Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải là một tòa tiểu thành nhưng nó phồn hoa không kém gì vương thành đại Tần Hàm Dương. Trong sáu nước thì nước Tề chính là duy nhất không bị đại quân nước Tần dày xéo công chiếm, mà là đầu hàng Doanh Chính tránh khỏi chiến loạn.



Quân chủ khai quốc của nước Tề là Lữ Thượng, Chu Võ Vương Diệt Trụ, lập nên triều Tây Châu, phong Lữ Thượng ở Tề, gọi là Khang Thái Công, dựng kinh đô tại Doanh Khâu, sau đó đổi thành Lâm Tri.Trải qua thời kỳ Tây Chu, Ðông Chu, nước Tề đều là nước lớn, công thương nghiệp phát triển, lại có cái lợi muối biển, nên thế nước thịnh vượng.



Song nước Tề sở dĩ có thể bá chủ thời Xuân Thu, nguyên nhân chủ yếu là sau khi Tề hoàn công kế vị để cho Quản Trọng làm tướng quốc, tiến hành cải cách như Thương Ưởng ở nước Tần, làm cho sức nước tăng lên, một bước trở thành một nước giàu mạnh.



Một nguyên nhân khác là đã diệt trừ được bọn Lai Di phá rối ở biên giới.Từ thời Thái Công dựng nước, người Lai Di chiếm đến hơn nửa đường biển của người nước Tề, gây nhiều khó khăn cho người Tề, sau đó hai bên cứ đánh cứ hòa, cho đến khi người Tề mới tiêu diệt được người Lai Di.Từ đó đường biên giới của nước Tề kéo dài ra, quốc khố tăng lên quá nửa, trở thành một nước giáp biển.



Người Tề trước nay nổi tiếng ngang ngược, không những bức hiếp láng giềng là Lỗ, mà còn gồm thâu các nước nhỏ xung quanh, lại còn kiềm chế nước Sở ở phía nam, buộc nước Sở dừng tay ở nước Trịnh.



Người Sở vì bị người Tề chặn đường không thể lên đến phía bắc đành mở rộng sang phía đông nam, người Tề đành chịu.Sau khi Tề Hoàn Công và Quảng Trọng chết đi, ngũ công tử tranh vị, nước Tề mất thế, mới đến lượt các nước khác lên làm lãnh tụ.



Trong thời kỳ Chiến Quốc, người Tề dùng Tôn Tẩn, làm theo kế vây Ngụy cứu Triệu của y, đánh thẳng tới Ðại Lương, năm sau quân Ngụy đại bại trong tay người Tề ở Mã Lăng, giúp cho nước Tề thay nước Ngụy trở thành lãnh tụ của các nước phía đông, vua của tam Tấn cũng phải đến triều cống cho nước Tề.



Dã tâm của người Tề lại nổi lên, nhân lúc nước Yên có nội loạn mà khởi binh đánh vào, chiếm kinh đô của nước Yên đến ba năm mới rút quân. Một thành tích như thế cả người Tần cũng chưa có được.



Còn nước Sở từ thịnh chuyển sang suy, Tề Tần lần lượt trở thành hai thế lực lớn nhất của phía đông và tây.Trong lúc người Tề uy phong tám mặt, đánh đông phạt tây, quốc lực hao phí, người Yên vốn có thù sâu như biển đối với người Tề, nắm đúng cơ hội, liên kết với Tần, Sở và tam Tấn phạt Tề.



Tướng nước Yên là Nhạc Nghị đánh vào đến Lâm Tri, trả mối thù ba mươi năm trước, cướp sạch sành sanh, may mà có Ðiền Ðan xoay chuyển đánh đuổi Yên quân, nếu không nước Tề đã sớm diệt vong.Song nước Tề đã trở thành như một quả bóng xì hơi, từ thịnh chuyển sang suy, sau đó chỉ có thể vô lực đầu hàng trước thiết kỵ đại Tần.



Tang Hải thành dân chúng không có chịu ảnh hưởng chiến tranh cực kỳ phồn hoa phát triển. Một phần nguyên nhân nơi này tọa lạc Tiểu Thánh Hiền Trang đại bản doanh của Nho Gia, làm đương thời Nho Môn tối cao học phủ, chính là tòa thành trì này biểu tượng, cũng là thuộc về tòa thành này kiêu ngạo, tọa lạc tại Tang Hải góc đông nam, dựa lưng vào Bích Ba dập dờn đại hải, hết thảy đều lộ ra như thế ưu nhã, đại khí, phóng khoáng, tự nhiên.



Ngoài ra còn một nhân tố đặc biệc góp tòa tiểu thành này là một trong những tòa thành phồn hoa nhất đại Tần. Nơi đây còn có một chi nhánh của thương đoàn giàu có nhất lớn mạnh nhất, danh vọng cao nhất Lạc Thần thương đoàn. Cuộc sống người dân trong này sung túc hơn cũng một phần từ bàn tay của Lạc Thần.



Khi mà theo chân các thương đoàn các vật phẩm hay lương thực vận chuyển đến, thậm chí các tòa công xưởng mọc lên. Hơn một phần năm dân chúng trong thành chính là công nhân của hắn, thậm chí đại lượng công trình kiến trúc con đường bến cảng đều là tiền của hắn bỏ ra xây dựng đây.



Tiểu Thánh Hiền Trang và Lạc Thần sơn trang chính là hai tòa kiến trúc mà người dân trong thành kiêu ngạo nhất. Không một ai trong thành mà không biết đến hai cự đầu này, luận về danh vọng Lạc Thần sơn trang không bằng Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang nhưng về độ xa hoa giàu có thì vượt hẳn rất nhiều.



Lạc Thần sơn trang, trong một gian phòng xa hoa rộng lớn bày trí những vật phẩm quý giá đắt tiền. Tại một chiếc giường rộng lớn, trên đó có bốn thân ảnh xích lỏa nam nữ trên đó, vài đạo đỏ thẩm máu tươi vươn vấn trên những tấm chăn mền nơi này.



Lạc Thần chậm rải mở đôi mắt mình ra khi những tia nắng từ bên ngoài nhanh chóng xuyên vào bên trong. Môi có chút nhích lên độ cong đắc ý khi bên cạnh mình là ba thân ảnh nữ tử xinh đẹp bên cạnh, đêm hôm qua cùng với đám người Hàn Phi Vệ Trang quá chén hắn cũng bị say lấy, sau một hồi khúc chiết thì đem Xích Luyện, Đoan Mộc Dung lẫn Tuyết Nữ kéo lên giường mà hoan ái.



“Linh Cơ thật là” Lạc Thần lẩm bẩm, thân ảnh vùng dậy hôn lên mấy thân ảnh nữ tử này, hiển nhiên hắn biết được ba người này còn giả vờ ngủ đây, khi mà gò má mối người còn ửng hồng thậm chí Hồng Liên còn len lén mở mắt đây. Đêm hôm qua hắn có thể thành công kéo ba người hoang đường một dạng chính là nhờ một phần Diễm Linh Cơ hạ xuân dược cho ba nữ đây.



Lạc Thần cũng không phá vở các nàng, dù sao ba người cũng là mặt mỏng đây, nhanh chóng mặc lên y phục cất bước ra bên ngoài căn phòng. Ngay khi hắn rời đi thì ba người cũng mở mắt ra, gương mặt ửng hồng khi bắt gặp ánh mắt đối phương nhìn lấy mình, nhưng ngay sau đó không lâu vài tiếng bước chân vang lên kèm theo một đạo âm thanh làm cho ba người chú ý, liền tiếp tục trang ngủ tiếp.



“ nô tỳ là Tiểu Thúy phụng mệnh chủ mẫu đem một ít bổ phẩm cho các vị phu nhân tẩm bổ cơ thể” Một nữ nhân tầm ba mươi tuổi gương mặt đôn hậu đứng bên ngoài lên tiếng, bên cạnh nàng là bốn nha hoàng cũng khá thanh thuần sắc xảo mối người bưng một tấm khay trên đó có các bình sứ lẫn chậu đồng khăn ấm.



“ vào đi” Xích Luyện nhanh chóng từ xấu hổ tỉnh lại cất lời, đại nảo nhanh chóng nhớ lại biểu hiện của mình tối qua, hiển nhiên nàng biết được mình bị hạ thuốc đây.



Cửa nhanh chóng được mở ra, đám thị nử nhanh chóng tiến vào phục thị cho ba người, về phần Đoan Mộc Dung lẫn Tuyết Nữ đả sớm xấu hổ không thôi khi lần đầu bọn họ trước mặt người lạ khoe lấy thân thể đây, cũng may là nữ nhân đây.



Ba ngày sau,Tang Hải một bến tàu, thuyền lớn thuyền nhỏ di chuyển vào bên trong, âm thanh không ngừng từ đám người bên trong truyền lại, hàng loạt các cổ xe ngựa không ngừng được di chuyển kéo đi các hàng hóa, dòng xe ngựa tấp nập di chuyển không ngừng nghĩ.



"Nơi này thật náo nhiệt a." Thiên Minh nhìn dòng người phía trước qua lại không nhịn được lên tiếng. Chặng đường đào thoát truy đuổi quân Tần này cũng khá mệt nhọc nhưng hắn cũng thành công theo.



“ Thường nghe Lạc Thần thương đoàn giàu có nhất nước, hôm nay tận mắt nhìn thấy quả không sai” Phạm Tăng cảm thán nhìn về phía trước từng cổ xe ngựa tấp nập qua lại, bên trong đám người đều mặc lấy y phục giống nhau.



“ Lạc Thần thương đoàn, nghe thật quen không phải là Thần thúc đó chứ” đại não Thiên Minh cấp tốc xoay chuyển.



“ Sự giàu có xa hoa của nó, mọi người sẻ nhanh biết được mà thôi” Trương Lương cảm khái lên tiếng lại nhìn về không xa phía trước xuất hiện mấy cổ xe ngựa,đưa tay phía trước nói “ Các vị hẹn gặp lại sau”



Rất nhanh đám người cũng nhanh chóng tách ra di chuyển vào thành bên trong, dù sao thân phận của Trương Lương tương đối mẫn cảm, đi cùng với đám người Mặc Gia chỉ có liên lụy với Nho Gia, đám người Mặc Gia cũng nhanh chóng di chuyển đến căn cứ của mình, đa số những đệ tử tép riêu trú ám ở một địa phương kín kẻ, còn đám người cao tầng thì nhanh chóng cải trang vào thành.



Thiên Minh là lần đầu tiên tới như thế náo nhiệt địa phương, không khỏi hưng phấn ngồi ở trước mặt xe ngựa, hai cái đại đại con mắt, không ngừng nhìn chằm chằm chung quanh nhìn tới nhìn lui.



Tang Hải thành, xem như Trường Giang trên một cái trọng yếu bến tàu, một bên khác lại tới gần Đông Hải, tới nơi này quá khứ người đi đường, tại tăng thêm Tiểu Thánh Hiền Trang và Lạc Thần sơn trang tồn tại, làm cho cả Tang Hải thành bày biện ra một loại dị thường phồn hoa cảnh tượng.



Tới nơi này hướng nhân viên trang phục, đều khuynh hướng Nho Gia nho nhã trang phục, cho nên Mặc Gia đám người đều là loại trang phục này, từ xa nhìn lại, tựa như là đến Tiểu Thánh Hiền Trang cầu học.



"Hữu Gian Khách Điếm" Thiên Minh đi qua khoảng thời gian này đã quen biết không ít chữ, đã không phải là trước kia chữ lớn chữ nhỏ không biết một cái mù chữ Cự Tử.



Bởi vì hiện tại toàn bộ đại Tần thống nhất văn tự, cho nên Thiên Minh học cũng là Đại Tần chữ viết, lúc đầu Cao Tiệm Ly bọn hắn còn chuẩn bị dạy Thiên Minh Yến quốc văn tự, Thiếu Vũ còn chuẩn bị dạy Sở quốc văn tự, kết quả hắn đau cả đầu, không hiểu rõ vì cái gì có nhiều như vậy loại văn tự, chỉ có một loại văn tự không được thật là tốt sao.



Đến lúc đó Cái Niếp, nghe được Thiên Minh nói, thiên hạ chỉ có một loại văn tự không phải càng dể học hơn thời điểm, trầm mặc hồi lâu, phương diện này, Cái Niếp đến là chưa từng có nghĩ tới.



Tại Cái Niếp trong lòng, mỗi một loại văn tự đều là một loại văn minh truyền thừa, cho nên Cái Niếp bản thân đối Doanh Chính thống nhất văn tự cũng có chỗ phê bình kín đáo, bất quá hắn căn bản không có đứng bình thường người lập trường nghĩ một hồi, nhiều như vậy văn tự, căn bản không biết làm thế nào.



Chư Tử Bách Gia sở dĩ phản kháng Đại Tần, phương diện này cũng là một nguyên nhân, theo bọn hắn nghĩ, cấm tiệt này chút văn tự, những cái này văn minh chẳng phải là thất truyền sao.



"Đây chính là cứ điểm bí mật của Mặc Gia mà các ngươi nói..." Thiên Minh mới vừa nói cái này, liền bị Đạo Chích cho bịt miệng lại, sau đó bấm cổ của hắn.



" Minh đệ, bệnh của ngươi còn chưa khỏi nên chú ý nghĩ ngơi nhiều hơn" Đạo Chích lúc này trang phục chính là một tên Nho Gia đệ tử, người ngoài nhìn vào không ai có thể nhận ra được.



Hữu Gian Khách Sạn chính là cứ điểm của Mặc Gia, khó người mà biết được, che dấu cực kỳ ẩn mật giống như Nông Gia Tiềm Long Đường là một cứ điểm hấp thu tình báo khắp nơi. Bọn họ cũng không muốn bị Thiên Minh hố chết tại đây, nhanh chóng mang theo hắn vào bên trong cửa lâu.



" Khách quý khách quý" Một đạo âm thanh hồ hởi vang lên, kèm theo là tiếng bước chân nặng nề, chỉ thấy một tên béo mập to con diện mạo hàm hậu có phần thô kệch từ cầu thang bước xuống, người này chính là chưởng quỷ của nơi này đầu bếp Bào Đinh, hắn còn có một thân phận khác chính là thống lĩnh một trong của Mặc Gia.



Bào Đinh bụng phệ béo đầu bếp, một tay đao pháp quỷ khốc thần sầu, chính là đương thời đầu bếp đỉnh cấp.Đinh gia thủy tổ chính là dựa vào một thanh thái đao, sáng chế một môn kinh thiên động địa tuyệt học, đao pháp kết hợp mỹ thực, mỹ thực dung nhập đao pháp, Giải Ngưu Đao Pháp vừa ra, mang đến có thể là vô số mỹ thực món ngon, cũng có khả năng dẫn xuất vô tận huyết tinh giết chóc.



Thiên Minh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ gặp một cái mập lùn năm nam tử nâng cao bụng lớn đi xuống lâu đến, đối Cao Tiệm Ly nói "Ai nha, Cao lão bản, các ngươi rốt cục tới."



Cao Tiệm Ly chắp tay nói "Đinh chưởng quỹ, trên đường một mực không yên ổn, đi không vui." Thiên Minh lúc này mới đánh giá đến trước mắt cái này Đinh chưởng quỹ đến, chỉ gặp trên đầu của hắn cuộn lại một đầu vải thô, một mặt râu quai nón, đầy mặt bóng loáng, thoạt nhìn như là cái phố phường Thô Nhân.



Đinh chưởng quỹ nói "Ai nha, đem ta cái kia trông mong đến a, cái kia gọi cái gì, thật sự là một ngày không thấy, như cách ba cái Mùa thu, tròng mắt đều nhanh muốn nhìn xuyên."



Đạo Chích cười một tiếng, nói "Đinh chưởng quỹ, ngươi vẫn là đừng nói điển tịch, liền nói tiếng dân dã đi."



Đinh chưởng quỹ cười ha ha, nói "Mời quý khách lên lầu, hôm nay không tiếp khách ngoài nữa, Tiểu Nhị, đóng cửa"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK