Hai trận qua đi trận chiến cuối cùng cũng nhanh chóng diễn ra, thế cục hiện giờ đối với Nho Gia bất lợi, khi mà Trương Lương thế hòa Nhan Lộ thua trận. Trận chiến cuối cùng không khác gì so với Trương Lương suy luận chính là Phục Niệm và Hiểu Mộng.
"Hiểu Mộng tiền bối tại hạ xinh được thỉnh giáo." Phục Niệm chắp tay nói, liền nghe Hiểu Mộng lên tiếng « Ta là Đạo Gia ngươi là Nho Gia, ngươi lại lớn tuổi hơn ta rất nhiều, không cần phải gọi ta là tiền bối, ta không già như thế »
"Lệnh sư Xích Tùng Tử và sư thúc Tuân Tử của tại hạ hai vế ngang nhau. Đại sư là sư muội của Xích Tùng Tử tự nhiên là bề trên của Phục Niệm. Trong Nho Gia lớn nhỏ vai vế rỏ ràng, đại sư không cần khiêm nhường" Phục Niệm chậm rải nói.
"Nho Gia các ngươi quy cũ thật nhiều,không thấy phiền hà sao, Ngươi muốn đấu như thế nào " Hiểu Mộng tùy ý nói.
Mà một bên Lạc Thần ba người nghe được, Diễm Linh Cơ thanh âm nhỏ giọng lên tiếng « Nữ nhân đối với tuổi tác chính là thiên địch đây, quy cũ thật nhiều chả trách ba đứa tiểu quỷ lại không thích nơi này »
« Nàng tuy bế quan mười năm, nhưng dù sao cũng là nữ nhân » Lộng Ngọc im lặng mắt đẹp nhìn về nữ nhân trong tràng, lại nhỏ giọng nói « vị này hẳn là tỷ muội mới của chúng ta rồi »
"Toàn bằng tiền bối chỉ định." Phục Niệm chắp tay nói.
"Hai trận trước quá thô kệch,không hợp với thân phận chúng ta, chi bằng đối phương thức thi đấu” nói xong nàng chậm rải dời bước ra bên ngoài, theo bước chân mà đi dưới chân lam nhạt chân khí dật dờ phiêu tán.
"Nam Công vừa rồi ông cứ khen ả mãi, con nha đầu này thực lực được bao nhiều” Công Tôn Linh Lung khó chịu, nhỏ giọng lên tiếng.
"Mặc dù Hiểu Mộng chưa từng thực chiến trên giang hồ, trước khi bế quan trừ chưởng môn Xích Tùng Tử , cô ta đả đánh bại sáu vị trưởng lão Thiên Tông. Do vậy đả được Bắc Minh Tử suốt năm mươi năm không thu nạp đệ tử làm truyền nhân. Ngươi nói xem thực lực cô ta thế nào" Sở Nam Công chậm rải giải thích cho hậu bối, liền nghe Công Tôn Linh Lung kinh ngạc “ Lúc đó cô ta mới chỉ có tám tuổi thôi sau”
“ Đi thôi, bảo bối” Lạc Thần tay luồn qua eo hai nàng ba người nhanh chóng bước đi ra mặt hồ nước phía trước. Cuộc tỉ thí thứ ba của hai người chính là nội lực so đấu, cuộc quyết chiến giữa Nho Đạo chưởng môn hai phái.
Đối với Phục Niệm tới nói, so nội lực là lựa chọn tốt nhất, nếu như so kiếm thuật, Phục Niệm thật đúng là không thả ra, bất kể nói thế nào, Hiểu Mộng cũng so Phục Niệm lớn bối phận, là tiền bối.
Mà lại luận tuổi tác hắn so Hiểu Mộng phần lớn, tuy nhiên Đạo Gia tu luyện luôn luôn lấy nội lực lấy xưng, Hiểu Mộng càng là Đạo gia thiên tài, nhưng Phục Niệm tại Nho Gia cũng là thiên tài.
"Tỷ thí nội lực, đến là đúng Đại sư huynh rất có lợi, thế nhưng là Hiểu Mộng đã dám nhắc tới ra loại này tỷ thí, chắc hẳn có không ít nắm chắc, mà lại Hiểu Mộng thân thể là Thiên Tông chưởng môn, vậy mà cam là Đế nước hiệu lực, cái này quá kỳ quái, mà Đạo gia Thiên Tông luôn luôn không hỏi thế sự, lần này vì cái gì đột nhiên xuất thế đây." Nhan Lộ ván thứ hai thua, trận này, Nho Gia nhất định phải thắng lợi.
Đối với cái này Trương Lương đến là rất có lòng tin, mặc kệ Hiểu Mộng tại thiên tài, thế nhưng là dù sao mới 18 tuổi, so sánh Phục Niệm, kém quá nhiều, đối với Phục Niệm, Trương Lương thế nhưng là rất có lòng tin.
Chỉ bất quá Hiểu Mộng lập trường, khiến cho Trương Lương cảm thấy mười phần kỳ quái, theo Xuân Thu thời kỳ, đến Chiến Quốc, Đạo Gia Thiên Tông chưa từng có tham dự qua thế sự biến thiên, đến là Đạo Gia Nhân tông sẽ còn thỉnh thoảng nhập thế một chút.
"Hiểu Mộng tiền bối mời." Nếu là so đấu nội lực, khẳng định không thể tại kiếm đạo quán tiến hành, đương nhiên tại kiếm đạo quán cũng là có thể tiến hành, bất quá đây không phải là tỷ thí nội lực, mà chính là liều mạng.
Nho Đạo ở giữa cũng không có như thế đại thù hận, khiến cho song phương hai vị chưởng môn, trực tiếp lấy nội lực tương bính.
Mọi người theo Phục Niệm đi vào Tiểu Thánh Hiền Trang một cái khác viện tử, nơi này là Tiểu Thánh hiền trang thanh nhã nghỉ ngơi chi địa, trong nội viện phối hữu hoa sen ao nước, khắc hoa hành lang.
Phục Niệm cùng Hiểu Mộng cùng đi đến ao nước phía trên trên hành lang, tỷ thí nội lực , có thể dùng đấu văn phương thức.
"Hiểu Mộng tiền bối mời." Phục Niệm tiếp nhận Nho Gia Đệ Tử đưa qua Thái A Kiếm về sau, đối Hiểu Mộng cung kính nói ra.
"Ừm." Hiểu Mộng điểm gật đầu, cũng không có cùng Phục Niệm khách khí, thì rút ra Thu Ly kiếm.
“Đạo gia Thu Ly kiếm” Lộng Ngọc, Diễm Linh Cơ nhìn thanh kiếm trên tay Hiểu Mộng lên tiếng, màu tím biếc quang mang từ nó tỏa ra cùng với dung mạo của nàng, cộng thêm cảnh sắc bên trong Tiểu Thánh Hiền Trang.
Đạo gia hai đại danh kiếm, Tuyết Tễ, Thu Ly, ngoài ra còn rất nhiều danh kiếm trong kiếm phổ, dù sao Đạo Gia cũng là đại phái nhưng nổi danh nhất chính là Tuyết Tể bài danh thứ sáu và Thu Ly thứ 9, một số thanh danh kiếm khác như Hào Tào, Long Tuyền..
Thu Ly kiếm nhất ra khỏi vỏ, thì có một cỗ kiếm khí quấn quanh ở phía trên, ngưng mà không rời, Phù Tô nhìn thấy liền nói: « Thanh kiếm này chính là danh kiếm Thu Ly sao,được Đạo Gia sử dụng chứa trong mình sinh khí đất trời. Nghe nói Trang Chu t ngao du thiên hạ nhận thanh kiếm này làm lên chuyện lớn. Từ đó chưởng môn Thiên Tông Đạo gia sở hửu »
Lí Tư đứng bên cạnh gật đầu « Công tử kiến thức uyên sâu,tương truyền năm đó Ngô Việt cho gọi Tiết Chúc vào cung,hỏi thăm chuyện bảo kiếm của Việt Vương để xứng với danh kiếm Thuần Quân do Âu Dã Tử đã giấu đi. Cầu xin 20 năm cuối cùng đã được danh kiếm,nhưng ngày đó cũng là ngày Tiết Chúc quy tiên.Truyền lại rằng thanh kiếm này là kết tinh của linh hồn Tiết Chúc »
« sương mù trên núi,bụi trong gió đều do sinh vật tức giận mà gây ra,quả là tuyệt đại thần khí » Phù Tô cất lời lên tiếng
« Có điều so với Thái A của Phục Niệm chỉ e còn thua kém nhiều.’ Triệu Cao góp lời « Thái A chính là Âu Dã Tử cùng với Can Tương Mạc Tà liên thủ chế tạo, ngày ra lò đúng là lúc thiên thời, địa lợi, nhân hòa đủ cả, kiếm chưa thành mà kiếm khí đã cao ngút trời xanh, cho nên năm đó đệ nhất tướng Kiếm Sư Phong Hồ Tử viết kiếm phổ đả xếp Thái A vào vị trí thứ ba, vẫn đứng trước nhiều so với thứ 9 Thu Ly »
Phù Tô lúc này cũng chú ý tới Phục Niệm trong tay Thái A, "Thanh kiếm tinh xảo,trầm hùng nhưng mang uy phong hùng dũng, nếu không tinh mắt, kiến thức nông cạn thì khó mà nhìn ra được sự huyền diệu của nó."
Thái A mặt ngoài nhìn lên mười phần phong cách cổ xưa, cùng Thu Ly so sánh, càng lộ vẻ có chút bình thản, không thấy được.Tuy nhiên Thái A mặt ngoài nhìn không ra cái gì, thế nhưng lấy Lạc Thần thực lực, vẫn là có thể nhìn thấy Thái A mặt ngoài ngưng tụ một tầng cẩn trọng kiếm khí, chỉ bất quá cái này cỗ kiếm khí, vô hình vô tướng, người bình thường căn bản phát hiện không ra.
Mấy năm nay hắn càng tiếp xúc sâu với thế giới này nhận biết càng nhiều hơn, đặc biệc là Chú Kiếm Sư cùng với Kiếm Phổ trên bảng danh kiếm, mỗi một thanh đều danh bất hư truyền.Có lẽ đối với cao thủ tới nói, những thứ này danh kiếm bài danh không quan trọng, có thể là đối với những cái kia thực lực đồng dạng giang hồ người mà nói, đạt được một thanh dạng này danh kiếm, thực lực hội tăng vọt.
Đơn giản tới nói, cái gọi là danh kiếm, cũng là cầm lấy liền có thể phóng thích kiếm khí tồn tại, chỉ cần thúc dục nội lực của mình liền phóng thích kiếm khí, đây là một điều như ở các võ hiệp như Kim Dung, Cổ Long thì khó mà làm được.
“ Ồ” Phù Tô kinh ngạc lên, đưa ánh mắt nhìn về Lạc Thần chỉ thấy phía trước hắn, một tấm lụa trắng nhanh chóng được chân khí vuốt phẳng, bốn năm cây cọ phiêu phù xung quanh, đối phương đả bắt đầu vẻ tranh.
“Con đường mòn nghiêng nghiêng dẫn vào núi Thái Ất
Nghe tiếng ngâm thơ lạnh lùng giữa sắc thu nơi
Da thịt nàng là tuyết, mảnh hồn băng
Bóng trăng nhạt nhoà
Xiêm y phất phới
Sắc nước hương trời én nhạn sa
Trăng sao hổ thẹn ẩn hình hài
Múa Thu Li kiếm như gió thổi tuyết bay
Khí chất như hoa lan, một mình coi thường thế tục
Thu Li Hiểu Mộng bế nguyệt tu hoa” Phù Tô chậm rải đọc lên những dòng chữ xuất hiện trên tấm vải lụa trắng, ngẫm nghĩ một hồi gật đầu cười nói “ Thế nhân nói Lạc Thần công tử tam tuyệt vô song, Phương Tri tận mắt nhìn thấy chuyến đi này, quả là mở rộng nhãn quang”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK