• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao Cố Đình Xuyên không biết người Bùi Dũng đang nói đến là Hạ Lăng An, chuyện ngày hôm nay không thể nói Hạ Lăng An hoàn toàn không thêm dầu vào lửa, nhưng lại không có chứng cứ.

“Ông cụ Bùi, chuyện hôm nay e la có sự hiểu lầm, nhưng tôi chắc chắn sẽ tra rõ ràng, ai là người đã tung tin giả cho phóng viên.” Cố Đình Xuyên đáp.

“Hai người một là nhà thiết kế chính cho buổi lễ hôm nay, một là mẫu chính, dù là ai đi chăng nữa cũng đều làm tổn hại đến bộ mặt của Cố thị, chuyện hôm có thể sẽ ảnh hưởng đến Cố thị”

Cố Đình Xuyên thông minh chuyển dời mâu thuẫn, chuyển mâu thuẫn của nội bộ Cố thị ra bên ngoài.

Trong trường hợp ngày hôm nay mặc kệ là Hạ Thanh Trì hay Hạ Lăng An đều không được để tiếng xấu truyền ra ngoài, nếu không sẽ làm tổn hại đến Cố thị

Căn cứ vào điểm này, cho dù là biết rõ chuyện này có thể liên quan đến Hạ Lăng An, nhưng bề ngoài Cố Đình Xuyên vẫn phải tốn công tốn sức giữ mặt mũi cho Hạ Lăng An.

Hạ Thanh Trì nhìn dáng vẻ Cố Đình Xuyên, hôm đó anh rõ ràng cũng ở chỗ ấy, biết được chân tướng sự việc, với sự thông minh của Cố Đình Xuyên thì không thể nào không biết kẻ đứng sau màn giở trò là Hạ Lăng An được.

Nhưng mà, Cố Đình Xuyên vẫn giải thích hộ Hạ Lăng An, vẫn nói đỡ hộ Hạ Lăng An.

“Được, tổng giám đốc Cố tuổi trẻ tài cao.” Bùi Dũng cười nói: “Janey, chúng ta sang bên kia nói chuyện đi.”

Hạ Thanh Trì gật gật đầu, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Bùi Dũng.

Cố Đình Xuyên nhìn dáng vẻ Hạ Thanh Trì, trong lòng nghĩ, trước giờ chưa từng thấy Hạ Thanh Trì ngoan ngoãn đến vậy, giường như trước mặt mình cô luôn giương nanh múa vuốt.

Hạ Thanh Trì đi theo Bùi Dũng đến một chiếc bàn vắng vẻ ở sảnh tiệc. đam mỹ hài

“Sao cô lại tha cho cô Hạ đó?” Chưa đợi Hạ Thanh Trì mở lời, Bùi Dũng đã hỏi trước.

Hạ Thanh Trì không ngờ lần đầu tiên ông cụ Bùi lại là chuyện này, cô nhất thời cứng họng, có thể nói chân tướng chuyện này với ông cụ Bùi không?

Hạ Thanh Trì không mở lời ngay, Bùi Dũng cũng không truy hỏi, mà nghiêm túc đợi câu trả lời của Hạ Thanh Trì.

Hạ Thanh Trì do dự mãi không thôi, hai là quyết nói thằng ra với ông cụ Bùi, dù gì ông ấy cũng là tiền bối, chút tính toán nhỏ nhặt kia trước mặt ông đều bị nhìn thấu, cần gì tính toán này kia?



“Ông cụ Bùi, ban đầu lúc tôi để trợ lý lấy số đo ba vòng, một mặt là muốn chứng minh bản thân trong sạch, mặt khác thực sự muốn làm xấu mặt Hạ Lăng An.” Hạ Thanh Trì bình thản đáp.

“Thế nhưng, lúc tôi lấy ra chứng cứ, thì những phóng viên đó ngay lập tức chỉ tay về phía Hạ Lăng An, tôi chợt nhớ lúc nãy tôi cũng trong tình cảnh tương tự.”

“Tôi tất hiểu được mùi vị của nó, trong lòng tôi không hề muốn vậy, cho nên tôi không tiếp tục truy cứu chuyện này nữa.” Nói đến đây, Hạ Thanh Trì ngừng lại một chút, tựa hồ là hạ quyết tâm thật lớn.

“Còn một nguyên nhân quan trọng nữa, thực sự là tôi đã nói Hạ Lăng An mập lên, dầu rằng bề ngoài tôi vẫn cố hết sức với trách nhiệm của một nhà thiết kế nhưng mà, tôi thừa nhận lúc đó tôi có lấy việc công trả thù việc riêng.”

“Vì vậy, tôi chọn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.” Hạ Thanh Trì nói ra hết thảy.

"Tại sao phải nhằm vào Hạ Lăng An?" Bùi Dũng hỏi tiếp.

Vấn đề này, Hạ Thanh Trì lại càng không biết đáp sao, lẽ nào nói hết chuyện của năm năm trước ra sao?

Tuyệt đối không thể! Chuyện khác thì Hạ Thanh Trì có thể nói thật được, nhưng vì bảo vệ Hạ Bảo Bối thì dù là nói dối hay phải giấu giếm với Hạ Thanh Trì chẳng hề hấn gì.

“Có lẽ do tính cách của chúng tôi không hợp đi, chúng tôi lúc nào cũng bất mãn với đối phương, cũng nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn.” Hạ Thanh Trì tránh nặng tìm nhẹ đáp.

Câu trả lời này rõ ràng không cách nào thỏa mãn được Bùi Dũng: “Là vì Cố Đình Xuyên à?”

Vừa nghe được lời này, Hạ Thanh Trì rõ ràng là lộ vẻ luống cuống, cô vội phủ nhận: “Ông cụ Bùi, không phải đâu, tất nhiên là không phải vậy, tôi và tổng giám đốc Cố chỉ là bạn làm ăn mà thôi, chuyện giữa tôi và Hạ Lăng An cũng không liên quan gì đến tổng giám đốc Cố.”

Trên mặt Bùi Dũng hiện nụ cười nhìn Hạ Thanh Trì, có phải bời vì Cố Đình Xuyên hay không, trong lòng Bùi Dũng hiểu rõ từ lâu.

Hạ Thanh Trì nhìn dáng vẻ của Bùi Dũng, hiểu ông cụ Bùi không tin lời cô nói, thậm chí có thể còn cảm thấy giữa mình và Hạ Lăng An cũng chỉ vì Cố Đình Xuyên.

Hạ Thanh Trì không giải thích nhiều, nếu ông cụ Bùi nghĩ vậy cũng tốt, ít nhất thì tạm thời có thể giấu được chuyện của Hạ Bảo Bối.

“Sau này con gọi thầy là thầy đi.” Bùi Dũng không tiếp tục quấn lấy chuyện của Cố Đình Xuyên nữa, đột nhiên ông ấy thu lại gương mặt tươi cười, nghiêm túc nói.

Bởi vì mấy câu trả lời vừa rồi, Hạ Thanh Trì trở thành học trò duy nhất của Bùi Dũng!



Kỳ thực thì vừa rồi Hạ Thanh Trì đang muốn hỏi ông cụ Bùi có muốn nhận cô làm học trò không, nhưng ông cụ Bùi mãi hỏi chuyện linh tinh, cô cũng không tìm được cơ hội hỏi.

Bây giờ, ông cụ Bùi nói như vậy, tim Hạ Thanh Trì mới để xuống. Cô nở nụ cười, nhẹ giọng gọi: “Thầy!”

“Thầy, con mới về nước, còn rất nhiều chỗ chưa tốt, mong thầy góp ý, chỉ dạy nhiều ạ!” Hạ Thanh Trì nói rồi cúi một cái thật sâu trước Bùi Dũng.

“Còn nữa, cảm ơn thầy ạ.”

Bùi Dũng từ ái nhìn Hạ Thanh Trì, đợi nhiều năm như vậy, ông luôn kiên trì giữ nguyên tắc nhận trò của mình, từ chối không biết bao nhiêu người, vào lúc Bùi Dũng cảm thấy có lẽ cả đời này cũng không thể nhận học trò thì Hạ Thanh Trì lại xuất hiện.

“Con à, nên là thầy cảm ơn con mới đúng.” Bùi Dũng đỡ Hạ Thanh Trì dậy, vỗ tay cô nói.

Hạ Thanh Trì không hiểu ý trong lời Bùi Dũng, cô cũng không suy xét tỉ mỉ, hôm nay có thể bái Bùi Dũng làm thầy, Hạ Thanh Trì vui đến chẳng để ý được gì nữa.

Những người khác trong bữa tiệc nhìn dáng vẻ của hai, trong lòng hiểu rõ, đây chắc chắn là xác nhận quan hệ thầy trò.

Thấy cảnh này thì thật sự có mấy nhà vui mấy nhà buồn.

Vừa rồi Hạ Lăng An xám xịt chạy trốn khỏi sảnh tiệc, lại thấy ánh mắt mọi người nhìn về phía cô ta bất thường, không chỉ như vậy, cô ta còn phát hiện Cố Đình Xuyên nhìn ngây người về phía Hạ Thanh Trì đến xuất thần.

Hạ Lăng An nhìn theo mắt Cố Đình Xuyên, vừa hay thấy Hạ Thanh Trì cung cung kính kính cúi đầu với Bùi Dũng, càng làm cô ta tức giận đến nghiến răng!

Dựa vào gì mà chuyện tốt đều đến với Hạ Thanh Trì? Hạ Lăng An không phục, cực kỳ không phục.


Cô ta nhất định sẽ nghĩ cách, không thể để Hạ Thanh Trì thoải mái vậy được, Hạ Lăng An hung tợn nói về phía Hạ Thanh Trì: “Hạ Thanh Trì, cô đợi đấy, đợi có kết quả giám định quan hệ cha con rồi, tôi cho cô thân bại danh liệt.”


Buổi lễ Tinh Quang kết thúc tốt đẹp, những bộ cánh lộng lẫy được trình trong buổi lễ, Bùi Dũng đột nhiên nhận Hạ Thanh Trì làm học trò đều được đám phóng viên tranh nhau đưa tin, về phần xen giữa của Hạ Lăng An, phỏng chừng chẳng mấy ai để ý.


Sau khi kết thúc, Hạ Thanh Trì đưa ông cụ Bùi về, sau đó mới trở lại Cố thị, giờ đã là hơn tám giờ rồi, may mà đã nói trước với Lộ Tiểu Kỳ, để cô đón Hạ Bảo Bối về nhà, nếu không muộn vậy rồi Hạ Thanh Trì thực sự là không yên tâm.


Thu dọn xong đồ đạc Hạ Thanh Trì vội vội vàng vàng về nhà, ai mà ngờ được vừa xuống tầng thì một bóng dáng nhỏ bé bổ nhào tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK