- Thiên Lôi, người ta còn chưa có chuẩn bị tốt đâu.
Sau khi Dương Thiên Lôi ôm Tống Hiểu Phân đi vào mật thất, tiểu nha đầu cũng đình chỉ giãy dụa, giấu khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng ở trong lòng Dương Thiên Lôi, thấp giọng nói.
- Gọi anh là gi?
- Thiên Lôi ca ca.
- Còn chưa đủ! Hôm nay, chúng ta chính là động phòng a... Tiểu nha đầu.
Dương Thiên Lôi nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn giống như đóa hoa tươi, khóe miệng mang theo nụ cười xấu xa.
Tống Hiểu Phân như tinh linh, mặc dù đã hơn mười chín tuổi, cộng thêm ở trong không gian hỗn loạn mười sáu năm, nhưng bởi vì có Lăng Hi giúp rèn luyện thân thể, khiến cho bộ dáng của nàng cùng chúng nữ không có bất kỳ biến hóa nào, ngược lại bởi vì tu luyện được một chút da lông, cho nên càng hiển lộ rõ ràng khí chất đặc biệt của bản thân. Dừng ở khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Hiểu Phân, ôm lấy thân thể mềm mại kia, Dương Thiên Lôi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút cảm giác như đang đối mặt với tiểu muội muội. Đương nhiên, cũng chỉ là một chút, nếu không e rằng hắn không xuống tay được.
- Lão... Lão... Lão đầu tử!
Tuy rằng Tống Hiểu Phân vô cùng xấu hổ, nhưng vẫn hiểu được Dương Thiên Lôi bảo mình gọi hắn là gì đó, chẳng qua là, cố lấy dũng khí, cái chữ "công" kia cũng không cách nào ra khỏi miệng được, cuối cùng, không biết làm sao lại nghĩ đến cách xưng hô lão phu lão thê trong phim truyền hình.
Phụt…
Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa phun ra.
Mà Tống Hiểu Phân lại cười "khanh khách" thành tiếng.
- Có lão nhân nào trẻ tuổi, đẹp trai như vậy sao? Muốn ăn đòn hả?
Dương Thiên Lôi nói xong mạnh mẽ đè thân thể Tống Hiểu Phân xuống, vỗ bành bạch vào cái mông đàn hổi kia. Chỉ có điều, nói là vỗ không bằng nói là vuốt ve...
Làm hại Tống Hiểu Phân thét chói tai liên tục.
- Không được… Không được mà... Người ta gọi không phải là được sao... Lão... Lão công! Lão công! A....
Bởi vì bản thân có cửu âm tuyệt mạch, tuy rằng nguyên bản không cường đại bằng cửu âm tuyệt mạch của chị em Hắc Long, nhưng Tống Hiểu Phân trải qua mười sáu năm tu luyện, so với chị em Hắc Long lúc trước cường đại hơn rất nhiều, nhất là nàng vẫn còn là xử nữ. Cho nên, khi hai người quấn lấy nhau, cửu âm tuyệt mạch trong cơ thể Tống Hiểu Phân tức thì bắt đầu phát huy tác dụng, làm cho tiểu nha đầu chưa hiểu sự đời trở nên tương đối chủ động, so với Lý Tuyết không kìm lòng nổi mà nghênh tiếp thì điên cuồng hơn nhiều, nhất là, chiếc dùi nóng hừng hực kia của Dương Thiên Lôi, khi chậm rãi đâm vào đào nguyên bí động thì cửu âm tuyệt mạch trong cơ thể Tống Hiểu Phân cũng bị khí tức của Dương Thiên Lôi hấp dẫn, tức thì điên cuồng vận chuyển.
Âm dương hòa vào nhau!
Như mộng như ảo!
So sánh với lần đầu tiên của chị em Hắc Long, giờ phút này Dương Thiên Lôi cùng Tống Hiểu Phân chân chính là linh nhục hòa vào nhau, quả thực không cách nào hình dung, làm cho Dương Thiên Lôi không thể không thừa nhận, mỗi người đàn bà đều có điểm đặc biệt của riêng mình, mà như tiểu tinh linh Tống Hiểu Phân có một hương vị thậm chí Dương Thiên Lôi cũng chưa bao giờ hưởng thụ qua.
- Thiên Lôi ca ca...
- Lão công...
Tống Hiểu Phân nỉ non, nàng không hề ngờ tới chuyện tình khiến nàng sợ hãi này bấy giờ lại khiến nàng hiếu kỳ muốn khám phá, nàng cảm thấy bản thân mình như muốn nổ tung, cái loại cảm giác hoàn toàn chiếm giữ người mình thương này khiến cho nàng đến bây giờ mới hiểu được, vì sao "hợp hoan" lại trở thành nhân tố quan trọng nhất gắn bó quan hệ vợ chồng, nàng muốn Dương Thiên Lôi mạnh bạo hơn nhưng vì vẫn có chút rụt rè nên chỉ kêu được hai chữ lão công liền không thể nói tiếp nữa, chỉ có thể cuồng dã giãy dụa bờ eo của mình, nghênh hợp với Dương Thiên Lôi.
- Tiểu nha đầu, lão bà ngoan là ở trước mặt chồng không cần che đậy. Em càng phóng túng, lão công càng vui vẻ.
Dương Thiên Lôi cảm thụ được Tống Hiểu Phân cuồng dã vặn vẹo dưới thân, tức thì minh bạch "ngôn ngữ cơ thể" này của Tống Hiểu Phân, nhưng gia hỏa vô sỉ lại cố ý đẩy chậm tốc độ, tràn ngập khiêu khích nói.
Nam nhân, cực kỳ khoái nữ nhân của mình khi làm chuyện ấy với mình thì trở nên cuồng dã, càng cuồng dã, càng khoái, ách... đương nhiên là chỉ giới hạn cho chính mình.
- A, không gian bích chướng!
Ngay lúc Dương Thiên Lôi đang cố ý khiêu khích Tống Hiểu Phân thì bỗng nhiên thanh âm tràn ngập kinh hỉ của Lăng Hi vẫn luôn cẩn trọng thúc dục chiến hạm vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi.
Chủ chiến hạm lấy Cửu Đỉnh làm trụ cột, lấy Hiên Viên thần kiếm cùng yêu đao làm vũ khí, hơn nữa được pháp lực của Đại La Kim Tiên thúc dục, đã sớm ngưng luyện thành pháp bảo cường hãn, tốc độ tự nhiên nhanh tới cực điểm, cũng không phải cái loại chiến hạm của yêu nghiệt Thần Tộc Phụ Thần có thể so được, hơn nữa bởi vì phương hướng phi hành trong không gian hỗn loạn là bất đồng, khiến cho thời gian cảm ứng so với Phụ Thần ít hơn rất nhiều.
- Không gian bích chướng?
Mặc dù Dương Thiên Lôi cùng với Tống Hiểu Phân kiều diễm đã sắp đến thời khắc phi thường, nhưng thanh âm bỗng nhiên truyền đến của Lăng Hi cũng tức thì làm cho tâm tư hắn hoàn toàn dời đi, bộ phận nào đó cũng từ từ nhỏ xuống.
- A? Không gian bích chướng?
Cảm nhận được sự khiếp sợ đột ngột của Dương Thiên Lôi, tiếp theo nghe thấy lời nói của hắn, Tống Hiểu Phân tức thì cũng mở to hai mắt nhìn.
Thời gian mười sáu năm, bọn họ ai mà không ngóng trông có thể sớm tiến vào Hồng Mông đại thế giới?
Cảm ứng được sự tồn tại của không gian bích chướng, đây chính là sự mong mỏi mười sáu năm!
- Tiểu nha đầu, hôm nào chúng ta tiếp tục nhé!
Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng phủ áo xuống thân thể mềm mại của Tống Hiểu Phân không khỏi có chút áy náy nói:
- Mau mặc quần áo vào!
...
- Không tốt!
Khi Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi thúc dục thần niệm, bất thình lình xé rách không gian bích chướng bước vào Hồng Mông đại thế giới, làm cho Lăng Hi kinh ngạc chính là, tự nhiên Dương Thiên Lôi hoảng sợ nói.
Đồng thời lúc đó, thân thể Dương Thiên Lôi cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt,vặn vẹo điên cuồng, tinh, khí, thần quanh thân cùng với pháp lực thần niệm vô cùng dồi dào không ngờ tại trong phút chốc mất đi khống chế.
- Làm sao vậy Thiên Lôi?
Lăng Hi tràn ngập hoảng sợ hỏi han.
- Lăng Hi, mau đưa ta ra ngoài chiến hạm. Tôi phải băng diệt! Vũ trụ hình thức ban đầu Tam Thập Tam Thiên... Tái kiến! Mau!
Dương Thiên Lôi vô cùng lo lắng nói, bất kể như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, trong nháy mắt tiến vào Hồng Mông đại thế giới, không ngờ lại xuất hiện cảnh tượng như thế, căn bản không kịp cho hắn làm gì.
Băng diệt!
Dương Thiên Lôi có thể rõ ràng cảm ứng được, giờ phút này pháp lực hoàn toàn không bị khống chế, thần niệm đang lấy tốc độ khủng bố đến cực điểm, điên cuồng tụ tập đến ấn đường, tính cả tinh khí thần mà thân thể ẩn chứa, đều không buông tha chút nào.