Trương Thác hít sâu một hơi, hỏi Vị Lai: “Cơ thể của tôi có thể chịu đựng nhiều nhất bao nhiêu milliliter?”
Nghe thấy Trương Thác hỏi câu đó thì đám người Tóc Đỏ hơi sững lại, họ không hiểu rằng bây giờ Trương Thác đang nói gì.
Chỉ có mỗi Vị Lai đáp lại: “Hai mươi milliliter, đấy là mức tối đa rồi, cơ thể anh không..”
Vị Lai còn chưa nói dứt lời, Trương Thác đã lấy trong áo ra một lọ thuốc dạng nước màu lam nhạt ra, thứ thuốc này nhìn có vẻ rất đẹp, rất vô hại.
“Hai mươi milliliter… không đủ rồi” Trương Thác cười khổ rồi sau đó ngửa đầu lên, uống hết bốn phần năm lộ thuốc còn lại.
“Lão đại!” Lúc Vị Lai thấy Trương Thác làm vậy cô ta đã cảm thấy không ổn lắm rồi, nhưng đến khi cô ta lên tiếng cản lại thì đã muộn mất rồi.
*Wj Lai, lão đại vừa uống gì thế?” Tóc Đỏ vội vàng lên tiếng.
” Vị Lai nhìn chằm chằm vào lọ thuốc trống trên tay Trương Thác, từ từ nói ra hai chữ: “Hủy diệt”
Hủy diệt là tên mà Vị Lai đặt cho loại thuốc này, loại thuốc này có tác dụng giống hêt như cái tên của nó vậy, sau khi uống vào người xong thì người uống sẽ có được một nguồn năng lượng mang tính hủy diệt!
Sau khi uống thuốc xong, Trương Thác đứng yên ở đó, không nhúc nhích.
“Lão đại!” Vị Lai cẩn thận nhìn Trương Thác: “Anh thấy thế nào?”
“Khỏe lắm” Trương Thác lên tiếng, giọng anh hơi khàn khàn: “Nhưng tôi đề nghị mọi người đứng cách xa tôi ra”
“Xa ra, tại sao cơ?” Tóc Đỏ khó hiểu.
Vẻ mặt Vị Lai thay đổi, cô vội vàng nói: “Mau, nghe theo lão đại đi!”
Vị Lai là người trong cuộc nên cô ta hiểu rất rõ sức mạnh của loại thuốc này, sự kinh khủng của nó không chỉ nằm ở chỗ nó có thể tăng thực lực của người dùng, mà nó còn lợi hại ở chỗ là người dùng càng mạnh thì tác dụng càng lớn.
Lúc uống mười milliliter thuốc, sức mạnh của Trương Thác đã khủng bố như vậy rồi, chỉ vung tay thôi mà đã có thể thay đổi được luồng không khí xung quanh mình rồi, vậy nếu anh uống bốn mươi milliliter thì sao? Chuyện này không thể dùng phép cộng trừ đơn giản để tính được, mà phải dùng cấp số nhân!
Nếu coi sức chiến đấu của Trương Thác trước khì dùn thuốc là một vậy thì sau khi dùng mười milliliter thuốc, sức chiến đấu của Trương Thác sẽ là năm, hai mươi lăm milliter thì là hai mươi lăm, đến ba mươi milliliter thì sẽ là một trăm hai mươi lăm, bốn mươi milliter sẽ là sáu trăm hai lăm!
Vị Lai còn để ý thấy là bên ngoài da Trương Thác có những đốm đỏ, mặc dù thuốc này có thể tăng được sức mạnh cho anh chỉ trong nháy mắt, nhưng đồng thời nó cũng sẽ tạo nên một áp lực cực nặng vào người anh.
Một người vốn đã rất mạnh rồi, giờ lại còn có sức mạnh khỏe gấp hơn sáu trăm lần, đây là những số liệu kinh khủng đến mức nào chứ? Nếu như dù chuột thí nghiệm thì chỉ sợ là nó sẽ nổ tung ngay tại chỗ. Chỉ có người như Trương Thác, có cơ thể đã được tôi luyện qua bao nhiêu sóng gió thì mới có thể miễn cưỡng thừa nhận loại sức mạnh này, nhưng Vị Lai cũng chẳng rõ là anh có thể chịu đựng được bao lâu.
Trương Thác từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt của anh đỏ bừng.
Chương 519: Thần mới làm được
Đôi mắt đỏ như máu tươi của Trương Thác khiến mọi người hoảng sợ, chẳng ai ngờ rằng đột nhiên Trương Thác lại thay đổi như vậy. Bây giờ ánh mắt Trương Thác tràn ngập vẻ miệt thị, đó là sự miệt thị đối với mạng người.
Hơi thở của Trương Thác dần trở nên dồn dập, anh nhìn những chiếc máy bay chiến đấu đang bay lượn trên đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ khó chịu.
Đám người Tóc Đỏ thấy Trương Thác như vậy thì ánh mắt lại chuyển snag hoảng sợ. Họ cũng đã quên là bao lâu rồi họ chưa thấy Trương Thác thế này, sau khi đảo Ánh Sáng được thành lập, tính cách của Trương Thác cũng thay đổi rất nhiều, anh thờ ơ với rất nhiều chuyện, chứ không tâm huyết như trước kia nữa.