Chương 1081:
Trương Thác nói: “Nếu như ông biết tinh thể lửa, có lẽ ông hiểu rõ ràng giá trị quý trọng của thứ đó. Tôi khó có khả năng mang nó trên người. Sáng mai tôi sẽ giao cho ông. Thế nào?”
Thấy Trình Vũ vẫn tỏ vẻ không tin, Trương Thác lại nói: “Yên tâm, nếu tôi đã hứa với ông rồi, tuyệt sẽ không nuốt lời”
“Tin rằng cậu cũng không dám!” Trình Vũ hừ lạnh một tiếng: “Ngày mai, tôi sẽ tìm cậu, chỉ cần cậu dám giở trò, hậu quả sẽ không phải điều cậu muốn thấy!
Trình Vũ nói xong liền sải bước rời đi.
Trương Thác nhìn theo bóng lưng của Trình Vũ, lấy điện thoại di động ra: “Vị Lâm, mang theo một ít tinh thể lửa đến Châu Xuyên, đúng vậy, hơn nữa thả tin tức ra, đảo Ánh Sáng đảm bảo sẽ giao tinh thể lửa cho Lưỡi Đao”
Trương Thác chịu đưa tinh thể lửa cho Lưỡi Đao, tự nhiên không phải là một ý định tốt, bây giờ khi thế lực gọi là Thần thánh Thiên Quốc đột nhiên xuất hiện, khiến cho Trương Thác suy nghĩ tự hỏi rốt cuộc mục đích của Thần thánh Thiên Quốc là tinh thể lửa hay là đảo Ánh Sáng.
Dù sao thì, trong trận chiến đầu tiên trên đảo, những người họ đến đủ mạnh để có thể hoàn toàn lấy đi tinh thể lửa, nhưng cuối cùng họ lại rời đi, điều này khiến Trương Thác hoang mang không biết đối phương vô lễ hay còn có mục đích khác.
Lần này Lưỡi Đao chủ động đụng vào, vừa vặn dùng để thử thái độ của Thần thánh Thiên Quốc cũng không tệ.
Trương Thác rời nhà để xe, đến trung tâm thương mại mua một số thứ như dự định ban đầu, đến trại trẻ mồ côi để xem bọn trẻ, khi Lâm Ngữ Lam chuẩn bị tan sở, anh sẽ đón Thiên Linh trở về, mua một ít rau rồi chui vào nhà bếp khi về đến nhà.
Khi Lâm Ngữ Lam và Tân Như về đến nhà, họ nhìn thấy Thiên Linh đang ngồi trên ghế sô pha xem phim hoạt hình, còn Trương Thác đang bận rộn trong bếp.
Hương thơm tỏa ra từ phòng bếp khiến trái tim Lâm Ngữ Lam tràn ngập sự ấm áp như ở nhà, nhưng cô không biết cuộc sống này có thể tồn tại được bao lâu, bởi vì cô biết rằng Trương Thác có thể ra đi bất cứ lúc nào để làm một số chuyện nguy hiểm mà cô không biết. Vì vậy, Lâm Ngữ Lam sẽ trân trọng từng phút từng giây bên Trương Thác như hiện tại.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Một máy bay tư nhân đáp xuống Châu Xuyên, Vị Lâm trong bộ đồ Hán phục màu trắng bước ra khỏi sân bay.
Vị Lâm đè tai nghe của mình xuống: “Lão đại, em đến rồi, anh ở đâu”
“Tôi sẽ cho cô một địa chỉ”
Lúc này Trương Thác đang ở trong công ty của mình, để Vị Lâm tìm đến theo địa chỉ.
“Lão đại, anh sao vậy, anh không làm cái sàn diễn ở đây à?” Vị Lâm tới, nhìn thấy Trương Thác đang ngồi ở cửa công ty mà tựa như thần giữ cửa.
“Cái gì mà sàn diễn, đây rõ ràng là công ty mới của tôi, được không?” Trương Thác trợn tròn mắt: “Có gì cô quay lại nói với đám Bạch Trình, nếu có nhiệm vụ bảo vệ nào hơi khó khăn chút thì nói cho tôi biết, giới thiệu qua về tôi, một năm tôi được tiếp nhận ba mươi sáu nhiệm vụ cơ”
“Được” Vị Lâm gật đầu, cô ta lấy từ trong túi ra một viên tinh thể lửa có kích thước bằng móng tay, viên này chiếm khoảng một phần trăm tổng số lượng của đảo Ánh Sáng.
Lúc Vị Lâm lấy ra tinh thể lửa, đặc biệt nhìn vào mắt Trương Thác, trong mắt Trương Thác hiện lên một tia tham lam, cái tia tham lam biến mất trong nháy mắt, ngay cả chính Trương Thác cũng không để ý tới, nhưng rõ ràng bị Vị Lâm bắt được.
“Lão đại, tại sao đột nhiên muốn cái tinh thể lửa này?”
Trước tiên Vị Lâm cũng chưa đưa cho Trương Thác, mà hỏi.
Hiện tại Vị Lâm cũng đã tiến vào ngự khí, cô rất nhạy cảm đối với khí. Sau khi tiến vào ngự khí, trước tiên Vị Lâm nghiên cứu lại tinh thể lửa một lần nữa, trong khí thể màu đỏ đó, cô đã thu được một kết luận vô cùng kinh ngạc.