Mục lục
[Dịch] Huyền Thiên (Huyền Thiên Tà Tôn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà hiện tại, không ngờ Hiên Viên Vô Đạo dẫn hắn đến cấm địa, phải biết rằng, cấm địa này chỉ có một mình tông chủ mới có tư cách tiến vào. Bất luận kẻ nào, cũng không thể đặt chân đến dù chỉ một bước.

Trong cấm địa ẩn giấu bí mật gì, ngoại trừ tông chủ ra tuyệt không có người thứ hai biết được. Cho dù là Dương Thiên Lôi cũng chỉ đoán bên trong là Hiên Viên kiếm mà thôi.

- Không sao! Rất nhanh cháu sẽ là tông chủ, sớm vài ngày hay muộn vài ngày không thành vấn đề.

Hiên Viên Vô Đạo thản nhiên nói.

- Nhưng... Đây không phải là quy củ tổ tông truyền xuống sao? Gia gia lại...

- Ha ha... Trong thiên hạ không có quy củ nào bất biến, biến tắc thông, thông tắc đạt! Cố chấp tuân theo quy củ, bảo thủ không chịu thay đổi, chính là tiền đề khiến môn phái suy sụp... Huống chi gia gia không phải đã nói rồi sao, rất nhanh cháu sẽ trở thành tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông.

Lúc Hiên Viên Vô Đạo nói chuyện đồng thời kéo tay của Dương Thiên Lôi.

Động tác nhìn như bình thường này, nhưng đã chứng minh suy nghĩ trong lòng của Dương Thiên Lôi. Bởi vì mặc dù Hiên Viên Vô Đạo không có vận dụng năng lượng gì, nhưng nếu như mình có gì dị động, lão gia hỏa này chắc chắn sẽ ngay lập tức chế phục mình.

Sau khi tiến vào bí động, Hiên Viên Vô Đạo không ngừng kết xuất phù văn dị thường đơn giản đối với Dương Thiên Lôi mở ra một đạo Đạo môn.

- Linh khí thật nồng đậm... Gia gia, thật không nghĩ tới cấm địa của chúng ta lại lợi hại như vậy.

Dương Thiên Lôi giống như hoàn toàn không hề cảm ứng được ý xấu của Hiên Viên Vô Đạo, ngược lại có chút hưng phấn nói.

- Đương nhiên, động Hiên Viên kiếm này, vốn là đại trận tụ linh thiên nhiên có từ thời thượng cổ, cũng chính là một trong những động tiên trong truyền thuyết. Hiện giờ tuy là thời đại mạt pháp, nhưng so với ngoại giới linh khí nồng hậu hơn gấp mười lần. Hơn nữa trận pháp sẽ tự động vận chuyển, bao phủ chu vi một trăm dặm xung quanh ở bên trong. Trừ phi là cao thủ tuyệt đỉnh, còn lại căn bản không thể phát giác. Bằng không Hiên Viên Kiếm Tông chúng ta lại há có thể đến hiện tại không bị người ngoài phát hiện chứ?

- Thì ra là thế, trận pháp bên ngoài chúng ta cũng đều là tự nhiên ngưng tụ thành sao?

- Ừm!

Oanh!

Khi Dương Thiên Lôi đi theo Hiên Viên Vô Đạo dọc theo một con đường khúc chiết giống như ruột dê, hành tẩu được khoảng chừng nửa tiếng, rốt cục đi tới trước một cửa đá toàn thân đen thui. Hiên Viên Vô Đạo kết xuất thủ ấn, rót chân nguyên thuần dương vào cánh cửa, tức thì cửa đá phát ra tiếng động rầm rầm nặng nề, từ từ mở ra.

- Tham kiến tông chủ!

Làm cho hai tròng mắt Dương Thiên Lôi sáng ngời, vẻ mặt kinh ngạc, mồm há hốc, có vẻ như rất giật mình chính là, trong nháy mắt cửa đá mở ra, mười nữ nhân xinh đẹp đột nhiên khúm núm xuất hiện trước mặt Hiên Viên Vô Đạo.

- Gia gia, ngài...

Sắc mặt Dương Thiên Lôi trở nên tái nhợt, cả người run rẩy, vô cùng hoảng sợ, có vẻ như cực lực muốn thoát khỏi cánh tay của Hiên Viên Vô Đạo, tuy nhiên chân nguyên thuần dương cường đại kia của Hiên Viên Vô Đạo lại hoàn toàn trói buộc Dương Thiên Lôi.

- Cháu ngoan, không cần khẩn trương... Từ nay về sau, gia gia là cháu, cháu là gia gia... Khặc khặc khặc...

Hiên Viên Vô Đạo mặt sáng như ngọc, trong phúc chốc trở nên âm trầm khủng bố, vô cùng dữ tợn.

- Gia gia... Ngài... Ngài muốn làm gì?

Toàn thân Dương Thiên Lôi run run, có vẻ như cực kỳ sợ hãi nói.

- Ha ha ha... Ngươi cảm thấy ta muốn làm gì? Các nàng đều là tấm thân xử nữ, chẳng lẽ ngươi cho rằng gia gia muốn bằng vào bọn họ đoạt xá ngươi?

Hiên Viên Vô Đạo cười lớn nói:

- Bất quá, thật ra ngươi đoán không sai biệt lắm... Đi thôi, chúng ta vào trong nói chuyện.

Hiên Viên Vô Đạo nói xong, liền kéo Dương Thiên Lôi tiến nhập huyệt động hình tròn bày đầy linh dược cùng đan dược trân quý, xem ra hẳn là nơi tu luyện của Hiên Viên Vô Đạo.

- Kỳ thật, ngươi gọi ta là gia gia cũng không đúng... Biết ta là ai không?

- Ngươi... Là ai?

Dương Thiên Lôi tựa hồ rất kinh ngạc hỏi.

- Hiên Viên Lăng Vân!

Thần sắc Hiên Viên Vô Đạo đột nhiên tràn ngập cuồng ngạo, trầm giọng nói.

- Cái gì? Ngươi... Ngươi... Ngươi là Hiên Viên Lăng Vân... Lão tổ tông?

Dương Thiên Lôi lần này là thật sự chấn kinh rồi.

- Điều này sao có thể?

Trong trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương, Hiên Viên Lăng Vân là người ra sao?

Khai sơn thủy tổ của Hiên Viên Kiếm Tông!

- Ha ha ha... Nói cho ngươi những điều này cũng vô dụng, nhưng bản thân ngươi rồi sẽ biết, vốn ngươi hẳn là có thể tự do được rất nhiều năm, dù sao thọ nguyên của tổ sư gia ta ít nhất còn bốn mươi năm nữa, muốn trách thì trách ngươi đã lấy được nhục thân này. Thân thể này quả thật quá hoàn mỹ, đừng nói bốn mươi năm, cho ngươi thời gian ba năm, chỉ sợ cũng sẽ siêu việt tu vi của tổ sư gia ta, khi đó, tổ sư gia ta không còn biện pháp khuất phục ngươi... Ha ha ha...

- Ngươi... Ngươi muốn cắn nuốt linh hồn của ta?

- Không sai! Tộc Hiên Viên chúng ta phàm là người có được cửu dương tuyệt mạch, có người nào lại không bị tổ sư gia ta cắn nuốt chứ? Bất quá... Ngươi yên tâm, dù sao ngươi cũng là hậu nhân của ta, linh hồn của ngươi tổ sư gia ta sẽ lưu lại một tia, thỉnh thoảng cho tự do cũng không hẳn là không thể. Ha ha ha... Thấy sao? Mười nữ nhân này là tổ sư gia ta chuẩn bị cho ngươi, so với mười người hy sinh vì ngươi còn ưu tú hơn, đợi chút nữa khi tổ sư gia ta tu luyện, tự nhiên sẽ cho các ngươi cùng nhau thể nghiệm... Ha ha ha...

- Ngươi... Vì sao ngươi cắn nuốt chúng ta? Hổ dữ không ăn thịt con... Chúng ta đều là hậu nhân của ngươi.

Trong lòng Dương Thiên Lôi cực kỳ kinh ngạc hỏi. Sau đó rốt cục cũng hiểu được, vì sao người có thân thể cửu dương tuyệt mạch trước kia của Hiên Viên Kiếm Tông đều biến mất, dù sao có được thân thể cửu dương tuyệt mạch, chỉ cần không bị đương trường chém giết, muốn kéo dài tuổi thọ là một chuyện rất đơn giản, chỉ cần đoạt phách nhục thân một người trẻ tuổi, liền có thể đạt được sinh mệnh tinh nguyên khổng lồ, nhưng vẫn có thể duy trì thân thể cửu dương tuyệt mạch.

- Ha ha. Hỏi rất hay. Biết vì sao tổ sư gia ta thủy chung không thể giải khai bí mật của Hiên Viên kiếm không? Bởi vì cửu dương tuyệt mạch của ta còn chưa đủ cường đại. Cửu dương tuyệt mạch kỳ thật là một viễn cổ trận pháp vô cùng huyền ảo có liên hệ với Hiên Viên kiếm, đáng tiếc vào thời đại mạt pháp, ta không cách nào tiến vào tiên ban, tăng cường trận pháp này.

- Cho nên, chỉ có thể dựa vào cắn nuốt những linh hồn đồng dạng có được cửu dương tuyệt mạch như các ngươi để tăng cường trận pháp cửu dương tuyệt mạch bên trong linh hồn ta, khi nó đủ cường đại, liền có thể sinh ra hô ứng với Hiên Viên kiếm, tự mình khởi động cấm chế của Hiên Viên kiếm, ta sẽ thực sự trở thành chủ nhân của Hiên Viên kiếm. Ha ha ha... Khi đó, ta sẽ thành thiên hạ đệ nhất nhân!

Chương 806: Lão quái ngàn năm đến tặng sữa (hạ)!

Nghe được lời nói của Hiên Viên Lăng Vân, Dương Thiên Lôi lập tức hiểu được vì sao mười nữ tử xinh đẹp này vẫn là tấm thân xử nữ. Hiển nhiên, Hiên Viên Lăng Vân là vì chuẩn bị cho nhục thân mới của hắn. Mà hắn cắn nuốt chính mình, xem ra căn bản không cần mượn dùng linh hồn lực của bất kỳ người nào khác, hắn là lão quái vật tồn tại gần ngàn năm, không biết đã cắn nuốt bao nhiêu thế hệ con cháu rồi?

Cho nên, Hiên Viên Lăng Vân hoàn toàn nắm chắc bằng vào linh hồn lực cùng với tu vi cường đại của mình, dễ dàng đoạt xá "Hiên Viên Cửu Dương" đang suy yếu.

Loại bí pháp đoạt xá linh hồn này của Hiên Viên Kiếm Tông, tai hại duy nhất sau khi đoạt phách chính là sẽ mất đi toàn bộ công lực. Tuy nhiên tốc độ tu luyện từ đầu lại tương đối nhanh hơn, có chút một tương tự với "bát hoang duy ngã độc tôn" của Thiên Sơn Đồng Mỗ.

Cho nên, sau khi hắn đoạt xá thành công, tiếp tục lợi dụng mười nữ nhân cực phẩm chuẩn bị sẵn này, rất nhanh đề thăng tu vi của chính mình. Tất cả chuyện này, e rằng vào lúc Dương Thiên Lôi nói cho hắn biết thân thể của mình phi thường cường đại thì hắn liền bắt tay vào chuẩn bị.

Chỉ bất quá, bất kể như thế nào, lão quái ngàn năm Hiên Viên Lăng Vân này cũng không nghĩ tới, Dương Thiên Lôi lúc này làm gì có sợ hãi như bề ngoài? Gia hỏa này chỉ là dang cảm thán vận may của chính mình, ông trời ơi, tặng quà cũng quá nhanh, quá đột nhiên đó...

Nguyên bản Dương Thiên Lôi sở dĩ đến Hiên Viên Kiếm Tông là vì muốn kiểm chứng Hiên Viên kiếm có thật hay không, cùng với nghĩ biện pháp thu Hiên Viên Kiếm Tông vào trong tay. Vốn trước khi đến Dương Thiên Lôi còn đang đau đầu suy nghĩ biện pháp khiến cho Hiên Viên Kiếm Tông ngoan ngoãn cống hiến vì mình, mục đích đến đây lần này, chẳng qua chỉ là thăm dò tình hình mà thôi.

Thật không nghĩ đến vừa tới nơi đây, lão quái ngàn năm này liền khẩn cấp "thành khẩn đối đãi"!

Phốc phốc phốc...

Hiên Viên Lăng Vân cuồng tiếu, hai tay lập tức kết xuất từng đạo thủ ấn, đánh vào thân thể Dương Thiên Lôi, chân nguyên thuần dương khổng lồ ngưng tụ thành pháp ấn, trực tiếp làm cho Dương Thiên Lôi thân bất do kỷ bó gối ngồi trên mặt đất, dường như trực tiếp lâm vào hôn mê, một luồng chân nguyên thuần dương trong cơ thể vừa mới tu luyện ra cũng hoàn toàn bị phong ấn, trở thành một con sơn dương đợi bị làm thịt.

Chỉ có điều, Hiên Viên Lăng Vân không biết rằng, một luồng ý niệm tinh thuần trong đầu Dương Thiên Lôi đang hóa thành từng sợi tơ, giống như mạng nhện chờ đợi Hiên Viên Lăng Vân tiến đến.

Sau khi hoàn thành tất cả chuyện này, Hiên Viên Lăng Vân lại kiểm tra trạng thái của Dương Thiên Lôi một hồi, xác định không có sơ sót, hắn liền ngồi xếp bằng trước mặt Dương Thiên Lôi.

Bất thình lình cắn đứt đầu lưỡi phun ra một ngụm máu, trong phút chốc, giống như lúc Hiên Viên Cửu Dương đoạt xá Dương Thiên Lôi, một cỗ âm phong lập tức từ ấn đường của Hiên Viên Lăng Vân bật ra, cỗ âm phong này tự nhiên là linh hồn của Hiên Viên Lăng Vân, chỉ bất quá so với linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương có sự khác biệt, đó là có thể loáng thoáng nhìn thấy bộ dáng của Hiên Viên Lăng Vân, không ngờ linh hồn của hắn đã mơ hồ thành hình.

Tê —!

Không hề dừng lại, Hiên Viên Lăng Vân liền nhập vào ấn đường của Dương Thiên Lôi.

- Hoan nghênh quang lâm!

Khiến cho Hiên Viên Lăng Vân nằm mộng cũng ngờ đến chính là, trong nháy mắt hắn tiến vào ấn đường của Dương Thiên Lôi, đột nhiên nghe được một câu nói như vậy.

Người nói chuyện hiển nhiên là Dương Thiên Lôi. Nhưng trong thanh âm nào có lộ ra vẻ khẩn trương cùng sợ hãi gì chứ? Giống như là phi thường vui sướng thì có.

Bất quá, Hiên Viên Lăng Vân cũng chỉ là hơi hơi ngây người, liền khôi phục bình thường, nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại trấn định như vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng cắn nuốt được linh hồn lực của một người tương đối cường đại thì có thể ngăn cản sự cắn nuốt của lão tổ tông ta sao?

- Làm sao đây? Vốn suất ca chẳng qua là cắn nuốt linh hồn của một tên cửu dương tuyệt mạch bỏ đi mà thôi, vốn như lời ngươi nói, cơ bản không có tác dụng gì.... Ừ, phải nói, vẫn có một chút tác dụng... Bất quá, rõ ràng không có mạnh như ngươi, cám ơn nha...

Dương Thiên Lôi cực kỳ nhãn nhã, thanh âm vô cùng hờ hững nói.

- Ngươi... Ngươi nói cái gì?

- Ai... Ngươi đã sống gần ngàn năm rồi, thế nào lại ngu ngốc như vậy? Đầu đặt trên mông đít sao?

- Ngươi... Ngươi là Dương Thiên Lôi?

Hiên Viên Lăng Vân hoảng sợ nói. Trong lòng vô cùng kinh hãi, bất kể như thế nào hắn cũng không thể tưởng được sẽ có kinh biến như thế.

Sự cường đại của cửu dương tuyệt mạch hắn vô cùng rõ ràng. Dưới tình huống linh hồn lực tương đương, căn bản không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản sự cắn nuốt của linh hồn cửu dương tuyệt mạch, trừ phi gặp được thiên nhân cao thủ như Thanh Long, linh hồn của người như thế cực kỳ cường đại, cho dù là Hiên Viên Lăng Vân cũng không dám cắn nuốt, bằng không xảy ra vấn đề gì đó là hình thần câu diệt, vô pháp sống lại. Bằng không mà nói, Hiên Viên Lăng Vân sao lại sợ Thanh Long?

Nhưng đây không phải là điều linh hồn Hiên Viên Lăng Vân khiếp sợ, chân chính làm cho hắn khiếp sợ chính là, cắn nuốt linh hồn tuyệt đối là một loại thần thông cực kỳ phức tạp, tựa như hắn muốn cắn nuốt Thanh Long, tuy rằng sẽ không thành công, nhưng cũng sẽ không bị Thanh Long cắn nuốt lại, bởi vì ở thời đại mạt pháp hiện này, đã không có người nào có được năng lực này, sở dĩ hắn và Hiên Viên Cửu Dương có được loại năng lực này, hoàn toàn là nhờ năng lực cắn nuốt ẩn chứa trong trận pháp cửu dương tuyệt mạch. Điều hắn cần làm, chỉ là thúc dục trận pháp này, cắn nuốt linh hồn đối phương.

Nhưng tại sao Dương Thiên Lôi có thể cắn nuốt Hiên Viên Cửu Dương?

Giờ khắc này, hắn căn bản không có hoài nghi lời nói của Dương Thiên Lôi. Bởi vì, hắn rõ ràng cảm giác được từng tia từng tia năng lượng khủng bố tinh thuần, đã giống như mạng nhện quấn chặt lấy linh hồn của hắn, loại năng lực này Hiên Viên Cửu Dương không thể có được.

- Đương nhiên! Chỉ bằng loại tiểu nhân vật như người mà cũng dám nhảy trên đầu thái tuế gia sao? Đúng là chán sống mà... Ha ha ha... Biết lão tử là ai không?

Dương Thiên Lôi vô cùng đắc ý nói, hiển nhiên anh bạn này đang dùng gậy ông đập lưng ông, học ngữ khí nói chuyện vừa rồi của Hiên Viên Lăng Vân.

- Ngươi... Ngươi là ai?

- Hắc hắc... Kiếm hồn của Hiên Viên kiếm và lão tử là bạn thân, Thái Thượng Lão Quân hy sinh vì lão tử, Lục Áp ngươi có biết không? Lục Áp cùng lão tử xưng huynh gọi đệ.

Dương Thiên Lôi cực kỳ bá đạo nói, anh bạn này quả thật không hề khoác lác, chỉ có điều đi vào trong tai của Hiên Viên Lăng Vân, con mẹ nó, quả thực chính là bốc phét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK