Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy người này thoải mái như vậy thì ánh mắt Trương Thác hơi thay đổi, vừa nãy anh đã đánh kịch liệt thế nào, bản thân anh là người rõ nhất, dù có là một con voi thì bây giờ nó cũng sẽ chẳng thể đứng lên nổi.

 

Vừa nấy, Trương Thác cảm thấy những cú đấm của mình như đang đấm vào mộtt miếng sắt vậy.

 

Áo dài trên người đối phương đã rách bươm, trên người ông ta cũng toàn là những vết bỏng như trên mặt.

 

“Satan, cậu nghĩ răng tốc độ của cậu nhanh lắm à?” Người kia mỉm cười, từ từ bước về phái trước.

 

“Gì cơ?” Đồng tử củ Trương Thác mở rộng ra, giây vừa nấy, anh đã không thấy rõ động tác của người này.

 

Một cú đấm toàn sẹo bị phóng đại ra trước mặt Trương Thác, đúng lúc cú đấm ấy xuất hiện trước mặt, Trương Thác khó khăn phản ứng lại, nhưng dù anh có muốn tránh đi thì cũng chẳng còn kịp nữa rồi, anh chỉ có thể che tay lại trước mặt, cản cú đấm của đối phương lại.

 

Cú đấm này nện mạnh vào tay Trương Thác.

 

Trương Thác chỉ có cảm giác như vừa có một luồng năng lượng cực lớn nào đó đang tác động vào tay mình, khiến cả người anh mất khống chế, bắt buộc lùi về phía sau.

 

Satan đã bị người ta đấm một nhát, bay luôn!

 

Mặc dù lúc này khung cảnh bãi chiến trường trên đảo nhìn rất thảm thiết, nhưng cảnh bên phía Trương Thác vẫn khiến người ta phải chú ý đến, khi họ thấy cảnh vị vua của mình bị đánh bay ra ngoài thì tất cả đều trợn mắt lên.

 

Một người vô địch như vậy, sao lại bị đánh bay được chứ?

 

Vậy có nghĩa là đã có người phá vỡ thần thoại về Satan vô địch rồi à?

 

Trương Thác ngã vật xuống đất, chải cảm thấy tay mình cứng ngắc, run lên.

 

“Satan, quả nhiên, cậu cũng chỉ là đồ rác rưởi mà thôi!”

 

Đối phương mỉm cười vui vẻ, từ từ đi về phía Trương Thác.

 

Một thanh đao cong lạnh lùng bắn về phía người này, ông ta khẽ nghiêng người, nhưng vừa tránh được đao cong thì lại có một cây phất trân quét qua, quấn chặt lấy tay ông ta như một con rắn độc.

 

Nguyệt Thần mặc váy dài màu tím quát lớn: “liizach!”

 

Liizach – người đã lẩn vào trong đám người ở đầu trận chiến bất ngờ xuất hiện, cầm dao găm trong tay, đâm mạnh vào vị trí tim từ phía sau, cú đâm này đã khiến con dao cắm sâu hẳn một nửa.

 

“Át” Đối phương gào thét trong đau đớn, ánh mắt ông ta đỏ bừng lên, cố dùng sức giấy dụa, nhưng hai tay ông ta lại bị Nguyệt Thần dùng cây phất trần quấn chặt lại.

 

Vố số con dơi bay về phía đó, Tóc Đỏ ẩn trong đàn dơi, bất ngờ đưa tay ra, túm lấy đầu của ông ta.

 

“Peasel” Tóc Đỏ vội vàng hét lên, anh ta có thể cảm nhận được rằng người đàn ông này đang dồn lực, ông ta có thể phát ra bất kỳ lúc nào rồi, bản thân anh ta cũng không thể giữ người này lâu thêm được nữa.

 

Ông Pease già nua lúc này lại giống như một con báo săn, lao thẳng về phía bên này, hai tay cầm đao, bổ thẳng về phía cổ gã đàn ông kia.

 

Mấy vương giả của đảo Ánh Sáng ra tay cùng nhau mới miễn cưỡng khống chế được người này, điều này cũng đủ để thấy rằng đối phương mạnh đến mức nào.

 

Đúng lúc Pease sắp chặt được cổ của người kia thì đột nhiên một luồng sức mạnh vô hình nào đó ập đến, dù là Nguyệt Thần đang cầm phất trần hay là Iiizach đang cầm dao găm, hoặc là Tóc Đỏ đang túm lấy đầu đối phương, và cả Pease mới lao đến, tất cả đều bị lông sức mạnh vô hình đó hất bay ra ngoài, đối diện với luông sức mạnh đó, họ không thể phản kháng lại được, dù chỉ là một chút.

 

Một người đàn ông mặc đồ đen, đeo mặt nạ trắng đứng giữa chiến trường, chầm chậm đi đến. Dù tình hình chiến đấu ở đây đang cực kỳ thảm thiết thì ông ta vẫn không hề bị ảnh hưởng gì cả.

 

Người đàn ông mặc đồ đen kia đi tay không đến, bước chân của người này cũng không lớn lắm, nhưng lại cực kỳ nhanh nhẹn, có cảm giác là ông ta chỉ cần đi vài bước thôi là đã đến được trước mặt những người kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK