Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong khuôn viên của Tuân Tử, một gian biệt viên thông thoáng có một nhóm người đang có mặt ở bên trong này, tụ tập lại với nhau. Nếu Lý Tư có mặt ở nơi này có thể sẻ giật mình kinh ngạc không thôi, chính là người hắn muốn ghé thăm Tuân Tử Tuân Khanh của Nho Gia, mà một người nam tử khác chính là túc địch trời sinh của hắn Pháp Gia Hàn Phi.



“ Nhanh lên, nhanh lên, sắp hết giờ rồi” Hàn Vĩ gấp gáp lên tiếng thúc dục Tuân Khanh phía trước.



“A” Tuân Tử nhìn về đồng hồ cát sắp chảy xuống liền nói “ là phòng thứ nhất lửa cháy dử dội”



“ hahaha” Hàn Vĩ cười lớn lên, sau đó vội che miệng mình, mà bên kia Hàn Phi cũng nhanh chóng vạch lên tờ giấy trắng một vạch, trên đó có kẻ hai một bên là Nhân Long Tam Hiệp bên còn lại là Tuân Khanh.



“ không đúng ư” Tuân Khanh cũng không có phản bác gì cả, trầm tư một lát thì vở lẻ ra được nói “ ta lại thua rồi”



“ là phòng thứ ba, có con hổ nào bị bỏ đói hai năm mà còn sống không chứ” Xích Thiên Kỳ lên tiếng giải thích sau đó chen đến bên cạnh Hàn Vĩ nói “ Bây giờ đến lượt ta”



Thì ra không chỉ có Thiên Minh và Thiếu Vũ đến Nho Gia mà còn có cả ba đầu tiểu quỷ cũng đến nơi này, mà người dẫn đường lại là Hàn Phi hắn cũng muốn đến thăm ân sư của mình. Có thể nói khi mới gặp Tuân Tử cũng bất ngờ không thôi, đệ tử yêu còn sống trên đời làm cho hắn vui mừng, đồng thời cũng hiểu rỏ được mọi chuyện năm nào.



Mặc dù không có Hàn Phi hắn cũng biết được phần nào đáp án, hiển nhiên cái chết của Hàn Phi đến 7 phần là có liên quan đến Lý Tư đây, hắn dù sao nhìn người vẫn tinh chuẩn. Còn xuất hiện màn tỉ thí này chính là Nhân Long Tam Hiệp muốn khiêu chiến với đương đại Nho Học đại sư đây.



“ Đúng vậy, người bình thường vào căn phòng thứ nhất lửa cháy không sẻ bị hỏa diểm thiêu chết, phòng thứ hai một tên sát thủ võ công cao cường cũng chết, chỉ có phòng thứ ba là nhốt một con hổ đói hai năm, nếu tĩnh tâm suy nghĩ có thể nhìn ra nhưng lại bị thời gian sở khốn” Tuân Tử vuốt râu thầm nghĩ trong lòng, nhìn nữ hài phía trước liền đem tay hành lể, hiện giờ hắn đả bị mấy câu đố mẹo của đám tiểu quỷ này đánh cho choáng váng lên



Xích Thiên Kỳ cũng học theo động tác Nho Gia, đưa hay tay về phía trước hai ngón tay cái thẳng lên, khóe miệng nhếch lên nói “ Tuân Tử, con có ba đề mục, đề mục thứ nhất con gà có trước hay trứng gà có trước, đề mục thứ hai mưa làm sao mà có, đề mục thứ ba là: vừa gà vừa chó, bó lại cho tròn, ba mươi sáu con một trăm chân chẵn, hỏi có mấy con gà mấy con chó”



“ ngày có một canh giờ giải đáp nha” Xích Vũ đem chiếc đồng hồ cát lớn hơn xoay ngược lại, sau đó cười khúc khích với đồng bọn của mình, sau đó lấy ra một bộ cờ cá ngựa chơi lấy.



Hàn Phi nhìn ân sư lâm vào trầm tư xoắn xuýt lắc đầu không thôi, đối với ba đề mục này hắn đương nhiên là biết đây.Hắn cũng bị đám tiểu quỷ này đánh bại đây, nhất là từ khi bọn chúng lấy từ Lạc Thần mấy câu đố mẹo, lẫn phép toán ẩn số ra chính là khi dể đám người còn chưa biết gì đây.



Trở lại với Tuân Tử lúc này trong đầu là một mảnh suy tư “ con gà có trước mới có trứng gà, nhưng mà trứng gà lại nở ra con gà. Mưa bắt đầu từ đâu đây, là thiên nhân lực lượng sao, còn nữa ba mươi sáu con 100 chân, chó có bốn chân gà có hai chân ..”



“ Khà khà, Thiên Kỳ ngươi một lúc ra ba đề mục như vậy, có khi nào ông ta ngốc luôn không” Xích Vũ đem con xúc xắc thả xuống, sau đó cầm trong tay quân cờ cá ngựa di chuyển.



“ ai biết chứ, dù sao cũng không liên quan đến ta đây” Thiên Kỳ đáp trả tiếp nhận quân xúc xích gieo xuống, sau đó mắt sáng lên khi thấy con xúc xích như mong đợi, đem quân cờ của mình đá đi quân cờ chắn lấy phía trước.



“ a” Hàn Vĩ gương mặt thương tâm không thôi, sau đó lại lên tiếng nhìn Xích Vũ nhỏ giọng nói “ Nghe lảo cha ta nói, hắn rất lợi hại đây nhưng ta không thấy nha, còn không phải bị Nhân Long Tam Hiệp chúng ta đánh cho không một mảnh giáp sao”



“Hừ, Trung Nguyên luôn xem chúng ta là man di chi địa kém văn hóa, lần này Nhân Long Tam Hiệp chúng ta nhất định phải cho bọn chúng biết được bọn chúng mới là kém văn minh đây” Xích Vũ một bên nhỏ giọng lên tiếng.



“ Đúng vậy, bọn chúng thật lạc hậu, ngu ngốc đây đến ngay cả con đường cũng không biết trái phải nữa” Thiên Kỳ một bên nhỏ giọng tiếp lời.



Thời gian tiếp tục trôi đi giới hạn thời gian dành cho Tuân Tử cũng nhanh chóng trôi qua. Tuân Tử lúc này thật sâu hoài nghi nhân sinh của mình, cho dù hắn kiến thức hơn người cũng bị đám tiểu quỷ này đánh cho liển xiển lấy, nhìn tờ giấy một bên hắn có chút im lặng, sau đó nhìn về phía ba đứa trẻ đang chơi quên cả trời đất lại nhìn qua Hàn Phi nói “ hậu sinh khả úy, lảo phu bội phục, ta nhận thua đây phiền tiểu hữu giải đáp”



Thiên Kỳ cũng nhanh chóng đi lại phía trước đối diện với Tuân Tử, đồng thời cũng giải thích đáp án cặn kẻ cho hắn, từng đề mục. Mất hơn mười phút giải thích thì nàng cũng giải đáp được đáp án của mình.



“vòng tuần hoàn.. Nhiệt độ, bốc hơi, ngưng tụ vòng tuần hoàn của nước... phép toán hai ẩn số x + y = 36, 2x+4y=100.. diệu tai diệu tai” Tuân Tử tỉnh tâm suy ngẫm những lời giải thích của Thiên Kỳ, sau đó nhanh chóng chắp tay hành lể với Thiên Kỳ, dù sao những kiến thức này cực kỳ cao thâm, chỉ có đại hiền nhân vật mới có thể ngộ ra, nhất là phép toán kia như một chân trời mới vậy.



Tiểu Thánh Hiền Trang đại sảnh bên trong, chính là Công Tôn Linh Lung đại triển bản lỉnh dùng lời lẻ sắc bén của mình từng bước ép sát đám đệ tử Nho Gia bại lui.



Trận đầu, Công Tôn Linh Lung cùng đệ tử Nho Gia Tử Màn thảm bại rút lui.Trận thứ hai Công Tôn Linh lung đối Tử Du, Tử Du bại lui.Sau đó Công Tôn Linh Lung thắng liên tiếp năm trận, để đông đảo Nho Gia đệ tử cũng không dám lên đài, Tử chữ lót Nho Gia đệ tử, đều là Tề Lỗ tam kiệt thân truyền đệ tử, tại Nho Gia địa vị khá cao, Tử chữ lót cũng không dám lên đài, người phía sau liền lại không dám lên.



Theo Công Tôn Linh lung nói chuyện càng ngày càng khó nghe, lại có hai mét Nho Gia đệ tử không có cam lòng lên đài, bất quá vẫn là thảm bại, lần này thật không có đệ tử tại dám lên đài.Biện luận thua, mất mặt không nói, nếu như lại bị trên đài Tề Lỗ Tam Kiệt cho nhớ kỹ, như vậy về sau tại Nho Gia thời gian coi như không dễ chịu lắm.



"Đặc sắc, thật sự là đặc sắc, Danh gia biện luận tuyệt học thật sự là làm cho người mở rộng tầm mắt." Lý Tư ở một bên vỗ tay nói.



Đợi nửa ngày, Công Tôn Linh Lung nhìn thấy tại không có Nho Gia đệ tử sau khi lên đài, lập tức liền đưa ánh mắt chuyển qua Tề Lỗ Tam Kiệt trên thân, lần này mục tiêu chủ yếu là Tề Lỗ Tam Kiệt, chỉ cần bọn hắn có một hạ tràng, lần này nhiệm vụ liền hoàn thành, về phần biện luận kết quả thắng hay thua, liền không ở trọng yếu.



Trận thứ tám tỷ thí, quả nhiên vẫn là bạch mã không ngựa, cái này dù sao cũng là Danh gia am hiểu nhất biện luận, năm đó Khổng Tử đều thua ở một chiêu này phía dưới.



Trận thứ tám ra sân chính là Thiên Minh, một trận hung hăng càn quấy đem con bạch mã bảo vật gia truyền của Công Tôn nhà vỗ mong chạy đi, đem Công Tôn Linh Lung tức giận gần chết, nhất là hắn mở miệng một tiếng béo bác gái, béo bác gái, để Công Tôn Linh Lung lòng người đều rối loạn, cuối cùng bản thân lâm vào Bạch Mã không ngựa đầu đề bên trong, bại bởi Thiên Minh.



Công Tôn Linh Lung một thua, trận này biện luận liền kết thúc, đồng hành Tinh Hồn cùng Sở Nam Công cũng không có xuất thủ.



"Cáo từ." Kết thúc về sau, Lý Tư liền đưa ra cáo từ, tại Lý Tư rời đi thời điểm, không khỏi nhìn xuống Thiên Minh cùng Thiếu Vũ hai mắt, cái này bộ dáng của hai người, Lý Tư có chút quen thuộc, nhưng lại không nghĩ đứng lên rốt cuộc là ai, bất quá Lý Tư lúc này cũng bắt đầu lưu ý.



"Mời." Phục Niệm mang theo nhan đường cùng Trương Lương, đem Lý Tư đưa ra Tiểu Thánh Hiền Trang, lúc này, bị bình minh kinh chạy Danh gia chí bảo, Đạp Tuyết, cũng tìm trở về.



"Ân." Vừa đi ra Tiểu Thánh Hiền Trang không có bao xa Tinh Hồn đột nhiên ánh mắt khẽ động, tay trái nhất chuyển, tử sắc Long Du chi khí lập tức phát ra.



"A." Tránh ở một bên phía sau cây, đang ở cẩn thận từng li từng tí nhìn trộm Lý Tư đoàn người Mặc Gia đệ tử, bị tử sắc Long Du chi khí quấn ở toàn thân, chỉ là phát ra một thân kêu thảm, liền ngã xuống đất ngất đi.



Sau đó Tinh Hồn tay trái lần nữa chuyển động, cái kia té xỉu Mặc Gia đệ tử, lập tức bị Long Du chi khí bao khỏa, bay về phía Tinh Hồn bên người.



"Mặc Gia người." Tinh Hồn nhìn thấy người này về sau, cười lạnh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK