Mục lục
Chàng Rể Quân Vương - Trương Thác - Lâm Ngữ Lam Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tăng Thiên Á, cô đã nghĩ kỹ chưa, cô thật sự muốn khai chiến với đảo Ánh Sáng à?” Vị Lai đứng trên đông lửa, lơ lửng trên không trung: “Cô đã nghĩ kỹ về hậu quả của việc này chưa?”

 

Tăng Thiên Á mỉm cười: “Vị Lai, tôi đã bao giờ đùa với cô chưa? Còn cái mà cô gọi là hậu quả ấy à? Xin lỗi nhé, tôi trước giờ làm việc chưa bao giờ để ý đến hậu quả”

 

Không màng đến hậu quả!

 

Câu nói ấy của Tăng Thiên Á khiến người ta cảm thấy tim mình như hãng đi một nhịp.

 

Nếu như cô ta thật sự muốn phá hủy hết tòa đảo này thì ai có thể thoát khỏi được chứ? Trên bầu trời kia có hẳn mấy trăm chiếc máy bay chiến đấu, hỏa lực mạnh như vậy thì dù có là đảo chủ của đảo Ánh Sáng thì cũng phải bó tay mà thôi!

 

Một người Mỹ da trắng cường trắng xông về phía Tăng Thiên Á gào thét mở miệng: “Người sở hữu nhãn Vương ngũ sắc, tôi không quan tâm xem người ở đảo Ánh Sáng các cô có mâu thuẫn gì với nhau, lần này chúng tôi đến đây cũng chỉ để tham gia đại hội thế giới ngầm, theo quy tắc thì cô không có quyền ra tay với tôi, nếu như chúng tôi không thể quay về thì cô sẽ phải gánh hậu quả đấy!”

 

“Hử?” Tăng Thiên Á nhướn mày, ngay sau đó có một chiếc máy bay chiến đấu bất ngờ nổ súng, ánh lửa nhắm thẳng vào người đàn ông da trắng đó. Người đàn ông da trắng vừa nãy vẫn còn đang nói chuyện, một giây sau đã biến thành một đống thịt vụn, máu me bắn tứ tung khắp đất, thậm chí những người đứng gần ông ta còn bị dính một ít vật gì đó đỏ trắng lên người.

 

Không ai ngờ rằng, người sở hữu chiếc nhãn Vương ngũ sắc của đảo Ánh Sáng này vừa nói ra tay là sẽ ra tay luôn.

 

Giọng của Tăng Thiên Á vang lên: “Uy hiếp tôi à? Tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp đấy nhé”

 

Trên bầu trời, nòng súng của chiếc máy bay chiến đấu vừa nổ súng kia vẫn còn đang tỏa khói trắng, coi như chứng minh với những người ở đây rằng Tăng Thiên Á đúng là người nói được thì làm được!

 

“Tăng Thiên Á, chuyện của chúng ta thì chúng ta nói chuyện với nhau đi, bây giờ trên đảo có nhiều người như vậy, phải để cho họ rời đi trước đã” Hải Thần đứng dậy, “Thế giới ngầm có quy định của thế giới ngầm, cô cũng rõ mà, nếu cô đánh chết tất cả những người ở đây thật thì thế giới dưới lòng đất này sẽ biến thành cái gì?”

 

Đại hội thế giới ngầm là dịp để các thế lực từ dưới lòng đất tập hợp lại với nhau ở nơi này, những người ở đây, hoặc là những người thừa kế của những thế lực đó, hoặc là những người cầm đầu, nếu như giết hết thì thế giới ngầm sẽ loạn hết lên.

 

Tăng Thiên Á mỉm cười vui vẻ: “Biết điều quá cơ, thế giới ngầm dưới lòng đất này có thành ra thế nào thì liên quan gì đến tôi chứ? Hả?”

 

Nhìn Tăng Thiên Á có vẻ không chịu nghe lời khuyên của ai như vậy thì những người trên đảo đều cảm thấy lạnh cả sống lưng, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Trương Thác, gửi gắm hết hy vọng vào vị Satan này.

 

Trương Thác hít sâu một hơi, nhìn Tăng Thiên Á: “Cô nghĩ cho kỹ lại đi, cô muốn để mọi người ở lại đây à?”

 

Tăng Thiên Á không hề do dự gật đầu, “Đương nhiên rồi, anh Trương Thác, đây là pháo hoa mà em chuẩn bị cho anh đấy, anh phải hưởng thụ cho tốt đấy nhé.”

 

Đúng lúc Tăng Thiên Á vừa nói dứt lời thì đã có năm chiếc máy bay chiến đấu bay trên trời bất ngờ nổ súng, ngọn lửa của máy bay chiến đấu ấy bắn xuyên qua tấm thép một cách đơn giản, đây không phải là sức mạnh mà loài người có thể kháng cự lại được, dù có là võ giả cổ đại mạnh mẽ đến mấy thì cũng rất nhỏ bẻ trước ngọn lửa của máy bay chiến đấu.

 

Sau đó ánh lửa hướng thẳng về phía sau của lâu đầi cổ, chỗ đó tụ tập mấy trăm người, ánh lửa vừa bùng lên, họ lập tức bỏ chạy, nhưng lại chẳng thể chạy trốn được, ngọn lửa điên cuồng quét qua, điên cuồng thiêu cháy hết mọi chuyện.

 

Ngọn lửa phun ra khoảng năm giây, trong khoảng năm giây này thì đã có hơn trăm người bị lửa thiêu cháy, trước cỗ máy chiến đấu, thì dù có là cao thủ đến mấy thì cũng có vẻ rất yếu ớt.

 

Chỉ trong vòng năm giây ngắn ngủi đã thu hoạch được tính mạng của hàng trăm con người, hững mặt của người còn lại trên đảo tái mét hết lại, nếu như ngọn lửa vừa rồi nhắm về phía mình thì sẽ thế nào? Không ai có thể dám chắc rằng bản thân mình sẽ sống sót qua ngọn lửa của chiếc máy bay chiến đấu này cả.

 

Vẻ mặt của đám người Bạch Trình lúc này cũng rất lúng túng, từ trước đến này đảo Ánh Sáng chưa từng thấy chuyện này bao giờ, có người ở đảo Ánh Sáng tàn sát người vô tội thế này chẳng khác nào là đang tát thẳng vào mặt họ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK