Mãi đến khi phi hành về đến phía trên khách sạn, trong đầu Dương Thiên Lôi vẫn đắm chìm trong mỹ diệu vừa rồi, chỉ là nghĩ đến vẻ mặt của nữ tử thứ hai lúc lời đi, lời nói, cùng với tốc độ kinh người thể hiện ta, tâm thần Dương Thiên Lôi hơi động một chút.
- Không đúng... Tốc độ của nàng... Như thế nào lại chậm như vậy? Chẳng lẽ....
Dương Thiên Lôi chợt nghĩ. Bất thình lình dừng lại ở trên hư không, nhắm hai mắt lại, trong phút chốc kinh lịch vừa rồi cùng với hai nàng, giống như hóa thành pha quay chậm, tái hiện trong đầu. Ước chừng qua mấy phút đồng hồ sau, Dương Thiên Lôi đột nhiên mở mắt, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, buồn bực lắc lắc đầu.
- Ông trời ơi, bị sắc làm u mê... Không nghĩ tới ca cùng có ngày bị nữ nhân đùa bỡn trong lòng bàn tay...
Dương Thiên Lôi buồn bực về tới phòng, sau khi nhìn thấy Lý Hàn Mai đã nằm ở trên giường thì thở phào nhẹ nhõm. "Thâu tình"! Thật đúng là bị Lý Hàn Mai nói trúng rồi, hơn nữa còn thâu một lúc hai xử nữ, không cần nghĩ, Dương Thiên Lôi cũng biết, lúc này trên người mình tất nhiên còn lưu lại mùi hương của hai nữ nhân kia, nhất là nơi nào đó, nói không chừng còn lưu lại ấn ký màu đỏ của xử nữ, cho nên, Dương Thiên Lôi chỉ có thể lén lút trở về, thu liễm toàn bộ khí tức, lặng yên không một tiếng động tiến vào trong phòng tắm, rất nhanh mở còi sen, xả lên khắp toàn thân, kể cả quần áo.
- Về rồi à?
Dương Thiên Lôi chưa trở về, làm sao Lý Hàn Mai có thể ngủ, nàng chỉ là nằm ở trên giường chợp mắt mà thôi. Cho nên, khi nghe tiếng vòi sen từ phòng tắm truyền đến, liền lên tiếng hỏi.
- Ừ, về rồi, tôi tắm rửa một cái.
Dương Thiên Lôi nói:
- Chờ ở trên giường, ca lập tức đến...
- Phi!
Dương Thiên Lôi tắm xong, mang quần áo trên người đi ngâm, trùm khăn tắm, cả người nhẹ nhàng khoan khoái đi vào phòng ngủ.
Hiện tại, thân phận của hai người là cặp tình lữ đến R quốc du ngoạn. Hơn nữa, để tiện hành động, hai người luôn ở chung trong một phòng. Có thể tưởng tượng, Dương Thiên Lôi mỗi ngày đối mặt Lý Hàn Mai gợi cảm xinh đẹp, cần định lực cỡ nào.
Lý Hàn Mai mặc đồ ngủ, đã ngồi dậy, dùng chăn phủ giường đắp trên người, trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi.
- Hắc hắc...
Dương Thiên Lôi cười cười, đi đến tủ quần áo, lấy ra một bộ đồ ngủ:
- Tôi thay quần áo a...
Lý Hàn Mai trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi một cái, trực tiếp nằm xuống, dùng chăn phủ giường che kín mình lại, không có biện pháp, mấy ngày nay, Dương Thiên Lôi luôn luôn là bộ dáng này, có vẻ như đang dùng hết mọi biện pháp khiêu khích cực hạn thừa nhận của mình. Tựa như, lúc trước nàng khiêu khích Dương Thiên Lôi. Trong chốc lát nữa khó tránh khỏi phải chiến đấu với gia hỏa này một hồi, mới có thể làm cho hắn an ổn.
Tuy nhiên lần này, làm cho Lý Hàn Mai hơi hơi kỳ quái chính là, Dương Thiên Lôi thay áo ngủ xong, không ngờ không có chạm đến nàng mà ngồi xếp bằng.
- Lão bà, tôi tu luyện một lát đã, hôm nay tiêu hao nhiều quá...
Dương Thiên Lôi nói:
- Cô mau ngủ đi...
Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai nhô đầu ra, nhìn Dương Thiên Lôi nói:
- Vừa rồi đi gặp ai thế? Như thế nào lại có quan hệ với Hiểu Phân?
- Chuyện này...
Có lẽ vì có tật giật mình, Dương Thiên Lôi a ưm một hồi, mới lên tiếng:
- Tôi cũng không rõ, có quan hệ với Hiểu Phân, là bởi vì... Cô ta cũng là cửu âm tuyệt mạch. Khi chúng ta chiến đấu xong ở Thần Mã Điểu Xã, cô ta cố ý tản mát khí tức ra, lúc chúng ta trở lại, cô ta liền theo tới...
- Cô ta tìm cậu làm gì? Không phải là...
Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai lập tức nhìn thẳng Dương Thiên Lôi hỏi. Cửu âm tuyệt mạch, cửu dương tuyệt mạch, lúc này, Lý Hàn Mai bởi vì chuyện tình giữa Tống Hiểu Phân và Hiên Viên Cửu Dương, cũng hiểu biết rất nhiều, điều đầu tiên nghĩ tới là mục đích của đối phương tìm Dương Thiên Lôi. Nhưng mà, ngượng ngùng nói ra miệng mà thôi.
- Này... Mai Mai cô muốn nghe nói thật hay nói dối?
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngưng mắt nhìn Lý Hàn Mai hỏi.
- Nói thật nói dối đều nghe hết.
Lý Hàn Mai nói.
- Vậy nói thật trước hay nói dối trước?
- Thật!
- Nói thật, so với điều cô nghĩ không sai khác bao nhiêu đâu...
- Cô ta muốn làm chuyện đó với cậu?
- Ừ...
- Hai người... Chuyện đó sao?
- Ừ...
Dương Thiên Lôi đáp. Hắn không cách nào giải thích, giải thích thế nào đây? Nói mình và đối phương chỉ là trao đổi, không có yêu đương, theo như nhu cầu, trợ giúp nhau tu luyện sao? Lý do này, chính bản thân Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy có chút "vô sỉ". Nói là không nhẫn tâm nhìn đối phương chịu đựng dày vò, thống khổ, bản thân mình đồng lòng trắc ẩn mà cứu người khỏi nước sôi lửa bỏng? Nguyên nhân này tự nhiên là có, nhưng lại không thể làm lý do. Bởi vì đây là dùng thân thể, mà không phải năng lực, cũng không phải tiền tài, đối với người yêu nhau mà nói, căn bản không thể trở thành lý do.
- Cô ta là ai?
Làm cho Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn chính là, Lý Hàn Mai không hề tức giận, nhìn hắn, thanh âm bình tĩnh hỏi han.
- Một người không rõ, một người thì biết, là tông chủ Thần Hoàng tông.
- Cái gì? Cậu... Cậu nói là hai người?
- Ừ. Tôi không muốn giấu diếm cô, vừa rồi chính là...
Dương Thiên Lôi biết, chuyện này không thể giấu diếm, bởi vì quyết chiến ba ngày sau, hai nữ nhân kia rất có thể đều sẽ xuất hiện, nếu khi đó bị Lý Hàn Mai phát hiện sẽ càng hỏng bét hơn. Cho nên, trực tiếp nói ra hết chuyện vừa xảy ra, kể cả tâm lý lúc đó của mình, đều không sót chút nào, chính là bản thân cửu dương tuyệt mạch và cửu âm tuyệt mạch có lực hấp dẫn kinh người, cùng với dung mạo của đối phương, còn có đoạn thời gian gian này bởi vì Lý Hàn Mai mà sinh ra "dục hỏa" vân vân, cũng không ngoại lệ.
- Vậy lời nói dối thì sao?
Làm cho Dương Thiên Lôi không thể tưởng được chính là, Lý Hàn Mai sau khi nghe hắn nói xong, không ngờ bĩu môi, vẫn bình tĩnh hỏi.
- Này... Lời nói dối đương nhiên là giấu diếm cô, nói tôi cảm ứng sai lầm gì gì đó, chỉ cần cô không sinh nghi là được...
Dương Thiên Lôi nói.
- Cậu tiếp tục tu luyện đi!
Sau khi nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi một cái, nói. Nói xong liền nhắm mắt lại, tựa hồ vừa rồi chỉ là một cuộc nói chuyện rất bình thường, nàng không hề biểu lộ cảm xúc gì.
Như vậy cũng tốt!
Ít nhất so với tưởng tượng của Dương Thiên Lôi tốt hơn nhiều.
- Phù...
Hai canh giờ sau, Dương Thiên Lôi thở dài một hơi, rốt cục hoàn toàn hấp thu nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch của hai nàng kia, cũng hoàn toàn rõ ràng cửu âm tuyệt mạch là tồn tại như thế nào. Tuy nhiên, Dương Thiên Lôi lại nghĩ không ra vì sao Tống Hiểu Phân lại là thân thể cửu âm tuyệt mạch.