Hai ngày sau, Thần Nông Đường, tin tức Điền Mãnh bị sát hại cũng lan ra khắp cả Nông Gia, Chu Gia cũng biết được tin tức này.
“ Chu đường chủ, ông không làm một ván sau” Tư Đồ Vạn Lý cầm trên tay một con cốc lớn, bên trong là ba con xúc sắc, trên bàn là vài thỏi hoàng kim, đối diện hắn là một thanh niên trẻ tuổi Lưu Quý phó đường chủ của Thần Nông Đường.
“ Ta thật sự không có hứng thú” Chu Gia lên tiếng, cả người ngồi xỏm trên bàn hai tay ôm lấy tấm mặt nạ trên mặt, hiện giờ tấm mặt nạ này cũng thay đổi trở thành một gương mặt lo lắng.
"Đối thủ lớn nhất tranh giành Hiệp Khôi- Điền Mãnh đả chết rồi, tâm tình của ông còn không vui vẻ là sau" Tư Đồ Vạn Lý trên tay lắc lấy con xúc xắc hỏi.
"Ta cũng muốn vui vẻ một chút, nhưng mà trên dưới Nông Gia ai cũng xem là ta làm" Chu gia bất đắc dĩ nói.
"Việc này không phải là ông mời Cái Niếp cùng Vệ Trang làm ư?." Tư Đồ Vạn Lý nói xong đem một tay đập xuống mặt bàn dở tay ra nhìn thấy xúc sắc nói “ 5-5-6 , 16 nút đại”
" Ta làm mời hai tôn đại thần này, bọn họ cũng không có nhiều lý do đến thế" Chu Gia nói xong, Tư Đồ Vạn Lý liền nghi vấn dò hỏi “ Vậy thì ai có lý do diệt trừ Liệt Sơn Đường Điền Mãnh nhất?”
"Hình như là ta” Chu Gia đem ngón tay chỉ về mình, thở dài nói “Xem ra có người muốn đẩy ta đến đầu sóng ngọn gió rồi."
"Đẩy ngài đến đầu sóng ngọn gió e rằng là Nông Gia. Cái chết của Điền Mãnh đả mang việc tranh giành Hiệp Khôi trong bóng tối, trở thành cuộc chiến sống mái của Lục Đường” Lưu Quý liền tiếp lời Tư Đồ Vạn Lý trên tay tiếp tục lắc đi xúc sắc, nói “ Chỉ cần có một bên trở thành Hiệp Khôi, liền có thể hiệu lệnh trên dưới Nông Gia tiêu diệt kẻ thù của mình”
“Cho nên Thần Nông Lệnh lần này, không chỉ liên quan đến ai có khả năng kế thừa Hiệp Khôi mà còn liên quan đến Nông Gia ai có thể tiếp tục sống tiếp” Tư Đồ Vạn Lý vừa dứt lời Lưu Quý cũng đã một tay đập xuống mặt bàn.
“ Ta chỉ mong muốn vận khí mình không tệ như lảo đệ ngươi thôi” Chu Gia thở dài cảm thán nói, lời hắn vừa dứt thì một tên Nông Gia đệ tử ở bên ngoài nói “ Đường Chủ, Thắng Thất đến rồi”
Đông Quận, quân doanh nơi, trong một gian phòng.
“ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm này rốt cục có gì quan trọng mà phải kinh động đến Kinh Nghê tiên sinh?” Bạch Đồ tướng quân áp tải Huỳnh Hoặc Thủ Tâm về Hàm Dương nghi hoặc nhìn về phía trước trong trang phục một tên Tần quân, không sai chính là Thiên Tự nhất đẳng thích sát Điền Mãnh Liệt Sơn Đường.
Kinh Nghê một tay giơ lên cản lại, nói “ Bạch tướng quân chuyện của La Võng, ông biết càng ít càng tốt”
“ Đó là đương nhiên, xin tiên sinh tự nhiên, Bạch mỗ tạm lánh đi trước” Bạch Đồ lên tiếng, thân ảnh chậm rải đi ra khỏi căn phòng này.
Còn lại một mình Kinh Nghê cẩn thận mở ra thùng gỗ chứa đựng Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, từ bên trong hồng quang không ngừng phát sáng ra bên ngoài. Huỳnh Hoặc Thủ Tâm này kỳ thật chính là bốn chữ lớn ở trên nó được đào ra, toàn bộ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm lớn bao nhiêu, căn bản không có khả năng đưa đến Hàm Dương, lại để cho Doanh Chính xem qua, chỉ có đem bốn chữ kia lấy xuống, đưa đến Hàm Dương thành đi cho Doanh Chính nhìn.
“ Vong Tần Dả Hồ” Kinh Nghê nhìn thấy dòng văn tự này suy ngẫm một chút rồi nói “ Công tử đắc tội rồi”
“ Chương Hàm tướng quân giá đáo, bi chức không kịp đón tiếp xin tướng quân thứ tội." Đang ở hắn đem chiếc hộp khép lại liền nghe phía ngoài truyền đến Bạch Đồ lớn tiếng, thân ảnh liền nhanh chóng thoát ly khỏi doanh trướng này.
Bên ngoài Chương Hàm cầm trên tay một lệnh bài, không nhìn Bạch Đồ lên tiếng nói "Bạch Tướng quân lớn tiếng như vậy là lo lắng lỗ tai của ta không thính sao?"
"Ừm." Vừa vừa đi vào gian phòng, Chương Hàm đi đến trước hộp gỗ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm mày có nhíu lại, khi nhìn về hộp gỗ.
Bạch Đồ vừa đi theo Chương Hàm sau lưng đi tới, một bên khắp nơi quan sát lấy, thở phào một hơi khi thấy bên cạnh
"Bạch Tướng quân đang tìm ai sao?" Chương Hàm xoay người nhàn nhạt lên tiếng, với nhãn quang của hắn đương nhiên biết được trong căn phòng này vừa rồi có người ở trong căn phòng này, mà không chỉ có một người.
"Không.. không, nhiệm vụ vận chuyển Huỳnh Hoặc Thủ Tâm này quá lớn, bi chức luôn đề cao cảnh giác" Bạch Đồ lấp liếm nói.
"Đã xắp xếp thế nào rồi" Chương Hàm vừa dứt lời thì tiếng bước chân bước vào, đi vào là một tên tướng quan trẻ tuổi, trên người mặt một bộ giáp xanh phía sau đeo lấy một thanh cung dài, cung kính nói “ Mạt tướng Chung Ly Muội đang chờ hạ lệnh”
“ Vào đây đi” Bạch Đồ lên tiêng, sau đó hướng Chương Hàm nói “ Đây là tướng tiên phong trong lần vận chuyển lần này”
" Chung Ly Muội, ta từng nghe qua tên của ngươi" Nghe được Chương Hàm lời nói, hắn liền chắp tay đáp trả “ Tạ ơn tướng quân”
“Gần đây chấp hành nhiệm vụ ở Đông Quận có phát hiện kẻ khả nghi nào không?” Chương Hàm lạnh giọng hỏi.
“ Ở Đông Quận, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm rơi xuống nhân gian, đả xuất hiện hành tung của những phần tử phản loạn bị Đế quốc truy nã” Chung Ly Muội lên tiếng báo cáo.
“ Ngươi nói xem”
“ Có một tướng lĩnh tóc đỏ như lửa tay cầm trường thương” Nghe Chung Ly Muội nói, Chương Hàm hình dung ra người nào chậm rải nói “ Chắc là tàn dư quân đội Đằng Long của nước Sở- Long Thư, ha người đả giao thủ rồi sao?”
“ Vâng. Nhưng mạt tướng bất tài không thể bắt được phản tặc, để hắn trốn thoát rồi” Chương Hàm nghe được liền chậm rãi nói “ Nghe nói Truy Phong Hồ Tiễn là tuyệt chiêu của ngươi, lẻ nào không thắng nổi Long Thư”
Chung Ly Muội liền trả lời “ Hắn còn có ba trợ thủ ăn mặc kỳ quái”
“ Trợ thủ ăn mặc kỳ quái” Chương Hàm dò hỏi.
“ Một người dùng thiết chùy to lớn, sức mạnh dũng mãnh, một kiếm sỉ dùng kiếm biết cách đóng băng mọi thứ.”
“ Đại Thiết Chùy, Cao Tiệm Ly quả nhiên Mặc Gia không bỏ qua chuyện này, người còn lại là ai?” Chương Hàm liền biết được người này là ai, bên tai lại nghe thủ hạ báo cáo “là một lảo già áo xám, dùng một thanh trường kiếm kỳ dị”
“ Tiêu Dao Tử, có lẻ chính là hắn” Chương Hàm chậm rãi nói “ Bốn kẻ phản nghịch như vậy, xem ra ngươi không phải không bắt được chúng, mà bọn chúng không muốn giết ngươi”
“ Xin Tướng quân xử phạt” Chung Ly Muội một chân quỳ xuống chấp tay cúi đầu nói
Chương Hàm cũng không có xử phạt hắn, mà chậm rải nói “ trừ bọn chúng ra còn có dấu vết tập hợp đệ tử Nông Gia, không ngoại trừ liên quan đến việc Thần Nông Lệnh hiện thế. Nếu các ngươi không xuất phát sớm, e sẻ có nhiều kẻ đang nhòm ngó. Thân là quân tiên phong áp giải, ngươi nên biết sự nguy hiểm của hành động này”
“ Đã nhận quân lệnh, mạt tướng có chết cũng không từ” Chung Ly Muội lạnh rên nói.
Cũng giống như Cái Nhiếp và Vệ Trang, nhóm người Cao Tiệm Ly, Tiêu Dao Tử cũng lên đường đến Đông Quận. Nhưng mục tiêu của nhóm người họ lại là vật mà Tần quốc vận chuyển đến Hàm Dương, trong thời gian này thì tộc Hạng Thị cũng bắt đầu rục rịch hành động, tiến đến những nơi mà quân Sở năm xưa bị Tần quân bắt giữ đem đi nô dịch.
Đằng Long quân đoàn Long Thư mang theo hổ phù thống lĩnh quân đội cùng với Hạng Lương, Phạm Tăng lên đường giải thoát tìm về các bộ hạ cũ. Đồng thời cũng tích cực truy tìm bốn người Phong Lâm Sơn Hỏa mà Sở Nam Công gợi ý cho Long Thư.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK