Ba ngày sau Tang Hải thành, Lạc Thần sơn trang một gian phòng, nơi này tập trung một đám người có mặt ở nơi này. Nếu để La Võng hay Ảnh Mật Vệ biết được nhất định sẻ cho quân vào nơi này vây bắt lấy đám người này, cơ bản đám người ở đây đều là phần tử phản nghịch của đế quốc.
“ Không nghĩ tới, không nghỉ tới” Ban lảo đầu cảm thán nhìn thân ảnh Lạc Thần, cùng đám nử phía trước có phần sợ hãi không thôi. Hắn thật bất mẹ nó con ngờ lầ Lạc Thần chính là tên trùm boss sau cùng đây, hắn lại là Đế Hoàng của Đại Việt.
“ Kỳ thật gia nhập đế quốc mới có lợi nhất cho các ngươi, đế quốc sẻ hổ trợ cho Bách Gia phát triển tuyên truyền học thuyết của mình. Thành lập các trường học cho các ngươi tuyên truyền thu nhận đệ tử. Đổi lại phải tuân thủ pháp luật của Đại Việt, cuốn sách các ngươi nhìn xem đó chính là pháp luật của Đại Việt” Lạc Thần ngừng một lát lại nói tiếp “ Các ngươi có thể đến Đại Việt một chuyến, sau đó rồi quyết định lại. Nhưng một khi đại quân Đại Việt nhập Tần đối với chống đối ta người, chỉ có ba con đường một ngoan ngoãn đi cải tạo, hai trở thành cương thi lao động hoặc là phân bón cho Bỉ Ngạn Hoa.”
“ Ngươi cách làm có khác chăng gì bạo quân Doanh Chính” Đại Thiết Chùy không nhịn được lên tiếng nói lên, lời vừa dứt liền bị Ban lảo đầu quát lớn“ Đại Thiết Chùy”
“ Gọi các ngươi đến chính là xem các ngươi cũng là nhân tài hiếm có không đành lòng để , không có nghĩa là ta nhất định phải cần có các ngươi. Cho dù Bách Gia không còn Đại Việt cũng sẻ cường thịnh đi xuống, mà các ngươi cùng lắm sẻ trở thành một trong hàng vạn bộ xương khô là lực lượng lao động cho đế quốc mà thôi” Lạc Thần đạm mạc lên tiếng.
Đám người nghe được rùng mình một cái, ánh mắt liếc nhìn qua một nam tử trung niên da thịt trắng bệch, cầm một thanh trượng một đầu treo lấy một lồng đèn. Người nam nhân này khiến cho bọn họ khiếp sợ không thôi, chính là Khu Thi Ma của Đại Việt, ngay khi gặp hắn thì bắt gặp đối phương đang biến đám xác chết La Võng thành cương thi đây.
Đại Thiết Chùy nhịn không được lùi lại khi thấy Khu Thi Ma nhìn mình, cái chết không đáng sợ nhưng hắn sợ phải sống cái cảnh quỷ không ra quỷ vật vờ như vậy. Mà không thể làm gì được đây.
Trương Lương cười nhẹ nói “ Kỳ thật đây đối với Mặc Gia mà nói Đại Việt chính là đế quốc trong lòng các đời Cự Tử hướng đến, thiên hạ đại đồng kiêm ái phi công, thiên hạ trẻ nhỏ đều được đi học đến trường, trăm họ thái bình. Người dân có rất nhiều quyền lợi cho mình, nếu các vị tận mắt thấy được sẻ hiểu rỏ được”
“ Được rồi, chuyện đó để sau, trước mắt chính là Doanh Chính Đông Tuần sắp đến, lần này Mông Nghị dẫn theo 5 vạn cấm quân hộ tống, hai ngày nữa sẻ đến Bác Lãng Sa” Lạc Thần cất bước đi ra khỏi gian phòng này.
Bác Lãng Sa, là tại khoảng cách Đông Hải chi tân Tang Hải không tính quá xa một chỗ, nơi đây vị trí địa lý ưu việt, mặt đất cồn cát chập trùng, mặt phía bắc là Hoàng Hà, mặt phía nam là Quan Độ sông, đồng thời hai bên đều là bụi cỏ lau sinh, người hướng bên trong vừa đứng, không phải tại trước mắt ngươi, căn bản liền sẽ không bị phát hiện.
Hai ngày sau, thời tiết mười phần sáng sủa, xanh thẳm bầu trời vạn dặm không mây, gió nhẹ thoáng qua, một cái khói mù mịt từ phía xa trên con đường dài là một chi quân đội, cờ hiệu rợp trời.
Càng có từng đội từng đội Tần binh thẳng tắp mà đứng, ánh mắt bốn phía tuần sát, phòng ngừa lấy bất luận cái gì tiếp cận, tại đội ngũ ở giữa bộ vị, chung có sáu chiếc cự đại khung xe xa hoa di chuyển. Chính là đội quân hộ tống của Doanh Chính tiến đến Thận Lâu.
Doanh Chính cẩn trọng không thôi, sáu chiếc xe giống như đúc này chính là khiến cho những tên có ý đồ bất chính không biết đâu là thật giả, tìm ra hắn mà công kích lấy. Xung quanh mỗi chiếc xe đều có quân lính bao bọc trên tay đều là liên hoàn cơ quan nỏ của Công Thâu Gia.
Đội ngủ trên đường di chuyển thì đột nhiên từ bên trong bụi lau sậy năm mũi trường thương lao đến đại quân. Những mũi thương này trên không trung tách ra thành mười hai mũi tên nhỏ lao xuống mặt đất bên dưới. Chính là Bách Chiến Hổ Nỏ của Công Thâu Gia được chế tạo riêng cho Vương Ly.
“ Uỳnh uỳnh uỳnh” hàng loạt âm thanh vang dội nổ lớn vang lên ngay khi vô số mũi tên chạm đất phát nổ . Ngay khi đợt tiễn nổ kết thúc thì vô số mũi tên từ trong lao sậy phóng đến xuống đại quân.
Lúc này vì bất ngờ với đợt phục kích này, có nằm mơ Doanh Chính cũng không ngờ kẻ địch lại có trong tay vũ khí của đế quốc. Dưới tiễn nổ người ngựa thương vong văng đầy trên mặt đất, đại quân lập tức dừng lại hội tụ lại hai cổ xe ngựa còn nguyên vẹn.
Nó có thể còn tồn tại dưới đợt công kích không chút hao tổn gì chính là bên ngoài của nó chế tạo không phải là gỗ mà chính là thanh đồng mà đúc lấy, một trong hai chiếc xe ngựa này chính là Doanh Chính và Hồ Hợi. Hắn thật không ngờ mình rời cung một cách bất ngờ đối phương lại biết được mà mai phục, khi mà tin tức truyền tin về phần lớn phản nghịch phần tử còn ở Đông Quận đây, kinh tâm nhất là thứ vũ khí của đế quốc lại có trong tay phản nghịch.
Đột nhiên một thân ảnh to con nhảy ra, sau đó điên cuồng lao đến đội ngủ. Người này lại chính là Cơ Quan Vô Song của Lưu Sa, trên tay lưỡi đao xoay chuyển đem mấy tên quân Tần gần đó giết chết tươi.
"Có thích khách"Một tiếng gào thét thảm thiết vang lên, đội ngủ lập tức co cụm lại sáu cổ xe rồi vô số nỏ tiễn lẫn quân lính lao đến hắn.
“ Bành” một âm thanh vang dội vang lên, một cái chùy sắc từ một bụi lao sậy khác hướng về một cổ xe ngựa mà đến, đem mấy tên quân Tần che chắn đó cho chấn bay đi. Đại Thiết Chùy từ trong bụi rậm nhảy ra, tay thu lấy chùy sắc sau đó quay tròn đem hất tung vô số mũi tên bắn lấy. Rồi cả người nhảy lên không trung nội lực cũng điên cuồng tràn ra.
Đại Thiết Chùy thiết chùy xen lẫn kình phong, cường hoành kình lực quay chung quanh tại thiết chùy bên trên, phát ra từng tiếng bén nhọn gào thét, Đại Thiết Chùy lúc này đã bạo phát ra Lôi Thần Chùy toàn bộ lực lượng, hắn hai mắt to như hạt đậu, tơ máu tại trong con mắt tràn ngập.Toàn thân cao thấp cơ bắp căng cứng, mạch máu càng là cao cao nâng lên, cả người chỉ có dữ tợn có thể hình dung!
“Ầm ầm”
Tại phản Tần đám người cùng Tần binh ánh mắt hoảng sợ bên trong, chiếc thứ hai ầm vang vỡ vụn, vỡ vụn đầu kim loại tựa như từng nhánh mũi tên xuyên thấu chung quanh Tần binh lồng ngực.
"Bảo hộ bệ hạ"Tần Quân nhanh chóng tập hợp lại hộ giá.
Lúc này từ bên trong lao sậy vô số thân ảnh nhanh chóng tuôn ra, trên tay mỗi người đều là một liên hoàn cơ quan nỏ của Công Thâu Gia Tộc, hơn một trăm người trang bị phóng tên xuống, mà mục tiêu lại chính là cách xung quanh những chiếc xe ngựa.
“ phốc phốc phốc” một cái bóng ảnh lao nhanh đến cổ xe ngựa còn lại, bốn tên cấm vệ lập tức ngã xuống mặt đất, người ra tay chính là Đạo Chích của Mặc Gia. Đạo Chích nhảy người lộn nhào lên không trung, sau đó nhanh chóng thoát đi nhanh chóng.
“Ầm” Chỉ thấy chiếc xe ngựa rung lắc dử dội khi ngay vừa rồi Đạo Chích đả kịp ném một mũi tên chứa thuốc nổ lên chiếc xe này, làm xong thân ảnh nhanh chóng chạy vào bãi lao sậy. Mà hai người Đại Thiết Chùy lẫn Cơ Quan Vô Song cũng nhanh chóng tháo chạy ra lao sậy hai bên.
Ngay khi chạy vào vô số mũi tên từ bên trong lao sậy bắn ra yểm trợ cho hai người nhanh chóng rút đi, đồng thời thêm mười mấy tiễn nổ được phát ra nửa đem đội quân oanh kích lấy.
Chỉ thấy hàng loạt đạo kiếm khí trắng từ quân Tần mạnh mẻ chém mạnh ra, đem vô số tiễn nổ lẫn đầu mũi tên lao đến chấn vở vụn lấy. Phát nổ trên không trung để lại trong không trung ầm ầm nổ vang.
“ Aaaaa” Một tiếng gầm rống tức giận vang lên, một đường kiếm khí mạnh mẻ chém mạnh ra, phương viên hai trăm mét xung quanh lao sậy đều bị chặt đứt đi, đồng thời những tên Tần quân xấu sổ đứng gần cũng chịu chung số phận.
“Truy, cho quả nhân truy, tìm không ra đem đầu đến” Doanh Chính tức giận hô lớn lên, trên miệng máu tươi chảy ra gương mặt trắng bệch mồ hôi lấm tấm, hiển nhiên hắn bây giờ chính là nội thương nghiêm trọng.
Mà lúc này Đại Thiết Chùy cùng với Cơ Quan Vô Song sau khi chạy vào sâu bên trong bãi sậy, thì được đầu Bạch Hổ do Ban lảo đầu cùng Từ Phu Tử điều khiển tiếp ứng, nhanh chóng di chuyển tẩu thoát đi.
Về phần Vệ Trang và Cái Nhiếp không tham dự vào công việc ám sát này, chính là bọn họ có ngạo khí của mình. Đường đường là Quỷ Cốc Tung Hoành đi ám sát Tần Vương chính là trò cười với họ.
Nửa tiếng sau vụ tập kích, Triệu Cao mang theo Lục Kiếm Nô xuất hiện đi theo phía sau là đại lượng quân đội cùng với hai đầu Phá Thổ Tam Lang, thân ảnh vội quỳ xuống mặt đất cúi đầu hoảng sợ nói: "Triệu Cao hộ giá tới chậm, khẩn cầu bệ hạ trách phạt."
Doanh Chính sắc mặt tái chợt đem khóe miệng máu tươi xóa đi, trầm giọng nói: "Tang Hải thành thế nào? Thận Lâu hết thảy bình thường hay không?"
"Hồi bẩm bệ hạ, hết thảy bình thường, đợi đến bệ hạ giá lâm, chính là Thận Lâu xuất phát ngày."
"Như thế rất tốt. Ngươi lại đi xuống đi, truyền trẫm ý chỉ, không có trẫm cho phép, bất luận kẻ nào không cho phép qua tới quấy rầy trẫm, giới nghiêm toàn thành Tang Hải" Doanh Chính băng lãnh thanh tuyến để Triệu Cao hơi chấn động một chút, lập tức gục đầu xuống, chỉ là tại Triệu Cao thối lui thời điểm, lại là con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Tại Doanh Chính bàn tay biên giới, lại là có một giọt đỏ tươi, đó là màu sắc của huyết dịch, thân là La Võng thống lĩnh, Triệu Cao tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
Trong lòng của hắn trong lúc nhất thời bắt đầu chấn động mãnh liệt, nhưng là mặt ngoài lại là không lọt mảy may, chậm rãi thối lui ra khỏi thùng xe, Doanh Chính thụ thương, hơn nữa nhìn bộ dáng rất nghiêm trọng, một cái to gan tưởng tượng tại Triệu Cao tâm lý không ngừng hiển hiện.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK