- Chính là hắn, hắn chính là Dương Thiên Lôi!
- Không phải chứ? Hắn chính là Dương Thiên Lôi bị ba gã cao thủ Thần Đạo cửu cấp và mười tên cao thủ Thần Đạo bát cấp của Lưu Vân Điện vây công đó sao? Quả nhiên thật trẻ tuổi...
- Ta cảm thấy nhất định là có cao thủ âm thầm bảo hộ hắn, bằng không hắn chỉ là một Thần Đạo bát cấp, tuy rằng thực lực quả thật rất mạnh, nhưng mười tên Thần Đạo bát cấp đã đủ khủng bố rồi, huống chi còn có thêm ba gã Thần Đạo cửu cấp, hắn có lợi hại hơn nữa, chỉ sợ cũng...
- Đó là khẳng định rồi, ngươi xem, đệ tử của tam đại gia tộc có vẻ như có quan hệ rất tốt với hắn, nữ hài xinh đẹp kia còn cùng hắn lôi kéo tay nữa đấy...
Trong khi Dương Thiên Lôi và bọn người Trần Thiến đi ra tinh không toại đạo đứng trước cửa lớn truyền tống, trong đám người lập tức truyền ra trận trận tiếng nghị luận, giống như là có người nổi tiếng xuất hiện vậy, không ngờ lại đưa đến vây xem, ánh mắt của nguyên một đám khi nhìn về phía Dương Thiên Lôi đều có chút cực nóng, đồng thời cũng đang đánh giá bọn người Trần Thiến.
Giờ này khắc này, tên gia hỏa vô sỉ Dương Thiên Lôi này, vẻ mặt mỉm cười, mặc cho Trần Thiến một tay dùng sức vặn véo trên người hắn, có vẻ như người bị nhéo không phải là hắn vậy, ngược lại nắm thật chặt tay kia của Trần Thiến, khiến Trần Thiến muốn giãy cũng giãy không được.
Nghe được tiếng nghị luận của mọi người chung quanh, cùng với trông thấy mọi người vây xem đông như vậy, Trần Thiến lập tức đình chỉ động tác, và Kỷ Tiêu Lam bọn người đang mang theo vẻ mỉm cười, đều giật mình mà nhìn về phía Dương Thiên Lôi.
- Lưu Vân Điện vây công?
Trần Thiến lập tức hỏi, bọn người Kỷ Tiêu Lam cũng khẽ nhíu mày.
- Về rồi hẳn nói! Đi!
Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói, nói xong trực tiếp lôi kéo Trần Thiến dẫn đầu xé rách hư không, bọn người Kỷ Tiêu Lam mang một tia khiếp sợ và tò mò, theo sát Dương Thiên Lôi, trong khoảnh khắc liền biến mất trước mặt mọi người.
...
- Dương huynh đệ, đến cùng là xảy ra chuyện gì, Lưu Vân điện vây công ngươi? Còn có ba gã cao thủ Thần Đạo cửu cấp?
Sau khi trở lại Hải Thiên khách sạn, mọi người đi thẳng tới phòng Dương Thiên Lôi, Kỷ Tiêu Lam liền không thể nhịn được nữa mà hỏi thăm.
- Không riêng gì Lưu Vân Điện, còn có Vũ Hồn Điện.
Dương Thiên Lôi nói.
- Còn có Vũ Hồn Điện?
Trần Thiến lúc này cũng không quản gì bực bội nữa, có chút kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi hỏi. Nếu không phải tên gia hỏa hẹn mọn bỉ ổi Dương Thiên Lôi này vẫn đang tốt lành đứng trước mặt nàng..., Trần Thiến chỉ sợ phải ngã nhào xuống đất rồi.
- Ân, không biết mấy tên gia hỏa này làm sao mà biết được ta ở đây, vậy mà lại đến cùng một ngày, muốn thay nhi tử ngu ngốc của bọn họ báo thù.
Dương Thiên Lôi nói.
- Bọn hắn hiện giờ đang ở đâu?
Kỷ Tiêu Lam nhíu mày hỏi, hiển nhiên là lo lắng cho sự an toàn của Dương Thiên Lôi.
- Hiện tại... Không cần phải lo lắng, ta đã giải quyết rồi!
Dương Thiên Lôi nói.
- Giải quyết? Ngươi... giết bọn họ?
Trần Thiến có chút kinh ngạc hỏi thăm.
- Giết thì ngược lại là không có, chỉ là không khác gì với chết thôi...
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Là những người nào? Những tu luyện giả vừa rồi không phải nói có ba gã cao thủ Thần Đạo cửu cấp hay sao?
Kỷ Tiêu Lam hỏi.
- Ân, Lưu Vân Diện chính là cha của Khương Nhất Lang và mười tên cao thủ Thần Đạo bát cấp cao thủ, còn có hai gã Thần Đạo cửu cấp. Bọn họ muốn bắt ta, có vẻ nhưng muốn ta cứu trị cho Khương Nhất Lang? Còn đám ngu ngốc Vũ Hồn Điện kia, hình như là cha mẹ của Võ Tinh Hồn và mười tên cao thủ Thần Đạo bát cấp. Hai nhóm người này như đã có hẹn từ trước... Bất quá, may mắn là hai nhóm người này ở cùng một chỗ đấy, bằng không thì ta đã xong đời rồi. Người của Vũ Hồn Điện, quả thật chính là tống nãi (? ) ... Hắc hắc.
Dương Thiên Lôi cũng không muốn giấu diếm Trần Thiến và bọn người Kỷ Tiêu Lam, dù sao thì thân phận của hắn mặc dù chưa bạo lộ, nhưng cuối cùng cũng phải trở thành người của Kỷ gia, mà lấy quan hệ giữa Trần Thiến và hắn tự nhiên cũng không cần phải dấu diếm
- Không phải chứ?
Nghe được lời của Dương Thiên Lôi... bọn người Trần Thiến, Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên đồng thời mở to hai mắt nhìn.
- Ta chỉ là có chút kỳ quái, bọn hắn sao lại biết được ta đến chỗ này, ta đến Hải Thiên Tinh căn bản sẽ không bạo lộ ra thân phận chân chính, cũng không có bất kỳ người nào biết cả...
Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày nói.
Dương Thiên Lôi sớm đã ý thức được vấn đề này, nếu chỉ có mỗi người của Lưu Vân Điện đến tìm hắn, còn có thể lý giải là ngẫu nhiên đụng phải, nhưng Vũ Hồn Điện cũngđồng thời xuất hiện, thì cũng quá không có đạo lý rồi. Dù sao, Dương Thiên Lôi cũng không nghĩ đến mình đã đã đến tình trạng “Thiên hạ không người không nhận ra quân” hơn nữa hắn đi vào Huyễn Hải Tinh Vực chẳng qua mới được một buổi chiều thôi, chẳng lẽ bọn hắn đã sớm thôi diễn ra mình muốn đến Huyễn Hải Tinh Vực, màchờ ở chỗ này?
- Bọn hắn đến đây lúc nào?
Nghe được lời của Dương Thiên Lôi... Kỷ Tiêu Lam lập tức nhíu mày, hỏi.
- Ta đến nơi này còn không được một ngày, ân, chính là sau khi ta liên hệ với tiểu Thiên, qua bảy tám canh giờ đã đến rồi!
Dương Thiên Lôi nói.
- Bảy tám canh giờ...
Kỷ Tiêu Lam bỗng nhiên nhìn về phía Trần Thiến, nói:
- Chẳng lẽ trong số bọn hắn có người tiết lộ tin tức?
Bọn người Trần Thiến, Triệu Nguyên cũng lập tức có chút hiểu được, nói:
- Nhất định là thế rồi!
- Có ý tứ gì?
Dương Thiên Lôi có chút khó hiểu mà hỏi thăm. Tên này căn bản không biết, tinh không toại đạo của đại gia tộc, có thể tăng lên tới tăng tốc độ lên gấp 10 lần so với tinh không toại đạo bình thường. Cho nên, tuy rằng sớm đã nghĩ đến tin tức bị tiết lộ khi liên hệ với Trần Thiến, nhưng lại bị trực tiếp bác bỏ, bởi vì theo Vô Cực Tinh Vực đến đây,ít nhất phải cần sáu ngày thời gian, bọn hắn vô luận thế nào cũng không thể chạy đến nhanh như vậy được, hơn nữa, người ở cùng một chỗ với Trần Thiến, Dương Thiên Lôi tuy rằng không biết, nhưng có lẽ đều là đệ tử của tam đại gia tộc, không lý nào chơi hắn được.
- Nhất định là vậy rồi, Dương huynh đệ, lúc ngươi liên hệ với tiểu Thiên, còn có thêm hơn ba mươi đệ tử của tất cả các thế lực ở Vô Cực Tinh Vực ở đấy, tất nhiên trong số bọn chúng có người tiết lộ tin tức!
Kỷ Tiêu Lam nói.
- Tất cả cái thế lực? Bọn hắn sao lại ở cùng một chỗ với các ngươi?
Dương Thiên Lôi nghi hoặc hỏi thăm.
Chương 491: Tiểu nhân lộ mặt. (Hạ)
- Cái này...
Kỷ Tiêu Lam lập tức tắt lửa rồi, mà Trần Thiến thì lập tức khuôn mặt ửng đỏ nói, nói:
- Ai cần ngươi lo! Nhất định là trong số những người bọn hắn có người tiết lộ ra! Hừ, để ta liên hệ với gia gia!
- Sợ là không thể nào đâi? Các ngươi đừng nhầm lẫn chứ, từ Vô Cực Tinh Vực đến nơi này phải mất sáu ngày, sau khi ta liên hệ với các ngươi, qua mấy canh giờ là bọn chúng đã đến đây rồi, có lẽ không phải là bọn họ đâu.
Dương Thiên Lôi nói.
- Đồ đần! Tinh không toại đạo của gia tộc bọn ta có thể tăng tốc độ lên gấp mười lần! Bảy tám canh giờ, bọn hắn vừa vặn có thể đuổi tới rồi!
Trần Thiến nói ra.
- Ách... Vậy thì khẳng định rồi. Bất quá, tiểu Thiên, đừng liên hệ với gia gia ngươi nữa, ta có thể hỏi ra là ai.
Dương Thiên Lôi có chút bội phục sự não tàn của mình, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu cũng là do hắn không coi trọng việc này mà thôi, chỉ là bây giờ bắt đầu nói tới..., Dương Thiên Lôi mới nghĩ đến, đám gia hỏa ngu xuẩn kia hiện giờ chính là tín đồ của thần côn hắn, từ trong miệng bọn hắn hỏi một chút, không phải cái gì cũng biết sao?
- Ngươi có thể hỏi được?
Bọn người Trần Thiến có chút khó hiểu.
Dương Thiên Lôi cũng không giải thích, lập tức phóng xuất thần niệm, trong chốc lát, liền bày ra chung quanh mọi người một tầng kết giới vô cùng cường hãn, cùng lúc đó, một đạo ngũ sắc hoa từ mi tâm của hắn phóng ra, khiến cho bọn người Trần Thiến, Kỷ Tiêu Lam khiếp sợ chính là, một đạo thân ảnh vậy mà lại quỉ dị xuất hiện trước mặt bọn họ.
Khương Thiển Khâu!
Khương Thiển Khâu Thần Đạo cửu cấp!
- Tham kiến chủ nhân!
Trong nháy mắt lúc Khương Thiển Khâu xuất hiện, liền trực tiếp vô cùng thành kính mà quỳ rạp xuống đất, cung kính nói, thanh âm nhu hòa, phảng phất mang theo một tia nhưng khí tức thánh khiết, khác với lúc trước một trời một vực.
- Cái này...
Nhìn bộ dáng khiếp sợ của bọn người Trần Thiến, trên mặt Dương Thiên Lôi lộ ra vẻ tươi cười đắc chí, nói:
- Còn không tham kiến Trần Thiến, Trần chủ mẫu và các vị thúc thúc a di đi?
- Tham kiến Trần chủ mẫu, tham kiến các vị thúc thúc, a di...
Vốn chứng kiến tràng cảnh trước mắt, tất cả mọi người đã cảm thấy đại não của mình có chút ngắn, mà nghe được những lời này của Dương Thiên Lôi, càng trực tiếp không biết nói gì... Nhưng khiến bọn hắn không nghĩ tới chính là, Khương Thiển Khâu vậy mà lại vô cùng cung kích chiếu vào lời của Dương Thiên Lôi mà làm, nhao nhao quỳ lạy mọingười.
Trần Thiến trợn tròn mắt cả buổi, bỗng nhiên khuôn mặt đỏ bừng, nắm chặt lấy éo của Dương Thiên Lôi, giận dữ đập Dương Thiên Lôi hai quyền, nói:
- Hồn đản, ai muốn làm chủ mẫu chứ... Đây rốt cục là xảy ra chuyện gì!
- Kỳ thật cũng không có gì, bọn hắn chính là ngưỡng mộ thực lực và tiềm lực của ca ca, không làm nô lệ của ta thì không được, cho nên... ca liền cố mà đáp ứng bọn hắn, Ân, Khương Thiển Khâu, lúc trước là ai nói cho ngươi biết, ta đang ở Hải Thiên Tinh?
- Bẩm chủ nhân, là ‘ Tiếu Kiến Nhân’ nói cho tại thuộc hạ, đồng thời cũng nói cho Võ Đạo Viễn, hắn muốn mượn tay của chúng ta, giết chết chủ nhân!
- Tiếu Kiến Nhân?
Nghe được lời của Khương Thiển Khâu... Trần Thiến và bọn người Kỷ Tiêu Lam lập tức có chút giật mình nói.
