• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau, Từ Khải đi làm đúng giờ, đầu tiên anh ta phải báo cáo công việc hôm nay với Cố Đình Xuyên, nói rõ hành trình cơ bản. Từ Khải gõ cửa, sau khi được anh cho phép, Từ Khải mới đẩy cửa đi vào.

“Tổng giám đốc Cố, tối hôm qua anh không về nhà sao?” Từ Khải vừa đẩy cửa vào thì thấy Cố Đình Xuyên đang ngồi trước bàn làm việc, bộ quần áo vẫn là bộ ngày hôm qua, nếu không phải mặt trời đang từ từ mọc lên ở bên ngoài, Từ Khải còn tưởng rằng mình đã xuyên không.

“Hôm nay có hành trình gì?” Cố Đình Xuyên không trả lời Từ Khải, anh đứng dậy đi đến tủ quần áo bên trong phòng làm việc lấy một bộ quần áo.

Phòng làm việc của Cố Đình Xuyên có hai gian trong và ngoài, gian ngoài đương nhiên là để dùng làm việc hằng ngày và tiếp khách, còn gian trong đều là đồ dùng hằng ngày của Cố Đình Xuyên, đồ vệ sinh cá nhân, mấy bộ quần áo mới, còn có một cái giường nhỏ.

Cố Đình Xuyên thường xuyên tăng ca ở công ty, một lần tăng ca chính là cả đêm, bên trong chính là nơi để Cố Đình Xuyên tạm thời nghỉ ngơi.

Từ Khải mở văn kiện anh ta mang theo bên người, dựa vào mức độ quan trọng mà nhanh chóng báo cáo công việc đang chờ hôm nay cho Cố Đình Xuyên.

“Được, tôi biết rồi.” Cố Đình Xuyên đã thay quần áo xong, tinh tế đi ra ngoài.

“Tổng giám đốc Cố, một lúc nữa mới đến buổi họp sáng, nếu không thì anh chợp mắt một lúc đi!” Từ Khải nhìn thấy vành mắt Cố Đình Xuyên hơi thâm quầng nên đã đề nghị.

Cố Đình Xuyên khoát tay: “Không cần, tối hôm qua tôi đã chợp mắt một lúc trên ghế rồi, cậu gọi Đinh Linh đến đây, tôi xử lý xong chuyện này trước rồi đi họp.”

Từ Khải không nói thêm gì nữa, xoay người đi làm, trong lòng anh ta không khỏi cảm khái, anh ta và Cố Đình Xuyên căn bản không phải là kém ở chỉ số IQ, mà là thể lực, Cố Đình Xuyên thức cả đêm, vậy mà anh chợp mắt một lúc là có thể tiếp tục làm việc, mà anh ta…

Từ Khải khẽ thở dài, lẩm bẩm nói: “Mình vẫn nên làm một người bình thường vui vẻ thôi!”

Rất nhanh, Từ Khải đã đến phòng hành chính tổng hợp tìm được Đinh Linh, Đinh Linh vừa thấy Từ Khải đến thì hơi kinh ngạc: “Trợ lý Từ, sao anh lại đến đây? Anh đến tìm tôi à?”

Từ Khải gật đầu: “Đúng vậy, tổng giám đốc Cố bảo tôi đích thân đến tìm cô, bảo cô lên đó một chuyến, tổng giám đốc Cố đang ở trong văn phòng chờ cô đấy.”

Phản ứng đầu tiên của Đinh Linh là khiếp sợ, sau đó giữa hai hàng lông mày lo lắng mờ mờ, cô ta thấp giọng hỏi Từ Khải: “Tổng giám đốc Cố tìm tôi có chuyện gì sao?”

Từ Khải nhún vai: “Tôi cũng không biết, cô lên chẳng phải sẽ biết sao?”

Nhìn sự lo lắng trên khuôn mặt của Đinh Linh lại sâu thêm một phần, đột nhiên Từ Khải thần bí kề sát vào Đinh Linh, dùng âm thanh chỉ có hai người mới có thể nghe được: “Lúc tôi đi ra, tâm trạng của tổng giám đốc Cố không tệ, cô mau lên đi, tôi cảm thấy đây là chuyện tốt.”

Đinh Linh nghi ngờ nhìn Từ Khải, cô ta lập tức vui mừng: “Cảm ơn anh, trợ lý Từ, tôi đi đây.”

Từ Khải nhìn bóng lưng của Đinh Linh, trong lòng anh ta thật sự đổ mồ hôi lạnh thay người sau lưng Đinh Linh, người này thật sự không có mắt nhìn mới có thể tìm một đồng đội heo như vậy.

Đinh Linh tràn đầy vui mừng đến phòng làm việc của Cố Đình Xuyên, cô ta gõ cửa, giọng của Cố Đình Xuyên truyền ra: “Vào đi.”

Đinh Linh đẩy cửa ra, sự vui sướng trên mặt không thể che giấu được: “Tổng giám đốc Cố, anh tìm tôi sao?”

Cố Đình Xuyên nhìn Đinh Linh một cái đã biết Từ Khải nhất định đã tiết lộ cái gì đó với Đinh Linh.

“Ngồi đi.” Cố Đình Xuyên chỉ vào cái ghế trước bàn làm việc.

Đinh Linh sững sờ tại chỗ, vậy mà tổng giám đốc Cố cho phép cô ta ngồi? Do dự vài giây, Đinh Linh nghe lời ngồi xuống.

“Khoảng thời gian trước đã để cô chịu tủi thân rồi.” Cố Đình Xuyên đi thẳng vào vấn đề.

Đầu tiên Đinh Linh sửng sốt, nhưng cô ta đã nhanh chóng phản ứng lại với ý tứ của Cố Đình Xuyên, sau đó cô ta xua tay: “Không có chuyện gì, tổng giám đốc Cố, tra được manh mối là được rồi, hơn nữa quả thực tôi cũng sai, tôi không nên sử dụng những thủ đoạn bất chính.”

“Xin lỗi, tổng giám đốc Cố, trong khoảng thời gian này tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi rất cảm ơn tổng giám đốc Cố có thể cho tôi một cơ hội khác, sau này tôi sẽ tập trung tất cả tinh thần vào công việc.” Đinh Linh trịnh trọng nói.

Cố Đình Xuyên gật đầu, ấm áp nói: “Cô rất thông minh, hơn nữa đã suy nghĩ lại chuyện đã qua, tôi rất thưởng thức điểm này của cô, lúc trước xử lý cô cũng là vì cho mọi người một câu trả lời…”

Mọi người? Đinh Linh bĩu môi, mọi người này không phải là Janey sao, bị Hạ Lăng An ảnh hưởng, Đinh Linh cũng đã có một sự thù hận khó hiểu với Hạ Thanh Trì.

“Sau khi cô chuyển công tác, biểu hiện của cô không tệ, mọi người đều thấy rõ điều đó, cho nên tôi quyết định sẽ để cô trở lại bộ phận thiết kế.” Cố Đình Xuyên vừa dứt lời, vẻ mặt vui mừng của Đinh Linh lập tức theo đến.

“Thật sao?” Đinh Linh kích động đứng lên: “Cảm ơn tổng giám đốc Cố, cảm ơn anh.”

Cố Đình xuyên phất tay ý bảo Đinh Linh ngồi xuống, đừng quá kích động, lúc này Đinh Linh mới ý thức được bản thân vừa mới có hành vi thất lễ, cô ta vội vàng ngồi xuống, giả vờ căng thăng nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Cố, tôi nhất định sẽ chăm chỉ làm việc.”

“Tôi tin tưởng năng lực làm việc của cô, lúc trước tôi thấy tác phẩm thiết kế của cô rất tốt, cho nên lần này không chỉ điều cô trở lại bộ phận thiết kế, mà còn sẽ bồi thường cho cô.”

Ánh mắt Đinh Linh lóe lên ánh sáng tham lam, còn có bồi thường? Xem ra những lời lúc trước Hạ Lăng An nói đều là sự thật.

“Tôi sẽ thăng cô lên làm trưởng phòng bộ phận thiết kế, đặc biệt phụ trách hạng mục hợp tác giữa chúng ta và Vạn Khang.” Cố Đình Xuyên nói.

Đinh Linh gần như đã vui vẻ đến mức bay lên, thật sự là tuấn mã gặp được Bá Nhạc, Cố Đình Xuyên thật sự là có mắt nhìn người, lập tức nhận ra cô ta là một nhân tài.

“Tổng giám đốc Cố, lúc trước tôi chỉ là một nhà thiết kế, lần này anh để tôi phụ trách dự án hợp tác với Vạn Khang, tôi sợ tôi sẽ hoàn thành không tốt.” Đinh Linh giả vờ khách sáo nói.

“Với năng lực của cô, cô phụ trách hạng mục này tuyệt đối không có vấn đề gì.” Cố Đình Xuyên nheo mắt nhìn Đinh Linh: “Cô không tin vào năng lực phán đoán của tôi sao?”

“Anh thật sự đang nói đùa, làm sao tôi có thể nghi ngờ năng lực phán đoán của anh chứ, tổng giám đốc Cố.” Đinh Linh vội vàng cẩn thận nói.

Cố Đình Xuyên gật đầu: “Vậy thì tốt, vậy hạng mục này sẽ do cô phụ trách, cô cũng đừng khiến cho tôi thất vọng.”

Đinh Linh dùng sức gật đầu, vẻ mặt kiên định: “Tổng giám đốc Cố, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không làm anh thất vọng.”

“Ừm, cô biết đấy, tôi bảo cô lên đây không phải để tạo áp lực cho cô, nếu không phải chuyện lần này, tôi vẫn chưa chú ý đến tài năng của cô đâu.” Cố Đình Xuyên đứng dậy, chậm rãi đến gần Đinh Linh.

“Tôi quyết định để cô phụ trách hạng mục này, cô nhất định phải hoàn thành tốt, đừng khiến tôi mất mặt.”

Nghe xong lời này, ánh mắt Đinh Linh càng thêm kiên định hơn lúc nãy: “Tổng giám đốc Cố, tôi liều cái mạng này cũng nhất định sẽ giao cho anh một bản thảo thiết kế khiến anh hài lòng nhất.”

Cố Đình Xuyên vỗ vai Đinh Linh, anh kề sát cô ta, thấp giọng nói: “Cô có thể tùy ý chọn trợ lý cho cô trong số những người trong bộ phận thiết kế, đừng khiến tôi thất vọng.”

Cố Đình Xuyên vừa nói vừa chửi bới trong lòng, loại chuyện này còn cần anh phải dùng mỹ nam kế!

Đinh Linh đã hoàn toàn choáng váng, cô ta thậm chí cảm thấy Cố Đình Xuyên đã coi trọng cô ta, muốn dùng quy tắc ngầm với cô ta!

Bị một ông chủ đẹp trai như vậy dùng quy tắc ngầm, Đinh Linh chỉ muốn hét lớn, tôi đồng ý! Tôi đồng ý bị dùng quy tắc ngầm!

“Được, tôi mong chờ biểu hiện của cô.” Không biết từ lúc nào Cố Đình Xuyên đã quay trở lại ghế giám đốc, ngồi xuống.

Đinh Linh ở bên này đang ảo tưởng bản thân đã trở thành bà Cố, bỗng nhiên ảo tưởng bị cắt đứt, cô ta chỉ có thể ngượng ngùng nói: “Được, tổng giám đốc Cố, vậy tôi quay về làm việc trước.”

Sau khi Đinh Linh rời đi, Từ Khải phát hành thông báo bổ nhiệm nhân sự, tất cả nhân viên Cố Thị đều biết Đinh Linh không chỉ đã trở lại bộ phận thiết kế, mà cô ta còn được thăng chức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK