Chương 1928:
Bạch Bào Khách rất khó hiểu, nhưng không biết sau khi nói xong, chính Trương Thác cũng sửng sốt. Anh không rõ tại sao mình lại nói như vậy, cứ như một người đang ngủ mơ màng đột nhiên nói mớ một câu vô nghĩa, người khác không hiểu, chính mình cũng không hiểu.
Trương Thác cau mày, cảm giác tinh thần hoảng hốt vừa rồi khiến anh rất khó chịu, cũng không tiếp tục đọc tư liệu nữa.
“Sư thúc, chi bằng ngài về nghỉ ngơi một lát trước đi” Bạch Bào Khách thử hỏi.
Trương Thác khoát tay: “Không cần, tôi mới nghĩ tới chuyện khác mà thôi.”
Như biến cố hôm nay, sự biến hóa của địa cung dưới lòng đất Châu Xuyên chắc chắn là biến cố sớm nhất, làm rõ chuyện này sẽ rất quan trọng cho về sau. Hơn nữa hiện giờ Trương Thác hiểu biết nhiều hơn đại đa số mọi người. Trong địa cung có truyền thừa, là truyền thừa gì? Truyền thừa của Tây Hạ sao?
Trong lịch sử ngàn năm của Đông Hòa đã từng có vô số vương triều, mỗi một triều đại lại đại biểu cho một thế hệ nhân kiệt. Nếu họ thực sự để lại truyền thừa thì nó sẽ như thế nào?
Trong đó lại có khác gì với truyền thừa từ thị tộc?
Biết được những thứ mà người khác không biết thì sẽ có càng nhiều nghi vấn mà người khác không thể tưởng tượng được. Nhưng không thể nghi ngờ, Trương Thác đã đi trước đa số người.
Tiếng cánh quạt vang lên trên đỉnh đầu Trương Thác, hai chiếc máy bay trực thăng hạ cánh từ không trung. Máy bay trực thăng còn chưa chạm đất thì cửa khoang máy bay đã mở ra, tổng cộng là bảy người mặc áo dài nhảy xuống từ cabin, vững vàng chạm đất.
Trong số bảy người này có sáu nam một nữ, đều tầm bốn năm mươi tuổi, mỗi người mặc trường bào màu trắng, sau lưng đeo kiếm, tràn ngập phong thái của Đạo gia. Cách ăn mặc của họ mà nhảy xuống từ máy bay trực thăng trông có vẻ không hợp nhau. Nhìn bảy người này, Trương Thác hỏi: “Đây chính là Thất Tinh Bắc Đẩu của Cửu Cục các cậu hả?”
Bạch Bào Khách gật đầu: “Lần này địa cung đột biến, cấp trên rất coi trọng nên đã cho bảy người họ phụ trách nơi này”
“Ha ha” Trương Thác cười khẽ: “Vậy thì cậu tha hồ mà chịu khổ rồi. Tôi đã nghe nói tới tiếng tăm của bảy người này rồi đấy”
Bạch Bào Khách cười xấu hổ, cũng biết Trương Thác đang nói gì. Anh ta tiến lên ôm quyền chào bảy người: “Bạch Bào Khách bái kiến bảy tiền bối” Cả nhà tải app truệnhola đọc tiếp nhé!
Thất Tinh Bắc Đẩu, từ nhỏ tới lớn, lần lượt là Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Quyên, Ngọc Hành, Khai Dương, Dao Quang. Trong đó Ngọc Hành là nữ, xếp hạng lão ngũ trong Thất Tinh Bắc Đẩu. Lão đạo Thiên Xu đeo kiếm nhẹ trên lưng, để râu dê, trông cũng có vẻ tiên phong đạo cốt.
Thiên Xu nhìn Bạch Bào Khách, nói: “Bạ Kiểm Soát Sử, dẫn chúng tôi xuống dưới một chuyến đi”
Giọng điệu của Thiên Xu có phần lạnh nhạt.
Bạch Bào Khách nói: “Tiền bối Thiên Xu, bên dưới…”
“Cứ dẫn chúng tôi xuống dưới là được” Thiên Xu trực tiếp ngắt lời Bạch Bào Khách. Bạch Bào Khách khựng lại, gật đầu: “Bảy vị tiền bối, bên này”
Trải qua khoảng thời gian này cải tạo, toàn bộ địa cung đã biến dạng, lối vào không còn là đường hầm tối om mà đã được mở rộng, một cánh cửa kim loại phong tỏa địa cung. Khi muốn tiến vào thì sẽ dùng sức người, thông qua máy móc kéo cánh cổng kim loại lên mới vào được.
Bạch Bào Khách đi trước, Thất Tinh Bắc Đẩu đi theo sau, nhân viên thăm dò của Cửu Cục đi ở cuối cùng.
Lần này Trương Thác tới đây là được Cửu Cục nhờ vả, cũng là vì lần trước Cửu Cục đã hứa hẹn sẽ cùng chung tình báo địa cung với Trương Thác. Anh đi trong đoàn nhân viên thăm dò, yên lặng quan sát biến hóa của địa cung.
Đây không phải là lần đầu tiên Trương Thác tới địa cung. So với lần trước thì có một cầu thang rộng lớn có thể đi thẳng vào địa cung. Hiện giờ địa cung âm u cũng đã được lắp đặt thiết bị chiếu sáng. Mặc dù từ trường cường đại không thể khiến thiết bị cỡ lớn vận chuyển bình thường, nhưng những thiết bị giản vị vẫn có thể xài được. Bên cạnh cầu thang là một tấm thủy tinh cường hóa, để lúc người ta từ trên mặt đất xuống địa cung thì có thể quan sát cảnh tượng trong địa cung.