- A? Hắn sao phải giết chết ta?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Tiếu Kiến Nhân ưa thích Trần chủ mẫu, khi chủ nhân và Trần chủ mẫu ở Hỗn Loạn Tinh Vực, hắn đã nhận được tin tức, mà Trần chủ mẫu trong bốn năm này đối với chủ nhân nhớ mãi không quên, càng khiến cho hắn ghi hận trong lòng, cho nên mới muốn diệt sát chủ nhân, cắt đứt tấm lòng của Trần chủ mẫu...
Khương Thiển Khâu không biết không nói, biết gì nói nấy không lừa gạt, căn bản không chút dấu diếm và cố kỵ, hắn chỉ biết là, Dương Thiên Lôi hỏi, hắn liền phải trả lời thật chi tiết, mặc dù ”chủ mẫu” Trần Thiến này đang ở đây, hắn cũng không chút do dự.
Trần Thiến liền đỏ hồng cả mặt, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào. Khương Thiển Khâu mở miệng một tiếng Trần chủ mẫu đã khiến nàng thẹn thùng dị thường, lại nói ra bản thân nhớ mãi không quên gì đấy cái tên hỗn đãn kia, bảo nàng làm sao mà chịu nổi?
- Tiếu Kiến Nhân là người nào?
Sau khi Dương Thiên Lôi trực tiếp thu hồi Khương Thiển Khâu vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, mang theo một tia mỉm cười đắc chí và vô sỉ, dừng ở Trần Thiến mặt đỏ bừng, hỏi.
- Là một người điên cuồng theo đuổi tiểu Thiến, đệ tử thiên tài nhất của Trảm Ma Tông, một trong Vô Cực Tinh Vực thập tông!
Trần Đình trông thấy bộ dạng nghẹn tuyệt kia của Trần Thiến, hiển nhiên là không có ý định để ý đến Dương Thiên Lôi, liền cố ý nói.
- Đúng vậy a, Dương huynh đệ, ba mươi người ngươi trông thấy hôm đó, trừ mấy người chúng ta ra, đều là người theo đuổi tiểu Thiến cả, sau đó tìm ra một người thíchhợp...
Kỷ Tiêu Vân nha đầu kia cũng nói theo.
- Trần Đình, Kỷ Tiêu Vân! Hai người các ngươi... Xem ta có nhéo chết các ngươi không!
Trần Thiến vốn đã quá mức xấu hổ rồi, vậy mà hai nha đầu này lại đổ thêm dầu vào lửa, lập tức giương nanh múa vuốt đánh về phía Trần Đình và Kỷ Tiêu Vân.
- Ha ha ha...
Trần Đình và Kỷ Tiêu Vân lập tức tháo chạy khắp phòng, một bên tránh né sự truy kích của Trần Thiến, vừa nói:
- Dương huynh đệ, ngươi không biết đâu, lần trước những người kia tụ cùng một chỗ, chính là vì mẫu thân của tiểu Thiến thấy tiểu Thiến nhớ ngươi đến mức trà không màng, cơm không ăn, từ từ tiều tụy, cảm thấy đau sót... Mới chuyên môn mở ra tuyển rể đại hội cho tiểu Thiến đấy...
- Đúng vậy a đúng vậy a, Dương huynh đệ, ngươi trông thấy mỹ nam tử kia không? Đây chính là đệ nhất mỹ nam tử của Vô Cực Tinh Vực đấy! May là ngươi xuất hiện kịp thời, bằng không thì tiểu Thiến nhà chúng ta, rất có thể đã động tâm rồi!
Trần Đình cũng gom vui nói.
- Phi, hai nha đầu chết tiệt các ngươi mới động tâm đấy! Các ngươi nói nữa đi, về sau ta vĩnh viễn không để ý đến các ngươi nữa đâu!
Trần Thiến tức giận nói.
- Ách. . .
Dương Thiên Lôi có chút im lặng, không nghĩ tới Trần Đình và Kỷ Tiêu Vân cũng có một mặt như vậy. Bất quá, Dương Thiên Lôi lại rõ, hai người là đang nói cho hắn biết, tình cảm của Trần Thiến đối với mình nhiều bao nhiêu.
Chọn rể đại hội, nếu như không phải quá đau lòng vì Trần Thiến, ai sẽ làm ra loại đại hội này chứ?
Cho dù Trần Đình và Kỷ Tiêu Vân nói có vẻ như đùa giỡ, nhưng Dương Thiên Lôi nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng kia của Trần Thiến, trong lòng lại tuôn ra một tia áy náy và đau lòng.
Sau một lúc náo loạn, mọi người rốt cục cũng ngồi xuống, Dương Thiên Lôi cũng bắt đầu nói chuyện chính sự.