• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5 Tính cách cường ngạnh
 
             Nhược Đồng ngồi đợi chừng mười lăm phút, thì chiếc xe ban chiều dừng lại trước mặt. Thanh Phi bước ra khỏi xe, ngồi xuống bên cạnh cậu, hai người cứ như thế im lặng chờ đợi, đợi xem ai sẽ lên tiếng trước.  

             “Chúng ta đến chỗ nào ngồi có được không?” Thanh Phi nhìn nhìn xung quanh rồi lên tiếng hỏi.  

             “Tôi thấy chỗ này cũng tốt lắm, hơn nữa chúng ta cũng không nói gì nhiều, cứ ngồi ở đây là được rồi.”  

             Chỗ bọn họ ngồi, là bậc thang dùng để đi lên cầu vượt, bình thường đã không có mấy người, hiện tại là gần chín giờ tối, vắng càng thêm vắng. Dùng nơi này để nói chuyện riêng thì đúng là hoàn hảo, chỉ có điều đối với Thanh Phi đây là lần đầu tiên hắn ngồi lề đường để bàn chuyện đấy.  

             “Nếu cậu thấy được thì được, chỉ sợ một chút muỗi chích cậu đầy người, Bạch Hy lại đau lòng.”  

             Nghe Thanh Phi nhắc đến Bạch Hy, Nhược Đồng mới ngước mặt lên nhìn hắn, rồi lại hỏi: “Anh thật sự yêu chị tôi sao? Không vì bất cứ điều gì.”  

             “Đương nhiên là có rồi.”  

             “Là cái gì?”  

             “Là tình yêu đấy! Chúng tôi làm sao có thể khi không mà đến với nhau, hoặc là không vì điều gì mà đến với nhau được. Tôi vì yêu em ấy nên tỏ tình, em ấy vì yêu tôi nên đáp lại. Chúng tôi đều vì tình yêu mà đến với nhau, đều vì đối phương mà làm nhiều chuyện. Chính vì thế, cậu không cần phải lo Bạch Hy sẽ phải gánh nặng món nợ nào giùm cậu, tôi chỉ giúp cậu vì cậu là em trai của Bạch Hy mà thôi.” Nói xong một tràn, cổ họng cũng có chút đau, nhưng người trước mắt lại giống như không nghe thấy gì, khiến Thanh Phi lại cảm thấy hình tượng này có hơi quen thuộc.  

             “Anh suy nghĩ quá nhiều rồi, mà thật ra anh cũng có chút suy nghĩ đúng. Thật sự ban đầu tôi không chấp nhận làm phẫu thuật, là vì sợ anh và chị tôi sẽ có giao ước vì đó với nhau. Nhưng tôi có mắt mù cũng biết tình cảm hai người dành cho nhau là thật, hơn nữa chúng tôi cũng không có gì, anh là người có địa vị thì cũng không cần làm những chuyện vô bổ đó.”  

             “Vậy tại sao cậu lại không chịu làm phẫu thuật? Cậu có biết đối với căn bệnh này, để lâu một ngày thì tình trạng sẽ càng nghiêm trọng hơn hay không?”  

             “Vậy tôi chỉ hỏi anh một câu thôi.”  

             “Cậu nói đi.”  

             “Khả năng thành công là bao nhiêu?”  

             “Chỉ cần cậu đồng ý phẫu thuật, bác sĩ sẽ…làm hết sức mình, nhất định sẽ không có chuyện gì.”  

             Nhược Đồng vừa nghe là biết Thanh Phi đang có ý trốn tránh. Ban đầu cậu nghĩ nếu phẫu thuật, khả năng thành công có thể là khoảng năm mươi phần trăm, nhưng với thái độ hiện tại của Thanh Phi, có lẽ là thấp hơn rất nhiều.  

             “Anh cứ nói đi, tôi đã quen rồi.”  

             Thanh Phi do dự một chút, rồi nói: “Hai mươi phần trăm, nếu là lúc trước. Còn hiện tại, thì tôi không biết rõ.”  

             “Có phải bác sĩ nói với anh, khả năng thành công là khoảng hai mươi phần trăm, sau khi thay tim vẫn có nhiều di chứng có thể xảy ra. Nhẹ thì phần lớn là dùng thuốc, nặng thì có thể trở thành người thực vật, phải không?”  

             Thanh Phi không thể nói gì được, vì những lời Nhược Đồng vừa nói, anh đều đã được nghe một lần từ bác sĩ. Anh không thể bảo đảm mọi chuyện sẽ thuận lợi, chỉ có hai mươi phần trăm thành công, bản thân anh cũng đã tốn rất nhiều công sức mới thuyết phục được Bạch Hy. Còn Nhược Đồng thì…  

             “Nhưng cũng chưa chắc đều là tình huống xấu hết.”  

             “Cũng không chắc là mọi thứ đều tốt đẹp mà. Hơn nữa, anh có nghĩ tới, nếu tôi xảy ra chuyện gì, Bạch Hy phải làm sao không?”  

             Thanh Phi im lặng, Nhược Đồng biết anh đang khó xử, nên tiếp tục nói:   

             “Nếu như đã không biết chuyện gì sẽ xảy ra, sao còn phải cố chấp làm gì. Tôi cũng không nói là sẽ chấp nhận số mệnh mà. Hiện tại tôi vẫn rất tốt, tôi muốn trước khi phải đối mặt với tình huống xấu hơn, làm những chuyện mà mình muốn. Anh và Bạch Hy không cần khuyên tôi, cũng không cần lo lắng nhiều đâu, tôi muốn sống lâu hơn tất cả mọi người đây.”  

             Nghe được Nhược Đồng đã có sự sắp xếp hết, tuy không hợp ý Thanh Phi lắm, nhưng hắn cũng không bảo đảm được điều gì. Vậy cứ để mọi chuyện theo ý cậu vậy.  

             Nhưng quả thật Thanh Phi đã bị bất ngờ. Trước giờ hắn vẫn nghĩ, Nhược Đồng là một người cố chấp, ích kỷ, chỉ biết suy nghĩ cho bản thân. Nhưng qua lần nói chuyện lần này, hắn thật sự đã mở rộng tầm mắt. Nhược Đồng có suy nghĩ thấu đáo và tinh tường hơn bất cứ ai, cho dù bản thân đang nằm trong tình huống không hề thuận lợi, cậu vẫn rất bình tĩnh mà đối mặt.  

             Đối với người có cách hành xử này, Thanh Phi đã từng được chiêm ngưỡng một lần, không ngờ hiện tại lại gặp thêm được một người nữa.  

             Sau khi nói chuyện xong, Thanh Phi nói muốn đưa cậu về nhà, nhưng bị Nhược Đồng từ chối. Hắn cũng không thể nắm cậu lôi lên xe được, nên chỉ có thể dặn cậu cẩn thận, rồi lên xe. Nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Nhược Đồng thong thả đi trên đường giống như đang tản bộ, Thanh Phi nhìn người ngồi ở phía sau từ nãy giờ, nói :  

             “Hèn gì lại thấy tính cách cường ngạnh đó có chút quen thuộc, thì ra là bên cạnh mình cũng có một người.”  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK