Mục lục
Từ Cửu Ca Bắt Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tiếng sau.



“ Thân phận của Thiên Minh và Thiếu Vũ đặc thù tiến nhập vào Nho Gia có ổn không, hơn nữa so với Tiểu Thánh Hiền Trang thì Lạc Thần Sơn Trang càng an toàn, Cái Nhiếp tiên sinh thấy thế nào?” Ban đại sư nhìn về thân ảnh Cái Nhiếp lên tiếng dò hỏi, ánh mắt có mấy phần lo lắng lên.



Cái Nhiếp quét mắt đám người Mặc Gia cùng với Hạng Lương, Phạm Tăng chậm rãi nói “ ta lựa chọn tin tưởng Lạc Thần tiên sinh”



Phạm Tăng và Hạng Lương ánh mắt liếc nhìn nhau một cái như hội ý lấy gì, rồi lấy Phạm Tăng nhìn về Cái Nhiếp cất lời “ thứ cho ta hồ đồ, nhưng mà lở như không đúng như những gì hắn nói thì sao?”



Cái Nhiếp hiểu rõ được lo lắng của hai người này, Thiếu Vũ chính là hậu đại còn sót lại của Hạng thị nhất tộc, liền nói “ Các vị có biết vì sao Doanh Chính lại có thể thành công thống nhất lục quốc trong thời gian ngắn không?”



“ ý tiên sinh là?” Hạng Lương như hiểu như không điều gì lên tiếng.



Cái Nhiếp gật đầu chậm rãi nói “ Năm xưa khi Cái mỗ cùng với sư đệ Vệ Trang học nghệ thành tài hạ sơn, Cái mỗ chọn lấy mạnh nhất đại Tần khi đó còn là thượng công tử Tần Vương Doanh Chính. Sư đệ của ta Vệ Trang lại chọn yếu nhất bảy nước Hàn quốc cùng với Cửu công tử Hàn Phi”



“ Nỗi giận thì chư hầu sợ, an cư thì chư hầu yên Quỷ cốc tuy mỗi đời chỉ có hai người nhưng lại còn hơn cả trăm vạn hùng binh” Phạm Tăng vuốt râu lên tiếng, hắn là Binh Gia xuất thân đương nhiên cũng biết được Quỷ Cốc một phái chuyện.



Cái Nhiếp lại tiếp tục lên tiếng “ Năm đó Doanh Chính tình thế cực kỳ nguy hiểm, mặc dù là mạnh nhất bảy nước nhưng quyền lợi đa số đều nằm trong tay Lử Bất Vi, La Võng khi đó chính là dưới trướng của hắn. Một ngày ta hộ tống hắn đơn thương độc mã đi đến nước Hàn để gặp Hàn Phi”



“a” Đám người ở đây nghe được cũng có chút giật mình khi nghe được lời này, trong lòng có chút kính nể một chút Doanh Chính, dám đơn thân độc mã rời đi mặc dù Cái Nhiếp không có nói rõ bên trong hung hiểm thế nào nhưng đám người cũng mườn tượn ra được chặng đường cũng không dể gì.



“ Hàn Phi Tử, Doanh Chính từng mời hắn vào Hàm Dương làm quan, sau đó hắn chết không rõ nguyên nhân” Ban lảo đầu vuốt râu cất lời.



Cái Nhiếp lần nữa gật đầu nói tiếp “ Hàn Phi khi đó học nghệ trở về nước Hàn, triều chính nước Hàn cũng không tốt lành gì,Tướng quyền che đi vương quyền đại tướng quân Cơ Vô Dạ quyền khinh triều chính trong tay Dạ Mạc lại thêm Bách Việt thái tử Thiên Trạch quấy phá, nhưng tất cả mây mù nước Hàn cũng được Hàn Phi vén lên.Tại nơi này Cái mỗ gặp lấy Lạc Thần tiên sinh cùng với Diễm Linh Cơ phu nhân”



Khi đó Lả Bất Vi phái một sát thủ cấp thiên tự là Huyền Tiễn cùng với đệ nhất thích khách đoàn Tần quốc- Bát Linh Lung cùng với Dạ Mạc bắt tay hợp tác, muốn diệt Lưu Sa của Hàn Phi cùng với Doanh Chính một thế” Cái Nhiếp lại chậm rãi hồi ức lại năm nào lên tiếng.



“Ta nhớ ra rồi năm xưa đại tướng quân Cơ Vô Dạ đột nhiên chết đi, Vệ Trang lên thay” Hạng Lương chợt hô lên, hắn năm xưa cũng là một viên tướng lĩnh đây đối với biến động quân sự lớn của nước Hàn hắn đương nhiên là biết lấy.



“ Cơ Vô Dạ bị Lạc tiên sinh độc xông vương phủ diệt sát, Dạ Mạc Tứ Hung Thú cùng Bách Điểu sát thủ toàn bộ bị hắn thanh trừng. Chúng ta có thể trở về Hàm Dương cũng một phần do Lạc Thần tiên sinh ra tay”

“ hít khà” đám người trong đại sảnh nghe được lời Cái Nhiếp nói cũng hít một ngụm lảnh khí trong đó, độc xông tướng quân phủ là khái niệm gì chứ.



“ Cái Nhiếp ngươi không phải nói quá đó chứ” Đại Thiết Chùy có chút không tin lên tiếng.



“ Năm đó Cái mỗ cũng đả từng giao thủ với y, trong đại quán nước Tần đơn thương độc mã vào trong giải cứu đi Diễm Linh Cơ phu nhân, đao kiếm không thủng thiên sinh thần lực liệt diễm đốt người” Cái Nhiếp nhàn nhạt trả lời nhìn về đám người.



“ Doanh Chính trở về Hàm Dương mang theo một tờ giấy Lạc Thần tiên sinh đưa cho, trên đó có hai chữ Âm Công, nói chỉ cần hắn hiểu ra nhất định sẻ thoát khỏi thế cục bế tắc”



“Âm Công” Đám người mờ mịt lên tiếng, đại não suy nghĩ một hồi vẫn không chưa tìm ra đáp án.



“ Khi đó ta cũng không hiểu được lời ấy là gì, mãi một năm sau khi La Võng đánh cướp Lạc Thần thương đoàn thì Lạc Thần xuất hiện thì ta mới hiểu được đó chính là gì, đồng thời Doanh Chính cũng nắm lấy quyền lực giết đi Lử Bất Vi tru diệt Lao Ái cũng nhờ vào Lạc Thần chỉ điểm, đồng thời còn chỉ ra nếu Doanh Chính muốn thống nhất bảy nước chính là trước diệt Hàn, Triệu, Ngụy, Sở, Yên và Tề” Cái Nhiếp trong giọng có mấy phần nể phục trong đó.



“ Âm Công.. Âm Công... Âm Dương Gia Công Thâu Gia” Cao Tiệm Ly lẩm bẩm một hồi sao đó nghĩ ra hai chữ này là gì.



Bầu không khí nhất thời lặng xuống tịch mịch, bọn họ thật không ngờ thành tựu một đời của Doanh Chính lại liên quan đến Lạc Thần nhiều như vậy. Đồng thời qua đó cũng nhận ra được đối phương đáng sợ không thôi,không chỉ có thực lực mạnh mẻ mà trí tuệ cũng như yêu một dạng.



“ Cái tiên sinh như vậy Thiên Minh và Thiếu Vũ có nguy hiểm không” Phạm Tăng có chút hoảng sợ lo lắng lên tiếng.



“ sẻ không” Cái Nhiếp lắc đầu lên tiếng.



Mọi chuyện phát sinh này chính là khi Lạc Thần đến đem ba đầu tiểu quỷ quậy phá bưng về, đồng thời còn chỉ ra đáp án của Trương Lương. Đồng thời còn hốt du Thiên Minh và Thiếu Vũ ở Nho Gia còn có cơ duyên của hai người, nghe đến đây hai người liền tin tưởng lấy.



Tiểu Thánh Hiền Trang trước cửa.



Thiên Minh xoay người, gặp ở giữa đại môn từ từ mở ra, đang muốn đi qua, lại bị Thiếu Vũ kéo lại :"Không phải cửa đó mà là cửa bên."



"Chẳng phải cửa lớn là ở bên đó sao, tại sao phải kéo ta đi cửa nhỏ?" Thiên Minh có chút không hiểu lên tiếng



Thiếu Vũ lắc đầu cười nói" Thật là đồ đầu đất, chút quy cũ cũng không biết a?"



Trương Lương mỉm cười nói "Đại môn là để đại nhân đi, tiểu môn là để tiểu nhân đi, cho nên, ngươi phải đi tiểu môn."



"Tiểu nhân?" Thiên Minh không phục nói "Ông có ý gì, nói là ta tuổi nhỏ sao?"



"Ý gì sau này ngươi tự nhiên sẽ hiểu . Không muốn bị Tần quân bắt được, liền đi theo ta. Nhớ lấy, đây là món ân tình đầu tiên mà ngươi nợ ta ."



"Món ân tình đầu tiên " Thiên Minh lấy lại tinh thần, nói "Cứ giống như ta hội thiếu ông rất nhiều nhân tình vậy."



"Trả lời chính xác, trẻ con là dễ dạy." Trương Lương cười nhẹ nói lên.



Thiên Minh có chút không rõ lên tiếng “ Thế sau này ta còn thiếu nợ ông bao nhiêu món nợ ân tình nữa”



“ Không nhiều không ít vừa đủ bảy món” Trương Lương đạm mạc trả lời, cất bước rời đi.



Ba người thông qua cửa nhỏ vào trong không lâu thì ba cổ xe ngựa lớn chạy băng băng đến cổng chính Tiểu Thánh Hiền Trang, đồng thời cánh cổng lớn cũng nhanh chóng mở rộng ra làm cho ba người dừng bước lại dòm ngó. Từ bên trong một đám người nhanh chóng cất bước đi ra.



Đi đầu là đại Tần thừa tướng Lý Tư, sau đó là hộ quốc pháp sư Tinh Hồn, cuối cùng là Sở quốc đệ nhất hiền giả Sở Nam Công, còn có một cái đây là nhìn bề ngoài có chút đầy đặn nữ tử, dùng một cái cây quạt mặt nạ chặn lại mặt.



Về phần Trương Lương khi thấy rõ người đến cũng nhanh chóng an bài Thiên Minh, Thiếu Vũ vào bên trong Nho Gia, thân ảnh cũng nhanh chóng xuất hiện đến bên cạnh hai vị sư huynh Phục Niệm và Nhan Lộ của mình, dù sao hắn cùng là Tam Dương Gia của Nho Gia đây.



"Khách quý đến thăm chưa thể nghênh đón, nếu lể số có chổ nào không chu đáo mong đại nhân lượng thứ”Phục Niệm chắp tay lên tiếng nhìn Lý Tư thân ảnh xuất hiện phía trước.



“ Không dám, chúng tôi không mời mà đến mong Phục Niệm tiên sinh đừng trách” Lý Tư cũng chắp tay hành lể Nho Gia đáp trả.



"Có bạn từ xa đến còn gì vui hơn.Hôm nay đại nhân còn dẫn theo bao nhiêu hảo bằng hữu thế này,khiến Nho Gia như nhà tranh bừng sáng" Phục Niệm khách khí lên tiếng, mặc dù biết người đến không thiện nhưng Nho Gia lể số không thể không có.



"Để ta giới thiệu , vị này là Công Tôn tiên sinh của Danh gia " Lý Tư đưa tay ra sau, cái kia đầy đặn nữ tử lập tức đi tới.



"Tiểu nữ tử Công Tôn Linh lung gặp qua Nho Gia các vị." Thanh âm tràn đầy dáng vẻ kệch cỡm.



"Công Tôn Linh Lung, Danh Gia truyền nhân Công Tôn Linh Lung ,hiệu xưng thiên tài ngụy biện chi đạo, không nghờ lại là một nữ tử." Nhan đường giật mình nhìn lấy Công Tôn Linh Lung.



Danh Gia cùng Nho Gia đều là Tề quốc Chư Tử Bách Gia, chỉ bất quá Danh Gia so sánh Nho Gia cũng tốt kém quá xa, mặc dù Danh Gia mạnh nhất thời điểm, danh xưng có thể sánh vai Nho Gia, thế nhưng là đây chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn.



Tắc Hạ Học Cung, cái này tại Tề Quốc, thậm chí tại Tề Quốc đều xa gần nghe tiếng Học Cung, trước đó chính là Danh gia sáng lập ra môn phái tổ sư Huệ Tử sáng tạo.



Tắc Hạ Học Cung chủ yếu là muốn dựa vào biện luận, muốn ra trị quốc thượng sách, tại cường thịnh nhất thời điểm, các lớn Chư Tử Bách Gia nhân vật đều ở Tắc Hạ Học Cung học qua.



Tắc Hạ Học Cung tại hưng thịnh thời kỳ, từng dung nạp lúc ấy "Chư Tử Bách Gia" cơ hồ mỗi cái học phái, chủ yếu như nói, Nho, Pháp, Danh, Binh, Nông, Âm Dương, nặng nhẹ Chư Gia. Tắc Hạ Học Cung tại hưng thịnh thời kỳ, tụ tập thiên hạ hiền sĩ nhiều đến ngàn người tả hữu, trứ danh học giả như Mạnh Tử, Thuần Vu Khôn, Trâu Diễn, Điền Biền, Thận Đáo, Thân Bất Hại, Tiếp Dư, Quý Chân, Vòng Uyên, Bành Mông, Yoon, Điền Ba, Nhi Nói, Lỗ Trọng Liên, Trâu Sảng, Tuân Tử các loại.



Riêng Tuân Tử, đã từng ba lần đảm nhiệm qua Học Cung "Tế Tửu" (Học Cung trưởng). Lúc ấy, phàm đến Tắc Hạ Học Cung người học giả, vô luận học thuật Phái Biệt, Tư Tưởng Quan, khuynh hướng chính trị, cùng nước hay khác, tuổi tác, tư lịch các loại như thế nào, đều có thể phát biểu chính mình học thuật kiến giải, từ đó làm Tắc Hạ Học Cung trở thành lúc ấy các Học Phái hội tụ tâm. Những học giả này nhóm lẫn nhau tranh luận, hỏi khó, hấp thu, thành là chân chính thể hiện chiến quốc "Bách Gia Tranh Minh" điển hình.



Càng đáng quý là, lúc ấy Tề Quốc Thống Trị Giả khai thác mười phần ưu lễ thái độ, phong không ít trứ danh học giả vì "Thượng Đại Phu", cũng "Thụ Thượng Đại Phu chi lộc", tức có được tương ứng tước vị cùng bổng nuôi, cho phép bọn họ "Bất trị mà nghị luận. Bởi vậy, Tắc Hạ Học Cung là có học thuật cùng chính trị song trọng tính chất, nó đã là một cái nhà nước học thuật cơ cấu, lại là một cái nhà nước chính trị cố vấn đoàn thể.



Tắc Hạ Học Cung học thuật bao la tinh thâm, bao hàm lúc ấy các Gia các Phái tư tưởng. Liền Nho Học mà nói, từng tại Tắc Hạ Học Cung có ảnh hưởng Nho Gia Học Giả, trước có Mạnh Tử, sau có Tuân Tử. “Đủ Tuyên Vương bao Nho tôn học, Mạnh Khả; Thuần Vu Khôn chi đồ thụ Thượng Đại Phu chi lộc, bất luận chức mà nói quốc sự. Đóng đủ Tắc Hạ tiên sinh làm có thừa người."



Mạnh Tử thời gian dài ở đây, hắn tư tưởng có phần bị Tắc Hạ học giả ảnh hưởng, như Mạnh Tử liên quan tới "Nuôi Hạo Nhiên Chi Khí" tư tưởng, liền có Học Giả cho rằng là thụ Tắc Hạ tiên sinh Tống Hình, Yoon "Khí luận" ảnh hưởng . Còn Tuân Tử, thì là Tắc Hạ Học Cung cái cuối cùng Đại Sư, hắn đặt chân Nho Gia, đối Tắc Hạ học thuật tiến hành toàn diện phê phán tổng kết, từ nhân tính luận, nhận thức luận, chính trị lý luận, Thiên Nhân quan hệ các loại chư phương diện đối Tắc Hạ học thuật tiến hành hấp thụ cùng sửa đổi, từ đó đem Chư Tử học thuật đẩy hướng cao trào, trở thành Chiến Quốc Chư Tử học chánh thức tổng kết người, đối hậu thế có ảnh hưởng nhất cũng là Tuân Tử "Lễ pháp kết hợp" Chính Trị Tư Tưởng.



Bất quá đáng tiếc theo Tắc Hạ Học Cung tàn lụi theo năm tháng, Danh Gia một bộ phận lão nhân qua đời bắt đầu đi lên đường nghiêng, vốn là muốn lấy biện luận phân biệt ra trị quốc thượng sách Danh Gia, cuối cùng quả thực là biến thành quỷ biện chi thuật Danh Gia, nhất là Danh gia Công Tôn Long làm ra bạch mã không ngựa, mặc dù nghe rất có đạo lý, nhưng là không thể tránh khỏi đi lên múa mép khua môi trình độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK