Tất cả nhân dân cũng ngầm biết được tin lan truyền là thật rồi, quân Con Cháu giống như tin đồn vậy chính là quân Con Cháu của nhân dân.
Giang Siêu cũng giống như tin đồn sẽ đứng về phía dân nghèo.
Chẳng quan có một phố địa chủ, phú hào thì trong lòng lại tràn đầy sự thấp thỏm, đặc biệt là địa chủ có ruộng đất.
Bọn họ nghe nói quân Con Cháu sẽ thu hồi lại ruộng đất.
Nhưng mà bọn họ nghe nói thu hồi ruộng đất sẽ dùng tiền để đổi, nếu như vẫn quyết tâm lấy ruộng đất thì hậu quả có thể tưởng tượng đi.
Còn về phần kết quả cuối cùng như thế nào thì những địa chủ đó không dám nghĩ, có người chuẩn bị rời khỏi thành Thường Châu, nhưng bọn họ không cam lòng lại không muốn rời đi như vậy.
Rời đi rồi thì không có gì cả, có lẽ là nếu như không rời đi còn có thể có được chút tiền tài.
Thành Thường Châu ở trong tình trạng như vậy xem như là bị quân Con Cháu hoàn toàn khống chế rồi. khi vào ngày thứ ba tiếp tế ở hậu phương cuối cùng cũng đuổi kịp theo rồi.
Đến cùng còn có mười nghìn người chi viện quân Con Cháu, cùng với các loại trang bị vũ khí.
Còn về phần những tù binh đó thì bị áp giải ở phía sau.
Thứ chờ đợi bọn họ chính là lao động cải tạo.
Sau đó sẽ từ trong số những người này tìm kiếm được. một số người có tư tưởng giáo dục hợp cách đi vào trong quân Con Cháu.
Nhưng đây chính là vấn đề thời gian rồi.
Thành Thường Châu thì để lại nghìn người canh giữa cũng phái thêm quan viên tương ứng để tiến hành cải cách chính trị,
Từ lâu khi Giang Siêu chuẩn bị tranh giành thiên hạ đã tiến hành bồi dưỡng về phương diện người tài.
Sau khi thông quan bồi dưỡng hơn một năm thì người tài ở phương diện này mới có được sự chuẩn bị không ít..
Lại thêm gần đầy Tô Văn đến đầu quân khiến cho người tài dưới trướng càng đầy đủ hơn.
Chỉ cần Giang Siuê có thể giữ lại Tô Văn thì hắn sẽ không cần lo lắng không có người học thức đến đầu quân, so với bắt đầu bồi dưỡng từ con số không thì những người học thứ biết đọc sách sẽ nhanh chóng trở thành người hơn.
Cải cách ở Thành Thường Châu tiến hành như lửa bỏng dầu sối, vào ngày thứ ba đoạt được thành Thường Châu, Đông Ly Ưng dẫn theo bốn mươi nghìn quân Con Cháu nhanh chóng đi về phía Dương Thành.
Có thêm hơn mười nghìn người chỉ viện của quân Con Cháu, hắn ta càng tự tin trong khoảng thời gian ngắn có thể đoạt được cả Dương Thành và Tô Thành còn lại.
Chỉ cần đoạt được hai thành này thì cuối cùng còn lại Ứng Thiên Thành ở Doanh Châu phủ chỉ là dễ như trở bàn tay.
Mà thiên hạ cũng vào ngày thứ ba trong chiến sự của thành Thường Châu biết được tin tức cả thành Thường Châu bị đoạt mất, điều khiến cho thế lực khắp phía chấn động là đoạt được thành Thường Châu quân Con Cháu chỉ dùng không tới nữa canh giờ đang phá thành rồi.
Đoạt thành cũng chỉ dùng thời gian nửa ngày, tám mươi nghìn thủ quân của thành Thường Châu bị bắt tù gần năm mươi nghìn, thương vong gần ba mươi nghìn.
Chiến tích như vật hoàn toàn khiến cho thế lực khắp phía của thiên hạ đều sợ hãi.
Chiếc lực của quân Con Cháu lại lần nữa khiến cho bọn họ sợ hãi, nhưng điều đáng sợ hơn là thế lực các phía cũng không dám có bất cứ sự bất lợi nào với quân Con Cháu.
Bọn họ sợ… Sợ sẽ trở thành mục tiêu tiêu diệt tiếp theo của quân Con Cháu.
Mà các phía cũng bắt đầu điên cuồng nghiên cứu trang bị vũ khí.
Đáng tiếc với tri thức của bọn họ, sai lại so sánh được với Giang Siêu có tri thức của thời hiện đại được.
Còn về phần những người nghiên cứu dưới trướng của Giang Siêu toàn bộ đều được bảo vệ, thế lực các phía cũng không vào được căn cứ quân sự của Giang Siêu, muốn trọn lấy tri thức cũng không có cách nào.
Nhưng mà nghiên cứu của các phía cũng không phải không có kết quả. Ít nhất bọn họ có thể nghiên cứu ra được địa lôi giống với Giang Siêu, chính xác hơn mà nói là mô phỏng lại vũ khí như vậy.
Sức sát thương của vũ khí này quả thật không tồi mà Trịnh Thế Dân thân là người nghiên cứu ra được loại vũ khí này trong lúc tự tin thì có chút huênh hoang.