Không xa nơi này, trên một ngọn cây lớn có hai thân ảnh đứng ngự ở trên cành nhỏ chăm chú quan sát cuộc chiến bên dưới.
“ Nữ nhân càng xinh đẹp, lại càng dể lừa người, nam nhân trong thiên hạ có mấy người có thể vượt qua được đây. ” Lạc Thần chậm rải lên tiếng, nhìn về phía dưới Cự Khuyết bị Mai Tam Nương liêm đao chặn lại.
“ Lợi hại đến đâu đều có thể qua được Tình thánh đại nhân sao, có người nào có thể lừa được chàng đây” Điền Ngôn chậm rải cất lời “ đến ngay cả Hiểu Mộng Thiên Tông thanh tu không nhiễm thế tục, cũng rơi vào tay chàng đây”
“ Hahaha” Lạc Thần cười một hồi rồi nói “ Người trong thiên hạ khó mà lừa ta được, nhưng các nàng có thể nha, ta cam tâm tình nguyện cho nử hoàng của ta lừa gạt đây”
“ Miệng lưỡi thật ngọt, chả trách nhiều nử nhân nhớ thương như vậy” Điền Ngôn tiếu dung nói “ Năm xưa Điền Mật tiểu thủ đoạn đem Ngô Khoáng, Thắng Thất mài chết ngồi lên đường chủ là nhờ có Điền Mãnh một tay thúc đẩy, hai người gian tình không ít”
Lạc Thần đương nhiên hiểu rõ lời nói của Điền Ngôn có ý gì, còn không phải nàng không muốn cùng Điền Mật là nữ nhân của hắn đây, cười nói “ Đóa hoa xinh đẹp nhất của Nông Gia đả về tay ta rồi, còn lại những bông hoa khác chỉ là tô điểm sắc đẹp cho bông hoa mĩ lệ đó mà thôi”
Điền Ngôn môi nhích lên độ cong, hiển nhiên nàng rất vừa lòng với lời tán thưởng của hắn đây, nhãn châu xoay chuyển nói “ Thế nhân biết Lạc Thần công tử tài hoa trác tuyệt, cầm kỳ thi họa khiến người ngưỡng mộ, một khúc Nữ Nhân tình khiến nử nhân ái mộ, Linh Cơ giai nhân làm cho biết bao nam tử trong thiên hạ hâm mộ, nử nhân tỵ ganh, Hồng Liên phú, Thải Điệp thơ, Tử Nữ tình, Hiểu Mộng vũ..”
“ Được rồi bảo bối” Lạc Thần chặn lại lời nói của nàng, hiển nhiên hắn biết đối phương ý gì đây, còn không phải yêu cầu hắn một bài thơ cho mình đây, tiểu tâm tư này hắn đương nhiên là đáp ứng rồi, chậm rãi nói :
“Tố đắc tiểu yêu thân- Eo vốn nhỏ thon thon
Bất nại thương xuân- Khốn nỗi xuân mòn
Sơ mai ảnh bất vãn trang tân- Chiều trang điểm dưới bóng mai non
Niểu niểu đình đình hà dạng tự?- Thướt thướt tha tha chi tựa nhỉ?
Nhất lũ thanh vân- Một rẽ mây vờn
Ca xảo động chu thần- Ca mấp máy môi son
Tự tự kiều sân- Từng chữ véo von
Đào hoa thâm kính nhất thông tân- Hoa đào ngõ thẳm một bon bon
Trướng vọng dao đài thanh dạ nguyệt- Buồn ngắm dao đài nguyệt bạch
Viễn chiếu quy luân- Xa rọi vành tròn”
Điền Ngôn nghe xong, mày nhíu suy nghĩ một hơi xong đưa tay véo hông hắn, gương mặt phiếm hồng nói “ Không đứng đắn”
Lãng Đào Sa Kỳ 2 chính là bài thơ hắn vừa đọc lên, nguyên tác chính là Lý Thanh Chiếu Trung Hoa đệ nhất tài nữ. Bài thơ thể hiện tư tưởng lớn mật của nử tử trong thời đại đầy rẩy định kiến của thời Tống, bài thơ miêu tả thân ảnh nử tử xinh đẹp như sắc xuân tươi thấm nhưng dần tàn phai khi ý lang quân không ở bên cạnh.
“ Xuân Hàn Đoạn Chưởng của Nông Gia thật không tệ” Lạc Thần lần nửa lên tiếng, theo ánh mắt của hắn vốn chỉ có bốn người Điền Mật, Anh Bố, Cốt Yêu và Mai Tam Nương lại xuất hiện thêm một thanh niên nam tử, hắn xuất hiện kịp thời ngăn lại Thắng Thất.
Thắng Thất có thể mạnh ép mấy người này chính là một thân thực lực lẫn Cự Khuyết bá đạo, lại thêm Anh Bố và Điền Mật cũng không có nhúng tay vào. Mai Tam Nương Phi Giáp Công lợi hại nhưng đứng trước Cự Khuyết cũng không dám ngạnh kháng nhiều, Cự Khuyết mỗi lần chém xuống không chỉ có kiếm khí không thôi mà còn cả trọng lượng ngàn cân của nó nửa.
“ Xuân Hàn Đoạn Chưởng công phu nhà nghề của Cộng Công Đường, nếu người trúng phải xương cốt hay nội tạng sẻ trở nên giòn yếu, chỉ cần chạm nhẹ đả vụn vở.” Điền Ngôn chậm rãi lên tiếng nhìn về thân ảnh Điền Trọng xuất hiện.
“Nghe đồn Địa Trạch Thập Nhị Tứ do Thần Nông Thị để lại, tham ngộ biến đổi của 24 tiết khí trời trong năm, tạo thành trận pháp uy lực mạnh mẻ, được đặt tên bằng các tiết khí đất trời.
Biểu thị cho sự nóng lạnh thay đổi cho nhau có 8 tiết khí Lập xuân, Xuân Phân, Lập Hạ, Hạ chí, Lập thu, Thu Phân; Lập Đông, Đông Chí. Biểu thị cho nhiệt độ thay đổi có 5 tiết khí: Tiểu Thử, Đại Thử, Xử Thử, Tiểu Hàn, Đại Hàn.Biểu thị cho sự liên quan đến mưa, nước có 7 tiết khí: Vũ Thủy, Cốc Vũ, Bạch Lộ, Hàn Lộ, Sương Giáng, Tiểu Tuyết, Đại Tuyết. Biểu thị cho sự vật, hiện tượng có 4 tiết khí: Kinh Trập, Thanh Minh, Tiểu Mãn, Mang Chủng.
Năm xưa Nhân Đồ Bạch Khởi trong đại quân bị Lục Đại đường chủ mai phục giết đi, cũng nhờ vào trận pháp này. Điểm tuyệt diệu của trận pháp này chỉ cần có hai người liền có thể phát động, người càng đông uy lực càng mạnh. Một khi đủ hai mươi bốn người chiếm giữ trận pháp khó người có thể thoát ra” Lạc Thần chậm rãi nói, ánh mắt nhìn về bên dưới Thắng Thất bị Mai Tam Nương, Điền Trọng, Cốt Yêu ba người gây ra thương tích trên người.
“ Càng ngày càng bị chàng hấp dẫn đây, xem ra người của chàng trong Nông Gia không ít đây, hiểu rõ như vậy chắc chàng cũng biết cách phá trận rồi” Điền Ngôn lên tiếng, La Võng có người của Lạc Thần cài vào Nông Gia lớn như vậy chẳng lẻ không có người của hắn sau, khi mà Nguyệt Hạ Soa Y Khách lại chưởng quản cơ quan tình báo đây.
“ Đông Chí và Hạ Chí chính là cách phá trận này, người cài vào cũng không nhiều lắm, vừa tròn 100 mà thôi. Nàng nói xem Thắng Thất sẻ như thế nào” Lạc Thần lần nửa hỏi dò, lúc này Thắng Thất đả hoàn toàn bị vây chặt khi mà Điền Hổ mang theo hai tên thuộc hạ khác chặn lấy.
“ Xuân hạ thu đông tứ thời luân chuyển, vị trí quan trọng nhất Đông Diệt đả do nhị thúc trấn giữ, trận này đả không còn sơ hở” Lời vừa ngừng thì lại thấy trận pháp lại thay đổi khi hai người khác nhập trận “ Vị trí Thu Chi Bạch Lộ do Ách Nô đảm nhiệm tạo thành trận Ngủ Cốc Phong Đăng. Ngô Khoảng lại đảm nhiệm Đông Chi Đại Hàn tạo thành Lục Nghiệp Hưng Vượng. Trận thế này cho dù có là Hiệp Khôi cũng không cách nào phá nổi”
“ Chưa chắc nha” Lạc Thần lên tiếng đem ánh mắt nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy lúc này Thắng Thất sau một hồi công kích trên người đả bị trọng thương, hai vai bị Ách Nô đâm lấy, lại ăn thêm một chưởng nội lực của Điền Hổ.
“ vù vù vù” Thắng Thất vung lấy xiềng xích đem Cự Khuyết quơ múa, chỉ thấy xung quanh không khí nhanh chóng xoay chuyển cấp tốc thành một cơn gió lốc, bùi mù tung lên. Để cho Mai Tam Nương chờ võ công lần một số người căn bản không thể tới gần, chỉ có Điền Hổ, Điền Trọng, Kim tiên sinh ba người mới có thể tại Cự Khuyết khổng lồ mang theo trong gió lốc dừng chân.
"A." Thắng Thất hét lớn một tiếng, Cự Khuyết phát ra một đạo to lớn kiếm khí, đem Điền Hổ cùng Điền Trọng bức lui, sau đó thắng bảy cầm lấy Cự Khuyết liền hướng về Kim tiên sinh phóng đi.
"Thắng Thất " Điền Hổ nhìn xem Thắng Thất cứng rắn lần lượt Kim tiên sinh nhất kiếm, xông ra trận pháp về sau, lập tức tức giận hét lớn một tiếng, cấp tốc hướng về Thắng Thất phóng đi.
Đáng tiếc lúc này đã muộn, Điền Hổ một kiếm này không có đâm trúng đối phương, mà là đâm qua một bên trên đại thụ, theo Điền Hổ cổ tay chuyển một cái, Hổ Phách đứng thứ 12 trên Kiếm Phổ lập tức từ trên đại thụ rút ra, lập tức bị hắn đánh nát bấy.Tứ tán cây cối mảnh vỡ, theo gió phiêu đãng tại Điền Hổ sau lưng.
Điền Hổ trong lòng nộ hỏa đi về Ngô Khoáng, một tay tát mạnh lên mặt hắn lực đạo mạnh đến nổi, miệng đả hiện ra máu tươi chảy xuống “ Ngươi đả thả cho hắn đi”
“ Xin cáo lổi với Nhị đươn gia” Ngô Khoáng quỳ xuống cúi đầu lên tiếng
“ Cáo lổi, ngươi cáo lỗi là được à. Lấy mạng của ngươi để cáo lổi có được hay không” Điền Hổ một tay tụ tập nội lực hướng về đầu Ngô Khoáng vỗ xuống.
"Nhị đương gia, hắn ở Nông Gia chưa được bao lâu, chưa thể lỉnh hội thông suốt được tinh túy của Địa Trạch Thập Nhị Tứ. So với Thắng Thất địch nhân nguy hiểm hơn là Chu Gia, giờ là lúc cần dùng người" Điền Trọng vội chạy đến xin xỏ
Điền Hổ tuy là xúc động, cũng minh bạch lúc này là hắn đem muốn trở thành Nông gia Hiệp Khôi thời khắc trọng yếu, thu lại nội lực một tay đập lên vai hắn nói “ Đứng dậy, ta sẻ không giết ngươi nhưng ta cần cái mạng của ngươi”
Kim tiên sinh võ công, tại vừa mới đã trải qua có chỗ hiện ra, tại phía xa Mai Tam Nương, Cốt Yêu, Ách Nô bọn người phía trên, cao thủ như vậy, nếu như bây giờ giết, quả thật có chút đáng tiếc. Hơn nữa Điển Khánh người này đao thương bất nhập lại thêm Tư Đồ Vạn Lý, Chu Gia đây.
"Mạng của tại hạ đả là của Nhị đương gia rồi" Ngô Khoáng lên tiếng, hắn chính là chủ động muốn thả đi Thắng Thất, Kim tiên sinh chỉ là cái vỏ bọc của hắn mà thôi, lần này trở về Nông Gia chính là vén lên tấm màn bí mật năm xưa.
“ Cũng đến lúc nàng hành động rồi, La Võng Yểm Nhật, ta cũng muốn biết hắn là ai, có thể tránh thoát khỏi tai mắt của Soa Y Khách trong thiên hạ chỉ có mấy người mà thôi” Lạc Thần lời còn chư dứt thân ảnh của Điền Ngôn đả biến mất ở nơi này, để lại thanh âm của vang ra.
Từ khi Soa Y Khách chưởng khống tình báo cơ quan, theo mười năm nấp sâu dưới đại Tần cơ hồ khó có bí mật nào có thể thoát khỏi tai mắt của hắn. Một chính là Thương Long Thất Túc bí mật, hai là Đông Hoàng Thái Nhất thân phận là người nào. Cuối cùng là một vài nhân vật bí ẩn như Sở Nam Công, Triệu Cao Yểm Nhật, Đông Quân, Nguyệt Thần, Vân Trung Quân .
Đại Tần Triệu Cao phủ đệ.
“ Tình hình trước mắt của Đông Quận đả trình báo xong, xin đại nhân chỉ thị” Mậu Tuất chắp tay thi lể, một chân quỳ xuống hướng Triệu Cao nói.
“ Mỗi tia manh mối đều mang luồng khí của con người, thật khiến người ta vui sướng” Triệu Cao nhàn nhạt nói, từ trong lòng bàn tay con nhện đen kịch độc chậm rải bò vào ống tay áo của hắn, bên tai lại nghe Mậu Tuất thanh âm “ Quỷ Cốc Tung Hoành vô cùng khó đối phó, xem ra chúng chuẩn bị xen vào rồi”
“Khoanh tay đứng nhìn hay xen vào cũng chỉ là một nước cờ. Điểm đẹp nhất của một tử cục chính là mỗi người đều có một bất ngờ” Triệu Cao tự tin nói, ván cờ này hắn hạ xuống Nông Gia vốn là tử cục , đả được giăng từ rất lâu rồi lưới đả kết và chuẩn bị đến ngày thu lấy.
“ Kinh Nghê tiên sinh và Chương Hàm đả từng giao thủ một lần, dường như Chương Hàm đả phát hiện kế hoạch của chúng ta” Nghe Mậu Tuất lên tiếng, Triệu Cao gương mặt có chút ngưng trọng nói “ Biểu hiện của Chương Hàm quả xứng với sự coi trọng của ta, ngươi nói với Kinh Nghê hắn cũng đừng phụ với danh khí của Việt Vương Bát Kiếm”
“ Xin đại nhân yên tâm, Kinh Nghê tiên sinh đả khởi động kế hoạch thứ hai, lần này ắt sẻ thành công”
“ Sự mâu thuẫn giữa La Võng và Ảnh Mật Vệ là giữa con mồi và con mồi, có điều Chương Hàm có biết vị trí hắn đang đứng không” Triệu Cao chậm rải lên tiếng, phất tay ra hiệu cho tên thuộc hạ rời đi, ánh mắt quay sang ván cờ đả kết trên bàn không xa.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK