Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một khu vực nào đó, nơi này không khí oi bức nóng nực xung quanh lại vô số hình dạng thanh kiếm khác nhau cắm dưới mặt đất bên dưới.Cách xa nơi này một đoạn vô số thân ảnh nam tử trung niên tụ tập, ánh mắt chú mục nhìn về một nam tử đứng gần một thanh kiếm tỏa ra hắc khí bạo ngược, bị các sợi xích trói buộc lấy, mà bên cạnh nó là một thanh kiếm hoa lệ khác.



“ Chuẩn bị” Lạc Thần lớn tiếng nói, trên tay Tịnh Liên Yêu Hỏa hiện ra hỏa diễm trắng ngần, theo tay hắn vung lên hỏa diễm trắng ngần lan ra sao đó phủ lên hai thanh kiếm phía trước. Hắn lần này chính là muốn đúc cho mình một thanh thích hợp kiếm, mà Hiên Viên kiếm và Si Vưu kiếm là một trong hai nguyên liệu.



Từ bên trong nội không gian xuất hiện thêm một khỏa lớn Huỳnh Hoặc Chi Thạch bay ra bên ngoài, phát ra ánh hồng quang lượn lờ bao phủ. Bên tai nghe đến kiếm minh thanh âm, Lạc Thần trực tiếp bỏ mặc chú tâm điều khiển hỏa diễm đem hai thanh binh khí này nung chảy ra, cả hai đều được chú tạo từ thiên ngoại vẫn thạch nhưng mà có Tịnh Liên Yêu Hỏa trong tay việc nung chảy đối với hắn cũng không khó khăn gì, môi nhích lên khi nhìn kiếm ý khổng lồ tỏa ra xung quanh thiên địa, cấp tốc đem hai dịch thể kim loại này sáp nhập vào nhau rồi điều khiển.



Ngay sau đó khối Huỳnh Hoặc Chi Thạch cũng được nung chảy lên hòa nhập vào hai đoàn dịch thể này. Đủ loại màu sắc óng ánh phát ra từ bải dịch thể này, rồi theo sự điều khiển của Lạc Thần đám dịch thể kim loại này bay đến đám người phía xa, trên tay mỗi người đều đả có búa lớn, những người này chính là Đúc Kiếm Sư tài năng được hắn gọi đến cho việc đúc lấy binh khí của mình.



Việc còn lại chính là chờ đợi đám thủ hạ làm việc mà thôi, công đoạn khó nhất là nung chảy hắn đả giải quyết cho đám người rồi. Si Vưu muốn đúc lại chính là cần phải thả vào liệt diễm nương nhờ hỏa diễm mà trui luyện đi bạo ngược khí tức, bình thường phải tốn mấy năm thời gian, năm xưa Uyên Hồng một dạng như vậy.



“ bang bang bang bang” Hàng loạt tiếng đinh tai kim loại vang lên, chỉ thấy đám đúc kiếm sư này mồ hôi tuôn rơi, trên tay đều đặn nện búa thay phiên nhau đem thanh kiếm này chú tạo lại, uốn nắn theo hình dạng mà Lạc Thần mong muốn.



Hình dạng mà hắn mong muốn chính là thanh gươm Excalibur morgan, và Caliburn

Saber mà trước kia hắn cực kỳ ưa thích, xinh đẹp hoa mĩ lẫn cường đại đương nhiên hoa văn họa tiết sẻ trang trí khác biệc rồi. Ngồi đúc kiếm ra hắn còn muốn đúc cho mình một bộ áo giáp riêng biệc đây.



Hoa lửa bắn ra theo từng nhát đập của đám người Đúc Kiếm Sư, âm thanh vang tai inh ỏi công việc đòi hỏi sự chú tâm lẫn tỉ mĩ. Lạc Thần nhìn bọn họ rồi nhanh chóng rời đi xa nơi này,dù sao hắn xuất hiện cũng để cho đám người một hồi áp lực.



Bảy ngày nhanh chóng qua đi, Lạc Thần vẫn đứng ở mảnh thiên địa này nhìn đám Đúc Kiếm Sư thay phiên nhau đúc kiếm. Ánh mắt thay đổi nhìn về mảnh thiên địa phong vân biến sắc, lại nhìn về đám Đúc Kiếm Sư có hai thanh kiếm đả hình thành hình dạng, hình dạng không khác gì nhau theo tây dương kiếm dài tầm một mét.



Lạc Thần thân ảnh nhanh chóng xuất hiện tại đám người này, hay tai tiếp nhận nhìn hai thân ảnh trung niên quỳ gối dâng lấy hai tay. Ánh mắt hài lòng ưa thích nhìn về Excalibur morgan, và Caliburn về hình dạng đều giống như vậy, nhưng họa tiết lại khác nhau hoàn toàn. Thanh Excalibur morgan một màu đen tuyền dài một mét chuôi kiếm tròn đường kính đến 5cm chia thành 5 khắc dài một tấc đầu chuôi khảm nạm một viên ngọc đỏ hồng hình tròn từ đó một đường chỉ đỏ rực quang quang lưu chuyển chạy khắp chuôi kiếm lẫn thân kiếm.



Cán kiếm là hai đường cong vừa phải dài một tấc, rộng 5 phân thân kiếm rộng 10 cm dài đến một tấc trên đó khắc ghi họa tiết hai mặt là long ảnh, lưỡi kiếm trắng sáng để lộ hàn quang sắc lẻm trên đó. Về phần Caliburn hình dạng như đúc không khác gì cả có chăng là phần cán kiếm xuống thân kiếm một tấc thì lưỡi kiếm không có, từ đó một đường ánh hồng kim loại rộng 3 cm chạy dọc thân kiếm đến lưỡi kiếm cách 1 tấc thì dừng lại, tản ra hai bên là màu trắng quang mang lưỡi kiếm. Chuôi kiếm là màu xanh dương chủ đạo, khảm nạm các viên châu ngọc từ cán kiếm đến chuôi kiếm.



Chỉ thấy theo Lạc Thần dậm chân nhảy lên không trung, nắm trên tay hai thanh kiếm cả người phát ra kiếm ý mảnh liệt một bên là một mảnh hắc khí nhộm đen một vùng trời, một bên khác kiếm khí tụ tập hóa thành một thanh năm màu kiếm ảnh.



“ Tốt” Lạc Thần hô lên trong đầu bắt đầu suy tính danh tự cho cực khốc cho thanh kiếm của mình, trầm ngâm một hồi hắn nhất thời không biết đặc danh tự gì cả, cuối cùng nhìn về kiếm ảnh đả tiêu tán trong không trung, không sao cả nói “Từ nay gọi các ngươi là Đồ Thần Diệt Ma đi”



“ ong ong” Hai thân kiếm rung lên một tiếng như cộng hưởng lấy lợi hắn lên tiếng, Đồ Thần chính là Si Vưu kiếm đúc lại, về phần Diệt Ma chính là Hiên Viên kiếm.





Thân ảnh đáp xuống đám người bên dưới nhìn đám người hài lòng nói “ Rất tốt, ta rất hài lòng, mỗi người thưởng hoàng kim ba ngàn, đợi hoàn thành áo giáp nhất định ta sẻ trọng thưởng”



“ Cảm tạ Đế Hoàng” Đám người đồng thanh lên tiếng.



Lạc Thần cũng không nói thêm gì, nội lực tuôn ra hấp lấy hai vỏ kiếm hoa lệ rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Đại Việt, Đế Thành Bách Việt ba tháng sau.



“ Keng Keng Keng Keng” Tiếng chuông ngân vang khắp không gian xung quanh tòa thành rộng lớn, truyền vào tai tất cả mọi người. Chín hồi chuông ngân vang chia thành 10 đợt thì kết thúc.



Mà lúc này toàn thể người dân trong thành Đại Việt đều đả tụ tập ra các ngóc ngách đường lớn, các tuyến đường đều đả cắm đầy những lá cờ. Ánh mắt chú mục nhìn về một phương hướng, nơi cao nhất của Đế Thành- Phong Thần Đài.



Âm thanh phát ra từ một cái chuông vàng khổng lồ ước chừng cao đến 10 mét đường kính đến 5 mét, hoàn toàn làm bằng hoàng kim bên trên chạm trổ lấy đồ hình các con thần thú sống động, chiếc chuông vàng được treo lên bởi 2 cột vàng to lớn đến 3 người ôm mới hết, đem nó treo lên không trung.



Bên cạnh chiếc chung này có một thân ảnh to lớn đến 2 mét cơ bắp cường tráng, trên người mang lấy một bộ giáp vàng. Hai tay ôm lấy một thanh cột dài đến 3 mét đường kính 1 mét đi đặt lên một bệ đá gần đó. Người này không ai khác chính là Vô Song Quỷ, mà hắn địa phương đang đứng chính là Phong Thần Đài.



Nếu nhìn từ trên cao nhìn xuống tòa kiến trúc này không khác gì các hình ngủ giác xếp chồng lên nhau, càng vào trong thì càng thu hẹp lại, nhưng khoảng cách lại bằng nhau. Có tất cả là 10 hình ngủ giác như thế, năm mặt đều có các hành lang bước lên xung quanh là các lan can bao bọc lấy.



Cao đến 100 mét độ cao, từ nơi này có thể nhìn thấy hết tất cả mọi thử cảnh tượng Đế Thành, nơi này được dựng lên với một mục đích chính là phong thưởng cho các tướng lỉnh văn thần, hay truyền lại hoàng vị hay tế điện trời cao. Mà lúc này trên các tầng lẫn hành lang đều chật kín người trên đó. Tất cả hành lang đều có tướng sỉ trọng điểm canh gác, vì hôm nay tất cả những cao tầng Đại Việt đều tụ hội lại nơi này cùng tham dự một sự kiện.



“ Giờ lành đả đến, mời Đế Hoàng tế thiên” Hàn Phi cầm trên tay một cuộn vải lụa đứng bên cạnh một bục lớn ở trung tâm tầng cao nhất này, mà đứng trước hắn là đầy đủ văn thần vỏ tướng lẫn chưởng môn của Bách Gia Chư Tử.



“ Thật rắc rối” Lạc Thần nhổ nước bọt, chậm rải bước đi đến chổ Hàn Phi tiếp nhận trên tay Thiên Trạch mấy que nhan to lớn, hướng về một thanh đại đỉnh to lớn đặt ở phía trước không xa hắn, theo sau hắn là đám nử nhân cũng như đám nhi tử, sau đó tách ra hai bên gia nhập vào đám người đứng ở hai bên.



“Hôm nay là ngày lành tháng tốt thiên thời địa lợi nhân hòa là tam nguyên quy nhất, nay ta tế cáo thiên địa cùng quỷ thần bốn phương. Từ khi Đại Việt dựng lại đất nước, đến khi thống nhất toàn cỏi Trung Nguyên, nay trẫm Xích Lạc Thần Đại Việt chi chủ tuyên cáo Đế Triều Đại Việt, lập” Lời vừa dứt hắn đem ba que nhan trên tay đưa cho Thiên Trạch cắm lấy.

Lời hắn vừa dứt không lâu thì dị tượng trên thiên địa lập tức xảy ra, cả mảnh bầu trời ánh sáng trở nên rực rở hơn rất nhiều. Một đầu hư ảnh chân long cùng phượng hoàng trong không trung uốn lượn khắp cả bầu trời, tiếng long ngâm phượng hót làm cho đám người bên dưới kinh ngạc ngây người lên.



“ Long Phụng trình tường” Lạc Thần nhíu mày lại nhìn hư ảnh phía trên bầu trời quan sát, đến tầm một hồi gần mười phút thì hư ảnh này biến mất đi. Thế giới này còn quá nhiều bí ẩn mà hắn còn chưa đủ thực lực để khám phá hết được.



“ Tiếp tục” Lạc Thần xoay đầu lên tiếng, chấn tĩnh đám người còn đang ngây người này, mà Hàn Phi cũng nhanh chóng tiếp tục điều hành buổi lể. Đám người bên dưới ồn ào cũng nhanh chóng im lặng lại.



Buổi lể phía sau cũng không có phát ra lộn xộn dị nửa, cũng nhanh chóng hoàn thành điển lể, kéo dài hơn 1h đồng hồ đám người cũng rối rít rời khỏi Phong Thần Đài, tiếp tục trở về cuộc sống thường ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK