Đêm tối, Thận Lâu bên trên, một gian phòng rộng lớn,
« Kể từ hôm nay, ta sẻ dạy ngươi Âm Dương Thuật » Nguyệt Thần chậm rải lên tiếng, ánh mắt nhìn về Cơ Như Thiên Lung trên tay là hai ngọn hỏa diễm lơ lửng, tay khẻ chuyển.
Chỉ thấy hai ngọn hỏa diểm nho nhỏ này thoát ly khỏi tay nàng, lao đến phía trước nơi đó có sẵn một con đường hai bên là nến sáp màu trắng, hỏa diểm bay qua nhanh chóng thắp sáng tất cả nến sáp nơi này.
« Ngươi rất có thiên tư, sở hữu cốt cách tuyệt mỹ ngàn năm hiếm gặp. Thành tựu ngày sau của ngươi thậm chí còn vượt cả ta » Nguyệt Thần tán thưởng lên tiếng.
« Ta nên làm thế nào » Thiên Lung không hiểu lên tiếng, lại nhìn thấy Nguyệt Thần đi đến nói « Âm Dương Thuật bác đại tinh thâm, trước hết ngươi phải thấu hiểu thế nào là âm dương. Thiên Lung ngươi xem kia là gì. »
Theo tầm mắt nàng nhìn qua chỉ thấy đột nhiên trong hư không hiện lên hai tấm mặt nạ màu vàng kim, liền nói « đây là .. mặt nạ »
« Ngươi xem cho kĩ chúng có khác biệt gì chăng ? » Nguyệt Thần chậm rải nói.
« Chúng chẳng mang khác biệc gì » nghe được Thiên Lung trả lời, Nguyệt Thần chậm rải vươn tay ra theo tay nàng hai tấm mặt nạ chậm rải xoay chuyển rồi nói « vậy bây giờ thế nào ? »
« Hóa ra hai mặt chính phản của cùng một tấm mặt nạ » Thiên Lung nhận ra lên tiếng trả lời cho Nguyệt Thần.
« Đây chính là Âm Dương ngươi rõ rồi chứ. Âm và Dương chính là hai mặt chính phản của sự vật. Âm Dương vốn chẳng tách rời mà tương tác cùng nhau . Đối lập với nhau đồng thời cũng không ngừng chuyển hóa, từ đó mới nảy sinh ra Âm Dương thuật» Nguyệt Thần chậm rải giải thích cho Thiên Lung, lúc này hai tấm mặt nạ đả hòa nhập vào nhau xoay tròn.
« Trên góc độ thủ pháp thi triển, Âm Dương thuật có thể phân thành 5 loại là thuật, quyết, chú, luật, pháp » Lời Nguyệt Thần vừa dứt tấm mặt nạ nhanh chóng phân rả thành vô số chấm sáng li ti màu vàng kim, sau đó tổ hợp thành 5 chữ lớn lơ lửng ở không trung.
« Trong góc độ cảnh giớ tu luyện, có thể phân thành 5 tầng là : luyện kim, huyễn cảnh, khống tâm, chiêm tinh, dịch hồn. Mỗi khi đề thăng một tầng phải nổ lực gấp bội » Thiên Lung bên tai vang lên âm thanh Nguyệt Thần, ánh mắt nhìn về 5 chữ lớn màu vàng kim nhanh chóng hóa thành hàng ngàn chữ màu xanh khác trôi nổi khắp xung quanh nàng.
« Trên cả năm tầng cảnh giới vẫn còn một số Âm Dương thuật chú ấn uy lực gấp bội. Tương truyền do quá đổi tà ác mà liệt vào cấm thuật » Lúc này Nguyệt Thần lần nửa thúc dục Huyễn Cảnh giảng dạy cho Nguyệt Nhi, những dòng văn tự hóa thành một luồng vàng kim sáng rực lại thay đổi thành một làn khói đen khô lâu rồi tiêu thất.
« Theo dòng chảy của thời gian, rất nhiều trong số đó đả bị thất truyền. Thế giới vô biên mà chúng ta đang sống này là do ngủ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cấu thành » tay nhỏ vung ra, trống rỗng không trung hai người xuất hiện một dòng chảy trắng xỏa sau đó mở rộng ra.
« Thế nhân thường bảo thủy lai thổ yêm ( nước tới đất ngăn ) đấy là do thủy là âm thổ là dương. Dương thịnh âm suy nên Thổ khắc chế Thủy. Nếu là Âm thịnh Dương suy thì nước chảy đá mòn » Theo lời nói của Nguyệt Thần huyễn cảnh phía trước nhanh chóng thay đổi, từ một đống đất có nước rơi vào nhảo ra sau đó hóa thành một tảng đá rắn chắc, sau đó lại bị mưa rơi không ngừng bào mòn để rồi vở tung thành từng mảnh. Từ đống vở vụn đó một chồi non xanh biếc cấp tốc mọc lên, hóa thành một cây đại thụ to lớn cành lá sum xuê.
Huyễn Cảnh Quyết dưới tay Nguyệt Thần cực kỳ sống động dưới nội lực của nàng chèo chống khó mà phân ra được thật giả trong đó. Cành lá xum xuê mộc thụ tồn tại chưa được bao lâu thì xuất hiện một thanh rìu vàng hoàng kim cắm mạnh vào gốc cây, sau đó ầm ầm đổ ngả, sau đó lại bị hỏa diểm thiêu đốt tất cả rồi trở thành một gốc cây trơ trọi cháy đen.
« Ngủ hành tương sinh tương khắc, vạn vật không ngừng biến đổi. Đây chính là tầng thứ nhất của Âm Dương thuật Luyện Kim thuật . Trên góc độ biến hóa Âm Dương ngủ hành, ngủ đại trưởng lảo mỗi người có sở trường riêng. Từ đó phân chia chưởng quản ngủ hành hệ phái trong môn hạ của mình » Lời vừa dứt nàng hai tay vỗ lấy « ba va » thanh âm vang lên, hình ảnh lần nữa thay đổi.
« Sao lại là thế » Thiên Lung khó hiểu nhìn về phía trước hư ảnh hai tên đệ tử tầng chót Âm Dương Gia lơ lửng ở không trung.
« Là người phát sinh biến hóa hay là ngươi phát sinh ảo giác » Nguyệt Thần cười nhạt nói, nhìn thấy thân ảnh Thiên Lung đến gần hai tên đệ tử này nàng lại nói « Mắt ngươi đôi lúc sẻ đánh lừa ngươi, trông thấy chưa chắc đả là thực, ảo giác chưa chắc đả là hư. Đây chính là tầng thứ nhì của Âm Dương thuật- Huyễn Cảnh Quyết »
Trong chớp mắt thân ảnh Nguyệt Thần vốn đang ở trước Thiên Lung, ánh lên ánh sáng giây lát khi bước qua người nàng, sau đó tan biến lần nữa hiện ra đả ở tuốt bên thông đạo bên kia « Ngươi có thể trở về từ lối đi đó chăng ? việc ấy dường như rất đơn giản»
Thiên Lung nhìn phía trước mấy chục mét Nguyệt Thần, con đường phía trước hai bên đầy nến sáp ở giữa là một vòng tròn âm dương rộng lớn đem phân chia con đường làm đôi, đem chân nhỏ khẻ nhích lên nhưng ngay sau đó nàng chợt biến sắc đi, khi mà không gian lập tức thay đổi. Nguyên bản mặt nền lập tức trở thành tối tăm khắp nơi là khói độc xanh tỏa ra chỉ có một con đường nối thẳng đến phía trước là Nguyệt Thần nhỏ hẹp phải đi, hơn nửa con đường lại có bề dài cực kỳ nhỏ.
Bên tai lại nghe thanh âm như rắn độc phát ra, ngẩng mặt lên thì thấy hàng ngàn con rắn không ngừng trườn xuống bên dưới, khiến nàng sợ hãi không thôi. Định bước vội qua lại nghe được Nguyệt Thần lời nói « Ngươi phải hết sức thận trọng, khống chế bước chân của mình. Bởi lối đi dưới chân của ngươi chính là được tạo nên bởi lớp thủy tinh cực mỏng, có sức chịu tải vô cùng hạn chế ,một tiểu nử như ngươi cũng vừa vặn thông qua»
Thiên Lung thở phào một hơi, đem mắt nhắm lại khi thấy được huyễn cảnh đả biến mất cất bước đi đến phía trước, cùng với Nguyệt Thần họp họp ở trung tâm vòng tròn, lại nghe nàng nói « Cùng một lối đi, ngươi vốn có thể dể dàng thông qua. Song khi nhận định nó tràn đầy hiểm nguy thì bất luận ra sao, cũng khó mà cất bước. Thân trong huyễn cảnh có thể chuyển tâm dời trí, công phá phòng tuyến tâm lí thì có thể xuyên phá mọi thứ. Đấy gọi là cảnh tùy tâm sinh, cũng là tầng thứ ba của Âm Dương Thuật – Khống Tâm Chú »
Nhìn thấy Thiên Lung gật đầu nàng lại chậm rải nói tiếp, đồng thời huyễn cảnh lần nửa thay đổi hóa thành tinh tượng vô ngần diễm lệ không thôi : «Thế nhân đều răng thế sự khó lường, duy mỗi Âm Dương Gia từ trong quỷ tích biến đổi không ngừng của các vì tinh tú. Đả tìm ra được vô số mối quan hệ chằng chịt giữa biến hóa đất trời. Người đều có số, từ trong cõi u linh đả được định sẳn. Đó là tầng thứ tư trong Âm Dương thuật- Chiêm Tinh Luật »
Nhìn bầu trời tinh tượng vô ngân này, Thiên Lung đại nảo một cổ ký ức truyền lại vang vọng trong đầu nàng « Các vì sao trời sẻ cho con biết bao điều mắt thường chẳng thể trông thấy. Chúng ẩn mình trong màng đêm tối tăm phải dùng tâm cảm nhận . Với bất luận kẻ nào cũng không để họ trông thấy các vì tinh tú đó»
Nguyệt Thần nhìn Thiên Lung đột nhiên thay đổi liền đến gần dò hỏi « Thiên Lung có phải ngươi đả trông thấy gì chăng ? Cho ta hay ngươi đả thấy những gì, có phải con đả nhìn thấy những gì»
« Trong người nó có một nguồn năng lượng chống lại Khống Tâm Chú của ta » Nguyệt Thần có chút kinh ngạc khi cảm nhận được Thiên Lung trong người một cổ năng lượng đang bài xích chú thuật mà nàng hạ xuống, đem tay chạm vào bàn tay của nàng lập tức bị năng lượng đẩy ra không cách nào chạm được.
« Graoooo »Chỉ thấy xung quanh người Thiên Lung mảnh liệt nội lực điên cuồng tuôn ra, ngưng tụ thành một vào long ảnh vàng kim sau đó phá tan cửa lớn xông ra khỏi đại điện mà đi.
« Rốt cục là nguyên nhân nào lam cho Thiên Lung mất kiểm soát » Nguyệt Thần con mắt có chút kinh hải lên, nhưng rất nhanh trấn tĩnh lại nói « Thiên Lung đừng sợ, thả lỏng »
Nhìn thân ảnh Thiên Lung thoát lực lâm vào hôn mê trong lòng mình, Nguyệt Thần không khỏi lâm vào trầm tư « Long Du khí này cho dù là đệ tử của Ngủ Linh Huyền Đồng cũng khó bề nắm chế. Rốt cuộc những bí mật ẩn dấu bên trong cơ thể Thiên Lung, tựa hồ còn nhiều hơn ta tưởng tượng »
Thận Lâu một hành lang, nơi này có ba thân ảnh đang tụ tập nơi này chính là tam đại cao thủ của Âm Dương Gia, Tinh Hồn và Đại Thiếu Tư Mệnh.
Tinh Hồn trở về Thận Lâu tĩnh dưởng thương thế, khi mà một tay bị Cái Nhiếp kiếm khí chặt đứt kinh mạch. Đến hành lang này thì hắn phát hiện được hai con chút lớn chính là Thiếu Vũ và Thiên Minh đang trốn ở xa, liền phát động nội lực của mình lan tràn ra bên ngoài tìm kiếm.
Đột nhiên lại nghe được một tiếng long hống lẫn áp lực cưc đại, khiến hắn xoay người lại thì thấy được luồng Long Du khí khổng lồ của Thiên Lung phá không mà đi, uy thế mạnh mẻ một đường xuyên qua hành lang dài mấy trăm mét, nhưng không hề tiêu tán,cấp tốc vận lên nội lực của mình bảo vệ lấy ba người.
« crac crac crac » Âm thanh đổ gãy vang lên, chỉ thấy luồng Long Du khí bị vách cửa phía trước cản lại, cộng thêm Tụ Khí Thành Nhận nội lực phía trước cản lại, sau đó mạnh mẻ phá vở cửa mà đi, đồng thời cũng kịp giải cứu cho Thiên Minh và Thiếu Vũ.
« Tinh Hồn đại nhân, đây là » Đại Tư Mệnh có chút kinh ngạc dò hỏi, nhanh chóng nghe được Tinh Hồn xác nhân « Hồn Hề Long Du »
«Luồng Long Du khí mạnh quá » Đại Tư Mệnh cảm thán lên tiếng.
Tinh Hồn lâm vào mảnh suy tư « Trên Thận Lâu này, ngoài ta và Nguyệt Thân ra còn ai khác có thể vận Long Du khí một cách thuần thục như vậy . Hơn nữa độ thâm hậu của Long Du lại không hề giống với Nguyệt Thần, lại vô cùng thuần khiết, trừ khi là .. luồng Long Du khí không ổn định, nền tảng còn non yếu có lẻ nào là của nó»
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK