Chương 606:
Người dẫn đầu của hơn hai mười người này chính là Bạch Trình.
Sau khi chọn xong đá, Bạch Trình dẫn mọi người, trước mặt mọi người xung quanh, mở toàn bộ hơn hai mươi viên đá này ra, không có ngoại lệ, bên trong đều là xanh.
Sắc mặt của Kha Khương Bân giống như ăn phải ruồi vậy, vô cùng khó coi.
Những viên ngọc bích này đều được anh ta mua với giá cực đắt, hôm nay bị người ta lấy hết toàn bộ, chỉ với giá sáu triệu một viên.
Lúc này, Kha Khương Bân cảm giác mình khó thở, nhưng viên ngọc bích này bao nhiêu tiền?
Ít nhất cũng gần ba mươi tỷ.
Đưa không cho người ta thì không nói, còn tặng cho đối thủ của mình nữa.
Nhóm người vây xem thấy xác xuất mở đá một trăm phần trăm thế này, cho dù phản ứng có trì trệ cũng có thể hiểu.
Trong Ngọc Bích Tuyệt Thế này, rốt cuộc có bao nhiêu mờ ám, nếu không không thể có xác xuất mở đá như vậy được.
“Ông già kia”
Một người vây xem hét lên với ông già mà Kha Khương Bân mời đến: “Vừa rồi không phải ông nói, ngoại trừ trong đá có mờ ám, nếu không không thể mở trăm phần trăm ra đồ được sao? Bây giờ thì thế nào, đá cửa hàng nhà ông đều bị người ta chọn một viên ra một cái kia kìa, ông có thể làm được không?”
“Đúng vậy, Ngọc Bích Tuyệt Thế các người đúng là quá đáng lắm rồi, lừa người như vậy”
“Nếu như không phải có người vạch trần các người, không biết sẽ có bao nhiêu người bị lừa nữa. Đi đi đi, đi báo cáo bọn họ”
Lời của người vây xem khiến sắc mặt Kha Khương Bân càng trở lên khó coi, anh ta nhìn về phía ông già kia, nếu như chuyện hôm nay không xử lý được, vậy thì mình đúng là tiền mất tật mang. Điều quan trọng nhất là, bị tên Trương Thác này đè đầu, anh ta không thể nuốt trôi được cục tức trong bụng.
Ông già vừa mới cắt ra được một viên lục cũng coi như là may mắn, bây giờ bảo ông ta đi chọn thêm viên nữa có đồ, ông ta hoàn toàn không nắm rõ cái này, càng không nói giống như Trương Thác, chọn một lượt hơn hai mươi mảnh, bên trong đều có đồ.
Lúc này, ông già có cảm giác bị ép đến bước đường cùng, ông ta hít một hơi thật sâu, lại đi vào trong Cửa hàng Ngọc Châu, chọn ra hơn hai mươi viên đá, hét to: “Mở hết ra”
Nhân viên công tác của Ngọc Bích Tuyệt Thế lấy dụng cụ chuyên nghiệp ra, chuẩn bị bắt đầu.
“Đợi đã” Trương Thác hét lên một tiếng, bảo đối phương dừng lại.
“Làm sao?” Trong lòng ông già vui mừng.
Người này không cho mình mở ra, lẽ nào trong những viên đá này, thật sự có gì mờ ám. Đây đều là dựa vào kinh nghiệm vừa rồi mới nắm bắt được, mà tìm ra viên đá có thể có đồ nhất.
“Tên họ Trương kia, không phải mày rất kiêu ngạo sao? Chỉ có mày được mở đá của bọn tao, không cho bọn tao mở của mày sao?” Trọng điểm bây giờ của Kha Khương Bân không phải là tẩy trắng mình, mà là muốn đòi lại.
Trương Thác lắc đầu: “Không phải không cho mở, những viên đá vừa rồi đều là bỏ tiền ra mua, bây giờ anh muốn mở đá của chúng tôi thì cũng phải đưa tiền mới đúng chứ?”
Trương Thác nói xong đắc ý nhìn Kha Khương Bân.
Kha Khương Bân ngẩn ra, sau đó hung hăng nói: “Đưa tiền thì đưa tiền, ông đây thiếu chút tiền đó chắc?”
“Vậy thì được”
Trương Thác gật đầu, chỉ vào hơn hai mươi viên đá ông già kia chọn ra: “Những viên đá này, đặt trong cửa hàng của tôi đều được ghi giá rõ ràng. Trong số đó có hai viên đá vương, một viên ba trăm ba mươi triệu, một viên ba trăm chín mươi triệu, những viên còn lại, đều là loại có chất lượng tốt. Từ chín triệu đến bốn mươi lăm triệu, nể mặt cậu Kha mở hàng nên những viên này, tổng cộng tính cho cậu Kha chín trăm triệu là được rồi”