Đông Ly Ưng là tổng chỉ huy, bọn người Nam Minh Chinh thì mang ba vạn quân Con Cháu đi đến Doanh Châu phủ, Trước tiên kêu gọi đầu hàng đã, nếu như, Doanh Châu phủ không đồng ý quy thuận, vậy thì đánh…
Đông Ly Ưng gặp nhiệm vụ như vậy, lúc đầu vẻ mặt rất kinh ngạc, nhưng qua một lúc, hắn và các tướng lĩnh thuộc bộ tác chiến của tộc Dạ Lang đều hết sức vui mừng.
Gần một năm nay không đánh trận, bọn họ vẫn luôn huấn luyện rồi lại huấn luyện, tóc cũng đều dài ra rồi.
Thậm chí sau khi bố trí xong kế hoạch tác chiến, vẫn còn có quân Con Cháu muốn xin đi chiến đấu.
Chỉ tiếc, quân Con Cháu không có khả năng tất cả đều tham gia.
Ninh Châu phủ vẫn phải bảo vệ tốt. Dù sao, nếu lại để người cướp được sân sau, vậy thì quá trớn rồi!
Chờ đến sau khi đã sắp xếp tốt kế hoạch tác chiến, Giang Siêu cũng dẫn một ngàn bộ binh đã được chuẩn bị đầy đủ đi đến nước Thục.
Bọn họ đi trước, ở phía sau còn có các loại đồ hậu cần lương thực nhu yếu phẩm ởi theo sau.
Từ Ninh Châu phủ đi đến nước Thục, cần phải đi qua Kinh Châu phủ, sau đó mới đến được nước Thục. Quãng đường đi tính toán ra cũng hơn hai ngàn dặm.
Khoảng cách như vậy nếu muốn đi bộ, khả năng cũng phải mất hơn nửa năm. Ít nhất cũng phải mất ba tháng.
Tuy nhiên, với tốc độ di chuyển nhanh của quân Con Cháu, chỉ cần nửa tháng là có thể đến rồi.
Còn quân giữ nhu yếu phẩm thì cần thời gian khoảng một tháng.
Nhu yếu phẩm tạm thời không có, Giang Siêu ngược lại cũng không nóng nảy. Nhưng những tin tức liên quan đến nước Thục, hắn phải có nhanh.
Hắn đã quyết định đi bao vây, đương nhiên không có khả năng chạy loạn đi vào. Nếu làm không cẩn thận, có khả năng làm cho mọi chuyện trở nên càng phức tạp hơn.
Đương nhiên, thiếu tộc trưởng đó muốn người phụ nữ của hắn, mặc kệ là lý do gì, ở trong lòng Giang Siêu đã phán cho hắn ta tội chết.
Dám ép buộc nữ nhân của hắn, thật sự là muốn chết!
Khi Giang Siêu vội vã hành quân đến nước Thục, ba vạn đại quân Con Cháu đi tấn công Doanh Châu phủ cũng bắt đầu di chuyển.
Quân giữ đồ hậu cần cũng đuổi theo sau.
Đại quân mênh mông cuồn cuộn di chuyển.
Ngay khi quân Con Cháu bắt đầu di chuyển, gần như cả thiên hạ đều biết, tất cả các thế lực đều ghé mắt nhăm nhe Ninh Châu phủ.
Có thế lực rục rịch ý định đánh chiếm Ninh Châu phủ, ở trong đó có Trịnh Thế Dân, có hoàng đế mới của Đại Triệu là Tống Cấu.
Tuy nhiên, bọn họ nghĩ như vậy, nhưng nhất thời cũng chưa ai dám biến suy nghĩ thành hành động.
Sức chiến đấu khủng bố của quân Con Cháu đã sớm khắc sâu vào trong lòng bọn họ.
Bây giờ bọn họ sợ nhất là phải chiến đấu với quân Con Cháu.
Dù Ninh Châu phủ có sức hấp dẫn chết người đối với bọn họ, nhưng không có người nào dám đến cướp.
Nhưng các thế lực trong thiên hạ đều rất rõ sức mạnh của Doanh Châu phủ, tất cả mọi người đều hy vọng quân Con Cháu có thể bị Doanh Châu phủ đánh bại.
Một khi quân Con Cháu ở chỗ Doanh Châu phủ thất bại, vậy thì bọn họ có thể thừa dịp cháy nhà đi hôi của.
Thậm chí có một ít thế lực đã bắt đầu lặng lẽ kết hợp lại với nhau.
Ví dụ như năm thế lực lớn của Phương Bách Phật lại liên hợp với nhau lần nữa.
Chuẩn bị tìm cơ hội xem có thể cướp được Ninh Châu phủ hay không.
Tuy nhiên, nghĩ thì nghĩ như vậy, lần này bọn họ đã có kinh nghiệm, không đến lúc không còn sai sót nào nữa, chắc chắn bọn họ sẽ không ra tay.
Nếu không, sợ là sẽ không có kết quả tốt, lần trước Giang Siêu bỏ qua cho bọn họ, lần này biết đâu.
Về phần Giang Siêu đã đi đến nước Thục, cả thiên hạ không có ai biết. Giang Siêu đã ém nhẹm đi chuyện hắn đi đến nước Thục.
Việc quân Con Cháu tấn công Doanh Châu cũng là một cách để Giang Siêu dời đi tầm nhìn của người trong thiên hạ.
Ngay khi Giang Siêu vừa đuổi đến nước Thục, Đông Ly Ưng đã dẫn đầu quân Con Cháu, chào đón tràng chiến đấu đầu tiên với quân Châu phủ của Doanh Châu phủ.