn vượt ngoài sự tưởng tượng của bọn hắn. Mà đệ tử Trần gia cũng ánh mắt nhìn thiếu niến khiến Trần đại tiểu tỷ của bọn hắn động tâm.
Đẹp trai, đây là ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với Dương Thiên Lôi. Yếu, đây là ấn tượng thứ hai của tất cả mọi người đối với Dương Thiên Lôi. Bởi vì Dương Thiên Lôi chỉ là Thần Đạo lục cấp mà thôi. Mạnh, đây là ấn tượng thứ ba của tất cả mọi người đối với Dương Thiên Lôi. Bởi vì Dương Thiên Lôi mới chỉ có Thần Đạo lục cấp, lại trẻ tuổi đến đáng sợ, khí tức cũng cường đại đến nổi Thần Đạo lục cấp hoàn toàn không thể nào so sánh nổi
Kinh!
Nhưng đây lại là ấn tượng thứ tư của tất cả mọi người với Dương Thiên Lôi.
Vì sao kinh?
Bởi vì cánh tay đặt trên đầu Phạm Linh Nhi kia của Dương Thiên Lôi, vậy mà lại phát ra một cổ năng lượng khiến ngay cả trăm tên Thần Đạo cửu cấp cường giả cũng cảm thấy khủng bố khiếp sợ, cũng không phải cổ năng lượng này mạnh đến bao nhiêu, mà là thuộc tính của nó, đã hoàn toàn vượt ngoài nhận thức của bọn hắn!
Càng kinh người là, huyết nhục bị trong thương trên người Phạm Linh Nhi, vậy mà lại dùng một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được khôi phục lại. . .
- Linh Nhi!
Ngay khi vết thương trên người Phạm Linh Nhi hoàn toàn khôi phục lại, một đạo bạch quang bỗng nhiên phát ra từ mi tâm Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi trực tiếp xuất hiện trước mặt mọi người!
- Linh nhi. . .
Phong Linh Nhi lập tức cùng Phạm Linh Nhi ôm lại với nhau. Nhìn bộ dáng thân mật kia của hai người, Dương Thiên Lôi một hồi xoắn xuýt, bất quá cũng không chút nào phản cảm, nói:
- Sư tỷ, trước tiên xử lý bọn rác rưởi này rồi các ngươi lại thân mật cũng không muộn. . .
- Cảm ơn, cám ơn các vị!
Đúng lúc này, Phạm Quang Nhật vừa tỉnh lại từ trong khiếp sợ lại quỳ hai đầu gối xuống, gởi lời cảm ớn tới vô số cao thủ xung quanh. Đồng thời, nhưng cao thủ Thần Đạo khác của Nhật Thần Giáo cũng vui đến phát khóc mà theo Phạm Quang Nhật quỳ lạy với mọi người.
Dương Thiên Lôi vội vàng nhoáng thân hình một cái liền tới bên người Phạm Quang Nhật, đưa nâng hắn dậy:
- Phạm gia gia, ngươi không cần khách khí, đây là ta vì Linh Nhi làm, bọn hắn đều là bằng hữu của ta! Cũng không thể nhận đại lễ này của ngươi được, tốt rồi, hiện giờ xử lý bọn hắn trước đã! Phạm gia gia, ngươi muốn xử trí bọn hắn như thế nào?