Chương 526:
Ngay sau đó, lại có nhiều chiếc ô tô khác lao vào chiếc Accord này, cú va chạm dữ dội khiến Nguyên Kim và Liêu Hồng Đan ngắt xỉu.
“Các người thích lật xe, thì lật cho các người xem vậy.”
Trương Thác ngồi vững ở ghé sau: “Thân làm quan Lợi Nhẫn, dùng chức công báo thù riêng, loại người như các người, ở Lợi Nhẫn, cũng gây hại cho người khác, néu đã như thé, thì chết cho xong đi.”
Giọng nói của Trương Thác lạnh lùng vang lên bên tai bọn họ.
Xe ngừng rung động, hai người lập tức quay đầu nhìn về phía ghế sau, trong mắt của hai người họ, là Trương Thác chậm rãi đeo chiếc mặt nạ quỷ dữ lên mặt Đồng thời, cửa lái chính và phụ lái của Accord cũng được mở ra.
Một số nhân vật đeo mặt nạ quỷ dữ giống vậy xuất hiện trong tầm nhìn của Nguyên Kim và Liêu Hồng Đan.
Trương Thác mở cửa ghế sau bước ra: “Làm giả cảnh tượng lật xe đấy, gì cũng phải để chút mặt mũi cho Lợi Nhẫn mà, còn nữa, đem tất cả những việc có thể giải quyết đi giải quyết hết đi, tôi không muốn Lợi Nhẫn đến làm phiền tôi nữa.”
Liêu Hồng Đan nhìn những bóng người đeo mặt nạ quỷ dữ trước mặt mình, trong lòng vô cùng sợ hãi, chẳng trách người nhà của mình bị giết chét, lại là, địa ngục hành giả…
Nguyên Kim mặt mũi tràn đầy hối hận: “Liêu Hồng Đan, lần này, cô hại tôi rồi.”
Sau khi Trương Thác xuống xe, anh tháo mặt nạ, ném vào một chiếc xe bán tải bên cạnh, đút hai tay vào túi quần, nghêu ngao đi trên các con đường ở trung tâm thành phố.
Khi Trương Thác rời đi, một tiếng nỗ vang lên.
Một giờ sau, Trương Thác đang ngồi trong quán cà phê, đang xem điện thoại di động, tiêu đề của thời sự Ngân Châu, là tin tức một chiếc ô tô công vụ nhà nước mang biển số màu vàng, bất ngờ phanh gấp trên đường, gây ra một cú rẽ đột ngột. Tin tức cho biết, người điều khiển chiếc xe ô tô công vụ này và một phụ nữ ngồi trên xe đều tử vong, hai người đi đường bị thương nhẹ.
“Tần tổng, ký đi.”
“À đúng rồi, Tần tổng này, đây là cơ hội ngàn năm có một.
Lợi nhuận của thứ đồ thạch này là rất lớn, ai ai cũng muốn làm, chính phủ phê duyệt hay không là một chuyện, mấu chốt cũng không có cách nào khác!”
“Đối với Hằng Viễn mà nói, đây là cơ hội để bắt kịp với Lâm Thị!”
Trong văn phòng của Tần Nhu, rất nhiều giám đốc dự án đang thuyết phục Tần Nhu.
“Đợi lát nhé.” Tần Nhu nhìn tập tài liệu trên bàn, đang chờ Trương Thác tới.
“Còn chờ gì nữa? Tần tổng, họ đã nói rồi, chỉ cho chúng ta nửa tiếng thời gian suy nghĩ!” Một giám đốc dự án lộ vẻ lo lắng.
Tần Nhu nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó nhìn điện thoại, vừa định gọi lại cho Trương Thác, thì thấy cửa văn phòng bị đầy ra, Trương Thác đã xuất hiện trong phòng làm việc.
Nhìn thấy bộ dạng luộm thộm trên chiếc áo của Trương Thác, Tần Nhu vui mừng khôn xiết, xem ra trong lòng người đàn ông này vẫn còn có mình.
“Tại sao cô lại đụng tới đổ thạch rồi? Bên trong tiềm ẩn rất nhiều vấn đề, cô có lẽ đã nghe qua rồi chứ?” Trương Thác hỏi ngay khi vừa bước vào cửa.
Những giám đốc dự án của Hằng Viễn đều nhìn Trương Thác bằng ánh mắt khó hiểu, không biết đây là ai.